Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 875: Kiếm đạo ý chí (2)




Môn thần thông vô thượng này phảng phất như vô cùng vô tận, uy lực khó lường, những ngày qua không chỉ Khương Tư Nam, ngay cả Long Hoàng cũng tìm hiểu đạo thần thông này.

Bất quá Long Hoàng vẫn bị ngộ tính yêu nghiệt của Khương Tư Nam hù sợ.

Người bình thường nếu muốn tìm hiểu thần thông vô thượng, ít nhất cũng cần đến Vương giả, hơn nữa coi như là Vương giả cũng không có khả năng nhanh như vậy tìm hiểu ra Kiếm đạo ý chí.

- Đệ tứ trọng đã đến cực hạn của ta hôm nay, nếu như muốn tiếp tục đột phá, vậy cũng chỉ có đến Vương Thiên Cảnh!

Khương Tư Nam khẽ thở dài một tiếng, trong nhãn quang kim mang lập loè, Kiếm Ý vô cùng cường đại.

Hắn biết rõ, hôm nay tu vi của mình tuy đã đến Thông Thiên Cảnh viên mãn, chỉ cần có thể lĩnh ngộ ra lĩnh vực, sẽ đột phá đến Vương Thiên Cảnh, thành Vương giả chân chính.

Nhưng mà đối với hắn, cửa ải này cũng có chút gian nan, nhất là tu luyện Hồng Mông Tạo Hóa Kinh, Khương Tư Nam biết rõ chỉ sợ ở thời điểm đột phá Vương giả, không thể thiếu lại chịu một lần lôi kiếp.

- Ngươi nên biết đủ a! Ngươi mới bao nhiêu tuổi, liền có được tu vi hôm nay? Người khác cùng ngươi so, cũng không có cách nào sống rồi! Đúng rồi, có sự tình muốn nói cho ngươi, Hoàng Nhi muốn khôi phục!

Tiếng nói Long Hoàng xoay chuyển, chậm rãi nói.

- Cái gì? Hoàng Nhi muốn thức tỉnh sao?

Trong nội tâm Khương Tư Nam vui vẻ, Hoàng Nhi là vì hắn bị thương, trong khoảng thời gian này mặc dù có Bản Nguyên Chi Hỏa tẩm bổ, thương thế khỏi hẳn vô cùng nhanh, nhưng lại một mực không có thức tỉnh, hôm nay nghe Long Hoàng nói, Khương Tư Nam cũng nhịn không được nữa, Nguyên Thần chìm vào trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp.

Hoàng Nhi chỉ lớn cỡ bàn tay, toàn thân bao phủ một tầng hỏa diễm cửu sắc, hơn nữa chung quanh Thuần Dương chi khí bàng bạc như vòng xoáy, bị Hoàng Nhi thôn phệ, khí tức trên người cũng càng ngày càng mạnh.

Đến cuối cùng hào quang sáng chói chói mắt, Bản Nguyên Chi Hỏa đột nhiên chấn động, một tiếng cầm minh thanh tịnh ở trong hư không vang lên.

Oanh!

Ánh lửa bành trướng mênh mông, một Phượng Hoàng hư ảnh rực rỡ chói mắt ở trong hư không đột nhiên thoáng hiện, tản mát ra một cỗ khí tức thần bí, cổ xưa mà uy nghiêm, ánh mắt linh động của Hoàng Nhi chậm rãi mở ra.

- Rầm rì, rầm rì!

Trong ánh mắt Hoàng Nhi hiện lên một tia phức tạp, cuối cùng chậm rãi bay lên, tất cả Thuần Dương Đan quét qua sạch sẽ, khí tức trên thân cũng càng cường đại, lúc này mới có hơi kinh ngạc nhìn Khương Tư Nam.

- Hoàng Nhi, không nhớ ta sao?

Khương Tư Nam mỉm cười, không phân trần trực tiếp ôm Hoàng Nhi vào trong lòng, nhẹ nhàng vuốt ve, lập tức để cho Hoàng Nhi toàn thân cứng đờ, trong ánh mắt lộ ra một tia nổi giận.

- Hoàng Nhi, ngươi làm sao vậy?

Khương Tư Nam hơi có chút kinh ngạc, hắn phát hiện trong ánh mắt Hoàng Nhi, vậy mà nhiều hơn một tia phức tạp cực kỳ nhân tính.

- Rầm rì, rầm rì!

Hoàng Nhi kêu hai tiếng, phảng phất như rất không quen bị Khương Tư Nam ôm vào trong ngực, giãy dụa lấy bay lên, mở ra một đôi cánh óng ánh sáng chói, toàn thân ánh lửa óng ánh, khí lành tràn ngập, trôi nổi ở trong hư không.

- Hoàng Nhi, ngày đó thật sự là đa tạ ngươi! Bất quá về sau không nên ngốc như vậy nữa, đối mặt với địch nhân mình đánh không lại nhất định phải chạy xa bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, biết không?

Khương Tư Nam cũng không có đa tưởng, chứng kiến Hoàng Nhi hoàn toàn khôi phục, trong lòng cũng có chút cao hứng.

Hơn nữa Khương Tư Nam phát hiện, hôm nay khí tức của Hoàng Nhi cực kỳ thần bí, ngay cả mình cũng nhìn không ra cảnh giới chính thức của Hoàng Nhi hôm nay, cái này để cho Hoàng Nhi lộ ra càng thêm thần bí.

- Rầm rì, rầm rì!

Hoàng Nhi nghĩ nghĩ, trong ánh mắt linh động lộ ra một tia nhu hòa vui vẻ, lúc này mới nhẹ gật đầu, lại bay lên bờ vai Khương Tư Nam.

Khương Tư Nam có chút cổ quái liếc nhìn Hoàng Nhi nói:

- Hoàng Nhi, ngươi... Ngươi không phải là mẫu điểu chứ?

Toàn thân Hoàng Nhi lập tức cứng đờ, cánh chim tươi đẹp dựng lên, trong ánh mắt lộ ra một tia thần sắc cực kỳ phẫn nộ, nhìn chằm chằm vào Khương Tư Nam, để cho Khương Tư Nam lập tức cười khan một tiếng, vội vàng dời đi chủ đề.

- Ta nói Khương tiểu tử, ngươi có phải còn có một việc đã quên hay không?

Thanh âm của Long Hoàng vang lên, thân thể cao lớn xuất hiện ở trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, Long nhãn nhìn Khương Tư Nam.

- Chuyện gì?

Khương Tư Nam hơi có chút nghi hoặc.

Mà giờ khắc này, Khương Tư Nam cùng Long Hoàng cũng không có phát hiện, Hoàng Nhi chứng kiến Long Hoàng trong ánh mắt lập tức hiện lên một tia chấn kinh, lâm vào trong trầm tư.

- Tinh Thần Thần Thai a!

Long Hoàng hưng phấn nói:

- Hôm nay có Thái Dương Tiên Thạch, trực tiếp cho Tinh Thần Thần Thai cắn nuốt, chúng ta nhìn xem trong thần thai này đến cùng tích chứa loại chí bảo nào?

Con mắt Khương Tư Nam lập tức sáng ngời, hắn thiếu chút nữa quên cái này rồi.

Tinh Thần Thần Thai thần bí kia, từ khi hắn ở trong Tinh Thần Sơn lấy được, ngoại trừ thôn phệ một khối Thái Âm Tiên Thạch cùng vô số Linh khí, Thuần Dương Đan ra, vẫn không có động tĩnh gì, nhưng thời điểm nhìn thấy Thái Dương Tiên Thạch lại rung động.

Trong lòng Khương Tư Nam cũng có chút chờ mong, lập tức liền mang theo Hoàng Nhi chung một chỗ đi ra Linh Khí điện, đi tới trên tế đàn trung ương nhất trong Cổ Dược Viên.

Khối Thái Dương Tiên Thạch kia sinh ra chín khiếu, tràn ngập kim hà nhàn nhạt, phun ra nuốt vào thiên tinh, phảng phất như có tánh mạng của mình.

Khương Tư Nam vung tay lên, Thái Dương Tiên Thạch trực tiếp bị thu vào trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp.

Tinh Thần Thần Thai thôn phệ Thái Dương Tiên Thạch, nếu trong đó phong ấn bảo vật xuất hiện, không biết sẽ dẫn phát bao nhiêu dị tượng, vì bảo hiểm để đạt được mục đích, Khương Tư Nam vẫn quyết định ở trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp tiến hành.

- Tiểu tử, trong Tinh Thần Chi Hạch này phong ấn không biết là cường giả Thượng Cổ, hay bảo vật cường đại, cũng may trước kia ngươi thường xuyên dùng tinh huyết dung nhập vào trong Tinh Thần Chi Hạch tiến hành tẩm bổ, bởi vậy dù đồ vật bên trong xuất thế, cũng sẽ không bất lợi với ngươi!

Long Hoàng chậm rãi nói, trong ánh mắt có một tia chờ mong.

Ở trước mắt là một viên thần thai sáng chói, tiên quang bành trướng, như một viên tinh thần chính thức, lượn lờ lấy hào quang vô tận, đang có tiết tấu run rẩy, chung quanh lượn lờ lấy Tinh Hà vô tận, hình thành thần trận thần bí tự nhiên.