Bên trong thành phát sinh động tĩnh lớn như thế, đám người Tằng Vũ Sơn sao lại không có cảm giác gì?
Khi bọn người Tằng Vũ Sơn chạy tới, đúng lúc trận đánh vừa mở màn.
“Chiến ý rất bá đạo!” Vẻ mặt Lận Dao kinh ngạc.
Sắc mặt Tằng Vũ Sơn ngưng trọng, đồng ý nói: “Kiều Nguyên này quả nhiên thực lực mạnh mẽ, chỉ bằng vào luồng chiến ý này, tạp tu bình thường không có khả năng so sánh.”
Những người khác đã sớm ngây người, từ khi bọn họ tiến nhập Sương Nguyệt Hàn Châu, đã bị truyền vào lòng tin Sương Nguyệt Hàn Châu là cực mạnh, trong giây lát phát hiện ngoài trường học còn có cao thủ lợi hại như thế, tâm thần nhất thời xao động.
Lận Dao quay đầu hỏi: “Học trưởng có hiểu rõ Đảng Hàm này không?”
Tằng Vũ Sơn trầm ngâm nói: “Ta từng tiếp xúc với hắn một lần, người này tâm ngoan thủ lạt, quỷ quyệt gian trá, là một nhân vật rất khó đối phó, đáng tiếc chưa từng giao thủ với hắn, thực lực cụ thể thế nào, ta cũng không biết.”
Lận Dao lộ ra vẻ mặt nghi hoặc: “Cũng có chút kỳ quái. Xem bộ dáng của hắn, Đảng Hàm tựa hồ rất để tâm đến Hoàng Kim Ngôn Tỏa. Hoàng Kim Ngôn Tỏa này có chỗ nào hấp dẫn Đảng Hàm? Còn nữa, với hạng người quỷ quyệt như Đảng Hàm, sao dám liều lĩnh hướng đến Kiều Nguyên bài danh ở sau hắn hai bậc mà khiêu chiến?”
Tằng Vũ Sơn cũng có chút khó hiểu: “Phương diện này phỏng chừng có nội tình mà chúng ta không rõ.”
Hai người liền không nói nữa, tỉ mỉ quan sát biến hóa trong sân.
“Thật lợi hại!” một vị nữ đệ tử Sương Nguyệt Hàn Châu khác hai mắt tỏa sáng, hưng phấn vô cùng: “Đánh đi đánh đi, đánh hăng vào! Hắc hắc, có thể thấy cảnh cao thủ quyết đấu như vậy, lần này đi ra thật không uổng phí!”
Hai vị nam sinh chung quanh đồng thời rùng mình một cái, vô ý cách xa nàng một chút. Ngày thường thoạt nhìn vẻ ngoài dịu dàng dễ thương, vậy mà ẩn chứa chỉ số bạo lực khủng bố như thế. Thật là đáng sợ!
“Học trưởng. Mang danh Hắc Tuyến Tinh Bảng thứ 72 thì lợi hại như thế sao? Kẻ phía trước kia không phải lợi hại hơn à?” Một vị nữ đệ tử khác mở lớn con mắt đáng yêu, vẻ mặt sợ hãi. Hiển nhiên bị chấn động bởi chiến ý của Kiều Nguyên phát ra.
Tằng Vũ Sơn ôn hòa cười nói: “A a. Trong trường học không ít sư phụ cũng có thực lực như thế. Khả Nhi học muội không phải lo lắng. Hơn nữa, có thể bài danh trước 100 trên Hắc Tuyến Tinh Bảng, đương nhiên là có thực lực.”
“Nga.” Nữ đệ tử tên Khả Nhi này cái hiểu cái không ứng thanh một tiếng.
Tằng Vũ Sơn kỳ thực còn có lời chưa nói. Cho dù tại Sương Nguyệt Hàn Châu, sư phụ có khả năng đạt tới thực lực như thế này cũng không nhiều. Hắn xuất ngoại lịch lãm tương đối nhiều, hiểu được chênh lệch của hai bên. Bọn họ những tạp tu phe học viện so với tạp tu trên Hắc Tuyến Tinh Bảng quá yếu ớt. Mặc dù trong học viện cũng có rất nhiều dạng tỉ thí luận bàn. Thế nhưng so sánh với những tạp tu trên Hắc Tuyến Tinh Bảng, thực sự kém quá xa.
Tạp tu trên Hắc Tuyến Tinh Bảng người nào không phải thân kinh bách chiến, chưa từng trong giết chóc mà ra?
Nghĩ đến đây, Tằng Vũ Sơn trong lòng không khỏi dâng lên một tia lo âu.
Hắn đột nhiên nhớ đến những thi thể bị phát hiện trong rừng cây, khuôn mặt nhiều chỗ khó phân biệt, nhưng nhiều chỗ đại khái vẫn bảo tồn hoàn hảo. Qua quá trình nhận dạng, tất cả những kẻ đã chết này là thành viên của Thiên Vân, trong đó còn bao gồm cả hai vị đội trưởng.
Nội chiến?
Thiên Vân có bảy tiểu đội, ba đội trưởng đã chết, một đội trưởng trọng thương, bây giờ toàn vẹn chỉ còn lại ba tiểu đội. Tằng Vũ Sơn nghĩ mãi không ra, Thiên Vân đến cùng muốn làm gì. Mấy ngày này, có lượng lớn tạp tu lai lịch bất minh dũng mãnh tiến vào Trát Nhĩ Kiền, chuyện này càng làm hắn sinh ra vài phần dự cảm không tốt.
Hiện tại hắn chỉ hy vọng viện quân của trường học có thể đến nhanh một chút. Học đệ học muội đồng môn của hắn, mặc dù thực lực mỗi người không tầm thường, nhưng rất thiếu kinh nghiệm thực chiến, cái này làm hắn hết sức lo lắng.
Trát Nhĩ Kiền dường như đột nhiên biến thành một dòng chảy ngầm cuộn trào mãnh liệt, là nơi không an toàn, Tằng Vũ Sơn mơ hồ sinh ra chút ảo giác, tựa như có một đôi tay bí ẩn thúc đẩy mọi thứ.
Trên mặt Đảng Hàm lần đầu lộ ra vẻ thay đổi. Chiến ý đối phương mãnh liệt, trong những tạp tu hắn gặp qua thập phần hiếm thấy.
Hắn bây giờ có chút hoài nghi tình báo mình có được. Thông tin hắn nhận được, Kiều Nguyên này sở dĩ có thể giết chết Mạc Tháp, là nhờ vào năng lực điều khiển dã thú, chiến đấu lực bản thân cũng không có chỗ nào đặc biệt. Người đưa cho hắn tin tức này có độ tin cậy rất cao, chính vì nguyên nhân đó, hôm nay hắn mới chủ động khiêu chiến.
Đảng Hàm thần thái âm tình bất định, ánh mắt lấp lánh.
Hoàng Kim Ngôn Tỏa lai lịch thần bí, mà cả chủ nhân tiền nhiệm của nó Mạc Tháp cũng không biết lai lịch. Tuy nhiên, Đảng Hàm một lần trong lúc vô ý biết được lai lịch của nó, liền một mực tìm kiếm cơ hội. Thế nhưng, lúc đó Mạc Tháp đã gia nhập Thiên Vân. Trong Thiên Vân hắn đối với hai người Văn và Úy Trì Bách cực kỳ kiêng kỵ, mới không dám động thủ cướp đoạt.
Khi hắn thấy trên Hắc Tuyến Tinh Bảng, Hoàng Kim Ngôn Tỏa rơi vào tay một tên gọi là Kiều Nguyên, liền vứt bỏ tất cả sự tình, bằng tốc độ nhanh nhất đuổi đến Trát Nhĩ Kiền, mục đích chính là đoạt được Hoàng Kim Ngôn Tỏa từ trên tay Kiều Nguyên. Mà hắn trên đường vừa khéo gặp được một kẻ khó lường, từ miệng người đó, biết được cụ thể tình huống cái chết của Mạc Tháp, điều này càng làm hắn mừng rỡ.
Thế nhưng, không ngờ đến là sự sắc bén ương ngạnh của đối phương ra ngoài dự tính của hắn.
Là hư trương thanh thế hay là có chút thực lực? Đảng Hàm không khỏi có chút đắn đo không rõ. Ánh mắt hắn chạm đến xích năng lượng trong suốt màu vàng kia, đột nhiên trở nên nóng rực vô cùng.
Tạp tu có thể đạt tới tình trạng này, đối với bản thân đều tràn ngập tự tin. Vừa nghĩ đến hắn trong lúc vô ý biết được các loại lời đồn về Hoàng Kim Ngôn Tỏa, hết thảy ngờ vực thoáng cái bị hắn vứt bỏ đi hết.
“Không biết tốt xấu!” Đảng Hàm ra vẻ hừ lạnh một tiếng. Ánh mắt tham lam. Cùng lúc đó, cả người hắn sáng rực lên, trong quầng sáng xanh biếc có pha lẫn nhiều điểm ngân tinh, đem hắn bao phủ bên trong. Nhìn từ xa, cả người hắn như dùng ngọc bích mà điêu khắc thành.
“Thúy Bích Tinh!” Trong đám người vang lên vài tiếng kinh hô. Trên Hắc Tuyến Tinh Bảng cũng ghi lại tên tạp phiến chủ tu của Đảng Hàm. Nhưng chỉ có tên mà thôi, tính năng của nó thế nào, phương thức chiến đấu ra sao, không người nào tận mắt thấy qua.
Quang hoa năng lượng màu xanh biếc lưu chuyển, điểm điểm ngân tinh liên tục lóe ra một hai luồng sáng chói mắt.
Trần Mộ quyết định thật nhanh, ra tay quyết đoán.
Cũng không thấy hắn có động tác gì, xích năng lượng vốn lượn vòng trước người hắn đột nhiên vọt ra, tốc độ cực nhanh! Đỉnh của xích là ba cái năng lượng thể hình tam giác giống như ba cái nanh rắn độc, khí thế bức người! Thông thường công kích này cũng không có chỗ nào đặc biệt, nhưng lại không có dấu hiệu báo trước, cực kỳ mang tính bất ngờ.
Ai cũng không ngờ Trần Mộ nói đánh là đánh, trước mắt bao nhiêu người, lại ngang nhiên đánh lén.
Trong mắt Đảng Hàm hiện lên một đạo lệ mang, cũng không thấy hắn có động tác gì, chân như bôi mỡ phút chốc trượt qua bên trái ba thước. Đối phương không ra tay như lẽ thường, xem nhẹ hư danh, đối thủ như vậy thường rất khó đối phó. Bất quá lúc này hắn không rảnh để suy nghĩ nhiều, chỉ có thể xốc lại toàn bộ tinh thần.
Trần Mộ đánh lén thất bại cũng không để ý, cao thủ như Đảng Hàm, nếu như bị thương bởi trình độ đánh lén cỡ này, chỉ đáng bị cười nhạo. Ý đồ của hắn bất quá chỉ là cắt đứt tiết tấu của đối phương, hơn nữa vì bản thân kiếm một tia cơ hội giành thắng lợi.
Nhưng Đảng Hàm rất cáo già, cay độc vô cùng, không có cấp cho Trần Mộ một tia thời cơ mà lợi dụng.
Năng lượng thâm thúy dày đặc phút chốc tan biến, hóa thành hơn mười khối năng lượng thể hình sao năm cánh. Từ hình dáng bên ngoài, chúng cực kỳ giống sao biển, chỉ là mỗi cái đều đượm màu xanh biếc ướt át, ngân tinh ở mặt trên chợt lóe chợt tắt, lấp lánh như ánh sao.
Đảng Hàm cười lạnh một tiếng, tay phải hướng Trần Mộ nhẹ nhàng vung lên.
Những ngôi sao (1) năng lượng màu xanh biếc đó phiêu phiêu hướng Trần Mộ bay đến, di chuyển chậm rãi, so với lần đánh lén như chớp của Trần Mộ vừa rồi rất trái ngược. Làm người khác thấy lạ nhất chính là có mấy ngôi sao lại lẻn vào nền đất!
Trần Mộ mặc dù rất kích động, nhưng tư duy lại vô cùng tỉnh táo, năng lượng thể khác thường như thế, phương thức công kích nhất định cũng có chỗ đặc biệt. Thế giới tạp phiến rộng lớn vô bờ, kết cấu năng lượng thể có bao nhiêu loại? Không ai biết! Kết cấu năng lượng bất đồng thì có tính chất bất đồng, xuất hiện thêm năng lượng thể đặc biệt nữa Trần Mộ cũng không cảm thấy có gì kỳ quái.
“Hộ!”
Một khối “thủy tinh hình vuông” trong suốt màu vàng xuất hiện trước mặt Trần Mộ. Trong đám người có không ít kẻ đã gặp Trần Mộ, lúc này không khỏi thêm hưng phấn. Lần trước bọn họ tận mắt thấy ở Lăng Hải huấn luyện doanh, Kỉ Minh toàn lực đánh một kích Tinh Vẫn Trảm cũng không cách nào lay chuyển khối “thủy tinh” chỉ dầy một ngón tay này.
Tuy nhiên, lúc mọi người đang chờ đợi song phương phát sinh va chạm, khối “thủy tinh hình vuông” đột nhiên vặn vẹo. Trong ấn tượng của mọi người, khối “thủy tinh hình vuông” cứng rắn vô cùng lúc này lại mềm mại như kẹo da trâu, hướng Trần Mộ bay về.
Trong chớp mắt, một lồng năng lượng hình cầu trong suốt màu vàng bảo hộ Trần Mộ kín kẽ chặt chẽ. Phía trên lồng năng lượng có thể chứng kiến rõ ràng xích năng lượng, chúng tựa như những nét hoa văn phân bố trên lồng năng lượng. Thỉnh thoảng có lưu quang màu vàng chuyển động dọc theo xích năng lượng.
Những người từng thấy Trần Mộ dùng qua “Hộ” đều tán dương sôi nổi.
Tằng Vũ Sơn đột nhiên mở miệng: “Khả Nhi học muội, ngươi chủ tu là lồng năng lượng tạp, ngươi cảm thấy cái lồng năng lượng này thế nào?”
Vị nữ đệ tử tên Khả Nhi này bỗng giật mình bừng tỉnh, lúc này mới phản ứng lại: “Kết cấu rất ổn định, xích năng lượng của hắn có tác dụng làm khung đỡ, cái này giúp nó càng thêm kiên cố. Người này khống chế năng lượng rất tinh tế, rất lợi hại, ta làm không được…” Nói xong lời cuối cùng, thanh âm của nàng càng ngày càng nhỏ, cúi đầu có chút mất mát.
Tằng Vũ Sơn đối với vị học muội đáng yêu này khá quý mến, thấy nàng xuống tinh thần như thế, không khỏi khuyên giải nói: “Học muội còn nhỏ, vị Kiều Nguyên này so với ngươi có thể nhiều tuổi hơn, chờ học muội lớn hơn một chút, nhất định có thể làm được việc này.”
“Vâng!” Khả Nhi ngẩng đầu, ánh mắt kiên định, ra sức gật đầu.
“Cáp, Khả Nhi của ta là lợi hại nhất! Đừng sợ, đừng sợ, Lị tỷ tỷ ở đây!” Vị nữ đệ tử vừa rồi làm mọi người tránh như tránh rắn, một tay đem Khả Nhi kéo vào lòng, tay vô thức xoa đầu Khả Nhi một hồi, hồn nhiên không chút chú ý làm tóc Khả Nhi rối bù xù.
Ánh mắt của nàng vô cùng nóng rực nhìn vào giữa sân, giọng đầy kích động: “Oa ha ha! Nam nhân này lớn lên dù có chút xấu xí, nhưng quả nhiên là mãnh nam a! Lão nương thích nhất mãnh nam! Đánh bẹp cái tên Đảng Hàm kia, lão nương sớm thấy hắn không vừa mắt!”
Chứng kiến sự cuồng nhiệt vô bỉ của Lị, những người khác cực kỳ ăn ý lại lùi tránh nàng thêm chút nữa.
Bất quá ánh mắt của mọi người đồng thời nhìn chằm chằm vào hai kẻ giữa sân.
Thúy Bích Tinh và Hoàng Kim Ngôn Tỏa, lần đầu va chạm!
(1) Ngôi sao: nguyên tác là “hải tinh” - tức “sao biển”. Ở đây để “sao biển” đọc thấy không thuận nên chuyển thành “ngôi sao”.