Tạp Đồ

Chương 506: Rousseau khủng bố




Các chiến sĩ giống như mọi ngày, bắt đầu huấn luyện thông thường. Mặc dù nơi nơi đều không yên bình nhưng điều này cũng không lan đến quân doanh. Quân doanh như chốn thế ngoại đào nguyên, chẳng bị ảnh hưởng chút nào. Mà Quân đoàn số 1 xưa nay quân kỷ nghiêm minh, huấn luyện hằng ngày cũng vô cùng gian khổ.

So với các chiến sĩ mồ hôi nhễ nhại ngoài thành, công việc của Bộ tham mưu thoải mái hơn nhiều. Các tham mưu uống cà phê, túm năm tụm ba thảnh thơi tán dóc.

Bỗng nhiên lệnh triệu tập chói tai đột ngột vang lên!

Bộ tham mưu nhất thời an tĩnh lại. Mọi người ngừng tay bắt đầu làm việc. Trong phút chốc, bầu không khí bên trong Bộ tham mưu trở nên khẩn trương vô cùng, vẻ nhàn nhã trên mặt bọn họ biến mất không thấy.

- Mệnh lệnh khẩn cấp! Tất cả thành viên Bộ tham mưu tập hợp tại hội trường số 1 trong vòng năm phút!

“Choang”, tách cà phê rơi xuống vỡ tan nhưng mà giờ phút này không ai lại để ý tới mấy cái này. Bọn họ không như hình tượng thường ngày ba chân bốn cẳng chạy. Nói đùa. Hội trường số 1 cách Bộ tham mưu nhanh nhất cũng phải ba phút. Bọn họ cũng không dám đến muộn. Dưới lệnh triệu tập cấp bách mà đến muộn, quân pháp bất dung tình.

Lúc đám tham mưu ngày thường ít vận động liều mạng chạy đến hội trường số 1 thì nơi này đã tập hợp hàng loạt tham mưu, còn có rất nhiều sĩ quan cấp trung.

Sắc mặt mỗi người đều nghiêm trọng vô cùng. Không ai biết lần lệnh triệu tập này là vì sao.

Chẳng lẽ xảy ra chiến tranh rồi sao?

Mọi người lấy tốc độ nhanh nhất tìm được chỗ ngồi ngồi xuống. Trong tích tắc hội trường lớn như vậy đã đông nghịt nhưng không một tiếng động.

Phía chính giữa lễ đường đằng trước chợt hiện lên một quầng sáng cực lớn. Quân đoàn trưởng Vệ Nguyệt Thanh đứng trước quầng sáng đó. Nhìn thấy đám tham mưu và sĩ quan vẻ mặt khẩn trương, thần tình hắn khá vừa lòng:

- Không tệ. Không ai đến muộn.

Ánh mắt hắn chậm rãi đảo qua hội trường. Mọi người ngồi ngay ngắn, nghiêm nghị nghe lệnh.

- Lần này triệu tập mọi người đến là để mọi người xem một thứ.

Vệ Nguyệt Thanh nheo mắt, sự sắc sảo lúc ẩn lúc hiện:

- Sự kiện Bạch tổng quản giết hết toàn bộ Truy Tiễu đoàn chắc chắn mọi người đều biết. Chuyện này có người suy diễn ra sao?

Không ai lên tiếng.

- Xem ra là không có. Thực làm cho người ta tiếc nuối.

Vệ Nguyệt Thanh trên mặt lộ ra vẻ châm chọc:

- Đường đường vốn là tham mưu của Quân đoàn số 1, vậy mà một vấn đề nho nhỏ như vậy cũng không thể phá giải.

Huyết khí các thành viên Bộ tham mưu đột ngột dâng lên trên mặt, đỏ đến cơ hồ sắp xuất huyết. Bọn họ tựa như bị nghẹn ở ngực, khó chịu như muốn hộc máu. Đây là lần đầu tiên bọn họ bị quân đoàn trưởng giáo huấn không chút khách khí như vậy.

- Các ngươi không thể phá giải. Nhưng có người đã phá giải được.

Vẻ châm chọc trên mặt Vệ Nguyệt Thanh biến mất, thay thế chính là sự lạnh lùng nghiêm nghị khiến lòng người sợ hãi:

- Lần này ra tay chính là La Tây Cư!

Lời vừa nói ra, phía dưới nhất thời náo động một hồi.

Dưới cái nhìn lạnh lùng chăm chú của Vệ Nguyệt Thanh, phía dưới lập tức an tĩnh lại.

- La Tây Cư được xưng là thiên tài chiến thuật đầu tiên của Liên Bang, cũng là vương bài của Tinh viện. Các ngươi phải nhớ kỹ! Hắn là địch nhân lớn nhất của Quân đoàn số 1 chúng ta!

Hắn không chút che giấu sát khí trong lời nói:

- Từ trước đến nay sự hiểu biết của chúng ta còn quá ít.

Đứng ở trên đài, hắn bỗng nhiên nghĩ đến Tống Thành Ngạn đã từng nói một câu với mình.

Sắc mặt xám nhạt và nụ cười dửng dưng lúc Tống Thành Ngạn nói, còn cả những lời này đã khắc sâu dấu ấn trong đầu Vệ Nguyệt Thanh.

- Người chỉ huy thi đấu vòng tròn? Rất nhiều người đều sẽ không dùng hết toàn lực, ví dụ như ta, hay như La Tây Cư. Chúng ta ai lợi hại hơn, điều đó quả thật chỉ có trời mới biết.

Vừa nghĩ đến cái chết của Thành Ngạn, tâm hắn lại đau đớn. Hắn lấy lại bình tĩnh, tiếp tục nói.

- Vậy mà lần này hắn chủ động ra tay. Cơ hội này đối với chúng ta thập phần quý giá. Ta yêu cầu, toàn thể Bộ tham mưu quan sát kỹ tiết mục này. Các ngươi phải từ trong đó có thể phân tích ra gì đó, tính cách, thói quen, sở trường sử dụng chiến thuật, v.v. của La Tây Cư!

- Rõ! - Sự nhẫn nhịn của tất cả thành viên Bộ tham mưu sớm trước đó giờ dồn ra yết hầu hét lớn.

Nếu là bình thường thì lúc này hắn hẳn sẽ lộ ra nét hài lòng. Nhưng lần này trên mặt hắn không động dung chút nào:

- Hừ! Lại học tập một chút người khác phân tích thế nào! Không có Tống Thành Ngạn, Bộ tham mưu chính là phế vật rồi sao?

Những lời này quả sâu cay!

Sắc mặt mỗi người Bộ tham mưu đều cực kỳ khó coi.

Bọn họ tựa như một bầy sói, mắt mở trừng trừng vào cái quầng sáng kia, bộ dạng như có thâm cừu đại hận với nó vậy.

Tình huống tương tự bên mười một quân đoàn khác cũng không khác biệt. Không chỉ có như thế, Đường Hàm Phái, Gia Anh Hạ, Giải Yến Bạch cũng đang quan sát…

Mà tất cả những điều này duyên cớ đều từ một cái tên.

La Tây Cư, thiên tài chiến thuật số một của Liên Bang! Không ai lại bỏ qua tất cả liên quan đến cái tên này. Theo bọn họ nhận xét, bản thân sự xuất hiện của La Tây Cư đã có ý nghĩa không tầm thường. Mà với một số người khác, đệ nhất nhân chiến thuật Liên Bang tự mình phân tích, điều này chưa bao giờ có. Cơ hội học tập tốt như thế, sao có thể bỏ qua chứ?

Dưới vô số ánh mắt chăm chú, La Tây Cư chậm rãi nói.

- Khiến ta chú ý tới ngươi là rất nhiều đồng học ở Chiến Diễn đường của Tinh viện suy diễn không có kết quả bèn tìm tới ta, hy vọng ta có thể hỗ trợ. Khoan không nói. Đây là một chương trình cực thú vị, sáng tạo, đáng được tán dương.

- Bạch tổng quản chiến tích kinh người. Lấy năm thắng hai mươi. Đây là một cuộc chiến đấu mẫu mực lấy ít thắng nhiều. Mặc dù nói Bạch tổng quản là đệ tử của Tây Trạch tiền bối, nhưng có thể đạt tới mức này cũng làm cho ta khó tránh khỏi tràn ngập tò mò. Ngay sau đó, ta triển khai một loạt nghiên cứu.

Vô số người yên tĩnh lắng nghe phân tích của La Tây Cư trước bình đài, e sẽ bỏ sót một chữ. Đến cả Trần Mộ cũng lộ ra vẻ mặt chuyên chú. Mà Cừu San Ngọc lúc này căn bản cũng quên châm chọc Trần Mộ. Nàng đến bây giờ vẫn không biết Trần Mộ làm sao lại thắng trận chiến không thể tin nổi này.

- Vì thế ta đã điều động bộ môn tình báo của Tinh viện, thu thập tất cả những tin tình báo có thể liên quan đến Bạch tổng quản.

Khán giả trước bình đài thoáng ồ lên như nổ tung.

- Đến mức thế sao. Cho dù đệ tử của Tây Trạch cũng không đáng khiến La Tây Cư đại nhân phải làm to chuyện đến vậy!

- Ngươi biết cái gì? Chẳng lẽ ngươi còn rõ hơn La Tây Cư đại nhân? Đại nhân đã làm như vậy thì khẳng định là cần thiết!

- Chính thế!

- Xem ra Bạch tổng quản cũng không phải nhân vật bình thường ha!

- Nói vô nghĩa? Nhân vật bình thường? Nhân vật bình thường mà đáng để La Tây Cư đại nhân chú ý tới?

......

Trước màn hình, sắc mặt Cơ Trí Hạo cực kỳ khó coi. Hắn chua chát nói:

- Xem ra chúng ta thật sự đã xem thường hắn.

La Tây Cư vì chuyện này thậm chí vận dụng đến cả bộ môn tình báo của Tinh viện, có thể tưởng tượng hắn coi trọng chuyện này thế nào. Muốn được La Tây Cư coi trọng như vậy, không có thực lực thì tuyệt không có khả năng.

Đàm Vũ Mân đương nhiên biết Cơ Trí Hạo nói "hắn" là ai. Nàng không nói gì, chỉ im lặng. Nhưng ánh mắt lại sầm xuống, làm sao cũng không lái đi được.

Trần Mộ sắc mặt âm trầm nhìn chăm chú vào màn hình.

Được La Tây Cư chú ý không làm cho hắn có cảm giác nửa phần được sủng ái mà kinh sợ, ngược lại khiến hắn có cảm giác mãnh liệt mình bị một vị thợ săn cao minh theo dõi.

Cảm thấy. Nhưng không ổn nghiêm trọng.

- Tin tức đạt được càng ngày càng nhiều. Ta cũng càng ngày càng cảm thấy kinh ngạc.

Trên màn hình truyền đến một tiếng cười khẽ:

- Tổng kết qua một chút. Ta liền đại khái phán đoán ra thực lực Bạch tổng quản có được. Nếu tổng kết của ta không sai, cảm giác của Bạch tổng quản ngay tại lúc đó hẳn vẫn chưa đạt tới cấp bảy.

Câu này vừa thốt ra liền khiến mọi người ngây dại.

Bạch tổng quản. Cảm giác vậy mà còn chưa đạt tới cấp bảy?

- Theo phân tích của ta xem ra Bạch tổng quản hẳn là sở trường về khống chế cảm giác.

- Cường độ cảm giác không chiếm ưu thế. Kỹ năng chiến đấu xuất sắc. Lực chiến đấu bản thân có thể thắng được tạp tu cấp bảy bình thường. Trong bốn vị thủ hạ của Bạch tổng quản thì hai vị có lực chiến đấu tương đương tạp tu cấp bảy.

- Hai vị khác có một vị thiếu niên tuổi tác không quá mười sáu. Ta nghĩ cho dù Đường Hàm Phái đại nhân lúc ở vào độ tuổi này cũng không thể quá lợi hại.

- Vì vậy, lực chiến đấu của hắn sẽ không cao lắm. Đáng hoài nghi là một vị đồng bạn khác. Hắn hẳn là vương bài của Bạch tổng quản, sở hữu thực lực cường đại. Nhưng ta phát hiện thấy một hiện tượng. Từ đầu đến cuối, cơ bản không nhìn ra dấu hiệu vị cao thủ này ra tay.

- Thậm chí trong tình huống Bạch tổng quản bị thương nặng. Ta lúc ban đầu đã nghi hoặc, nhưng hiện giờ đã rõ.

- Lực lượng có được của vị đồng bạn này của Bạch tổng quản có khả năng rất cao phải trong hoàn cảnh đặc biệt mới có thể phát huy. Đương nhiên cũng có khả năng là Bạch tổng quản cố tình giấu.

Một luồng hàn ý không thể khống chế từ sâu trong lòng Trần Mộ bốc lên. Hắn lần đầu tiên có cảm giác như bị người lột sạch tất cả ngụy trang.

So sánh với tạp tu, vô tạp lưu như Weah đích xác yêu cầu đối với hoàn cảnh càng nghặt nghèo hơn chút. Tỷ như hắn không thể chiến đấu trên bầu trời.

- Cứ thế tính toán tiếp, thực lực Bạch tổng quản so với Truy Tiễu đoàn Liên Bang tổng hợp học phủ thật sự không đáng nhắc tới. Nếu dưới tình huống thông thường, tuyệt đối không có cơ hội thủ thắng. Nhưng Bạch tổng quản đã thắng. Cân nhắc đến điểm cốt yếu nửa ngày, điểm đầu tiên khiến ta chú ý chính là nơi xảy ra chiến đấu, Lãnh Sam trấn.

- Rất rõ ràng. Đây là một kiểu chiến đấu phục kích. Nhưng cần phải chú ý rằng Lãnh Sam trấn cũng không phải là lộ tuyến duy nhất có thể đến được thành Đông Thụy. Bạch tổng quản vì sao có thể phán đoán được đối phương nhất định sẽ đi qua trấn này? Điều này có hai giả thiết. Một loại là Bạch tổng quan có nguồn tin tình báo hết sức chính xác, có thể biết được chuẩn xác lộ tuyến của Truy Tiễu đoàn.

- Loại khả năng này ta phủ định. Bởi vì trên thực tế, bộ môn tình báo của Tinh viện ngay lúc ấy cũng không thể phán đoán ra. Ta không cho rằng năng lực tình báo của Bạch tổng quản mạnh hơn so với Tinh viện. Vậy có khả năng hơn chính là kết quả này Bạch tổng quản đã tính toán ra!

- Phán đoán này không hề quá khó tính. Truy Tiễu đoàn mang tâm lý khinh địch. Hơn nữa lộ tuyến này gần nhất. Nhưng mà phán đoán này đối với việc chiến đấu cũng không ích gì.

- Thực lực Bạch tổng quản thậm chí không đủ để hắn thiết lập phạm vi mai phục. Vậy mà cuối cùng kết quả là Truy Tiễu đoàn toàn quân bị diệt. Đây là vấn đề đã làm khó ta rất lâu. Chỉ tới khi ta trong lúc vô ý đo lường tính toán khoảng cách từ Lãnh Sam trấn đến thành Thất Môn Cách Lý mới bừng tỉnh đại ngộ.

- Bạch tổng quản lợi dụng một nhân tố cực dễ dàng bị người ta bỏ qua. Đó chính là năng lượng tạp. Từ Lãnh Sam trấn đến thành Thất Môn Cách Lý là ba nghìn bảy trăm km. Vậy khi Truy Tiễu đoàn phi hành đến Lãnh Sam trấn thì năng lượng của tứ tinh năng lượng tạp hẳn còn lại ước chừng 40%.

- Nhưng khí trời khu Thiên Đông Lý cực lạnh. Lúc phi hành phải khởi động lồng năng lượng. Vậy tính toán tiếp, năng lượng trong năng lượng tạp cuối cùng còn lại không đến 20%.

- Đương nhiên điều này được thành lập dưới tình huống Truy Tiễu đoàn giữa đường không thay thế năng lượng tạp. Bạch tổng quản nắm vững chuẩn xác, hơn nữa lợi dụng tâm lý khinh địch của Truy Tiễu đoàn tìm được điểm phục kích ưu việt tuyệt luân. Tư duy tinh tế và năng lực tính toán cường đại của Bạch tổng quản khiến kẻ khác phải chấn kinh.

Trong lời nói của La Tây Cư tràn ngập sự tán thưởng.

Trần Mộ chỉ cảm thấy cả người rét run. La Tây Cư cứ như tận mắt chứng kiến vậy. Dự đoán không sai chút nào.

- Một tấm năng lượng nho nhỏ cũng khiến mấu chốt lúc chiến đấu đã xảy ra biến hóa. Điểm then chốt trong chiến đấu liền trở thành việc Truy Tiễu đoàn có thể thành công thay đổi tạp phiến hay không. Nếu thành công, cán cân thực lực một lần nữa nghiêng về phía bọn họ.

- Đáng tiếc. Bạch tổng quản không cho bọn họ cơ hội này. Điều này lại khiến ta tò mò không thôi. Bằng vào thực lực năm người bọn họ, làm sao mới có thể khiến cho hai mươi tạp tu mạnh mẽ ngay cả cơ hội thay thế tạp phiến cũng không có? Phải biết rằng, trong đội ngũ này có một nửa là tạp tu cấp bảy trở lên.

Mọi người nghe đến cực kỳ nhập thần.

- Vết tích chiến đấu sau đó tại Lãnh Sam trấn đã cho thấy nơi này đã sử dụng rất nhiều năng lượng thể có tính nổ mạnh. Điều này kết hợp với lời đồn đại về Bạo Đạn cực kỳ ăn khớp. Cảm giác của tạp tu cấp bảy vô cùng nhạy bén, làm sao đối với việc Bạch tổng quản phục kích lại không ai phát hiện ra? Ta đã điều tra tất cả tin tức tại Lãnh Sam trấn ngày đó, cuối cùng chú ý tới điều kiện khí hậu. Bầu trời Lãnh Sam trấn hôm đó có tầng mây dày đặc, điểm này với việc mai phục cực kỳ có lợi.

- Nhưng năng lượng tạp trong độ nghi của tạp tu Truy Tiễu đoàn còn không đến 20% năng lượng. Bạch tổng quản nếu như muốn thủ thắng, theo ý ta có hai loại phương thức. Một loại chỉ dùng cho đấu pháp áp bức, không ngừng tiêu hao năng lượng của bọn họ, dẫn đến bọn họ cạn năng lượng mà chết. Mà một loại khác là thừa dịp khoảng thời gian bọn họ thay thế tạp phiến phát động một kích trí mạng. Từ dấu vết trên chiến trường mà xét, Bạch tổng quản hẳn là đã phối hợp cả hai loại phương thức đó với nhau.

- Mà để có thể khiến cho năng lượng đối phương tiêu hao thêm một bước nữa, vậy công kích phát động phải có đủ tính bất ngờ. Cái này cũng có hai loại khả năng. Một loại là Bạch tổng quản sử dụng chủng loại tạp phiến đặc thù, phát động công kích lúc đối phương không chú ý. Mà nếu như tính năng Bạo Đạn giống với số liệu đã được công bố như lời đồn, vậy Bạch tổng quản hẳn đã tính đến độ chênh lệch thời gian! Muốn làm được điều này hắn hẳn phải có năng lực tính toán chuẩn xác và Tảo Miêu tạp (tạp quét hình) có tính năng cường đại.

- Cá nhân ta có khuynh hướng nghiêng về một loại! Dĩ dật đãi lao (lấy khỏe ứng mệt), bố trí thấu đáo, nhịp nhàng ăn khớp. Lấy tính toán đối phó với không tính toán mới tạo nên thắng lợi của trận chiến kinh điển này.

Trần Mộ đã hoàn toàn sợ ngây người. Kinh ngạc thất sắc!

Toàn bộ, toàn bộ đều đúng!

Điều này sao có thể?

Hắn cũng không cảm thấy tư duy của mình hơn người được bao nhiêu. Nhưng La Tây Cư vậy mà chỉ bằng vào tình báo thu thập được, tựa như tận mắt chứng kiến, thể hiện năng lực phân tích cường đại. Thật sự khủng bố đến mức khiến kẻ khác phẫn nộ!

- Bạch tổng quản!

Ngữ khí La Tây Cư dừng lại.

- Lần đầu tiên được gặp người am hiểu tính toán như các hạ, ta đã thu được lợi ích không ít. Chẳng biết các hạ có thể rỗi rãi đến Tinh viện một chuyến không? Trà xanh luận chiến, ấn chứng sở học. Điều thú vị ấy xin đợi các hạ đại giá quang lâm!

Khi người dẫn chương trình lại một lần nữa xuất hiện. Hắn mặc dù kích động qua tính kích thích của lời nói nhưng không ai coi thường hắn.

Mọi người vẫn còn đang bị chấn động, không thoát ra khỏi trạng thái xúc động được!

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe được, bọn họ thế nào cũng không tin La Tây Cư đại nhân vậy mà tự mình đưa ra lời mời với Bạch tổng quản!

Cừu San Ngọc giống như gặp quỷ nhìn Trần Mộ, kinh sợ hồi lâu nói không nên lời.

Trần Mộ trong chớp mắt liền bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió!