Tạo Thần

Chương 870: Đại công tước




- Ầm…

Ở quanh người Doanh Thừa Phong đột nhiên phát ra một tiếng gầm rú cự đại.

Linh lực thiên địa kia bắt đầu kịch liệt khởi động, lẩn quẩn vây quanh hắn, dường như lấy thân thể hắn làm trung tâm, tạo thành một vòng năng lượng mới tinh.

Giáo Tông Bệ Hạ và lão Cường Ni đều nhíu mày.

Tuy cường độ biến đổi của năng lượng này hùng mạnh, nhưng vẫn không được bọn hắn để trong lòng. Nhưng sự biến hóa này cũng có chỗ không đúng.

Khí tức trên thân Doanh Thừa Phong giống như hồng thủy, mãnh liệt hướng về phía trước. Luồng khí tức kia dường như không hề có chừng mực, có thể trực tiếp tấn thăng đến Vương Cấp, thậm chí là cảnh giới cao hơn nữa.

Đại Công Tước, không ngờ khi tiểu tử này rèn bán Thần khí lại tấn thăng từ Tước Vị lên Đại Công Tước.

Tuy nói Linh Sư Rèn khi rèn linh khí thật ra là đang tu luyện, và khi bọn họ không ngừng rèn linh khí và đạt tới một số lượng nhất định, sẽ tấn thăng đến cảnh giới rất cao.

Nhưng có thể sử dụng rèn để đột phá đều là kết quả tích lũy từ trước đến nay.

Nếu chỉ nói riêng về tốc độ, cảnh giới thăng tiến của Linh Sư Rèn thua xa so với Linh Sư cùng cấp.

Với lại, bọn họ cũng chưa từng nghe nói qua có Linh Sư Rèn nào lại đột nhiên thăng cấp khi đang rèn Thánh khí.

- Cái này là có chuyện gì vậy….?

Lão Cường Ni chậm rãi nói:

- Doanh đại sư thăng tiến lên Tước Vị dường như chỉ mới có mấy tháng, hay là hắn cũng tính toán cái gì đó trên người của mình, và cùng thăng tiến với Kim Cương Vương?

Giáo Tông Bệ Hạ trầm ngâm một chút, nói:

- Có lẽ đều không phải là như thế.

Lão Cường Ni khẽ giật mình, nói:

- Vậy thì thế nào?

Giáo Tông Bệ Hạ đưa tầm mắt nhìn qua, nhìn xung quanh, chậm rãi nói:

- Ngươi đừng quên Doanh đại sư có thể rèn tạo nên bán Thần khí.

Đôi mắt của lão Cường Ni khẽ sáng ngời, lập tức không hề nghi ngờ.

Cường nhân Tước Vị lại có thể rèn ra bán Thần khí, Doanh đại sư tuyệt đối là độc nhất vô nhị. Nhân vật như thế, cho dù có sáng tạo ra kỳ tích gì không thể tin nổi dường như cũng chẳng có gì lạ.

So sánh lại, trong quá trình rèn đột nhiên thăng tiến cũng không hề khiến người ta cảm thấy khó hiểu nữa.

Nhưng bọn họ lại không hề biết, lúc này Doanh Thừa Phong thăng tiến thật ra là nhờ phúc của Kim Cương Vương và lão Cường Ni.

Thời điểm cự thuẫn và thạch Định Vị dung hợp, sức lực tràn ra ngoài đối với bán Thần khí có lẽ không nhiều lắm, nhưng đối với Doanh Thừa Phong thì lại đủ để cho hắn trực tiếp tấn thăng lên tới Đại Công Tước đỉnh cao.

Nếu chỉ dựa vào sức lực tích tụ, Doanh Thừa Phong cũng không chắc có thể thuận lợi lên cấp.

Nhưng vào thời khắc đó, cự thuẫn đã phóng xuất ra hình ảnh lúc lão Cường Ni thăng tiến lên bán Thần, và bởi vì có quan hệ với linh phách Kim Cương Vương con cưng của thiên địa nên toàn bộ đều được Doanh Thừa Phong nhận lấy.

Đây chính là kinh nghiệm lúc thăng tiến lên bán Thần của một vị cường nhân Vương Cấp đỉnh cao.

Tuy rằng khi Doanh Thừa Phong chiếm được truyền thừa này lại không thể lý giải và tiếp thu toàn bộ những kinh nghiệm này, nhưng sau khi chiếm được những kinh nghiệm này, con đường hắn thăng tiến lên Đại Công Tước lại chính là con đường thẳng, không hề có trở ngại.

Một người nếu được đặt lên trên đỉnh Everest, sẽ sinh ra một loại cảm giác coi thường đối với sườn núi nhỏ trong hậu viện hà mình.

Kinh nghiệm mà Doanh Thừa Phong thừa nhận vượt quá mức bình thường, cũng quá hùng mạnh, cho dù chỉ hiểu một chút cũng đủ khiến hắn thăng tiến lên Đại Công Tước.

Chính là vì hai loại này vừa khớp cùng một chỗ, hơn nữa lúc Linh Sư Rèn rèn Thánh khí cũng là một loại tu luyện thân mình, cho nên Doanh Thừa Phong mới có thể hấp thu năng lượng khổng lồ, nhất cổ tác khí vọt tới cảnh giới Đại Công Tước.

Ước chừng một canh giờ sau, trong lò đan tuôn ra sức lực mãnh liệt lúc này mới dần dần trở nên yếu đi.

Tuy rằng tinh lực của Doanh Thừa Phong trên cơ bản đều tiêu hao trong quá trình tấn thăng, nhưng Trí Linh và Đan Lô Khí Linh trong não bộ của hắn cũng không hề nhàn rỗi.

Dưới sự liên kết không chế của hai người này, cự thạch và thạch Định Vị vẫn không nhanh không chậm hòa vào nhau.

Lúc này, khí tràng của hai bên đều dần dần tương dung với nhau, và có xu thế ngưng làm một thể.

Mí mắt Doanh Thừa Phong khẽ run rẩy vài cái, sức lực tinh thần rốt cục khôi phục lại, thoáng dò xét một chút tình hình trong lò luyện đan, liền kinh ngạc vui mừng.

- Kim Long thượng nhân huynh, ngươi thật là có năng lực đó.

Doanh Thừa Phong tự đáy lòng tán dương:

- Dưới tình huống như vậy mà cũng có thể rèn ra bán Thần Khí, giỏi lắm.

Sau khi có kinh nghiệm hai lần rèn, hắn có thể thấy được cự thuẫn đã sớm thành công dung nhập thạch Định Vị vào bản thân mình, chỉ cần đi qua một bước Thiên Kiếp cuối cũng sẽ có thể trở hành Thiên Kỵ Thánh Khí tứ chuyển.

Mà một khi Thiên Kỵ Thánh Khí đã đột phá tam chuyển, đã trở thành Thần Binh siêu cấp cấp bậc bán Thần Khí.

Đan Lô Khí Linh lặng lẽ cười, nói:

- Ranh con nhà ngươi đừng có khiêm tốn, ha ha, hai kiện đồ vật này đều là năng lượng thổ hệ, hợp nhất bọn chúng là cũng không phải chuyện dễ. Thế nhưng, may mắn là ngươi có được khí tức của Kim Cương Vương, cho nên đè ép toàn bộ khí diễm của bọn nó xuống, lúc này mới thuận lợi luyện thành công. Nếu không chúng ta còn phải tốn sức thêm nhiều, hơn nữa không biết có thành công được hay không?

Trong lòng Doanh Thừa Phong khẽ động, giờ mới hiểu mình đã nhặt được một món hời lớn.

Nếu không có khí tức của Kim Cương Vương trong người, muốn rèn thành công vật ấy tuyệt đối không đơn giản.

Năng lượng chỗ giao nhau của cự thuẫn và thạch Định Vị càng ngày càng yếu và dần dần biến mất, năng lượng tràn ngập trong lò luyện đan kia cũng từng bước tiêu tan.

Trong lòng Doanh Thừa Phong thầm kêu đáng tiếc, bởi vì hắn có một loại cảm giác đặc biệt.

Nếu luồng sức lực này liên tục phóng thích, chỉ với cảm ngộ đặc biệt giờ phút này của hắn, có lẽ thật sự một bước lên trời, trực tiếp tấn thăng đến Vương Cấp.

Nhưng một khi luồng sức lực này dừng lại, vậy thì hắn cũng sẽ đình chỉ thăng tiến.

Về sau nếu muốn tìm được một cơ hội trùng hợp như vậy, chỉ sợ là ngàn vạn khó khăn.

Trong nháy mắt này, hắn thậm chí còn sinh ra một loại ý niệm phá hư giao hòa của bọn chúng, khiến bọn chúng tiếp tục phóng thích sức lực thổ hệ một lần nữa.

Tuy nhiên, ý nghĩ này vừa mới nổi lên đã bị hắn gạt bỏ.

Nếu lúc này Giáo Tông Bệ Hạ và lão Cường Ni không ở bên người, hắn có lẽ sẽ làm trái với lương tâm để thử một chút. Nhưng lúc này lại có hai vị cường nhân cấp bán Thần ở bên cạnh giám sát, cho dù hắn ăn tim gấu gan báo cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Trong lòng thầm than một tiếng, Doanh Thừa Phong thu hồi ý niệm mơ màng trong đầu, hắn chậm rãi giơ hai tay lên, bắt đầu múa trong hư không.

Cùng lúc đó, một cây Minh Linh châm cũng xuất hiện trong lò luyện đan, và bắt đầu chậm rãi di động phía trên cự thuẫn.

Thiên Kỵ Thánh Khí tam chuyển, tuy rằng là Thánh Vật có thể nói là đỉnh cao trên thế giới này. Nhưng nếu so sánh với bán Thần Khí thì lại là một trời một vực, muốn khiến vật ấy thuận lợi thăng tiến, việc sửa chữa và gia tăng linh văn là chuyện không thể thiếu.

Cự thuẫn trong lò luyện đan khẽ run rẩy, phát ra tiếng kêu khó có thể miêu tả, dường như là đang nhớ lại năm tháng quá khứ, lại tựa hồ có chút chờ mong với năm tháng sau này.

Ở bên ngoài lò luyện đan, sức lực thiên địa hùng mạnh bắt đầu ngưng tụ, lò luyện đan liền giống như biến thành một lốc xoáy hắc động thật lớn, không chút lưu tình hút hết sức mạnh vô cùng vô tận của thiên địa vào trong.

Theo sức mạnh của thiên địa tiến vào, toàn bộ không gian đều phát ra một tia rung động quỷ dị.

Sau đó, một luồng mây mắt thường có thể thấy được nhanh chóng thành hình trên bầu trời.

Ánh mắt của Giáo Tông Bệ Hạ và lão Cường Ni đều nhìn chăm chú ở phía trên hai tay của Doanh Thừa Phong, nhãn lực của bọn họ vượt xa nhóm Kỵ Sĩ Vương nên có thể nhìn thấy trong chiêu thức của Doanh Thừa Phong ẩn chứa huyền bí vô tận.

Dường như bên trong động tác tay nho nhỏ này tràn ngập sức lực của thiên địa.

Tuy nhiên, thực lực của bọn họ hơn xa so với Kỵ Sĩ Vương bình thường.

Sau khi nhóm Kỵ Sĩ Vương nhìn thấy động tác tay của Doanh Thừa Phong, đã bị thủ thế huyền ảo khó lường này hấp dẫn, buông tha hết thảy, giống như tẩu hỏa nhập ma mà quan sát.

Mà hai cường nhân bán Thần bọn họ mặc dù cảm thấy hứng thú, hơn nữa còn giống như bị thu hút, nhưng thần trí của bọn họ cũng không hề bị lạc trong đó, mà vẫn một mực nhớ kỹ nhiệm vụ của mình.

- Lão Cường Ni, xem ra Doanh đại sư đã thành công rồi.

Giáo Tông Bệ Hạ cũng không ngẩng đầu lên, chậm rãi nói:

- Tấm chắn của ngươi có thể thăng tiến.

Trên mặt của lão Cường Ni đã sớm mừng rõ cười toe toét, hắn cất tiếng cười to, nói:

- Bệ hạ, Thiên kiếp sắp xảy ra, xin ngài giúp ta một tay.

Thật ra, với thực lực bán Thần của lão Cường Ni thì một mình hắn cũng có thể đối kháng với Thiên Kiếp. Nhưng vì không để sai sót nhầm lần, hắn vẫn nên nhờ Giáo Tông Bệ Hạ cũng là bán Thần giúp đỡ.

Giáo Tông Bệ Hạ gật đầu một cái, hắn nhẹ nhàng vung tay lên ném ra một quyền trượng đại biểu cho vinh quang tối đại Quang Minh Thánh giáo.

Ngay sau đó, quyền trượng lơ lửng ở giữa không trung, từng luồng hào quang thật lớn từ trên quyền trượng phóng thích ra ngoài, và tạo thành một vòng sáng lớn trên không trung.

Phạm vi của vòng sáng này không ngờ lại rộng như thế, hoàn toàn bao phủ cả Doanh Thừa Phong và lò luyện đan ở bên trong. Hơn nữa, phạm vi của vòng sáng này vẫn không ngừng mở rộng, nếu có người

Không ngờ phạm vi của vòng sáng này lại đồng nhất với phạm vi của tầng mây trên đỉnh đầu.

Tầng mây kia mênh mông đến cỡ nào thì vòng sáng cũng lớn đến bấy nhiêu.

Lão Cường Ni chậm rãi gật đầu một cái, một khắc nhìn thấy Giáo Tông Bệ Hạ ném ra quyền trượng hắn đã hiểu bệ hạ đang toàn lực ứng phó.

Mà bán Thần Khí Doanh Thừa Phong rèn sắp thành hình lại là binh khí nổi danh của hắn, hắn đương nhiên cũng sẽ không giấu giếm.

Trừng lớn hai mắt, khí thế trên người hắn nhanh chóng bành trướng lên.

Lúc một vị cường nhân bán Thần phóng xuất ra sức lực thật sự của mình, toàn bộ không gian cũng sẽ bị kích động.

Một luồng sức lực khó có thể tưởng tượng từ trên người hắn khuếch tan ra ngoài, hễ là nơi bị luồng sức lực này bao phủ đều tràn ngập một cỗ năng lượng dày đặc.

Luồng năng lượng này cũng không tiêu tan ngay lập tức, mà là không ngừng lắng đọng xuống phía dưới.

Lĩnh vực, đây là lĩnh vực của lão Cường Ni.

Mày Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng giương lên, hắn cảm ứng được rất rõ ràng.

Khí linh Hàn Băng và Khí linh Bá Vương bắt đầu rục rịch, chúng nó vô cùng bài xích với sức lực lĩnh vực này, muốn ra ngoài và phân cao thấp với loại lĩnh vực này.

Trong lòng khẽ kinh hãi, hắn vội vàng cứng rắn áp chế hai kiện Khí linh đang bạo động lại.

Cũng may mắn là hai kiện Khí linh này đều do một tay hắn nuôi lớn, cho nên đã thi hành theo mệnh lệnh của hắn.

Nếu không thì, trước khi lĩnh vực của lão Cường Ni chưa thành hình để đón Thiên Kiếp, sợ rằng đã sớm phân cao thấp với hai đại bán Thần Khí trên người Doanh Thừa Phong rồi.

- Ầm…

Trên bầu trời ầm ầm vang lên tiếng sấm, dần dần nhích tới gần.