Tạo Thần

Chương 346: Cấp võ sư




Khí đạo tông, trong một gian nhà cỏ không có chút đáng chú ý, mấy vị lão nhân đang ngồi xếp bằng.

Phương Phù nhẹ nhàng buông chén trà trong tay, nói - Các vị sư đệ, các ngươi tới tìm huynh có chuyện gì?

Ở trước mặt ông, ba lão già sóng vai mà ngồi, trong đó một người trầm giọng nói. - Tông chủ sư huynh, Doanh Thừa Phong đã từ tháp Truyền Thừa quay về rồi

Phương Phù khẽ vuốt râu dài, nói - Đúng vậy, bổn tọa vẫn là lần đầu thấy đấy

Ba người kia đưa mắt nhìn nhau, đều có chút không biết làm sao

Ý đồ của bọn họ thế nào, với sự từng trải của Phương Phù đâu có thể không biết lí do. Nhưng chính là ông không nói nên người khác cũng không có cách nào, trong lúc đó một vị lão nhân ho nhẹ một tiếng nói - Sư huynh, Doanh Thừa Phong ở trong Tháp Truyền Thừa hơn 4 tháng mới yên ổn quay lại, đây có thể là một việc lớn trước nay chưa từng có.

Phương Phù chậm rãi gật đầu nói. - Đúng vậy. Trước đây quả thực chưa từng có người làm được. Tên tiểu tử Doanh Thừa Phong này khá lắm

Người nọ nhíu mày nói - Sư huynh, nếu là tiểu đệ đoán không sai, kẻ này ở trong Tháp Truyền Thừa tất yếu là có gặp được gì rồi cho nên mới có thể làm ra việc khiến người ta kinh hãi như thế

Người khác cũng liên tục gật đầu, nói - Có lẽ, kẻ này thật là đạt được truyền thừa cuối cùng trong truyền thuyết rồi

Trong mắt ba người đều lộ ra một chút kích động và vẻ tham lam, kỳ thật tới tuổi này của bọn họ đối với sự vật bên ngoài đã xem nhạt rồi

Nhưng, khi bọn họ còn trẻ, lại cũng đã từng vào Tháp Truyền Thừa, tận mắt nhìn thấy vật quá to lớn, nguy nga này. Đối với sự kiến tạo của không gian thần kỳ này đang còn lưu lại sự kính nể to lớn trong lòng cho nên bọn họ mới biểu hiện không bình tĩnh như vậy.

Liếc mắt nhìn bọn họ thật lâu, Phương Phù ngập ngừng nói - Các vị sư đệ, coi như Doanh Thừa Phong đạt được truyền thừa, vậy thì thế nào.

Lão già ở giữa nói - Sư huynh, Doanh Thừa Phong chính là đệ tử dưới trướng của Khí Đạo tông chúng ta, truyền thừa hắn vốn đạt được đương nhiên cần thuộc về sở hữu của bổn tông. Chúng ta nên khiến hắn giao ra truyền thừa cung cấp tất cả cho trưởng lão trong tông môn nghiên cứu tường tận

Phương Phù lạnh lùng nhìn đối phương, liếc mắt một cái nói - Trương sư đệ, Thừa Phong khi tiến vào Tháp Truyền Thừa, quê nhà của hắn xảy ra biến cố rất lớn, ngươi cho rằng lúc này khiến hắn giao ra truyền thừa, hắn sẽ cam tâm tình nguyện sao?

Lão già họ Trương giương đôi long mày rậm nói - Hiện giờ cha mẹ và thúc huynh của hắn đều nương nhờ bổn môn, một khi đã như vậy khiến hắn giao ra truyền thừa cũng là lẽ đương nhiên.

Hai lão già khác cũng liên tục gật đầu. Tuy bọn họ cũng biết làm như vậy có chút không hợp đạo lý, thậm chí còn có bức ép Doanh Thừa Phong đến nguy hiểm nhưng lợi ích to lớn lại che lấp đôi mắt của họ rồi.

Chỉ cần vừa nghĩ tới có thể tu luyện truyền thừa cuối cùng trong truyền thuyết đó, bọn họ không nhịn được sự kích động trong lòng, lại bất chấp mọi thứ rồi

Phương Phù cười lạnh một tiếng nói - Ba vị sư đệ, cho dù Thừa Phong không chịu được áp lực giao ra truyền thừa, lẽ nào các ngươi cho rằng hắn giao ra chính là toàn bộ truyền thừa sao?

Ba người ngơ ngác nhìn nhau, đều có chút không nói được gì

Đúng như lời Phương Phù nói, nếu Doanh Thừa Phong dấu diếm thủ đoạn hoặc là âm thầm giữ lại bộ phận quan trọng nhất trong đó, bọn họ sợ là phải mất nhiều hơn được rồi.

Trong mắt của lão già họ Trương thoáng hiện một chút ác nghiệt nói. - Sư huynh, chỉ cần người có thể thuyết phục Phong sư huynh, khiến Doanh Thừa Phong giao nộp cho chúng ta, ta bảo đảm có thể đoạt được toàn bộ nội dung của Tháp Truyền Thừa

Phương Phù cau mặt, nổi giận nói. - Nói xằng bậy, Thừa Phong chính là trưởng lão Chấp pháp đường của bổn môn, các ngươi làm như thế là có ý gì?

Khuôn mặt của ba lão già nổi lên môt chút hổ thẹn, nhưng người nọ vẫn ngang ngược nói - Sư huynh, sự tình quan trọng, không thể có lòng dạ đàn bà được

Phương Phù tức giận hừ một tiếng nói. - Ba người các ngươi, chẳng lẽ là quên sự tồn tại của Võ lão sao. Ha ha, lão nhân gia ông ta nếu là quyết tâm mà đến, muốn tắm máu bổn tông ta thì do ba người các ngươi đi ngăn cản sao.

Ba người đó đồng thời rùng mình một cái, sắc mặt cũng trở nên rất khó coi rồi

Quả thật, bọn họ quên mất sự tồn tại của Võ lão Tử Kim Cảnh

Vị lão nhân này nếu như chịu vì Doanh Thừa Phong đại náo Thái Hồ Hồ gia, vậy thì khi đối mặt với Khí Đạo tông, đương nhiên cũng sẽ không nương tay đâu. Nếu là ông ta lần này tới đại khai sát giới vậy thì trong Khí Đạo tông có thể không có cao thủ như Tế Thiên Lão Quái vì họ mà tương trợ được.

Phương Phù vung tay áo lên, nói - Việc này từ nay về sau không cần nhắc lại nữa. Bổn tọa tin rằng thằng nhóc Thừa Phong tuyệt đối không phải là một đồ đệ vong ân phụ nghĩa. Chỉ cần trấn an tốt, hắn nhất định sẽ đem truyền thừa lưu lại bổn tông thôi.

Ba lão già không biết làm sao, đành thi lễ cáo lui

Chỉ là, sau khi rời khỏi bức tường vây quanh đó, bọn họ lại một lần nữa âm thầm tụ tập lại.

Chân khí trong người giống như nước sôi tuôn ra mãnh liệt, tựa hồ như toàn thân đều phá vỡ hoàn toàn rồi

Nhưng mà trong lòng Doanh Thừa Phong lại không chút sợ hãi, không hề có chút lo lắng.

Tấn công cấp Võ sư, đây đối với bất kỳ kẻ cao thủ luyện võ ở đỉnh cao chân khí tầng 10 mà nói đều là một việc quan trọng nhất trong đời

Võ sĩ đỉnh cao tầng 10 và cấp võ sư tuy chỉ có vẻn vẹn một bước nhưng bước này chính là sự khác biệt trời đất vậy.

Qua nhiều thế hệ tới nay, không biết có bao nhiêu người luyện võ ở đỉnh cao chân khí tầng 10 liền kẹt ở cửa ải này, từ đầu đến cuối không có cách nào tiến thêm một bước được.

Tuy nhiên, Doanh Thừa Phong không có chút lo lắng đối với việc này

Sau khi kinh qua trận chiến ở dưới lòng đất với ác long, tâm cảnh, lực lượng tinh thần và chân khí của hắn đạt được tăng vọt rồi. Đây đối với kẻ luyện võ thông thường mà nói, khó như lên trời vậy, vậy mà đối với hắn mà nói không có mấy khó khăn cả.

Suy cho cùng, không phải ai cũng đều có thể có sự trải nghiệm này

Không đối mặt với ảnh xạ của ác long trước đó, không có người nào có thể tưởng tượng được uy năng của nó và sức ép có thể đạt tới trình độ như thế nào.

Dưới hoàn cảnh hiểm ác đó, sau khi nhận lấy sức ép khổng lồ ấy tròn 4 tháng trời, cho dù là nguyên bản Văn Tinh cao thủ Bạch Ngân Cảnh đều có dấu hiệu đột phá, càng không thể nói hắn đây là tên tiểu tử cấp võ sỹ rồi.

Lúc này, sau khi uống ba viên Dưỡng Sinh đan thượng hạng, mặc dù phía trên đan điền từng luồng nhiệt cuộn lên bao phủ mênh mông kia, cũng không biết kéo dài trong bao lâu, bỗng nhiên từ trong đầu một tiếng nổ lớn bộc phát ra

Luồng âm thanh này bên ngoài mặc dù rất nhỏ không nghe thấy nhưng ở trong người Doanh Thừa Phong mà nói lại là vang vọng thiên địa.

Toàn thân hắn run lên, cho dù là khi đối mặt với sức ép khổng lồ của ác long, hắn cũng chưa từng thất thần như vậy

Sự khác biệt lớn nhất giữa võ sỹ và võ sư không phải là hơn bao nhiêu lượng chân khí mà là một khi thăng tiến lên võ sư thì có thể khiến bản thân đạt tới thay da đổi thịt biến đổi vô cùng to lớn.

Lúc này, kinh mạch đang chảy xuôi, tuy còn là chân khí đồng dạng nhưng đám chân khí này với trước đã có sự khác biệt rất lớn rồi.

Khi ở cấp võ sỹ, bất luận thi luyện thế nào, kỳ thực chân khí này đều giới hạn ở bên trong

Đó là một loại kích động tiềm năng của con người, từ trong ép buộc năng lượng chuyển đổi là phương pháp tu luyện của chân khí

Nhưng, một khi sau khi thăng lên tới võ sư, thì tình hình hoàn toàn không giống rồi.

Chân khí vốn có của cấp võ sư, đã không chỉ hạn chế lực lượng bên trong

Chính lúc này, Doanh Thừa Phong liền khép hờ mắt, yên tĩnh cảm nhận tới sự biến hóa kỳ dị từ chính bản thân. Kinh mạch hắn mở rộng ra, dường như có quan hệ với một loại lực lượng thần bí nào đó bên ngoài. Hắn đang chậm rãi hấp thu lực lượng tự nhiên tới bản thân mình.

Lấy thân thể làm sợi dây gắn bó và cầu nối, khiến chân khí và cộng hưởng thiên nhiên sinh ra, đây chính là sự khác biệt lớn nhất giữa cấp võ sư và võ sỹ.

Một võ sỹ khi chiến đấu kiệt sức, chân khí kiệt quệ, hắn cũng duy có uống đan dược, dựa vào lực lượng tự thân từ từ khôi phục, nhưng võ sư thì không như vậy. Bọn họ ngoài việc uống đan dược như vậy, còn có thể lợi dụng thân thể hấp thu năng lượng trong tự nhiên rộng lớn để bù đắp chân khí thiếu hụt.

Có thể nói, sức chịu đựng của một võ sư kéo dài, vượt xa khỏi giới hạn có thể tưởng tượng của một võ sỹ.

Phải nói trước rằng, sự chênh lệch của uy năng chân khí sau khi chuyển hoán, chỉ bằng một điểm lực bền này thì hai bên không còn là cùng cấp rồi

Doanh Thừa Phong có thể dễ dàng đột phá tới cấp võ sư như vậy, nguyên nhân lớn nhất là ở chỗ hắn là một linh sư, hơn nữa còn tu vi lực lượng tinh thần vượt xa một cao thủ linh sư của Hắc thiết cảnh thông thường.

Nhờ sự giúp đỡ, lực lượng tinh thần của hắn thường khuếch tán ra cảm động trời đất, cho nên đối với kẻ luyện võ thông thường mà nói, khó khăn nhất là sự tương dung giữa chân khí đột phá với bức tường ngăn cách trời đất vạn vật mà với hắn một chút cũng không thành chướng ngại.

Lúc này, khi cảm nhận trong người đã chuyển hoán hoàn toàn vì Tiên Thiên, hơn nữa đang có chút liên quan với chân khí hùng mạnh của thế giới bên ngoài, trong lòng Doanh Thừa Phong tràn đầy tự tin rồi.

Đương nhiên, điều mà hắn dựa vào lớn nhất không phải là chân khí mà là lực lượng tinh thần của hắn

Sau khi qua nhiều lần đột phá, lực lượng tinh thần của hắn đã sớm vượt xa giới hạn thực chất của bản thân rồi.

Tuy không có cách nào sánh vai được với cao thủ Bạch Ngân Cảnh lâu đời như Phong Huống, nhưng nếu là so sánh với số linh sư đỉnh cao Thanh Đồng Cảnh, lực lượng tinh thần của hắn đã là nhiều không kể hết rồi

Lại thêm trên thân hắn là kẻ luyện linh võ, trong tay vốn có hai lá bài của linh võ thần binh, cho nên sức chiến đấu thực tế của hắn sẽ vượt xa một võ sư bình thường.

Hít sâu mấy cái, dần dần bình tĩnh lại

Doanh Thừa Phong lấy ra một miếng ngọc thạch nho nhỏ, bắt đầu lặng lẽ tu luyện khẩu quyết pháp công ở trên mặt

Nhất Khí Hỗn Nguyên Công

Công pháp do linh hồn của Tháp Truyền Thừa truyền thụ cho này rất bác đại tinh thông nên sau khi tu vi chân khí đạt được cấp võ sư rồi, hắn mới chính thức hiểu rõ chỗ kỳ diệu của môn công pháp này.

Một khi vận hành bộ công pháp này, thân thể của hắn dường như biến thành cơn lốc xoáy khổng lồ, mà lực lượng thần bí vô tận xung quanh thân cuồn cuộn trào dâng trong cơ thể khiến chân khí của hắn gia tăng với tốc độ trước đó khó mà tưởng tượng nổi.

Chân mày của Doanh Thừa Phong khẽ rung lên, trong lòng vừa mừng vừa sợ

Hắn rõ ràng cảm ứng được, môn công pháp này quả nhiên vốn có uy năng khổng lồ không cách nào tưởng tượng được. Một khi bắt đầu tu luyện, tốc độ ngưng tụ chân khí sẽ nhanh hơn mấy lần thậm chí là hơn mười lần so với công pháp thông thường. Trong phút chốc, chân khí của hắn dường như có tăng lên một chút như vậy rồi.

Hắn rốt cuộc đã rõ, hóa ra bộ công pháp này vốn chính là vì chuẩn bị cho cao thủ của cấp võ sư

Nếu là cấp võ sỹ tu luyện công pháp này, tuyệt đối không có thần hiệu đáng sợ như vậy

Doanh Thừa Phong lúc chất lượng tu luyện chân khí thật sự không thật tốt, nhưng có bộ công pháp này bên người, hắn sẽ nắm chắc thắng. Ngay cả là so với Trương Học Lâm kỳ tài ngút trời, tu vi chân khí của hắn cũng sẽ không kém là bao.

Chậm rãi thu hồi tinh thần, Doanh Thừa Phong lần nữa vận hành lại phương pháp tu luyện của lực lượng tinh thần

Ngay sau đó, không gian trước mắt dường như phát sinh ra một biến đổi khổng lồ, lực lượng không thể nhìn thấy bằng mắt thường với phương thức kỳ dị tầng tầng nổi lên.