Tao Nhã Chính Là Sai

Chương 31: Hẻm nhỏ không sai!





Trời xanh cho tôi cơ hội biết về nó, tôi lại dùng nó để cười nhạo người không biết.
Lúc Fuyuki đứng trên vũ đài, nhìn bên dưới đông nghịt, cô cảm thấy mình sắp chết. Cô sao lại quên hôm nay là ngày ước hẹn trở về với Sesshoumaru, bởi vì nghe nhóm yêu quái nhỏ này cô mới nhớ tới Sesshoumaru, cái đám này rảnh quá lại tìm việc cho cô.
Fuyuki suy sụp, tuy rằng cô không làm đúng hứa hẹn, nhưng không nghĩ tới Sesshoumaru lại tự tìm tới đây.
Hai trăm năm trước là do Sesshoumaru không có nhiều kinh nghiệm, lạnh nhạt nhưng cô vẫn biết cách ứng phó. Sesshoumaru bây giờ tuy có tính người hơn trước nhưng Fuyuki càng lúc càng không biết hắn nghĩ cái gì, đối mặt với hắn luôn không biết làm thế nào.
“Ngươi nhìn đông nhìn tây cái gì? Điệu múa tế lễ bắt đầu rồi!” Gwatan đeo mặt nạ, cứng nhắc nói.
Điệu múa mở màn, hai bóng người, một đen một trắng nhanh nhẹn đi ra, dưới ánh sáng hai người đan vào cùng một chỗ, dưới ánh mắt bi thương bỗng xuất hiện niềm vui, ánh lên sự hy vọng lúc tuyệt vọng, an tường trong lúc phẫn nộ, sự ấm áp trong lúc chua xót. Đó là lần đầu tiên Sesshoumaru thấy điệu múa chúc phúc, nó khác với điệu múa mà hai trăm năm trước hắn từng nhìn, không thánh khiết như trước, điệu múa bây giờ xuất hiện hai hình ảnh chính và tà, đây mới là điệu múa chúc phúc đầy đủ.
Bên dưới là những ngọn lửa vây quanh, tụ thành một chỗ tạo thành linh lực mạnh mẽ, làm cho đám yêu quái và loài người bên dưới có biểu tình an tĩnh. Nhưng sắc mặt của Sesshoumaru không tốt lắm, nhìn Fuyuki cùng tên mặc đồ đen kia đan vào nhau làm hắn khó chịu. Năm nào vùng này cũng phải tiến hành lễ tế, năm nào cũng phải múa điệu này, nói cách khác, năm nào Fuyuki và tên kia cũng múa như vậy, mà nó lại kéo dài hơn hai trăm năm…
Lúc điệu múa chấm dứt, Fuyuki cảm thấy mồ hôi chảy rất nhiều, không phải bởi vì điệu múa mà bởi vì ánh mắt lạnh lẽo nhìn từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc, khiến cho cô đổ mồ hôi lạnh.

Sau khi kết thúc, cô không dám đi về phía Sesshoumaru mà chạy trối chết.
Sesshoumaru nhìn bóng người chạy giống như chạy nạn, ánh mắt nguy hiểm nheo lại, muốn ra tay ngăn cản thì bên người xuất hiện một cảm giác mát mẽ, một bóng người trong suốt xuất hiện giữ hắn lại.
“Đừng nóng vội, một lát nữa cô ấy sẽ quay lại” Giọng nói trầm tĩnh thản nhiên mang theo ý cười.
“Là ngươi?”
“Làm khó Sesshoumaru điện hạ nhớ tới tại hạ, đúng là vinh hạnh”
Điệu múa đã múa xong, vì tránh ánh mắt tò mò của mọi người, Sesshoumaru và Aogiri cùng nhau đi vào một ngõ nhỏ yên tĩnh.
“Tìm ta làm gì?”
“Nếu tại hạ nói tại hạ muốn tìm điện hạ để tâm sự…” Aogiri thấy ánh mắt lạnh lùng của Sesshoumaru thì hơi sững sốt, cúi đầu cười khẽ một tiếng “Tính cách của ngài rất khác với người cha thích đùa giỡn của mình quá!”
“……”
“Tại hạ muốn hỏi điện hạ một câu hỏi” Thấy khuôn mặt Sesshoumaru không thay đổi nhưng trong ánh mắt lại có một tia không kiên nhẫn, Aogiri thu lại nụ cười, thay đổi khuôn mặt nghiêm túc và sắc bén nói “Ngài đến để đón Fuyuki đi phải không?”
“Thì sao?”
“Vậy lý do gì? Ngài dựa vào lý do gì mà mang cô ấy đi?”
“Hừ! Ngươi dùng thân phận gì mà chất vấn Sesshoumaru ta?” Sesshoumaru cười lạnh, ánh mắt nhìn Aogiri lạnh lùng mang theo sát ý.
“Cha, lấy thân phận người cha ở thế giới này của Fuyuki”

“…” Sát ý chậm rãi biến mất, đôi mắt vàng không hiện cảm xúc, Sesshoumaru im lặng.
“Như vậy, Sesshoumaru điện hạ có thể trả lời câu hỏi của tại hạ chứ? Ngài lấy lý do gì để mang Fuyuki đi?”
“….”
Sesshoumaru vẫn im lặng như trước, sau đó có một giọng nói thay hắn trả lời “Bởi vì cô ta là tùy tùng của Sesshoumaru sama”
Sau khi điệu múa kết thúc, Jaken và Rin đi chơi, kết quả thấy không ít chuyện, Rin vui vẻ đi khắp nơi, vui đến mức ném Jaken ra một chỗ. Bởi vì nơi này còn có con người nên hương vị rất khó chịu, căn bản không tìm ra Rin, cho nên chỉ có thể dựa vào vận khí.
Trong lúc vô tình đi tới một ngõ nhỏ, nghĩ Rin hẳn không ở đây, lúc định đi lại nghe một giọng nói trầm thấp vang lên “Như vậy, Sesshoumaru điện hạ có thể trả lời câu hỏi của tại hạ chứ? Ngài lấy lý do gì để mang Fuyuki đi?”
Sesshoumaru điện hạ? Đó không phải là Sesshoumaru sama vĩ đại của ông sao? Jaken xoay người chạy vào trong ngõ, liếc mắt một cái đã thấy Sesshoumaru và một tên trong suốt đứng cùng nhau. Ngay lập tức biết được người đặt câu hỏi là tên đàn ông trong suốt kia, nhưng thấy Sesshoumaru không trả lời nên đành chạy ra thay Sesshoumaru trả lời.
Nhưng mà, họa từ miệng mà ra, Sesshoumaru sama của ông không thèm khen mà còn tức giận đánh ông bay ra thật xa.
Sesshoumaru sama tức giận!!! Jaken quỳ rạp trên mặt đất, tuy vết thương không nặng nhưng mà đau đến mức muốn chết, ông không dám đứng thẳng lên. Tuy rằng bình thường ông hay bị Sesshoumaru đánh bay, hoặc dùng tảng đá ném tới, nhưng mà đây là lần đầu chảy ra máu.
“Xem ra Sesshoumaru điện hạ vẫn chưa có câu trả lời!” Aogiri nhìn yêu quái nhỏ đang quỳ rạp trên mặt đất, nụ cười nhạt xuất hiện trên môi. Thời gian nói chuyện đã xong, tiếng bước chân quen thuộc đang đi tới.
“A! Các ngươi ở đây làm gì?” Fuyuki mặc bộ đồ mới đứng ở đầu ngõ, nhìn hai yêu một quỷ đứng ở đó. Nụ cười trong suốt của Aogiri mang theo chút lưu manh, khí lạnh và lửa giận của Sesshoumaru vô cùng rõ ràng, còn có Jaken bị đánh đến mức hộc máu nằm trên mặt đất.
Đây là tình huống gì vậy?
Tình huống chàng trai nhiệt huyết: Ba người này vừa mới trải qua một trận chiến đẫm máu, Jaken yếu nhất bị knockout ngay từ vòng đầu, còn lại một quỷ một yêu không thể phân thắng bại, kết quả cô đột nhiên xuất hiện phá hủy trận đấu, Sesshoumaru không cam lòng vì chưa phân được thắng bại, mà Aogiri lại vui sướng khi thấy Sesshoumaru không cam lòng?
Tình huồng ác bá: Ác bá Aogiri coi trọng chàng trai xinh đẹp Sesshoumaru, mong muốn có thể cùng chàng trai xinh đẹp có một đêm tuyệt vời, thế lại bị Jaken phá hủy, Jaken vì bảo vệ trinh tiết của chủ nhân nên liều chết mà đánh nhau, kết quả đánh không được mà chết. Cho nên Sesshoumaru đau lòng vì trung bộc, ác bá Aogiri ở một bên vui vẻ khi thấy người gặp họa?

Ô! Sao cô lại thấy tình huống thứ hai có khả năng hơn vậy? Ở thế giới kia cô không phải hủ nữ, sao sang thế giới này lại biến thành hủ nữ vậy trời? Không lẽ vì thế giới không đủ trình độ khiến cô thành hủ nữ? Khụ, không nên nghĩ ngữ, máu mũi chảy ra mất.
“Fuyuki, nếu không dừng lại suy nghĩ nhàm chán trong đầu của cô, tôi không ngại ra tay rửa đầu óc của cô sạch sẽ đâu!” Aogiri nở nụ cười tà ác với Fuyuki.
“Tôi có nghĩ gì đâu?”
“Vậy mau đem biểu tình ngu xuẩn trên mặt thu lại đi”
Fuyuki dời mắt, không dám nhìn Aogiri nữa. Ánh mắt dừng trên người Jaken nằm ngay đơ, khoa trương hét lên “A, Jaken sao thế này? Vết thương thật nghiêm trọng, còn đổ máu, tôi lập tức đem ông đi chữa thương!”
“Tại hạ sẽ đem vị Jaken này đi chữa thương, cô nên làm tốt bổn phận chủ nhân nơi này mang Sesshoumaru điện hạ đi tham quan đi!” Aogiri nở nụ cười như gió thu khiến cho Fuyuki cứng người.
Tại hạ? Tại hạ? Hắn vừa xưng hô như vậy, phải không?
“Ôi chao? Sao Rin không ở đây? Đã tách với Jaken à? Tôi đi tìm!” Fuyuki muốn chạy trốn nhưng mà quỷ khí ở đằng sau thất ự rất âm trầm khiến hành động của cô bị đóng băng.
“Việc này cũng giao cho tại hạ luôn đi, hãy tin là tại hạ làm tốt hơn so với ngài” Dứt lời, Aogiri dẫn Jaken đi khỏi ngõ nhỏ.
Sao lại vậy hả trời? Chỉ bởi vì cô suy nghĩ bậy bạ về hắn và Sesshoumaru mà trả thù như vậy sao? Mà căn bản hắn đâu biết cô nghĩ gì đâu?
Cô không muốn một mình đối mặt với Sesshoumaru đâu, áp lực quá lớn đó!