Làm điều lén lút
nên tôi on xì lai bằng điện thoại, lên chơi chơi rồi xuống nên không
dùng lap...ngại lắm (thật ra là sợ lắm, khoản này không dám chơi liều,
anh tôi ác cực)
Mà khoan, đang nói đến thông báo kết bạn của tôi mà...
E hèm, Nguyên Đẹp Trai là thằng tó nào ta. Nhìn tên thôi cũng biết thằng này tâm hồn tự sướng rất cao.
Ấy, thằng này học trường tôi này.
Ấy, không biết sinh năm nào hết chỉ có ngày sinh. Xì nếu bằng tuổi tôi
chắc chắn đẻ sau tôi 1 tháng rồi, ai đời sinh tháng 6, xời.
Vào ảnh thì duy nhất một ảnh đại diện quay lưng. Ý, bóng...bóng lưng này nhìn quen này...
Á ảnh của thằng này có mấy đứa lớp...lớp...tôi...ôi, có một ảnh được đánh dấu...cái...cái...mặt...quen quá...
nhìn mấy bình luận gọi tên nhau không khác gì lớp tôi. Thằng này....
- “Xem coi chừng mòn trang cá nhân của tao”
Tin nhắn từ Nguyên Đẹp Trai.
What the lợn! Thằng cướp họ. Nguyên Anh hả?
Sao mà hắn biết tôi đang qua nhà nó dạo chơi ngọn mùng tơi vậy?
Tôi có thói quen ai kết bạn là đồng ý ngay, không biết là ai, già hay trẻ,
đẹp hay xấu, tôi đều đồng ý tuốt. Chỉ có là lâu lâu mở danh sách bạn bè
ra ai không thích là huỷ chơi à.
Thằng cha này...là lớp trưởng lớp tôi...ừ thì cũng là người cho tôi đi ké,
cũng gọi là có ân huệ. Chẳng lẽ vì hắn “trộm” họ tôi mà huỷ^^. làm người ai lại làm thế. Huống hồ là tôi_ người hiền lành có tiếng. ^_^
Hân Nguyên:“ Ai thèm vào trang cá nhân của mày” _tôi chống chế.
Nguyên Đẹp Trai: “Khỏi chối, tao biết tỏng rồi nha em”
Em em cái ông bán cà rem, tôi mà hắn kêu là em à?
Hân Nguyên: “mày nhìn lại đi nghe con, tao có ghi rõ ngày tháng năm sinh nha, quáng gà vừa thôi”
Nguyên Đẹp Trai: “quáng gà gì con kia? Mày nói cái khỉ gì vậy? “
Giả hươu hả mày.
Hân Nguyên: “Em? Mày nói tao? Đồ Quáng gà.”
Nguyên Đẹp Trai: “À,..à....nhưng mà mắt bố đây còn rất sáng, nên quáng gà là chuyện không thể đâu eeeeemmmmmmm”
Thằng tró, bé hơn chị đây cả 1 tháng mà còn to mồm.
Hân Nguyên: “Mày...thằng c...h....ó......sinh sau đẻ muộn mà chảnh ch....”
Nguyên Đẹp Trai: “Ai nói tao sinh sau mày con điên kia”
Hân Nguyên: “tao không bị đui, trang cá nhân của mày có ngày sinh”
Nguyên Đẹp Trai: “Tao vẫn lớn hơn mày”
Hân Nguyên: “tao sinh trước”
Nguyên Đẹp Trai: “Tao đẻ trước, thôi chịu khó làm em đi. Em ơiiiiiiii!”
Thằng này biết tính wá ha. Em khỉ mốc, em lem...mày là cái đồ....
- Hân, cho anh mượn cái bút đỏ coi.
Hú hồn tổ tiên con tắc kè nhà hàng xóm.
Ông anh đúng thật là không có duyên mà. Vào phòng tôi mà cứ như đi vệ sinh. Xém chút ném luôn cái điện thoại. Mém chút là lộ rồi...hên là tôi có
nội công thâm hậu...
- Bút nè.
- Mặt mày sao đầy âm mưu vậy con kia._anh tôi vừa cầm vừa nhìn tôi chằm chằm.
- Gì..gì đâu anh, mưu mẹo gì_dạ hơi bị nhột.
- Mày mà sai vặt anh mày nữa là liệu hồn đó_anh gõ bút lên đầu tôi.
- Cũng thấy mệt à? Sao khi sai em thì cười sướng lắm mà?
- Tao lớn hơn tao có quyền_nói xong phủi mông đi ra.
Gớm.
Tôi lấy điện thoại dưới sách ra, tôi cũng hơi bị siêu đó.
Cũng may tôi đang ngồi chửi rủa chưa nhắn tin vội nên ông Đăng chưa thấy. Chắc do tôi ăn ở tốt. ^-^
Mà nói đến vấn đề ai lớn hơn là thấy tức rồi, bực cái mình. Thằng đó gai tinh thật. Già mồm không tả nổi.
Ới.
Hắn off rồi, chưa kịp chưởi thêm vài câu cho hả giận, thằng này khôn.
--------------
Trong giờ giải lao như
bao buổi giải lao khác đều chơi và chơi. Còn tôi lại đang cực nhọc làm
bài tập đề cương, tôi còn mấy bài nữa mới xong. Hix.
- Ê, tao mượn vở lí _tôi đánh vào vai thằng ngồi cạnh. Tôi mượn chỉ để tham khao thôi nha.
- Trong hộc bàn đó em.
Thằng này lại điên rồi.
- Em luôn à?_Huy nhăn mặt cười cười.
Không giải thích hắn còn ngồi sát tôi quàng qua vai tôi trả lời một câu rất tỉnh:
- Tất nhiên rồi_nháy mắt với tôi nữa mới ghê.
Thằng tâm thần.
- Thằng này sinh tháng mấy._Tôi cho hắn 1 cước vào bụng rồi hỏi thằng Huy.
- Tháng 6 đó._thằng Tiến lanh chanh trả lời giùm.
- 5 với 6 cái nào lớn hơn.
- Hỏi ngu nhở, chắc chắn 6 rồi.
Đúng là tôi hỏi ngu thật. Ai đời lại đi hỏi kiểu đó,.....
Hắn thấy tôi như vậy còn nhếch miệng trêu ngươi.
Hỏi đứa khác. Tôi ngàn phương tỉ kế, dù chưa áp dụng được cái nào nhưng thôi cũng kệ... Chị đây không sợ nhá.
- Hương!
- Ai kiu tui đó, có Hương xinh đẹp tui đây.
Trả lời cũng tự sướng...
- Thằng này sinh sau tháng 5 đúng không?
- Ừ thằng đó sinh tháng 6.
Quay ngoắt qua hắn và nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ:
- Nghe thấy chưa?
- Không lớn hơn tao được đâu.
Thằng này ngoan cố hè.
- Mày...mày tao sẽ.....
- Sẽ gì?
- kệ mày...._tôi biết là mình chẳng làm gì được hắn mà. +~÷
- Haha
..............
- Tuần tới thi rồi, mấy bợn ơi, mấy đứa mình đi “họp” một bữa trước khi thi đi.
- “Mỹ điên” ơi, mày muốn đi ăn rồi chứ gì
- Bồi bổ trước khi thi thôi mà_Phương toe toét.
- Được rồi, vì tinh thần thấy đói cho nước, thấy khát cho nước, thấy tội cho nước, thấy buồn cho nước...
- Được rồi nước đây,
uống cái rồi cho nước tiếp mày..._thằng Nguyên Anh chặn ngay điệp khúc“cho nước” của thằng Huy bằng một chai nước luôn, không biết thằng bệnh
hoạn đó lấy từ đâu....
Đã vậy thằng Huy không biết xấu hổ ngửa cổ đánh ực xong mới dỏng dạt tuyên bố:
- Đù, nước ngon hầy, Tiến nói tiếp đi mày.
3 đứa con gái chúng tôi chỉ muốn đến tát cho nát cái mỏ “cho nước” vừa rồi..
- Anh em cứ bình tĩnh, vì tinh thần thấy....
- Được rồi, Tiến ơi tụi tao biết khúc đó rồi, nói khúc sau đi.
- Khúc đó quan trọng mà. Nhưng thôi, đến buồn cho nước rồi chứ gì?
- Ừ...
- Vì thế chúng ta sẽ....ở nhà,....nhà nào nhà nấy tự uống nước đi.
- Gừ gừ....mày muốn thăng thiên sớm đúng không?
Máu giang hồ trong người chị Hương đã vượt rào cản mà bay ra ngoài, làm mặt anh Tiến tái mét...
- Ơ không, sẽ đi sẽ đi mà, chiều nay, chiều nay ha. Bớt giận, bớt giận.
Không có ai trả lời mà chỉ thấy liếc nhau cháy xém( tất nhiên là pế Phương và pế Hương liếc rồi)
- Tao cũng muốn đi_tôi giơ tay biểu tình.
Hành động tiếp theo của 5 đứa chúng nó là nhìn thẳng mặt tôi biểu quyết:
- Xin lỗi, người què không được đi.
- Ớ.....
*khốn lạn*
Thấy tao thất thế mà lên mặt.
- Đùa à? _Tôi rống lên.
- Ừ đùa đấy. Hahaha.
Biểu tượng cảm xúc ức chế
Thôi thông cảm cho mấy ẻm, tôi nghỉ có 2 ngày mà đã bị điên. Không có tôi thì bệnh tình càng nặng hơn, thật đau lòng.
- Mày chưa tiến hóa hoàn toàn à? Sao cứ nhăn mặt chắc lưỡi một mình thế?_thằng Tiến thấy mặt tôi “cảm xúc” quá nên lên tiếng.
- Thôi kệ nó đi Tiến, chúng ta là người nên phải biết thông cảm cho người vượn cổ...á...ôi đau....
Tôi đã cho thằng chó Anh không biết tốt xấu out bằng nội công rồi. khổ, cứ bắt tôi phải xuất chiêu hoài....ngạiiiii
..............
Tôi đang ngồi ở nhà than thân trách phận, số tôi đúng là số con rệp mà....
Có ai như tôi không, thi xong bàn với mấy đứa bạn đi dung dăng dung dẻ
ngoài đường phố, kế hoạch giáng sinh hoành tráng nhất lịch sử thế mà nhà tôi có chuyện. Bà tôi bệnh nặng phải nằm bệnh viện nên chẳng còn tâm
trí đi chơi. *đầy tiếc nuối*
Đến khi tết dương lịch rảnh thì chẳng có con ma nào rủ đi. Bất hạnh hơn là khi đến tết âm lịch tôi lại nằm liệt giường vì sốt.
Ơi tôi hận hận lắm..
Còn anh 2 tôi cứ cười đểu trêu ngươi, đã vậy mấy đứa bạn cứ đăng cảm nghĩ như điên nào là: “Tết vui quạ, tiền lì xì như nước” rồi còn “mồng 2 đi biển chơi đi, ai đi thì comment” Đã vậy đến mồng 3 chúng còn đăng “Chơi vui quá, ai không đi phí cả cuộc đời”
Chúng nó dám chạm vào nổi đau của tôi, tôi hận, hận, hận...
Nguyên Đẹp Trai: “thôi đừng buồn tao thông cảm, tao rất thành kính phân ưu với mày“.
Hân Nguyên: “Mày muốn chọc tức tao hả”
Nguyên Đẹp Trai: “mày được cái hiểu tao....mày biết đó, tao sống là để dìm chết mày“.
Hân Nguyên: “Mày trết đi”
Ừ tôi đang inbox với
thằng đó. Từ ngày kết bạn chúng tôi hay chém với nhau lắm, thằng này
chém dữ lắm, mà phải công nhận câu nào câu nấy rất kinh. Có câu hắn chém ghê đến nổi mà tôi không thể nào trả lời nổi.
Tôi với hắn giờ cứ như“bạn tâm giao“. Tôi không biết thật ra 3 từ đó có nghĩa quái gì nhưng
theo tình trạng tôi với hắn thì “bạn tâm giao” được hiểu là: bạn là kẻ thù cùng lớp, tâm là có chung một quyết tâm, giao là giết nhau bằng lời nói.
Cũng đúng lắm mà, tôi với hắn duyệt rồi.
Tôi với hắn nói chuyện
không có cốt truyện và không có hồi kết, tại cứ chửi xéo nhau, có khi
thì bàn vấn đề trên lớp rồi lại nói đểu nhau....
Có hôm nhắn nhiều quá mà mỏi tay, thì tôi với hắn dừng lại để.... lên trường nói tiếp 《《
Nhưng phải công nhận hắn nói ức chế thật nhưng cũng rất mắc cười, tôi đọc là cứ tủm tỉm, tin
nhắn từ hắn chưa kịp mở là tôi đã cười trước rồi (tôi chẳng biết vì
sao). Có hôm tôi cười to quá làm kinh động ma vương phòng cạnh luôn
đó...>>>
^^^
Đi học mà mong cho mình
mất đi kí ức đau lòng....nhưng chúng nó không tha, mặt cứ nhe nhe nhở
nhở xúm này kể về đi chơi, xúm khác lại kể về đi chơi.
Làm tôi lại khóc không ra nước mắt....
Mà không, sau tết đi học cũng có cái để mất đó....là mất mẹ nó luôn kiến thức, chẳng nhớ cái mô
tê gì để làm bài tập hết, nên cái nào cũng dựa vào “bạn tâm giao” ngồi
cạnh. [^_>]
Cũng sắp đến 26/3 rồi, nghe thông tin hành lang là nhà trường cho đi cắm trại.
Tưởng được xả xì chét cho sung sướng cuộc đời, xả xì chét cho ngày vui vẻ. Ai dè toàn tin lá cải, toàn xàm.
Đã vậy còn nghe được là nhà trường tổ chức bóng chuyền nam.
Thật là vớ vẩn, thích thì ở nhà mà chơi, tổ chức làm cái quái gì không biết....
- A...
Ai bóp chết tôi đi.