Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 820: Tinh Tuyệt Cổ Thành




Thuần Dương Đan ở đây, cơ hồ đều bị Khương Tư Nam cùng Hoàng Nhi tiêu hao hết, ngay cả Hoàng Nhi cũng đạt tới Thông Thiên Cảnh.

Hơn mười ngày, vượt qua một đại cảnh giới, loại tốc độ này coi như là Khương Tư Nam cũng âm thầm tắc luỡi.

Trừ lần đó ra, Nguyên Thần của Long Hoàng cũng hấp thu đại lượng Thuần Dương chi khí, đã nhận được chỗ tốt rất lớn.

Phần bụng của Long Hoàng vốn có năm long trảo, nhưng mà hôm nay long trảo thứ sáu cũng sắp dài ra rồi.

- Cạc cạc, Tư Nam tiểu tử, ta có dự cảm, chờ ngươi đột phá đến Vương giả, mở ra Hồng Mông Tạo Hóa Tháp tầng thứ bảy, hấp thu Âm chi bản nguyên, đến lúc đó Âm Dương giao thái, Long Hổ chung tế, huyết mạch của lão tử nhất định có thể đạt tới sáu trảo, ha ha ha, đây chính là dưới Chân Tiên, huyết mạch Long tộc mạnh nhất a, thậm chí có chút Chân Long phi tiên cũng không quá đáng là sáu trảo!

Long Hoàng không ngừng vỗ đầu của mình, lộ ra cực kỳ hưng phấn, trong Long Nhãn tràn đầy thần sắc kích động.

Khương Tư Nam cũng mỉm cười, trong ánh mắt lộ ra tự tin cường đại nói:

- Long Hoàng tiền bối yên tâm, ngày đó rất nhanh sẽ đã đến! Chúng ta đi Tinh Tuyệt Cổ Thành nhìn một chút, nhìn xem cái gọi là Hoàng Kim Chí Tôn truyền thừa như thế nào!

Khương Tư Nam từ trong Thuần Dương đan trì phóng người lên, gọi Hùng Bá Thiên thoáng một phát, cùng nhau bay ra hang động.

Trong ánh mắt Hùng Bá Thiên lộ ra một tia cổ quái, ở hắn xem ra, một ao Thuần Dương Đan kia đủ người khác trực tiếp tu luyện tới Vương Thiên cảnh rồi, nhưng mà Khương Tư Nam mới bất quá tăng lên một tiểu cảnh giới.

Nếu nói Khương Tư Nam tư chất kém, nhưng mà hắn chỉ có tu vi Thông Thiên Cảnh, có thể bộc phát ra chiến lực Vương giả, quả thực là vô cùng nghịch thiên.

Hùng Bá Thiên nghĩ nghĩ, cũng nghĩ không ra nguyên cớ, dứt khoát liền không suy nghĩ nữa.

Đi ra mặt đất, Khương Tư Nam nhìn thoáng qua Hùng Bá Thiên cười nói:

- Hùng đại ca, ta chuẩn bị đi Tinh Tuyệt Cổ Thành nhìn một chút, ngươi có tính toán gì không?

Hùng Bá Thiên nhếch miệng cười nói:

- Khương huynh đệ, lão Hùng ta là Yêu tộc tán tu, vô khiên vô quải, ta nguyện ý đi theo Khương huynh đệ ngươi, đi Tinh Tuyệt Cổ Thành một lần!

Tuy Hùng Bá Thiên chất phác, nhưng cũng không ngốc, hôm nay Khương Tư Nam danh chấn toàn bộ Chân Cương giới, hơn nữa là đệ tử của Đại La Thiên Tông Thiên Cơ Trận Vương, tương lai cũng nhất định là chí cường Vương giả, thậm chí đi xa hơn.

Mà mình một người tu luyện, đời này cũng không nhất định có thể đột phá đến Vương Thiên cảnh, không bằng ôm chặt Khương Tư Nam, còn có thể có một đường cơ hội.

Khương Tư Nam tự nhiên cũng minh bạch tâm tư của Hùng Bá Thiên, trong lòng cũng có chút ý động, tuy Hùng Bá Thiên này là tán tu, nhưng mà tư chất bất phàm, tương lai càng có khả năng đột phá đến Yêu Vương, hảo hảo bồi dưỡng thoáng một phát, coi như là một trợ lực.

- Hùng đại ca, ngươi đã nguyện ý đi theo ta, vậy tiểu đệ ta liền không làm kiêu, vài món Linh khí này ngươi trước nhận lấy, chúng ta cùng đi xông xáo Tinh Tuyệt Cổ Thành!

Khương Tư Nam mỉm cười, vung tay lên, trong hư không xuất hiện hai kiện Linh khí hào quang lập loè, một kiện chiến giáp màu đen, một thanh Lang Nha bổng, vậy mà tất cả đều là Linh khí chuẩn Vương phẩm.

Những cái này đều là bảo vật Khương Tư Nam lấy được, hôm nay Hùng Bá Thiên đã đi theo mình, tự nhiên hắn cũng sẽ không keo kiệt.

Ánh mắt Hùng Bá Thiên chấn động, lập tức lộ ra thần sắc hưng phấn cùng cảm kích, nói:

- Đa tạ Thiếu gia!

Đã đi theo Khương Tư Nam, hắn cũng lập tức thay đổi xưng hô.

Sau đó Hùng Bá Thiên xoa xoa tay, vẻ mặt cười ngây ngô nhận lấy hai kiện Linh khí, như nhặt được chí bảo, vội vàng thu vào trong cơ thể luyện hóa.

Hùng Bá Thiên nghĩ đến mình trước kia lăn lộn, quả thực là khóc không ra nước mắt, muốn đạt được một kiện Linh khí Thất Bát phẩm cũng cực kỳ gian nan, chớ đừng nói chi là Linh khí chuẩn Vương phẩm.

Mà Khương Tư Nam vừa ra tay, liền là hai kiện Linh khí chuẩn Vương phẩm, cộng thêm Khổn Yêu Tác, là ba kiện, so với nửa bước Vương giả bình thường còn muốn lợi hại.

Hùng Bá Thiên mặc chiến giáp màu đen, uy phong lẫm lẫm, cầm trong tay một thanh Lang Nha bổng, trên lưng quấn lấy Khổn Yêu Tác kim sắc, thoạt nhìn có chút hùng tráng.

Hai người cùng một chỗ bay về phía Tinh Tuyệt Cổ Thành.

- Rầm rì, rầm rì!

Hình thể Hoàng Nhi không có thay đổi gì, vẫn lớn cỡ lòng bài tay, nhưng mà cánh chim toàn thân càng tươi đẹp, tựa như một đoàn hỏa diễm lưu động, tinh xảo sáng chói.

Ánh mắt của nó rất linh động, chớp lấy tiểu sí, rơi vào trên đỉnh đầu Khương Tư Nam, hiếu kỳ trông xem bốn phía thế nào.

Tuy Khương Tư Nam suy đoán Hoàng Nhi lai lịch không đơn giản, nhưng mà cũng không có đa tưởng, chỉ coi nó trở thành tiểu hài tử sủng ái.

Bên ngoài Tinh Tuyệt Cổ Thành, trong vòng nghìn dặm, tất cả đều là ngọn núi cao ngất, cổ thụ che trời, có rất nhiều người ở chỗ này tầm bảo, hơn nữa thời khắc trình diễn lấy tràng cảnh sát nhân đoạt bảo, đổ máu chém giết.

Khương Tư Nam ở trên hư không phi hành, chân mày hơi nhíu lại, nhưng mà không có xen vào việc của người khác, cái này là tàn khốc của Tu Chân giới, vì tranh đoạt một đường cơ duyên, giết chóc cùng tử vong là bình thường.

Mà bởi vì Hùng Bá Thiên tản mát ra khí tức nửa bước Yêu Vương, bởi vậy cũng không có cái nào không có mắt dám đến chặn đường hai người bọn họ, coi như một đường thông suốt.

- Cái kia chính là Tinh Tuyệt Cổ Thành sao?

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, sau khi bay qua một tòa thần nhạc, lập tức liền thấy được thành trì khổng lồ tọa lạc ở giữa thiên địa.

Điêu lan ngọc triệt, Quỳnh Lâu Ngọc Vũ, mờ mịt lấy từng sợi khí lành, tràn ngập hào quang kim sắc, lộ ra cực kỳ bất phàm.

Đây là một Cổ Thành khổng lồ, liếc trông không đến giới hạn, tất cả đều là toà nhà hình tháp cao lớn, cung điện nguy nga, toàn thân hiện lên Hoàng Kim sắc, như một hành cung của Thiên Đế.

Bất quá, tuy cổ thành mênh mông, nhưng Khương Tư Nam lại cảm nhận được một khí tức cổ xưa, phảng phất như phủ đầy tuế nguyệt, từ thời kỳ Thượng Cổ bỏ niêm phong, xuất hiện ở giữa thiên địa.

- Không hổ là thành trì do Hoàng Kim tộc kiến tạo, Tinh Tuyệt Cổ Thành, quả nhiên là có một không hai thiên hạ!

Khương Tư Nam tán thán nói.

- Rầm rì, rầm rì!

Hoàng Nhi giống như đồng ý nhẹ gật đầu, nhìn thành trì cổ xưa trước mắt, trong ánh mắt linh động lộ ra một tia nghi hoặc.

- Thiếu gia, chúng ta nhanh đi vào tìm bảo a! Tinh Tuyệt Cổ Thành này mở ra một tháng, thứ tốt bên trong sắp bị người đoạt hết, chúng ta cũng đi a!