Tạo Thần

Chương 726: Tổn hại thánh khí




Trong căn phòng yên tĩnh, Doanh Thừa Phong thở dài một hơi.

Hôm nay đi dạo một vòng trong Thánh giáo, mặc dù không trải qua chém giết với cây mặt quỷ nữa, nhưng đàm luận với hai vị Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ cũng tiêu pha tinh lực.

Tuy nói hiện giờ hắn cũng được coi là một vị rèn đại sư có thể sánh vai với các Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ. Nhưng tu vi thực sự của hắn lại chỉ vẹn vẹn có Tử Kim Cảnh, khi so sánh với hai vị đại nhân vật ở trên cao kia, bất kể như thế nào tâm tình cũng khó duy trì được sự bình tĩnh tuyệt đối.

Ngoài ra, nhà kho cũng không đơn giản, vị thủ vệ nhà kho thần bí mà hùng mạnh kia cũng không biết có lai lịch ra sao, nhưng Doanh Thừa Phong lại biết, thân phận và địa vị của lão già này chỉ sợ còn ở trên đám Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ.

Thánh khí tài liệu phòng, một nơi trọng yếu như vậy, bên trong cất giấu vô số kỳ trân dị bảo, đệ tử bình thường đừng nói là hưởng dụng, cho dù muốn nhìn thấy cũng vô cùng khó khăn. Nhưng vị lão nhân này chỉ vì hắn xuất thân từ tổ tiên Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ của Thánh giáo, cho nên mới mở rộng cửa, cho phép hắn mỗi tháng chọn lựa tài liệu một lần trong tài liệu phòng.

Nếu lợi ích này được truyền ra ngoài, đủ khiến tạo ra sóng to gió lớn.

Doanh Thừa Phong tin tưởng, cho dù là Giáo Tông Bệ Hạ, cũng không chắc có thể đưa ra lời hứa như vậy.

Nhẹ nhàng vỗ trán, Doanh Thừa Phong bỗng nhiên nhớ tới một việc.

Khi chọn lựa lần thứ ba, Doanh Thừa Phong dựa theo biểu hiện của lão già kia, chọn lựa một chiếc túi. Mặc dù người bảo vệ luôn mồm nói, bọn họ cũng không biết rằng trong túi đựng thứ gì, nhưng ánh mắt ám chỉ lại không phải như vậy.

Hắn có thể xác định, trong chiếc túi này chắc chắn không đựng phàm vật.

Cổ tay khẽ nhoáng lên, trong tay Doanh Thừa Phong lập tức xuất hiện một chiếc túi.

Mặc dù chiếc túi này không lớn, nhưng tuyệt đối cũng không nhỏ, hơn nữa xung quanh còn phiêu đãng một tia lực lượng không gian bất thường.

Bởi vậy có thể thấy được, đây là một cái túi không gian. Chỉ có điều, đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một chiếc túi không gian lớn như vậy.

Cong ngón tay búng ra, phong ấn phía trên chiếc túi lập tức lỏng ra, để lộ một cửa động đen nhánh.

Thần niệm của Doanh Thừa Phong đảo qua. Hai mắt sáng ngời, trong miệng cũng ồ lên kinh sợ.

Bởi vì hắn đã phát hiện, thứ trong chiếc túi này thực sự vượt ngoài dự liệu của hắn.

Ở bên trong không ngờ là một bộ áo giáp toàn thân.

Không, đó cũng không phải một bộ áo giáp toàn thân áo giáp, mà là một bộ phòng ngự thánh khí.

Ngoại trừ đôi cánh quang minh phía sau Bá Vương, tất cả trang bị bình thường mà kỵ sĩ mặc đều đầy đủ.

Lẳng lặng cảm ứng dao động linh lực phía trên áo giáp, một lát sau, Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu. Trong lòng thật sự chấn động.

Thứ đặt trong túi, không ngờ là một bộ thánh khí đầy đủ. Nhìn từng tia khí tức lúc có lúc không được phát ra phía trên thánh khí, hắn phát hiện, thứ này thậm chí còn tốt hơn rất nhiều bộ đồ thánh khí Bá Vương mặc trên người hiện nay.

Cũng tức là nói, trong chiếc túi này đặt một bộ thánh khí cao cấp.

Hơn nữa, cấp bậc của bộ đồ này còn cao hơn bộ đồ trên người Bá Vương một bậc.

Giá trị của chiếc túi này thật sự quá lớn.

Sau khi mí mắt Doanh Thừa Phong nhảy lên mấy cái. Đôi mắt trở nên sáng ngời, nhanh như cắt đưa tay ra, cầm lấy bộ áo giáp.

Hai tay hắn bay nhanh trên bộ giáp một vòng, ngón tay nhanh chóng điểm động lên phía trên mặt giáp.

Sau một lát, hắn thu tay về, trên mặt nổi lên một nụ cười khổ, nói:

- Thì ra là thế.

Mặc dù bộ áo giáp này phóng thích ra khí tức hùng mạnh, không gì so sánh nổi, nhưng trên thực tế, nó cũng là một khối thánh khí hư hao.

Đúng vậy. Bộ thánh khí này chịu thương tổn cực kỳ nghiêm trọng, gần như không thể tu sửa.

Có thể dễ dàng nhìn thấy những khe nứt trên bộ thánh khí, trong đó chỗ đáng sợ nhất, chính là một lỗ hổng lớn bằng nắm đấm giữa ngực và bụng. Giống như có thứ gì đó chui qua nơi này.

Đây chính là thánh khí, hơn nữa còn là bộ đồ, nhưng vẫn bị người nào đó dễ dàng phá hủy.

Sắc mặt Doanh Thừa Phong dần dần ngưng trọng, mặc dù bộ thánh khí này đã hư hao. Nhưng khí tức rất mãnh liệt, không ngờ còn cường đại hơn bộ thánh khí trên người Bá Vương.

Như vậy, nếu là bộ thánh khí này khi không tổn hao gì, sẽ có quang cảnh như thế nào.

Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Doanh Thừa Phong đã vô cùng chấn động.

Trong đầu hắn bỗng hiện lên một ý niệm, rút cuộc là ai đã rèn nên bộ thánh khí khủng bố như vậy.

Ánh mắt ngưng lại, hắn cẩn thận quan sát.

Tuy nói thánh khí đã tổn hại, ở một số chỗ mấu chốt lại hư hao rất lớn. Nhưng trong mắt Doanh Thừa Phong, thứ này cũng cực kỳ quý giá.

Bỗng nhiên, hắn đưa tay, nhẹ nhàng điểm vào chỗ tổn hại trên bộ áo giáp, trong miệng thì thào tự nói :

- Sao lại thế này, đây là... thánh khí gia công hai lần sao?

Thánh khí, chính là bảo vật sử dụng tài liệu rèn cực kỳ quý báu rèn thành, so với linh khí bình thường, uy năng của thánh khí phải mạnh hơn một trăm lần.

Nhưng, khó khăn khi rèn thánh khí vượt xa trình độ linh khí có thể so sánh.

Cho dù là một Rèn Linh Sư thăng tiến tước vị bình thường cũng rất khó rèn ra tước vị thánh khí.

Tuy nhiên, nếu đã tới tay đại sư như Doanh Thừa Phong, thánh khí bình thường cũng không phải thứ gì ghê gớm, xác xuất rèn thành công của bọn họ cũng không thấp.

Nhưng, nếu muốn làm tốt hơn, về cơ bản phải tiến hành hai đạo gia công, trình độ khó khăn cực lớn, gần như không thể tưởng tượng.

Trong lòng hắn khẽ nhúc nhích, bỗng nhiên giơ tay vỗ nhẹ lên túi không gian, lập tức lấy lò luyện đan ra ngoài.

- Khí linh huynh, mời hiện thân.

Sau câu nói của Doanh Thừa Phong, phía trên lò luyện đan nổi lên một đoàn sương mù dày đặc, khí linh ngưng tụ đi ra.

- Khí linh huynh, ngươi đến xem vật này đi.

Doanh Thừa Phong nhượng xuất vị trí, trầm giọng nói.

Đan Lô Khí Linh hồ nghi tiến lên, ánh mắt khẽ quét qua bộ thánh khí hư hao, hai mắt lập tức phát sáng, nói:

- Thứ tốt.

Doanh Thừa Phong chậm rãi nói:

- Khí linh huynh, thứ này và thánh khí nhị vòng mà ngươi nói dường như có chút tương tự.

Đan Lô Khí Linh cười ha hả, nói:

- Tương tự cái gì, thứ này vốn chính là thánh khí nhị vòng. Ha ha, không ngờ còn có thể nhìn thấy môn kỹ xảo này ở đây.

Doanh Thừa Phong nhướng mày, nói:

- Ngươi không phải nói, môn kỹ xảo này cực kỳ hiếm thấy, ngay cả đại sư trong Thánh giáo, cũng có rất ít người có thể làm được sao.

Đan Lô Khí Linh nhún vai nói:

- Ta cam đoan với ngươi, Quang Minh thánh giáo có hơn hai mươi rèn đại sư, nhưng người có thể tiến hành rèn thánh khí nhị vòng tuyệt không quá ba người.

Doanh Thừa Phong trầm ngâm một lát, nói:

- Trong phòng kho của Rèn thánh điện, ta đã thấy hơn một ngàn trang bị, nhưng không có vật nào là nhị vòng.

Đan Lô Khí Linh cười ha ha, nói:

- Nhị vòng thánh khí vô cùng quý báu, nếu thật sự có người rèn ra, nhất định phải nộp lên trên tông môn, hoặc là bản thân âm thầm bảo quản, làm sao có thể đặt ở nơi công cộng như nhà kho.

Doanh Thừa Phong thoáng sửng sốt, chậm rãi gật đầu, công nhận lời nói của hắn. Nhưng hắn đột nhiên lại hỏi:

- Ngươi có thể nhìn ra, đây là tác phẩm của vị nào không.

Mỗi một vị thợ rèn sư đều có thủ pháp riêng của mình, trong phòng kho của rèn Thánh Điện, lại chồng chất hơn một ngàn món linh khí và thánh khí do các vị đại sư rèn tạo nên.

Sau khi Doanh Thừa Phong nhận được sự tán thành của các đại sư, cũng chưa gặp mặt lần thứ hai.

Hắn len lén đem tất cả ghi chép về thánh khí đặc thù và người rèn, đưa cho Đan Lô Khí Linh xem qua.

Với ánh mắt tinh tường của Đan Lô Khí Linh, chỉ cần vật này do một vị đại sư trong đó rèn ra, vậy thì hắn nhất định có thể nhận ra.

Đan Lô Khí Linh lắc đầu, nói:

- Thứ này tuyệt đối không phải do hai mươi vị đại sư của Quang Minh thánh giáo rèn ra.

Thân thể hắn bay lên, vòng quanh thánh khí một vòng, trong miệng chậc chậc nói:

- Ta bảo đảm, vật này được rèn chưa quá ba mươi năm, nhưng đáng tiếc chịu thương tổn trầm trọng như vậy, bằng không, bộ thánh khí nhị vòng thổ hệ này có thể nói là phòng ngự thánh khí tốt nhất rồi.

Doanh Thừa Phong ngẩng đầu lên, nhìn ra xa.

Từ những lời nói của Đan Lô Khí Linh, hắn đã minh bạch một việc.

Bên trong Thánh Vực này, ngoại trừ Quang Minh thánh giáo, những nơi khác cũng có đại sư hùng mạnh có thể rèn ra thánh khí nhị vòng.

Trong lòng hắn thậm chí có chút ngứa ngáy, nếu có khả năng đó, hắn thật sự muốn so tài cao thấp với các đại sư hùng mạnh nhất trong thiên hạ.

- Chậc chậc, rất giỏi.

Đan Lô Khí Linh dường như rất hưng phấn, không ngừng vòng quanh món thánh khí tổn hại, trong miệng tán dương vài câu, nói:

- Sáng tạo, lại có thể thiết kế thành như vậy. Ài, lão nhân gia ta bị người ta ruồng bỏ nhiều năm như vậy, xem ra thật sự lạc hậu rồi.

Người này lai lịch khó lường, nhưng có một điểm Doanh Thừa Phong có thể khẳng định, đó là tu vi rèn của hắn cực kỳ cao minh, đã đạt đến mức khiến hắn phải ngưỡng vọng.

Cho nên, có thể có được khích lệ của hắn, cũng là chuyện cực kỳ hiếm có.

- Thổ hệ nhị vòng.

Đột nhiên, đôi mắt Doanh Thừa Phong sáng ngời, hắn đưa tay ra, vuốt ve thánh khí tổn hại hồi lâu, rốt cục nói:

- Khí linh huynh, ngươi có cách tu sửa áo giáp không.

Đan Lô Khí Linh vỗ ngực, nói:

- Đương nhiên có thể, chút chuyện nhỏ đó sao có thể làm khó được ta.

Doanh Thừa Phong nói:

- Vậy khối này thì sao.

Đan Lô Khí Linh ngẩn ra, mắt nhìn khối thánh khí tổn hại, một lúc lâu sau khó xử nói:

- Nhị vòng khó khăn hơn, vượt xa trình độ nhất vòng có thể so sánh, ta sẽ cố hết sức.

Doanh Thừa Phong cười ha ha, nói:

- Chúng ta cùng nhau cố gắng, xem có thể tu bổ hoàn hảo được không.

Đan Lô Khí Linh nháy mắt, nói:

- Kim cương.

Doanh Thừa Phong bị hắn khám phá tâm tư, sảng khoái mà nói:

- Đúng vậy, trên tay ta đã có nguyên liệu của Kim Cương Vương binh khí, nếu phối hợp với một bộ phòng ngự thánh khí nhị vòng, ha ha, cũng không biết hắ có tới kịp không.

Sau khi Doanh Thừa Phong tiến bậc Bá Vương đã theo Bá Vương cùng đi tới Quang Minh thánh giáo.

Còn Kim Cương Vương lại lưu lại kỵ sĩ luyện ngục, không ngừng tôi luyện chính mình, mong muốn đạt được đột phá.

Cuộc tranh đấu linh thú còn ba tháng nữa sẽ tiến hành, không biết Kim Cương Vương có thể thăng tiến trước thời hạn hay không.

Nếu nó không đến thì thôi, nhưng nếu đột ngột xuất hiện, như vậy Doanh Thừa Phong nhất định sẽ chuẩn bị cho nó một phần hậu lễ cực kỳ hậu hĩnh.