Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 592: Thuần Dương Đan




Kỷ Vân Thâm nhìn quét bốn phía, cũng không có phát hiện đám người Khương Tư Nam, sắc mặt có chút âm trầm, thanh âm lạnh lùng nói:

- Khương Tư Nam so với chúng ta sớm tiến vào trong Thanh Long Điện, để cho hắn đạt được bảo tàng Tây Linh Thú Sơn là việc nhỏ, nhưng mà nếu như hắn không biết nặng nhẹ, phá hủy Ma Tôn phong ấn, vậy thì chết trăm lần cũng không đủ rồi!

Hắn lời này nói hiên ngang lẫm liệt, nhưng mà Yêu Nguyên Dã cùng Tinh Thần Tử đều cười nhạt một tiếng, trong ánh mắt hào quang lập loè, cũng không có phản ứng đến hắn, tam phương đội ngũ đồng thời tản ra, phóng về phía cung điện trước mắt.

- Kỷ sư huynh, vừa rồi ba Yêu tộc kia thật sự là không tán thưởng, tình nguyện liều mạng trọng thương cũng không muốn đầu nhập vào chúng ta, hơn nữa ba gia hỏa kia thần thông thật quỷ dị, nếu không phải Kỷ sư huynh ngươi phát hiện kịp lúc, chúng ta phải nhiễm lên một thân rắm chó rồi! Nếu không phải bọn hắn chạy trốn nhanh, nhất định phải rút gân lột da chúng!

Một bên Chu Thanh oán hận nói, sắc mặt còn có chút tái nhợt, phảng phất như nhận lấy kinh hãi thật lớn.

Kỷ Vân Thâm nhìn hắn một cái, nhàn nhạt nói:

- Ba Yêu tộc kia đều là tiểu nhân vật, nhất định là chạy tới cùng đám người Khương Tư Nam hội hợp, hiện tại quan trọng nhất là bắt được Khương Tư Nam, bảo tàng Tây Linh Thú Sơn này là đồ vật của Ngũ Hành Thánh Tông ta, bất luận kẻ nào cũng không thể nhúng chàm, đi!

Hắn mang theo người Ngũ Hành Thánh Tông, phóng về phía Cửu Trọng cung điện.

Cửu Trọng cung điện sừng sững ở trên trời sao, nhất trọng chồng nhất trọng, mãi cho đến cửu trọng cuối cùng, đó là hắc ám vô tận.

Khương Tư Nam đứng ở trước cửa cung điện thứ tư, ngẩng đầu nhìn lên, cung điện thứ chín đã hoàn toàn bị hắc ám che lấp, hơn nữa vẫn còn lan tràn xuống dưới, như là một Cự Thú khí tức ngập trời, thôn phệ quang minh vô tận.

- Tốc độ thật nhanh!

Khương Tư Nam khẽ thở dài một tiếng, trong ánh mắt có một tia sầu lo.

Hắn không nghĩ ra tại sao lại xuất hiện biến cố như vậy, Thanh Long Điện một mực hoàn hảo không tổn hao gì, tại sao phong ấn sẽ xảy ra vấn đề? Chẳng lẽ thân hình Ma Tôn thoát khốn, cũng tỉnh lại ý thức trong đầu lâu Ma Tôn?

Bất kể như thế nào, Khương Tư Nam cảm giác được những người mình, càng lên cao, giống như bước vào lối đi không đường về, có một loại cảm giác tim đập nhanh.

Cung điện thứ tư là pháp điện.

Xem giá sách, bệ đá, hộp ngọc ở trong đại điện rỗng tuếch, ba người Khương Tư Nam tuy sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn còn có chút phiền muộn.

Pháp điện, danh như ý nghĩa, là truyền pháp chi điện.

Trong điện này có lẽ ẩn chứa đạo pháp, thần thông cùng các loại truyền thừa của Tây Linh Thú Sơn, phải nói là nơi trân quý nhất trong chín cung điện.

Nhưng mà hôm nay lại rỗng tuếch, không biết từ lúc nào đã bị người lấy sạch.

Tiểu hòa thượng chậm rãi nói:

- Thiên Yêu Cung cùng Yêu Thần Cung đã nhận được Tây Linh Thú Sơn truyền thừa, ta nghĩ hơn một vạn năm trước đạo pháp truyền thừa ở đây đã bị hai Đại Yêu cung kia mang đi!

Khương Tư Nam cười khổ một tiếng nói:

- Bởi vậy chúng ta nhất định phải chạy nhanh, nhìn xem có thể tìm được Linh Thạch Tuyệt phẩm hay không, bằng không mà nói chúng ta sẽ không cách nào đối mặt lửa giận của những người đằng sau kia! Bọn hắn sẽ không cho là những vật này bị người khác mang đi, mà chỉ sẽ cho rằng đều ở chỗ chúng ta!

Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng tưởng tượng cũng phải, những người sau lưng kia kích động tới tìm bảo, kết quả phát hiện cả đám cung điện tất cả đều rỗng tuếch, không tức giận đến phát điên mới lạ.

Ba người dùng tốc độ nhanh nhất đi ra.

Tòa cung điện thứ năm là trận điện, hẳn là nơi trận đạo truyền thừa, nhưng mà không hề ngoài ý muốn, vẫn rỗng tuếch.

Tòa cung điện thứ sáu là linh điện, cũng là địa phương ba người Khương Tư Nam mong đợi nhất, là đại điện chất chứa Linh Thạch.

Ba người Khương Tư Nam đều cầu nguyện, ngàn vạn lần phải lưu lại một chút ít Linh Thạch Tuyệt phẩm, bằng không mà nói liền xong rồi.

Nhưng mà ở trong Linh điện, vẫn không không đãng đãng.

Khương Tư Nam thấy được Linh Thạch cặn rất nhiều, nhưng một khối Linh Thạch cũng không có.

- A Di Đà Phật, đây rốt cuộc là ai làm chuyện tốt? So với chó thè lưỡi ra liếm còn sạch sẽ hơn, ngay cả một khối Linh Thạch cũng không có để lại!

Tiểu hòa thượng tức giận bất bình mắng to.

- Xem ra chúng ta vẫn còn có chút si tâm vọng tưởng! Trong chín đại cung điện, chỉ sợ đại bộ phận bảo vật đều ở vạn năm trước bị lấy sạch, chúng ta đi thôi!

Khương Tư Nam thở dài một hơi, cũng cảm giác được rất thất vọng, quay người muốn ly khai.

- Chậm đã!

Vừa lúc đó, Long Hoàng một mực ngủ say bỗng nhiên lên tiếng.

- Làm sao vậy?

Khương Tư Nam rất nghi hoặc, không biết Long Hoàng phát hiện cái gì.

- Tòa Linh điện này không đơn giản, hắc hắc, tiểu tử, chỉ sợ ngay cả ngươi cũng bị gạt!

Long Hoàng rất đắc ý, hơn nữa trong thanh âm có một tia kích động.

- Ngươi trực tiếp đi đến phương bắc nhất của Linh điện, dùng Đại La trận điển cẩn thận cảm giác thoáng một phát, trong này cất giấu một chút đồ vật không tệ a!

Trong nội tâm Khương Tư Nam khẽ động, thân hình lóe lên, liền rơi xuống phương bắc nhất của Linh điện, nơi đó là một thạch bích, thoạt nhìn cực kỳ bình thường, cũng không có đồ vật gì.

Khương Tư Nam có chút nhắm mắt, Đại La trận điển bị hắn thúc dục, tản ra tử khí mịt mờ, hào quang sáng chói, mượn Đại La trận điển thần kỳ, hắn quả nhiên phát hiện một tia không gian chấn động che dấu sâu đậm.

- Vậy mà có không gian khác?

Trong nội tâm Khương Tư Nam lập tức có chút kích động, đã che dấu sâu như vậy, nói không chừng bên trong sẽ có rất nhiều Linh Thạch Tuyệt phẩm tồn tại, nói như vậy đồ vật mình muốn nhất liền được.

- Nhìn ngươi chút tiền đồ này, Linh Thạch Tuyệt phẩm được coi là cái gì? Đồ vật trong này tuyệt đối vượt quá tưởng tượng của ngươi!

Long Hoàng tức giận trào phúng một câu, sau long trảo hư không hơi điểm, quang mang màu vàng bắn ra, phảng phất như bị chia làm vô số sợi dây nhỏ, lập tức liền tác động một chỗ huyền cơ trong hư không, trước mắt Khương Tư Nam, thạch bích như nước nhộn nhạo lên gợn sóng, lộ ra một không gian nhỏ mịt mờ.

- Nguyên lai Già Thiên Bí Thuật còn có thể dùng như vậy!

Trong nội tâm Hàng Tư Nam tán thưởng một tiếng, không chút do dự gọi Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng thoáng một phát, tiến vào không gian này.

Đợi bọn hắn đi vào, thạch bích lập tức lại khôi phục nguyên dạng, căn bản nhìn không ra có gì bất đồng.