Tạo Thần

Chương 307: Lấy tổn thương đổi tổn thương





Địa long sáu chân ngóc đầu lên, trong đôi mắt của nó hiên lên vẻ khinh bỉ và mong mỏi. 

Mặc dù uy lực của một thương này vô cùng mạnh mẽ, nhưng cũng chỉ như vậy, còn xa mới bằng uy năng khôn cùng khi kiếm phách nổ tung ngưng tụ. Với uy năng dũng mãnh của nó, tuyệt đối có thể dễ dàng ngăn trở đòn tấn công của thương này. 

Nhưng ngay sau đó, từ trong chiếc miệng dính máu của địa long sáu chân liền bạo phát ra tiếng gầm gừ điên cuồng khó tin. 

- Ầm..... 

Một tiếng nổ vang lên, Bá Vương thương từ trên trời giáng xuống, hung hăng quẹt qua người địa long sáu chân. 

Bên ngoài lớp da đã bị đông cứng nhất thời xuất hiện một lỗ hổng máu tươi đầm đìa, sự đau đớn kịch liệt khiến địa long sáu chân há hốc miệng, phát ra tiếng rống đầy tức giận. 

Một thương này của Doanh Thừa Phong tuyệt đối là toàn lực ứng phó, phóng thích uy năng tận cùng của Bá Vương thương ra ngoài. 

Tuy nhiên nếu chỉ như thế, hắn cũng không thể đánh tan da thịt phòng ngự dũng mãnh đến không thể tin nổi của địa long sáu chân. 

Nhưng Doanh Thừa Phong dù sao cũng tới từ thế giới bên kia, ở một vài phương diện những thứ hắn biết được nhiều hơn so với người của thế giới này một ít.
Trước tiên cấp tốc đóng băng, đông cứng thân thể của địa long sáu chân, sau đó lại kích phát ra hỏa diễm lực của Bá Vương thương, luân phiên công kích, quả nhiên đã sáng tạo ra hiệu quả hài lòng. 

Mặc dù thân thể của địa long sáu chân rất dũng mãnh, nhưng cũng không thể chịu đựng loại chuyển hoán trong nháy mắt từ cực lạnh đến cực nhiệt. 

Chỉ có điều, siêu cấp linh thú vẫn là siêu cấp linh thú, cho dù hao tâm tổn trí công kích như vậy, cũng chỉ có thể để lại một vết sẹo không quá lớn trên người nó. 

Địa long sáu chân điên cuồng hét lên, nó xoay người lại, liều lĩnh bỏ chạy về phía hang động. 

Doanh Thừa Phong cười lạnh một tiếng, tâm niệm thay đổi rất nhanh, hơi nước nồng đậm lại một lần nữa nổi lên biến hóa quỷ dị. 

Từng vòng hơi nước trong nháy mắt biến thành màu trắng, phóng mắt nhìn lại, như thể vừa rơi vào trong một thế giới băng tuyết, khi sáu móng vuốt cực lớn của địa long sáu chân tiếp xúc với mặt đất, thậm chí còn có một cảm giác bị đông cứng dính chặt. 

Lúc này, thế giới băng tuyết đã được phóng thích hoàn mỹ ra ngoài. 

- Gàoooo..... 

Lắc lư cái đầu thật lớn, địa long sáu chân gầm thét, nó kiệt lực bò về phía trước. 

Huyết mạch thần long chảy trong cơ thể nó, không chỉ khiến chúng có được da thịt xương cốt dũng mãnh, mà ngay cả sức mạnh và tốc độ của chúng đều lớn tới cực điểm. 

- Rắc....rắc.... 

Thanh âm kỳ dị liên tiếp truyền đến, khối băng vây khốn quanh người địa long sáu chân vỡ vụn từng mảnh. Thế giới băng tuyết vô cùng vô tận này, không ngờ rất khó trì hoãn được hành động và tốc độ của nó. 

Tuy nhiên, Doanh Thừa Phong cũng không phải chỉ ở một bên quan sát cuộc chiến, hắn hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt phần lớn lực lượng tinh thần tuôn trào vào trong vật đội đầu. 

Ngay sau đó, một đám lực lượng vô hình giống như phi châm lao về phía địa long sáu chân. 

- Phịch..... 

Địa long sáu chân đang chậm rãi bò tới chợt nghiêng người, toàn bộ thân hình của nó ngã lên băng tuyết, sáu chiếc chân tráng kiện giống như đã không thể chống đỡ thân thể cao lớn của nó. 

Nhưng đó cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt, ngay sau đó nó liền bò lên, tiếp tục đi tới. Chỉ có điều giờ phút này động tác của nó đã chậm chạp hơn rất nhiều, giống như có cảm giác não bị chấn động. 

Doanh Thừa Phong thầm ngạc nhiên thán phục, trong tình thế bất ngờ không đề phòng, sau khi bất ngờ trúng một đòn tấn công tinh thần, con linh thú này vẫn biểu hiện cường đại như thế. Nếu không phải gặp mình, những người khác muốn chặn nó lại, khả năng gần như cực kỳ nhỏ bé. 

Hừ lạnh một tiếng, thân hình Doanh Thừa Phong như điện xông tới. 

Ngay khi hắn sắp vọt tới bên cạnh người địa long sáu chân, một tia kiếm quang màu trắng đột ngột từ sau lưng hắn phóng ra. 

Trường kiếm hàn băng bay múa trong hư không, căn bản cũng không có người cầm chuôi kiếm, nhưng tốc độ bay và quỹ tích của nó vẫn nhanh như tia chớp, uy lực như sấm sét, ảo diệu tuyệt đỉnh. 

- Ầm....
Trường kiếm hàn băng lại một lần nữa đâm trúng địa long sáu chân, lưu lại hàn ý nồng đậm trên chân nó. 

- A... 

Trường thương phá vỡ hư không, lực hỏa diễm mạnh mẽ, sắc bén tràn ngập xung quanh. 

Máu tươi văng khắp nơi, gầm rú như sấm. 

Trên chân địa long sáu chân lại có thêm một lỗ máu sáng loáng. 

Động tác của nó càng trở nên thong thả hơn trước, trong tình huống thiếu một chân, địa long sáu chân đã không còn là địa long sáu chân.
Tuy nhiên, sau khi nhận lấy đòn công kích này, địa long sáu chân đã hoàn toàn trở nên điên cuồng. 

Nó điên cuồng hét lên, trên người đột nhiên xuất hiện một màu đỏ như máu. 

Trong lòng Doanh Thừa Phong khẽ động, lập tức phi thân trở ra, trong giây lát đã lùi xa hơn mười trượng. Trường kiếm hàn băng trong hư không nhìn như không có người khống chế cũng hóa thành một đạo bạch hồng, theo sát Doanh Thừa Phong rời xa chiến trường. 

- Hô... 

Một mảng lớn hỏa hồng sắc từ trong cơ thể địa long sáu chân khuếch tán ra, luồng màu đỏ này đi qua nơi nào, băng tuyết màu trắng bị hòa tan tại chỗ, không còn thây tung tích. 

Mặc dù Doanh Thừa Phong từng tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, nhưng lần trước địa long sáu chân thi triển ẩn giấu tuyệt kỹ, vì vậy hắn vẫn vô cùng chấn động. 

Lực lượng hỏa hệ cường đại như vậy, thật sự cường đại hơn Bá Vương thương rất nhiều. 

Linh thú chính là linh thú, ở một vài phương diện, nó có được ưu thế mà nhân loại khó có thể so sánh. 

Nếu không như vậy, sau khi phóng ra vòng lửa, vết thương trên người địa long sáu chân cũng gần như khỏi hẳn, đặc biệt vết thương trên sống lưng, gần như cũng chỉ còn lại một vệt nhỏ. Sắc mặt Doanh Thừa Phong chợt biến, trí linh trong đầu nhanh chóng tính toán. 

- Nhiệt độ đã hạ thấp, có thể ra tay. 

Đột nhiên, một âm thanh giống như tiếng trời vang lên trong đầu. 

Doanh Thừa Phong không chút do dự phi thân ra, tiến nhập vào trong vòng lửa. 

Quả nhiên giống như trí linh đã nói, lúc này nhiệt độ bên trong vòng lửa đã hạ xuống mức có thể chịu được. Tâm niệm Doanh Thừa Phong vừa động, trường kiếm hàn băng phá không mà đến, dùng một loại tốc độ khó có thể tưởng tượng, như thể trực tiếp xuyên thấu không gian, lại một lần nữa giã lên sống lưng của địa long sáu chân.
Lần này ra tay, nắm bắt đúng thời cơ, thủ đoạn khống chế linh khí đặc biệt của Linh vũ giả được hắn phát huy vô cùng hoàn mỹ. 

Một kiếm này vừa vặn đâm trúng chỗ vết thương chưa khỏi hẳn. 

Lập tức, vết thương đang khôi phục đông cứng lại. 

Còn Doanh Thừa Phong cũng hung hãn không sợ chết, bật người xông về phía trước, Bá Vương thương trong tay múa ra một đạo hào quang hồng sắc, hung hăng đâm vào vết thương. 

Lập tức, da thịt vỡ tan, huyết nhục văng tung tóe. 

Địa long sáu chân phát ra một tiếng kêu đau tận xương tủy.
Sự đau đớn lần này đã vượt xa lần đầu tiên bị thương, giống như là có người cầm một cây đao, khoét vào miệng vết thương, khiến nó thống khổ. 

Địa long sáu chân quay đầu lại, cái đuôi thô to và hỏa cầu trong chiếc miệng dính máu, đồng loạt phóng về phía Doanh Thừa Phong. 

Nhưng Doanh Thừa Phong đã sớm có chuẩn bị, thân hình lay động mấy cái, dễ dàng né tránh. 

Phần lớn lực lượng sinh mệnh và chân khí từ trong Bá Vương thương tuôn ra mãnh liệt, tiến vào trong cơ thể. 

Địa long sáu chân không hổ là linh thú có huyết mạch thần long, lực lượng sinh mệnh và chân khí ẩn chứa trong cơ thể của nó, dư thừa đến mức làm người ta khó có thể tưởng tượng. 

Ba phát, Doanh Thừa Phong chỉ đâm ra ba phát, nhưng đã lấy được lợi ích rất lớn. 

- Hí.... 

Đột nhiên, Doanh Thừa Phong đang nhanh chóng né tránh chợt run lên, không tự chủ được ngừng lại. 

Hắn kinh ngạc quay đầu, địa long sáu chân vẫn há to miệng, nhưng từ trong cái miệng kinh khủng không phun ra ngọn lửa làm người ta sợ hãi, mà đang cố gắng hấp thụ gì đó.
Một luồng lực lượng khổng lồ vô hình quẩn quanh bên người Doanh Thừa Phong, giống như là một tấm mạng nhện rậm rạp, buộc chặt hắn không thể động đậy. 

Doanh Thừa Phong vừa sợ vừa giận, không ngờ con linh thú này vẫn còn lực lượng thần kỳ như vậy. 

Khi đối chiến với Tào Đông Hổ, mặc dù địa long sáu chân bị kiếm phách gây thương tích, nhưng vẫn không thi triển lực lượng này ra, còn lúc này đột nhiên bày ra, quả thật làm cho Doanh Thừa Phong cảm thấy trở tay không kịp. 

Khi lực hút tràn ngập, một bóng đen mờ ảo toàn lực đánh xuống, chính là cái đuôi của địa long sáu chân. 

- Bốp....
Một kích cực mạnh quất lên người Doanh Thừa Phong, lực lượng khổng lồ của địa long sáu chân toàn lực đánh xuống. 

Thân thể Doanh Thừa Phong cứng đờ, hắn cảm nhận rõ ràng được uy năng của cú đánh này. Giống như một cái trụ lớn chọc trời đập lên người hắn, khiến toàn thân hắn khí huyết cuồn cuộn, tựa hồ muốn sụp đổ ngay tại chỗ. 

Nếu trúng đòn như vậy thêm vài lần, chỉ sợ trên người hắn sẽ thiếu một số bộ phận thiết yếu rồi. 

Khóe miệng hắn chảy ra từng dòng máu tươi, một kích này thậm chí còn khiến nội tạng hắn chấn động. 

Tuy nhiên, một kích này cũng hoàn toàn khơi dậy khí tức điên cuồng thô bạo vẫn bị đè nén trong cơ thể Doanh Thừa Phong. 

Trong lòng hắn khẽ động, một tia lực lượng tinh thần được phóng thích ra ngoài. 

Trong hư không bạch quang chợt lóe, lại một lần nữa điểm vào nơi nào đó trên người sáu chân địa long. Chỗ cường đại nhất của Linh vũ giả, không phải là lực lượng của bọn họ, mà là tốc độ bọn họ khống chế linh binh. 

Loại tốc độ này cực nhanh, cho dù là hùng mạnh như địa long sáu chân cũng không có thời gian phản ứng. 

Doanh Thừa Phong cũng không lùi mà tiến tới, Bá Vương thương trong tay biến ảo vô cùng, vẽ ra một đạo quỷ dị, hung hăng đâm vào lưng địa long sáu chân.
Điểm này hoàn toàn trùng khớp với chỗ hàn băng chi kiếm đâm phải, dưới loạt công kích luân phiên nóng lạnh, da thịt địa long sáu chân có cứng rắn, cũng không thể chịu đựng được. 

Trong nháy mắt, máu nóng lại bắn tung tóe. 

Địa long sáu chân điên cuồng hét lên, hung tính của nó đồng dạng bị kích phát triệt để, cũng không còn quan tâm đến vết thương sau lưng, nhào tới phía trước, hơi thở trong miệng, cái đuôi cực lớn và sáu móng vuốt giống như bàn chân gấu hung hăng đánh về phía Doanh Thừa Phong. 

Một kiếm một thương, huyết nhục văng tung tóe, một vuốt một đuôi, sức nặng như núi.
Một người một thú điên cuồng chém giết. 

Mỗi một lần ra tay, đều có thể dễ dàng đánh trúng đối phương, trên người bọn họ đều là da tróc thịt bong, đặc biệt là Doanh Thừa Phong, bộ giáp chông chât vết thương, trên người lại giống như địa long sáu chân, có vô số vết máu có thể nhìn thấy rõ. 

Nhưng trên người bọn họ đều có một đặc thù giống nhau, đó chính là mặc dù vết thương trên người bọn họ rất nhiều, nhưng đồng dạng đều khôi phục với tốc độ không thể tin nổi. 

Bọn họ giống như hai sinh vật bất tử, dùng đấu pháp lưỡng bại câu thương để quần đấu với nhau.