Tạo Thần

Chương 121: Hấp thu




Luồng hồng quang xinh đẹp tỏa rộng khắp căn phòng, hơn nữa nó chỉ trong thoáng chốc đã lan ra mọi ngõ ngách trong căn phòng.

Khi bị luồng hào quang này chiếu rọi, gương mặt hai ngươi trong phòng lập tức hiện lên màu sắc quỷ dị.

Theo đạo hồng quang này xuất hiện còn có cỗ sát khí hung lệ, cỗ sát khí này không ngờ lại như ẩn như hiện giống như sát khí ẩn giấu trong tinh thần lực lượng của Doanh Thừa Phong.

Khi cảm ứng được cỗ sát khí này, Doanh Thừa Phong lập tức biết vật ở bên trong đối với mình có tác dụng rất lớn.

Sát khí của hắn không phải sinh ra đã có, mà trong lúc chém giết vô số sinh linh mới ngưng tụ thành.

Võ sĩ bình thường ngay cả ngưng tụ được sát khí tương tự thì cũng không thể phát huy ra uy lực của nó. Nhưng Doanh Thừa Phong lại khác, trong não vực của hắn ẩn chứa một loại sinh vật thần kỳ. Trí Linh có năng lực lấy mẫu chân khí trong cơ thể hắn để chuyển hóa thành tinh thần lực lượng, trải qua nhiều lần chuyển hóa đã làm cho Doanh Thừa Phong cảm giác được sự tồn tại của lực lượng tinh thần.

Cho nên, khi tu vi của hắn đột phá thất tầng chân khí, cỗ sát khí kia và chân khí đột nhiên bùng nổ, kích phát tiềm lực bản thân tạo ra lực lượng tinh thần cường đại. Do đó, hắn mới có thể chân chính trở thành một Linh Sư.

Mà chính bởi vì thế như thế, tinh thần lực lượng và sát khí của hắn mới không thể phân chia rõ ràng. Nếu có thể nâng cao hàm lượng sát khí, như vậy tinh thần lực lượng của hắn cũng được đề cao tương ứng.

Lúc này, Doanh Thừa Phong nhìn chằm chằm vào chiếc hộp, nhìn viên Phong Linh Thạch ở bên trong phóng thích ra luồng hồng quang vô hạn mà không khỏi dậy sóng.

Hắn có một loại cảm giác, chỉ cần hắn hấp thu lực lượng bên trong viên Phong Linh Thạch này, như vậy sát khí và lực lượng tinh thần của hắn sẽ tiến lên một bước dài.

Trình Tân đứng bật dậy, hắn kinh ngạc nhìn cẩn thận đồ vật trong chiếc hộp.

Hồi lâu sau, hắn mới ngạc nhiên thốt lên:

- Huyết Bức.... Phong Linh Thạch.

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, nói:

- Trình trưởng lão! Đây là cái gì?

- Nếu lão phu đoán không lầm thì đây là Huyết Bức Phong Linh Thạch. - Trình Tân khẽ thở dài một tiếng, nói:

- Học Lâm nói quả thật không sai. Vật này không nghi ngờ gì chính là thứ thích hợp với ngươi nhất.

Hắn mặc dù không có tinh thần lực lượng, nhưng cả đời kinh nghiệm vô số, tự nhiên có thể cảm ứng được sát khí cường đại ở trong viên Phong Linh Thạch.

Phong Linh Thạch như vậy ở trong tay một Linh Sư bình thường thì rất khó lợi dụng lực lượng sát khí ở bên trong, nhưng nếu ở trong tay Linh Sư có được sát khí trời sinh như vậy sẽ tạo thành tác dụng rất lớn.

Đương nhiên, vô luận là hắn nghĩ thế nào cũng chẳng thể tưởng tượng được Doanh Thừa Phong không ngờ lại không phải muốn lợi dụng sát khí trong Phong Linh Thạch để quán linh, mà nghĩ như xem làm thế nào để hấp thu chúng đề thăng tinh thần lực lượng của mình.

Đưa tay cầm lấy viên Phong Linh Thạch, Doanh Thừa Phong lẳng lặng cảm ứng sát khí cường đại và có phần thân thiết ở bên trong, ánh mắt hắn loạn chuyển một vòng, trong lòng xuất hiện vô số ý nghĩ.

Trương Học Lâm không ngờ lại đem đồ thích hợp nhất với hắn để tặng, chẳng lẽ đối phương thật sự muốn giảng hòa sao?

Chỉ có điều, chỉ sau một lát, Doanh Thừa Phong liền nhíu mày lại.

Trình Tân lúc nào cũng chú ý tới vẻ mặt của hắn, kinh ngạc hỏi:

- Doanh tiểu huynh đệ! Có gì không ổn sao?

Doanh Thừa Phong khẽ lắc đầu, nói:

- Trình trưởng lão! Lực lượng sát khí và linh tính ẩn chứa trong viên Phong Linh Thạch này cũng không nhiều. Ngay cả khi ta.... Ta dùng để quán linh binh khí cũng không thể đủ dùng.

Vốn hắn định nói là cho dù là hắn hấp thụ sát khí bên trong thì lực lượng tinh thần tăng lên cũng không nhiều lắm. Nhưng mà nghĩ lại, nếu như nói như vậy thì chẳng phải là chuyện quá mức giật mình sao? Cho nên mới lập tức đổi lời.

Trình Tân lặng đi một chút, cười nói:

- Doanh tiểu huynh đệ! Loại Huyết Bức Phong Linh Thạch tuy rằng không phải là vật trân quý nhất, nhưng nó khá hiếm thấy. Ta thấy Học Lâm đưa vật này cho ngươi mà muốn trợ giúp ngươi nghiên cứu sát khí, kể từ đó đối với con đường trưởng thành ngày sau của ngươi sẽ có trợ giúp rất lớn.

Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, nói:

- Trình trưởng lão nói rất đúng.

Trình Tân vừa lòng cười, hắn đứng lên nói:

- Lục Mặc trưởng lão phải ra ngoài xử lý một ít việc, phỏng chừng phải nửa ngày nữa mới trở về. Tiểu huynh đệ ở lại căn phòng này nghỉ ngơi được chứ?

Doanh Thừa Phong giơ chiếc hộp trong tay lên, nói:

- Vừa hay nhàn rỗi, vãn bối sẽ thuận tiện nghiên cứu một chút vật này.

Ánh mắt Trình Tân hiện lên một tia thưởng thức, một người dù thiên phú cao tới đâu nhưng nếu không cố gắng tu luyện, như vậy cuối cùng vẫn là kẻ vô tích sự mà thôi. Doanh Thừa Phong được Phong Huống coi trọng như thế, thiên phú và tư chất của hắn hẳn là có thể đoán được, nhưng dù vậy thì hắn vẫn giành giật lấy từng giây để tu luyện Linh Đạo, thành tựu ngày sau của hắn quả thật không thể tính toán nổi.

Trình Tân vốn là người một lòng vì việc công, chỉ cần trong tông môn xuất hiện một cường giả mới thì nhất định sẽ trợ giúp hết mình.

Doanh Thừa Phong và Trương Học Lâm đều là những nhân tài mới xuất hiện, cho nên mới phải mặt dày đứng ra làm người hòa giải. Tuy rằng hắn cũng biết hai người này hay cả thế lực sau lưng bọn họ cũng không có khả năng chân chính bắt tay làm hòa. Nhưng có thể ở bề ngoài không xâm phạm lẫn nhau, hắn cũng đã cảm thấy hoàn toàn mỹ mãn.

Sau khi đưa tiễn Trình Tân, Doanh Thừa Phong khẩn cấp đem Phong Linh Thạch ở trong hộp lấy ra ngoài.

Đúng như lời hắn nói, Phong Linh Thạch tuy rằng tỏa ra ánh sáng rất mạnh, nhưng lực lượng sát khí bên trong lại không được tới một nửa. Số lượng sát khí này dùng để nghiên cứu thì còn có thể, nhưng muốn quán linh binh khí thì lại chẳng thể dùng được.

May mắn là, Doanh Thừa Phong vốn không hề có tính toán tới việc quán linh.

Hắn ngồi ở trên ghế, nắm chặt viên Phong Linh Thạch ở trong tay, một luồng tinh thần lực lượng ẩn chứa sát khí lập tức xuất hiện, nó nhanh chóng quét qua mặt viên Phong Linh Thạch.

Phảng phất như cảm ứng được đồng bọn ở bên ngoài, sát khí bên trong Phong Linh Thạch lập tức trở nên linh hoạt hơn.

Doanh Thừa Phong lẳng lặng cảm ứng, sau một lát, trong lòng hắn đột nhiên có cảm ngộ.

Viên Phong Linh Thạch này cũng không giống như hắn nghĩ, đây là một viên bán phế phẩm đã bị một người dùng qua.

Lực lượng tinh thần vốn so với chân khí thì còn thần kỳ hơn, mà tính linh động của sát khí lại hơn xa lực lượng tinh thần, Phong Linh Thạch bình thường có thể đem linh tính lực lượng phong ấn ở trong đó. Nhưng nếu là lực lượng linh tính của sát khí thì Phong Linh Thạch bình thường không thể nào che lấp được ánh sáng của nó.

Mà viên Phong Linh Thạch trong tay Doanh Thừa Phong không nghi ngờ gì chính là loại bình thường nhất. Tuy rằng nó miễn cưỡng phong ấn được lực lượng linh tính Huyết Bức, nhưng không cách nào ngăn cản sát khí vận chuyển ở bên trong, cho nên mới có thể tỏa ra ánh hào quang rực rỡ như vậy.

Muốn duy trì phóng thích ánh hào quang này thì cần phải tiêu hao lực lượng vừa đủ.

Lực lượng sát khí không ngừng tiết ra không nghi ngờ gì chính là từ trên đó tỏa ra.

Cũng không biết vật này ở trong tay Trương Học Lâm bao lâu rồi, theo dự tính của Doanh Thừa Phong thì sát khí bên trong đã tiêu hao ít nhân một nửa.

Hắn khẽ lắc đầu, thầm nén giận, chuyện ăn tàn phá hoại như thế này cũng có thể làm được, chẳng lẽ Trương gia lại giàu có tới mức này sao?

Chẳng qua, những ý niệm này ở trong đầu chỉ chợt lóe lên, hắn đã thu liễm tâm thần, bắt đầu dẫn động sát khí trong Phong Linh Thạch.

Phảng phất như bị một loại lực lượng có cùng thuộc tính hấp dẫn, sát khí vốn đang cuồn cuộn ở bên trong bắt đầu tập hợp lại.

Những luồng hào quang giống như nhận được lệnh triệu tập, dần hội tụ về cùng một chỗ, hơn nữa chúng dần biến thành một cột sáng rõ ràng.

Khi những lực lượng này tản mát ra bốn phía thì chỉ có tác dụng làm đẹp mà thôi.

Nhưng khi chúng tụ tập lại một chỗ, sẽ lập tức sản sinh ra lực áp bách cực kỳ mạnh mẽ.

Sát khí - Huyết sát chi khí tràn ngập khí tức hung lệ tràn ngập ra mọi ngõ ngách trong căn phòng.

Doanh Thừa Phong nhìn cột sáng kia một lát, hắn cẩn thận vươn người lên, đưa mi tâm của mình vào giữa cột sáng.

Đó cũng không phải là hắn cảm thấy mình sống đủ rồi, muốn tìm tới cái chết, mà là căn cứ vào sự tính toán của Trí Linh thì chỉ có làm như vậy mới hấp thu được sát khí một cách tốt nhất.

Lực lượng bên trong Phong Linh Thạch tuy rằng cổ quái, hơn nữa còn bị mất đi khá nhiều, tuy nhiên nó vẫn hùng hậu hơn xa lực lượng tinh thần của Doanh Thừa Phong. Tuy nhiên, ở trong não vực của Doanh Thừa Phong còn có Trí Linh dùng mẫu chân khí chuyển hóa thành tinh thần lực lượng. Cho nên, hắn nhìn như thì mạo hiểm, nhưng kỳ thật cũng nắm chắc.

Quả nhiên, khi mi tâm của hắn tiếp xúc với trụ ánh sáng kia, chúng lập tức hóa thành lực lượng tinh thần mênh mông tiến vào trong mi tâm của hắn.

Cơ mặt Doanh Thừa Phong hơi co giật một chút, hắn từng phục dụng đan dược, từng ở trong Kỳ Liên sơn mạch đại khai sát giới, cho nên hắn đã vô số lần cảm nhận được cảm giác kỳ dị do lực lượng chân khí từ bên ngoài tiến vào cơ thể.

Nhưng, chân khí là chân khí, lực lượng tinh thần là lực lượng tinh thần, đây chính là hai loại lực lượng bất đồng.

Chân khí di chuyển ở trong kinh mạch một vòng, chỉ cần kinh mạch không có vấn đề thì có thể tiến vào cuồn cuộn không dứt.

Nhưng lực lượng tinh thần vốn vô hình vô sắc, nó không biết xuất hiện ở nơi nào trong đại não của nhân loại, căn bản không thể truyền thụ được. Nếu đổi lại là người bình thường, ngay cả có ý tưởng muốn hấp thu sát khí chuyển hóa thành lực lượng tinh thần cũng không thể làm nổi.

Nếu mạnh mẽ làm, thậm chí còn gắng sức dùng lực lượng tấn công vào não vực sẽ tạo thành những hậu quả không thể vãn hồi.

Nhưng Doanh Thừa Phong cũng không thèm để ý tới những chuyện này, bởi vì ở sâu trong não vực của hắn có sự trợ giúp của một tồn tại nghịch thiên như Trí Linh.

Dưới sự dẫn dắt của Trí Linh, tinh thần lực lượng của Doanh Thừa Phong phát huy ra tác dụng cực lớn.

Lúc lực lượng Huyết Bức linh tính mạnh mẽ tiến vào, trong đầu Doanh Thừa Phong đã xuất hiện một cái lốc xoáy to lớn, phảng phất như một chiếc hắc động ở sâu dưới đáy biển, tất cả ngoại lực từ bên ngoài tiến vào đều không chút lưu tình bị cuốn vào trong đó.

Huyết Bức sát khí quả thật rất mạnh mẽ, nhưng khi tiến vào trong dòng lốc xoáy kia lập tức giống như một khối thịt bị bỏ vào máy xay, trong nháy mắt đã bị cắt vụn ra, hơn nữa còn không hề đình chỉ.

Chúng nó không ngừng tan biến, cho đến khi dấu vết Huyết Bức tinh thần hoàn toàn bị biến mất.

Ngay sau đó, một tia tinh thần căn bản nhất ở đáy của lốc xoáy tràn ra, cỗ sát khí còn lại bị luồng lực lượng này ảnh hưởng mà chậm rãi dung nhập vào bên trong.

Qua suốt một canh giờ sau, Doanh Thừa Phong cuối cùng mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.