Màn hình bắn ra trước mặt Trần Mộ, phía trên liệt kê lớp lớp tin tức tinh tế phức tạp. Đây là thành quả của hộp tính toán trong thời gian này.
Tạp giới tính toán này trọng yếu vô cùng, hắn bảo vệ hết sức cẩn thận. Trừ lần đầu tiên làm cho San Ngọc thấy qua, sau đó hắn đem nó đặt vào một phòng riêng, cho dù ở buổi tối hôm đó, trước sau hắn đều đem mang theo trên người. Hộp tính toán cũng không phụ sự mong chờ lớn của hắn, hiện giờ đã hoàn thành ưu hóa kết cấu của vài loại năng lượng.
Hắn minh bạch, hiện tại nội dung nhìn thấy, nếu như tiết lộ ra ngoài, đủ để tạo ra một cơn sóng to gió lớn. Vô số chế tạp sư lại chen chúc tới thành phố Đông Thụy, mà ngay cả Lục Đại, chỉ sợ cũng sẽ không tiếc hết thảy sức lực, lấy bằng được tạp giới kinh thế hãi tục này.
Hiện tại hắn không có quá nhiều thời gian đi tìm hiểu, nhưng mỗi ngày nội dung tính toán được, hắn đều lập tức ghi nhớ trong lòng. Mà hắn tính ra, phần lớn đều là một ít kết cấu hết sức căn bản. Trong chế tạp, những kết cấu này thường thường được dùng đến hơn trăm lần thậm chí hơn một ngàn lần, bất cứ một điểm rất nhỏ cải tiến gì, đều khiến cho tính năng cả tấm tạp phiến có đề cao rõ rệt.
Đến khi xác định tất cả nội dung mình đều ghi nhớ không sai lầm, hắn lại một lần nữa đặt ra nhiệm vụ công tác tính toán kế tiếp.
Làm xong hết thảy, hắn đi vào căn phòng khác. Cả khu gồm có tám phòng riêng biệt, hắn và San Ngọc cùng ở trong khu này, nhưng San Ngọc chỉ ở trong căn phòng của cô ta, những phòng khác nàng muốn tiến vào cũng không được, điều này cũng làm cho nàng hận đến nỗi nghiến răng. Nàng tràn ngập tò mò đối với mấy thứ này của Trần Mộ, thế nhưng Trần Mộ đề phòng nàng như phòng trộm, căn bản nàng không tiếp xúc được đến trọng tâm của đồ vật. Song, dù như vậy, những thứ nàng biết đến, đều đủ để nàng cảm thấy kinh hãi.
Gã Tào Đông này, dĩ nhiên trên tay nắm giữ nhiều kỹ thuật như thế! San Ngọc xuất thân từ Pháp Á, làm sao không biết giá trị những kỹ thuật kia chứ?
Người này đến cùng có lai lịch gì? San Ngọc vừa sợ vừa nghi, suy nghĩ đến muốn nổ đầu óc cũng nghĩ không ra lai lịch của Trần Mộ.
Cửa phòng đóng chặt, hoàn toàn ngăn cản tầm mắt của nàng.
Trần Mộ lấy tạp phiến thần bí ra, ánh mắt rơi vào mặt ngoài mênh mông như sao trời của tạp phiến, trong lòng hắn không khỏi cảm khái hàng vạn hàng nghìn lần. Tình cảnh khi hắn vừa mới được tấm tạp phiến này, lúc ấy mỗi một điểm tiến bộ, đều làm cho hắn mừng rỡ vạn phần. Mà hiện tại, mặc dù hắn vẫn liên tục tiến bộ, nhưng loại vui sướng này tựa hồ phai nhạt rất nhiều. Càng lúc, hắn càng thêm lo lắng, sự tăng trưởng thực lực của mình có thể ứng phó với vấn đề mới xuất hiện hay không.
Hắn không lập tức tiến vào tạp phiến thần bí, mà là ngừng lại suy tư. Hắn học tập hết sức hỗn tạp, hỗn tạp đến nỗi ngay cả chính hắn cũng có chút giật mình. Những thứ trong tạp phiến thần bí tựa hồ vốn là vụn vặt, nhưng vừa lại tựa hồ xếp thành hệ thống. Kỹ xảo vô tạp lưu của Duy A, nhất là Không Khí Kỹ, đã trở thành vũ khí chiến đấu bí mật của hắn. Linh Thức của Tây Trạch, thấy rõ tiên cơ, quỷ dị khó lường, cực lợi cho thực chiến, so với Liễm Tức Pháp đều tốt hơn nhiều.
Những thứ khác, như chế tạp, tạp giới, mỗi một môn đều là học vấn bác đại tinh thâm mênh mông khôn cùng, mà hắn cũng đều tiếp xúc qua.
Về phần tạp phiến, càng thêm hỗn tạp, Song Cực, Hoàng Kim Ngôn Tỏa, Xà Kính, Bách Biến, Văn Toa,...
Hỗn tạp thì hỗn tạp, có sao đâu, Trần Mộ không khỏi tự giễu, người khác còn đang lo lắng vấn đề truyền thừa, mà chính mình nhưng lại vì sở học quá mức hỗn tạp mà đau đầu.
Ánh mắt của hắn lại một lần nữa rơi xuống tấm tạp phiến thần bí. Hiện giờ so với trước kia, tầm mắt kiến thức của hắn không biết rộng rãi hơn bao nhiêu, lai lịch tấm tạp phiến này, hắn đã tương đối nắm chắc. Bên trong tấm tạp phiến, đều là tri thức đứng hàng đầu, hơn nữa có một bộ phận rất khác biệt so với hệ thống tri thức đương thời.
Có thể đạt tới độ cao như vậy, chỉ có nhân vật như Hải Nạp Phạm Sâm Đặc, cũng là đại sư đứng ở đỉnh cao nhất thế giới tạp phiến!
Ý nghĩ thứ nhất của Trần Mộ là Hải Nạp Phạm Sâm Đặc, nhưng hắn nhanh chóng loại trừ khả năng này. Nội dung bên trong tấm tạp phiến này cùng hệ thống đương thời sai biệt quá mức rõ ràng. Hệ thống hiện tại, là chính tay Hải Nạp Phạm Sâm Đặc thành lập, lại lấy tên hắn làm tên của hệ thống - hệ thống Phạm Sâm Đặc!
Trong lịch sử, có thể đạt tới độ cao như Hải Nạp Phạm Sâm Đặc, chỉ còn có một người - La Sâm Bác Cách! Trong truyền thuyết La Sâm Bác Cách am hiểu nhất đó là huyễn tạp, mà huyễn tạp, nhất là huyễn tạp cao cấp, đều do hắn phát minh sáng chế. Tri thức huyễn tạp bên trong tạp phiến thần bí, khiến cho người ta khen ngợi hết sức. Kể từ tấm tam tinh huyễn tạp thứ nhất của Trần Mộ là Vĩ Toa Tạp, đến hiện tại, Trần Mộ càng thêm cảm nhận chỗ bất phàm của tạp phiến thần bí.
Tuy nhiên, duy nhất làm cho hắn cảm thấy có chút nghi hoặc, đó là liên quan đến Trù tạp. Trên thực tế, cho dù đến bây giờ, hắn cũng chưa bao giờ nghe qua bất cứ tin tức gì liên quan đến Trù tạp. Trong các loại sách giáo khoa, đều không thể tìm được một từ nào về Trù tạp, nếu như tấm tạp phiến này thật là La Sâm Bác Cách làm ra, thì tại sao không lưu truyền tới nay chứ? Ngược lại, mình từng tại chỗ bọn A Phương Tác trong Hạ Thành, phát hiện qua sự vận dụng của Trù tạp.
Suy nghĩ nửa ngày vẫn là không giải thích được, Trần Mộ đột nhiên không nhịn được cười, chính mình tự nhiên nhàn nhã suy tư đến lai lịch tấm tạp phiến này.
Với tạp phiến thần bí, hiện tại Trần Mộ có thể tương đối thong dong đối mặt. Cũng không còn giống như trước, quá độ khẩn trương. Trước kia hắn hoàn toàn không có chút lực nào tự bảo vệ mình, vì phòng ngừa người khác nhìn trộm, tinh thần của hắn luôn khẩn trương cao độ. Song hiện tại, thực lực cá nhân hắn so với trước kia không biết cường đại bao nhiêu lần, chỉ cần không gặp phải tạp tu cỡ Đường Hàm Phái, đối mặt cao thủ khác, hắn có đủ tự tin toàn thân thối lui.
Càng học tập Trù tạp, hắn càng cảm khái tri thức bên trong thâm ảo uyên bác! Dù là bị người khác học đi một ít, hắn cũng không chút nào lo lắng. Hệ thống này thật sự rất khổng lồ thâm ảo.
Hắn chuyên môn tuyển chọn một ít tri thức Trù tạp trụ cột, truyền cho Nhữ Thu. Đoàn người Ba Cách Nội Nhĩ tại rừng cây chiến đấu, bản thân mình lại không có ở bên, một khi tạp phiến bị hao tổn, lại không cách nào chữa trị. Những tri thức Trù tạp này đều tương đối căn bản, nhưng thời gian Nhữ Thu theo Trần Mộ không ngắn, hơn nữa từng nhiều lần tham dự chế tạp với Trần Mộ, mưa dầm thấm đất, trình độ so với trước kia phải cao hơn nhiều. Nàng có thể rất nhanh liền tiêu hóa những tri thức này. Kể từ đó, bọn Ba Cách Nội Nhĩ được bảo đảm nhiều hơn.
Kiến thức gia tăng, làm cho hắn hiểu được, khó có khả năng mọi chuyện đều chỉ do chính mình làm. Lực lượng đoàn thể so với lực lượng cá nhân cường đại hơn nhiều!
Chẳng qua, lần này, mục tiêu của hắn lại không phải phương diện tri thức chế tạp. Đàm Vũ Mân đem thân phận của hắn là đệ tử Tây Trạch truyền ra, tiếp theo chỉ sợ là sẽ dẫn đến phiền toái vô cùng. Cừu nhân năm đó của Tây Trạch rộng khắp thiên hạ, bọn họ không tìm được Tây Trạch, bản thân mình liền trở thành đối tượng đả kích tốt nhất. Hiện tại sở dĩ không có dị động, một mặt là trường đại chiến buổi tối mấy ngày hôm trước mang đến tác dụng chấn nhiếp, một mặt khác là sự tồn tại của Giải Yến Bạch, càng thêm làm bọn hắn do dự không chừng.
Nhưng, theo cao thủ đến thành phố Đông Thụy càng ngày càng nhiều, loại cục diện bế tắc này nhất định sẽ bị phá vỡ. Thực lực Giải Yến Bạch cố nhiên mạnh mẽ, nhưng Trần Mộ cũng không nguyện một mực sinh tồn dưới sự bảo vệ của người khác.
Từ lâu hắn không còn là tên Trần Mộ kia không có lực lượng!
Lần nữa tiến vào tạp phiến thần bí, chợt hoa mắt, huyễn cảnh chân thật lần nữa xuất hiện. Lại là kiểm tra độ linh mẫn của cảm giác.
Tràng cảnh quen thuộc, làm cho hắn không khỏi hiểu ý mỉm cười. Lập tức cảm giác không còn giữ lại, tất cả buông ra!
“Thành tích kiểm tra: Độ linh mẫn cảm giác đạt chỉ số 95. Đạt tới điều kiện tìm hiểu bảy kết cấu năng lượng lớn, đủ điều kiện kích phát Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp.” Thanh âm già nua đã lâu không gặp lại một lần nữa vang lên.
Chỉ số của độ linh mẫn cảm giác là 95! Thành tích này cũng không ngoài dự tính của Trần Mộ, đoạn thời gian này hắn tiến bộ cực kì nhanh chóng, mà ở Song Cực tạp cùng dưới sự ma luyện linh thức, chỉ số độ linh mẫn cảm giác của hắn tăng lên hết sức rõ ràng.
Hắn hướng về Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp này xông tới! Độ linh mẫn cảm giác của hắn mặc dù cực cao, nhưng ở phương diện cường độ, chậm chạp chưa đột phá thất cấp. Hiện tại đây cũng là vấn đề trọng yếu nhất trở ngại tiến bộ của hắn. Phương pháp rèn luyện cảm giác hắn mò mẫm ra tồn tại rất nhiều vấn đề. Lần trước nếu không phải Tây Trạch chỉ điểm, ngày sau nhất định gặp phải sự cắn trả. Mặc dù trao đổi của hai người là một sự giao dịch, nhưng kể cả từ góc độ này mà nói, hắn vẫn hoàn toàn cảm kích Tây Trạch.
Chỉ có sở hữu phương pháp rèn luyện cảm giác càng cao cấp, mình mới có thể càng tiến thêm một bước. Một khi cường độ cảm giác của hắn đột phá thất cấp, khi đó thực lực cá nhân hắn nhanh chóng tăng lên một khoảng lớn.
Hắn còn chưa kịp kích động Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp, hoàn cảnh chung quanh chợt biến đổi. Sương trắng tán đi. Ở trước mặt hắn, phập phềnh một tờ giấy, một quyển sách, một mô hình bỏ túi, một quả cầu màu bạc.
Trần Mộ nhẹ nhàng lấy ngón tay đụng vào trang giấy. Phút chốc, trang giấy hóa thành màn hình thật lớn, phía trên bất ngờ viết Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp, hắn vội vàng ổn định tâm trí, cẩn thận đọc nội dung trên đó.
Hắn đọc liền một mạch suốt ba giờ, những thứ bên trong cũng không tối tăm khó hiểu, dùng từ đều là hết sức thẳng thắn chuẩn xác, rất dễ dàng giải thích, nhưng hắn theo thói quen suy nghĩ đến nguyên lý của Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp, lúc này mới hao phí nhiều thời gian như thế.
Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp hoàn toàn không giống như Trần Mộ tưởng tượng, hiện tại phương pháp hắn sử dụng, chính là hắn căn cứ vào cái tên Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp mà mò mẫm ra. Hắn còn là người sáng tạo ra Tuyết Khanh Pháp. Phương pháp của hắn, là lợi dụng ngoại lực áp bức cao độ, để kích thích cảm giác tăng trưởng.
Nhưng Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp lại không giống như vậy, nó lợi dụng tạp tu hô hấp, nói xác thực, chính là đem rèn luyện cảm giác dung nhập trong hô hấp bình thường của tạp tu. Nó đem cảm giác ngưng tụ thành một sợi cảm giác giống như dây cung. Mỗi một lần hô hấp, tựa như một lần giương cung bắn tên. Lúc hít không khí vào giống như giương cung, lúc thở ra, tựa như bắn tên. Mà cảm giác thường ở trong lúc hô hấp mỗi ngày không ngừng được kích thích truy luyện. Trở nên càng cứng cỏi cường tráng. Hơn nữa, cảm giác do Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp rèn luyện ra có được một đặc điểm khác, đó chính là sức bộc phát!
Trần Mộ không thể không bội phục người sáng tạo ra loại phương pháp rèn luyện cảm giác không thể tưởng tượng nổi này. So với người khác, Tuyết Khanh Pháp do mình sáng tạo ra, thật sự là kém cỏi, hơn nữa sơ hở rất nhiều. Nếu như không phải có Tô Lưu Triệt Nhu - tạp tu y vụ lợi hại như vậy - thì chưa chiến đấu, quân số chỉ sợ đã giảm phi thường kịch liệt.
Mà Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp nhưng lại cực kỳ đâu vào đấy, đối với thân thể con người an toàn không tổn thương gì, hơn nữa, điều này cũng có ý nghĩa, bản thân mình không có lúc nào là không ở trong trạng thái rèn luyện cảm giác, tại sao cảm giác lại không tăng trưởng nhanh chứ?
(1) Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp: phương pháp rèn luyện cảm giác trong một lần hít thở.