Tạo Thần

Chương 776: Thiên biến




Hạch tâm trong ấn đường bắt đầu xoay tròn dữ dội.

Mỗi một lần Doanh Thừa Phong tính toán vận dụng sức lực của Trí Linh, hạch tâm sẽ căn cứ vào số lượng sức lực bất đồng đi vào mà xoay tròn.

Còn lần này, thời điểm Doanh Thừa Phong bắt đầu điều động sức lực của Trí Linh, hạch tâm của hắn lại xoay tròn nhanh chóng chưa từng có từ trước đến nay.

Trong nháy mắt đó, tốc độ xoay tròn của hạch tâm khiến bản thân Doanh Thừa Phong đều cảm nhận được một chút run rẩy.

Thế nhưng, chính vì tốc độ xoay tròn quá nhanh nên một khắc Trí Linh phóng thích sức lực liền hùng mạnh hơn mấy lần, thậm chí còn nhiều hơn gấp mười.

Trong không gian của thạch Định Vị, khí linh đang giằng co cùng sức lực được hình thành trong thạch Định Vị đột nhiên bạo phát.

Ở trong thế giới trước kia của Doanh Thừa Phong, nhân loại không phải là sinh vật dũng mãnh nhất. Ở trên địa cầu, sinh vật có sức lực mạnh mẽ hơn Nhân Tộc nhiều đếm không xuể.

Nhưng, nhân loại vẫn lấy được quyền thống trị Địa Cầu.

Nguyên nhân lớn nhất chính là nhân loại có được trí khôn.

Hàn Băng trường kiếm và thạc định vị cũng như thế, chúng nó đều là linh khí, nhưng vào thời điểm có được trí khôn, tự nhiên có thể chiếm được thế thượng phong trong lúc đấu tranh.

So sánh với nhau, khí linh Hàn Băng trường kiếm giống như là kỵ binh tinh nhuệ, mà sức lực thạch Định Vị lại giống như dân chúng không có tấc sắc trong tay.

Nếu hai bên có số lượng tương đương, hoặc là hơn mấy lần, thậm chí cả mấy chục lần thì thắng lợi cuối cùng nhất định chính là khí linh Hàn Băng trường kiếm.

Nhưng Hàn Băng trường kiếm và thạch Định Vị vốn có nền móng chênh lệch với nhau, chênh lệch giữa chúng nó lớn hơn rất nhiều.

Trong không gian thạch Định Vị, cho dù là đặt ngàn vạn thanh Hàn Băng trường kiếm cũng không vấn đề gì cả.

Cho nên ngay từ đầu hai bên tranh đấu, khí linh Hàn Băng trường kiếm có thể xông lên giống như chẻ tre, có thể dễ dàng nắm được quyền khống chế trong tay. Nhưng lúc phạm vi nó nắm trong tay được mở rộng thì sức lực của nó sẽ không ngừng phân mỏng ra.

Nếu như nói ngay từ đầu là một đám kỵ binh đối phó với một đám dân chúng, như vậy sau này chính là lấy một địch hai, lấy một địch mười.

Dưới sự chỉ huy của trí khôn, khí linh Hàn Băng trường kiếm còn có thể miễn cưỡng kiên trì được. Nhưng khi khoảng cách số lượng đạt tới một trăm, cho dù trí tuệ có trở nên cường đại cũng không thể làm gì được.

Ưu thế về số lượng tuyệt đối sẽ khiến sức lực của khí linh bị sụp đổ.

Khí linh Hàn Băng trường kiếm còn có thể giằng co cùng đối phương chính là do hồi quang phản chiếu, một khi dùng hết sức lực thì đó sẽ chính là thời điểm nó bị diệt vong.

Mãng xà có thể nuốt được sinh vật lớn hơn so với nó rất nhiều, nhưng nếu nó muốn nuốt một con voi, cho dù nó đã chết thì kết quả sau cùng tuyệt đối sẽ là bị nứt vỡ bụng.

Nhưng mà ngay một khắc sức lực nó không đủ, từ trong thế giới tinh thần của Doanh Thừa Phong cũng sẽ đột ngột truyền đến một luồng sức lực mênh mông khó có thể tưởng tượng được.

Dưới tình huồng nhận được nguồn sinh lực này, khí linh Hàn Băng trường kiếm tự nhiên sẽ không còn khách khí nữa.

Sức mạnh khổng lồ lập tức sẽ được nó phóng ra bên ngoài, hàn ý mãnh liệt tìm kiếm khi hở của đối phương, từ đó đột phá phân cắt ra từng khu vực.

Trên mặt đất, trong không gian dường như tràn đầy hai luồng màu trắng bất đồng.

Một là tuyết trắng thuần khiết, mà một loại khác lại là màu trắng mang theo màu xanh nhạt.

Hai loại sắc thái khác nhau này đại biểu cho hai loại sức lực mạnh nhất trong thiên địa, lúc này, màu trắng thuần khiết bị Hàn Băng trường kiếm khống chế nhanh chóng khuếch trương một lần nữa, bọn chúng giống như một con cự thú tham lam cắn nuốt địa bàn của đối phương.

Doanh Thừa Phong tập trung tình thần cao độ, hắn có thể cảm ứng được mọi việc phát sinh tại nơi này.

Khí linh và thạch Định Vị đều chưa từng được huấn luyện về chiến tranh, mọi việc bọn chúng là đều là dựa theo bản năng. Nhưng việc khí linh làm lại cao minh hơn so với đối phương gấp trăm lần.

Sau khi lấy được nguồn sức lực mới, sức lực của khí linh liên tục tiến sát, trong khoảng thời gian ngắn đã nắm được hai phần ba địa bàn trong tay.

Đan Lô Khí Linh tròn mắt líu lưỡi nhìn cảnh tượng này. Hiện giờ nó tồn tại dưới hình thức sương mù, nhưng sương mù kia lại cố tình ngưng tụ ra một khuôn mặt của nhân loại.

Trên khuôn mặt này tràn đầy vẻ không thể tin.

- Không thể nào.

Nó thì thào nói:

- Dùng sức lực tinh thần của mình để chuyển hóa thành sức lực của khí linh, làm sao hắn có thể làm được như thế? Đây chính là chuyện chỉ có thần lực mới có thể làm được.

Tuy rằng bán thần khí không phải là thần khí thật sự, nhưng nếu ở trong cái tên có dính một chữ “Thần” thì tức là trang bị chỉ có thần linh mới có thể tạo ra.

Sức dụng khí linh cắn nuốt sức lực của thạch Định Vị, hóa không gian của thạch Định Vị thành địa phận của mình.

Đây là một biện pháp để tạo ra bán thần khí, hơn nữa còn là biện pháp đơn giản nhất, và có được uy năng lớn nhất.

Nhưng, trừ phi là trở thành thần linh mới có thể dùng thần lực để tiến hành rèn, nếu không sẽ không thể nào hoàn thành được.

Thần lực là cơ sở của tất cả sức lực, sử dụng thần lực gia trì cho khí linh, và khiến sức lực của khí linh cuồn cuộn không dứt. Kể từ đó, cho dù khí linh có yếu đuối bất lực một lần nữa thì cuối cùng cũng có thể hoàn toàn nắm giữ không gian của thạch Định Vị trong tay.

Nhưng, ngoại trừ thần lực ra, không còn sức lực khác có thể bổ sung năng lượng cung cấp cho khí linh.

Bởi vì sức lực khí linh và thạch Định Vị sử dụng khi tranh đấu chính là sức lực căn nguyên của bọn chúng, trừ phi là thần lực cùng thuộc tính, nếu không sẽ không thể thu được tiếp viện tiếp tế.

Cho nên, sau khi Đan Lô Khí Linh thấy tất cả, ngay cả nó cũng nhịn không được mà có chút mê man.

Đột nhiên đôi mắt của Đan Lô Khí Linh sáng ngờ, nó nhớ tới hạch tâm cổ quái đặc thù của Doanh Thừa Phong. Rốt cục trong lúc mơ hồ nó đã đoán được một việc, Doanh Thừa Phong có thể làm được một bước này hẳn là có liên quan tới cái đó.

- Tê tê tê….

Thanh âm quỷ dị vang lên trong lò đan, từ trong thạch Định Vị phóng ra đại lượng hàn ý.

Hàn ý này chính là năng lượng khi hai người đang tranh đấu không thể khống chế được mà tràn ra ngoài, số lượng này khổng lồ đến mức khó có thể tưởng tượng được.

Đan Lô Khí Linh lặng lẽ cười, nói:

- Ngươi đã có được năng lực này, vậy hãy để cho ta giúp ngươi một tay.

Một luồng lửa băng màu trắng dâng lên trong lò đan, không ngừng đốt cháy năng lượng tràn ra ngoài, thời gian dần qua, luồng năng lượng này bắt đầu chuyển hướng về màu trắng thuần vốn có của Hàn Băng trường kiếm.

Mặc dù hiện giờ Doanh Thừa Phong là khí đạo đại sư, nhưng dù sao vẫn chưa tiếp xúc đến con đường của thần linh nên cũng không cảm thấy quá nhiều ngạc nhiên đối với biến hóa trong lò đan.

Cho nên hắn cũng không biết rằng, nếu để cho chúng đại sư đứng đầu trong con đường rèn nhìn thấy hỏa trong lò sẽ bị chấn động đến cỡ nào.

Vì bếp lò này, đại sư rèn hoặc chúng đại sư đan đạo tuyệt đối nguyên ý trả mọi thứ để có được.

Bởi vì ở bên trong bếp lò này có cơ hội để bọn họ thăng tiến thần đạo.

Lại qua một lát nữa, khí linh Hàn Băng trường kiếm phát hiện cảnh vật chung quanh biến hóa, nó hoan hô một tiếng, quanh người lập tức bắt đầu xuất hiện một luồng lốc xoáy nhi nhỏ, hấp thu hết hàn ý đã được Đan Lô Khí Linh tinh chế.

ở bên trong thạch Định Vị, khí linh Hàn Băng trường kiếm càng thêm hung mạnh, thế công của nó cũng không còn bị đứt quãng mà là liên tục không ngừng. Dưới sự công kích không biết mệt của nó, sắc thuần trắng bị nó nắm trong tay đã rộng lớn hơn, thậm chí còn bắt đầu lan tràn đến biên giới của thạch Định Vị.

Tuy nhiên lúc này mới là khảo nghiệm cuối cùng.

Dã thú bị thương mới là dã thú nguy hiểm nhất, cũng giống như vậy, thời điểm không còn đường để đi, dưới sự điều khiển của bản năng, thạch Định Vị cũng bắt đầu bạo phát.

Thiên địa một phương bắt đầu trở nên xôn xao không ổn định, trong hư không nổi lên từng luồng năng lượng không ổn định đánh thẳng vào địa bàn bị khí linh chiếm cứ. Năng lượng giống như sóng to gió lớn liên tục tấn công không ngừng, giống như là một mãnh thú đang đấu tranh lần cuối cùng trước khi chết.

- Ầm, ầm, ầm…

Trong đầu của Doanh Thừa Phong truyền tiếng từng trận tiếng gầm rú, đây là do sức lực tinh thần của hắn hợp làm một với khí linh, cho nên mới có cảm giác như thế.

Mỗi một tiếng gầm rú đều giống như ném ra một quả bom vào trong đầu hắn, khiến người hắn bị nổ đầy thương tích.

Nhưng cho dù là ý niệm tinh thần của Doanh Thừa Phong, hay là thân mình khí linh đều cứng như bàn thạch, bọn họ đều đứng bất động, mặc kệ cho loại ngoại lực này oanh kích.

Sức lực của Trí Linh vẫn liên tục tiến vào không dứt, huống chi Hàn Băng trường kiếm còn hấp thu toàn bộ ngoại lực do Đan Lô Khí Linh chuyển hóa thành. Nhưng Doanh Thừa Phong và khí linh lại có một loại cảm giác, tình huống như vậy không thể duy trì lâu hơn nữa.

Dù sao Doanh Thừa Phong cũng vừa mới thăng tiến lên đại sư rèn tước vị, thực lực của hắn đừng nói là so sánh với thần linh, cho dù là so sánh với bất kỳ một vị đại sư rèn nào trong Thánh giáo cũng đều là kém khá xa.

Trí Linh có thể cung cấp nhiều sức lực như thế đã là vượt qua quy trình chuyển động của nó, giờ còn muốn nó thực hiện áp lực đã là một việc không có khả năng.

Giờ khắc này, trong lòng Doanh Thừa Phong nổi lên một tia sợ hãi.

Dường như mình đã có chút mạo hiểm, nếu như thất bại vào lúc này, như vậy thì chẳng những khí linh Hàn Băng trường kiếm sẽ bị tiêu tan tại chỗ, mà ngay cả hắn và Trí Linh cũng đều phải chịu đả kích trầm trọng.

Tuy rằng không đến nỗi mất mạng, nhưng đừng hòng có thể khôi phục trong một khoảng thời gian ngắn.

ở bên trong thạch Định Vị, hai loại sức lực bất đồng vẫn giằng co như tước, thạch Định Vị chính là vì bản năng sinh tồn của mình mà chiến đấu, biểu hiện ra tính bền dẻo cực kỳ ngoan cường.

Với lại, sau khi trải qua một thời gian dài chiến đấu như vật, người này dường như cũng có được dấu hiệu xuất hiện linh trí. Năng lượng được nó không chế đã bắt đầu xuất hiện thêm nhiều biến hóa.

Bởi vậy có thể thấy được, bản năng cũng là một loại tồn tại hung mạnh, chỉ cần cho thạch Định Vị cơ hội thì chúng nó sẽ có thể lớn lên.

Tuy nhiên vào lúc này, Doanh Thừa Phong lại không hê rãnh rồi mà đi bồi dưỡng trí tuệ và bản năng cho thạch Định Vị, hắn lại ước gì có thể tiêu diệt được hết.

Cắn chặt hàm răng, Doanh Thừa Phong hừ nhẹ một tiếng.

Trong khu vực não bộ đột nhiên xuất hiện một luồng sức lực.

Nhất Khí Hỗn Nguyên Bạo….

Lập tức, một luồng sức lực lớn khó có thể tưởng tượng lại tuôn ra, phảng phất như nước lớn tràn vào trong khí linh.

- Ầm….

Sau khi một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, cục diện giằng co lập tức bị đánh vỡ hoàn toàn.

Phòng tuyến cuối cùng của thạch Định Vị bị luồng lực lượng này tấn công tán loạn, lộn xộn, không thể ngưng tụ ra phòng ngự hữu hiệu, khí linh Hàn Băng trường kiếm thừa cơ tràn vào, nháy mắt đã nắm toàn bộ địa bàn trong tay.

Đến lúc này, bản năng và dấu ấn của thạch Định Vị đều biến mất, còn địa bàn nơi này lại có được thuộc tính băng hàn của khí linh Hàn Băng trường kiếm.

Khóe miệng của Doanh Thừa Phong lộ ra một chút vui mừng, sau đó hắn liền cảm thấy mỏi mệt, đó là một loại mỏi mệt gần như muốn ngất đi.

Thế nhưng, kèm theo cảm giác mệt mỏi nồng đậm lại chính là cảm giác nguy cơ khiến người ta sởn tóc gáy.

- Ầm….

Mây bay, bầu trời nứt ra, một luồng hào quang cục đại từ trên trời giáng xuống, bao phủ ở trên người của hắn.

Mà ở bên ngoài luồng hào quang vô tận kia lại chính là từng trận sấm rền, sương mù dày đặc ào ào kéo tới.