Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1442: Quét sạch tám phương




Ầm ầm ầm!

Trong hư không quỷ khí cuồn cuộn không ngừng, trong tay Hàn Diệt Hồn cũng xuất hiện một thanh cổ kiếm màu đen, phía trên điêu khắc hình một bộ xương khô, mỗi một kiếm chém xuống, đều giống như có oan hồn ngập trời tràn ra, hút lấy tâm hồn người ta.

- Tên Yến Thanh Hồng này sao lại mạnh như vậy? Vậy mà vẫn không thua!

Hàn Diệt Hồn nhíu mày, hắn vốn cho là Diêm Ma Thiên Tử vừa ra thì Yến Thanh Hồng đã muốn bại trận, bị hắn bắt giữ.

Tuy nhiên, đã đánh với nhau hơn mấy trăm tuyển rồi, dưới sự bao vây tấn công của hắn, các đệ tử thiên tài của Đại Yến Tiên Quốc và Từ Long Ma, Yến Thanh Hồng vậy mà vẫn đang gắt gao chống đỡ.

Lúc này, Yến Thanh Hồng thoạt nhìn sắc mặt có chút tái nhợt, mặt trời nóng cháy vô cùng phía sau lưng hắn, lúc này cũng đã ảm đạm không ít.

Thiên tư của hắn không tầm thường, cũng coi như có thiên phú vương cấp, tu luyện Kim Ô Tiên Kinh đến mức độ cực kỳ tinh thâm, ngưng tụ được bản mệnh tiên dương.

Nếu như không có Diêm Ma Thiên Tử, cho dù Yến Thanh Hồng có đối mặt với Hàn Diệt Hồn và Từ Long Ma thì hắn cũng có thể không rơi xuống thế hạ phong.

Nhưng có vị Diêm Ma Thiên Tử này, khiến cho áp lực của hắn tăng mạnh, càng lúc càng rơi vào thế hạ phong, cho tới thời điểm này, tiên nguyên lực trong cơ thể đều đã tổn hao hơn phân nửa.

- Yến Thanh Hồng, nếu như ngươi đầu hàng, nói cho ta biết Kim Ô Tiên Kinh và tung tích của Khương Tư Nam, ta sẽ tạm tha cho ngươi một mạng, bằng không hôm nay Đại Hoang Cổ Giới này sẽ chính là nơi chôn thân của ngươi!

Giọng nói của Hàn Diệt Hồn càng lúc càng lạnh như băng, trong ánh mắt, sát cơ và lửa giận điên cuồng phun ra.

- Bớt nói nhảm, muốn đánh thì đánh đi!

Sắc mặt của Yến Thanh Hồng càng lúc càng tái nhợt, trong ánh mắt lộ ra một tia giễu cợt.

Phụt!

Yến Thanh Hồng phun ra một ngụm máu tươi dung nhập vào trong Kim Ô Tiên kiếm, ngay lập tức, tiên kiếm phong quang đột ngột phát ra, trong nháy mắt lại xuyên thủng mi tâm vài đệ tử của Đại Yến Tiên Quốc, sau lưng Từ Long Ma cũng lưu lại một vết thương thật dài.

- Ngu xuẩn mất khôn, đâm đầu vào chỗ chết!

Hàn Diệt Hồn giận dữ, Diêm Ma Thiên Tử công kích càng lúc càng mạnh.

Ầm!

Dưới sự bao vây tấn công của đám người, Yến Thanh Hồng cuối cùng vẫn bị một chưởng của Diêm Ma Thiên Tử đánh tới trên lưng, hắn bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, khí tức càng thêm suy yếu xuống.

- Chịu chết đi!

Hàn Diệt Hồn xẹt ngang qua bầu trời đánh đến, khô lâu tiên kiếm ở trong hư không phóng ra ánh sáng màu đen quỷ dị, vô số khô lâu hư ảnh nhào tới, muốn hút chết Yến Thanh Hồng thành cái xác khô.

Trong lòng Hàn Diệt Hồn nảy sinh ác độc, chuẩn bị hoàn toàn giết chết Yến Thanh Hồng, bắt lấy nguyên thần của hắn, đem ra tra hỏi Khương Tư Nam và Kim Ô Tiên Kinh.

Ầm!

Vừa lúc đó, một hạt châu bên thắt lưng của Yến Thanh Hồng tản ra ánh sáng mờ mờ, một bóng người trong nháy mắt từ trong đó vọt ra.

Gào!

Như thể lại xuất hiện thêm một vị thần thú viễn cổ, sát khí ngập trời tràn ngập ra, ảo ảnh một vị bạch hổ khổng lồ bỗng nhiên bạo phát ra sóng âm vô cùng cường đại, nghiền nát tất cả những bộ xương khô này thành bột mịn.

Khương Tư Nam được bao phủ trong thần hi kim sắc, tóc dài nhẹ nhàng tung bay, đôi mắt giống như nhật nguyệt, khí chất thần bí uy nghiêm, toàn thân đều tản ra một loại uy thế mênh mông như là thiên uy kinh hoàng vây.

- Ngươi cuối cùng cũng đã xuất quan rồi, còn không xuất quan thì chắc ta không chịu nổi được nữa mất!

Yến Thanh Hồng cười khổ một tiếng, nhưng trên mặt lại là lộ ra thân sắc buông lỏng.

- Bây giờ, giao cho ta!

Khương Tư Nam chậm rãi nói, trong con mắt có hai đạo thần quang bắn ra, trong nháy mắt rơi trên người của Hàn Diệt Hồn và Từ Long Ma.

- Người của Ngũ Long giáo sao? Các ngươi thật đúng là đâm đầu vào chỗ chết a! Đã không biết sống chết như thế, vậy thì hôm nay tất cả đều ở lại đây đi!

Giọng nói của Khương Tư Nam rất bình thản, không có một chút gợn sóng nào, nhưng những ai biết hắn lại rất rõ ràng, trong lòng của hắn, lửa giận đã điên cuồng phun ngập trời.

- Khương Tư Nam, hóa ra ngươi vậy mà lại trốn ở trong bảo vật không gian? Hắc hắc, đến ngay cả cảnh giới Kim Tiên ngươi đều không có đạt được, cũng dám mở miệng nói lời ngông cuồng như vậy, thực sự không biết sống chết!

Hàn Diệt Hồn lúc đầu cũng bị chấn động kinh ngạc một chút, bởi vì cỗ khí thế kia quá cường đại, nhưng khi đánh giá kỹ tu vi của Khương Tư Nam, nhất thời lại nở một nụ cười lạnh.

- Giết!

Khương Tư Nam không thừa lời với bọn hắn, chỉ thật đơn giản hô một chữ.

Ầm!

Khương Tư Nam đánh ra một quyền, thoạt nhìn hết sức thong thả, như thể thong thả đến cực hạn, hơn nữa nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay, không có một gợn sóng dao động.

Nhưng một quyền này ở trong mắt của đám người Hàn Diệt Hồn và Từ Long Ma, lại càng lúc càng lớn, cuối cùng hóa thành mênh mông giống như thiên địa, dường như căn bản không có cách nào để né tránh, trong phút chốc đã đến trước mặt bọn họ.

- Cái gì?!

Thần sắc của Hàn Diệt Hồn và Từ Long Ma hoảng hốt, không kịp né tránh, liền thấy một quyền này đã đến trước mặt, chỉ có thể cố gắng phát động Diêm Ma Thiên Tử chắn trước mặt.

- Ta không tin, ngươi có thể đối phó được với Diêm Ma Thiên Tử!

Ánh mắt của Hàn Diệt Hồn vô cùng âm trầm, khiếp sợ một quyền này của Khương Tư Nam, nhưng trong lòng lại là thẹn quá hóa giận.

Ầm ầm!

Diêm Ma Thiên Tử mặt không thay đổi cũng đánh ra một chưởng, ẩn chứa ngập trời quỷ khí, như thể có một thế giới trấn áp xuống.

Quyền chưởng giao nhau, thoạt nhìn nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay, không có một tia khói lửa, nhưng những sợi quỷ khí kia vậy mà lại bị tiêu diệt trong nháy mắt.

Răng rắc!

Ngay sau đó, trên người Diêm Ma Thiên Tử, trực tiếp xuất hiện vô số vết rạn, sau đó ầm ầm một tiếng, nổ tung thành vô số quỷ khí lạnh lẽo âm trầm.

- Này... Sao có thể như vậy được?!

Hàn Diệt Hồn lại giống như là gặp phải quỷ, trong ánh mắt lộ ra thần sắc vô cùng kinh hãi, trong miệng của hắn bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi.

Diêm Ma Thiên Tử bị một quyền của Khương Tư Nam đánh nát, hắn cũng chịu phản phệ cực lớn.

Tuy rằng Diêm Ma Thiên Tử vô hình không thực thể, cuối cùng lại ngưng tụ thành hình ở phía sau lưng hắn, nhưng rõ ràng đã trở nên ảm đạm hơn rất nhiều.

- Ngươi không phải là muốn Tổ Long bảo thuật sao? Ta cho ngươi, ngươi dám muốn sao?

Khương Tư Nam một chân bước ra, thần sắc bình tĩnh, nhưng cả người lại giống như chất chứa thiên không lực, bay thẳng đến đánh úp xuống Hàn Diệt Hồn.

Ầm ầm!

Tiếng rồng ngâm vang vọng trời cao, giờ phút này tất cả mọi người huyết mạch cũng bắt đầu sôi trào lên phía sau lưng Khương Tư Nam thần quang mênh mông, một cái vuốt rồng kim sắc đặc biệt lớn, từ trong hư không dò xét xuất hiện.

Cái vuốt rồng này ẩn chứa thần quang chín màu, thần bí, tôn quý, vĩ đại... Chỉ trong tích tắc khi nó xuất hiện, dường như tất cả từ ngữ đều không thể miêu tả được.

Đầu óc Hàn Diệt Hồn và Từ Long Ma cũng trống rỗng.

- Đây là... Tổ Long bảo thuật!

Trong ánh mắt của Hàn Diệt Hồn ngay lập tức lộ ra thần sắc vô cùng tham lam, nhưng bị cỗ long uy đó đập tới, trong nháy mắt liền nhớ tới tình cảnh của mình, giống như rơi xuống hồ nước đá.

- Ngăn cản cho ta! Ngăn cản a!

Hàn Diệt Hồn và Từ Long Ma đều rùng mình một cái, biết bản thân mình không có khả năng ngăn cản loại lực lượng cường đại này.

Hàn Diệt Hồn điên cuồng hét lên một tiếng, Diêm Ma Thiên Tử trong nháy mắt nhào tới phía long trảo kia, đồng thời hắn cũng ngay lập tức thu hồi Hỗn Nguyên Di Thiên Trận Đồ, điên cuồng chạy thục mạng về phía xa.

Ầm ầm!

Trong chớp nhoáng này, toàn bộ Đại Hoang Cổ Giới đều bỗng nhiên chấn động, long trảo kia đánh xuống, Diêm Ma Thiên Tử trong nháy mắt hóa thành một mảnh tro bụi, ngay cả những đệ tử thiên tài của Đại Hàn tiên quốc chưa kịp chạy trốn cũng đều bị chôn vùi thành bụi mịn ở dước một trảo này.

- Phụt...

Ở phía xa Hàn Diệt Hồn bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, nhưng cũng hoàn toàn không dám dừng lại, tiếp tục chạy thục mạng về phía trước.