Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1233: Một thần




Ông!

Tử Lân tộc Tộc trưởng, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một đạo tử sắc hào quang, rất tròn mà thần bí, phảng phất như có ngàn vạn múi, giãn ra, tản ra hào quang hoa mỹ, như Trật Tự Thần Liên từng sợi rủ xuống.

Thời điểm hấp thu Tử Vi Tinh lực, Tử Quang Vân Anh lập tức rơi xuống dưới, rơi vào trên đỉnh đầu sinh linh khủng bố, bắt đầu đại phóng hào quang!

Thẳng đến lúc này, Hỗn Độn sương mù tản ra, kết giới thần bí nghiền nát, Khương Tư Nam mới rốt cục nhìn rõ ràng bộ dạng Thần linh kia.

Để cho Khương Tư Nam khiếp sợ chính là, sinh linh này tuy cao tới vạn trượng, như một Thái Cổ Thần Sơn, nhưng tướng mạo lại giống Nhân tộc như đúc!

Hắn đỉnh thiên lập địa, làn da toàn thân màu đồng cổ, tản ra hào quang bất hủ, mặc quần áo da thú không biết tên, tóc dài màu đen cuồng vũ, tản ra một loại khí tức cuồng dã mà bá đạo.

Ánh mắt của hắn kim sắc, giờ phút này như hai mặt trời, trong đó bắt đầu khởi động lấy lửa giận, trong miệng bộc phát ra thanh âm núi thở hải khiếu, sóng âm vô tận để cho Khương Tư Nam cũng cảm giác được Nguyên Thần run rẩy kịch liệt, sắc mặt tái nhợt.

Nếu Hoàng giả ở đây, chỉ sợ lập tức sẽ bị đánh tan Nguyên Thần.

Giờ phút này, Tử Quang Vân Anh như một mặt trời tử sắc, bám vào trên đỉnh đầu sinh linh kia, một loại lực lượng thần bí phát ra, phảng phất như muốn từ trên người sinh linh kia lấy vật gì đó.

Rống!

Sinh linh kia liên tục gào thét, phảng phất như đụng phải thống khổ cực hạn, tứ chi cuồng loạn vung vẩy, đại địa bị hắn đánh ra hố sâu, cát vàng bay loạn, nhưng Tử Quang Vân Anh vẫn không có bị chút ảnh hưởng nào.

Thời điểm sinh linh kia xuất hiện, coi như là Tử Lân tộc Tộc trưởng, trong ánh mắt cũng hiện lên một tia chấn kinh, có chút khó có thể tin.

- Tộc trưởng... Cái này... Cái này căn bản không phải Thượng Cổ Thần Thú a... Trời ạ, tại sao có thể có Nhân tộc khổng lồ như thế? Đây rốt cuộc là cái gì?

Sắc mặt của Tử Thuần Phong tái nhợt, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc khiếp sợ.

- Chẳng lẽ đây là Thượng Cổ Thần linh sao? Ta cảm giác được hắn tuyệt đối không phải Thượng Cổ Thần Thú!

Thanh âm của Tử Phác cũng run rẩy nói.

Tử Lân tộc Tộc trưởng cắn răng, thanh âm lạnh lùng nói:

- Trước bất kể nhiều như vậy, mặc kệ hắn là cái gì, hôm nay hắn đều chết chắc rồi! Các ngươi không có cảm giác đến trên người hắn huyết khí cùng lực lượng Nguyên Thần cường đại sao? Chỉ cần bị Tử Quang Vân Anh cắn nuốt, đến lúc đó chính là thời điểm Tử Lân tộc ta quật khởi!

- Vâng!

Tất cả Thái Thượng trưởng lão của Tử Lân tộc đều lớn tiếng đáp, trong ánh mắt lộ ra thần sắc điên cuồng.

Tử Vi Đế Tinh, chín đại Chí Tôn Tinh Thần bắn ra mười cột sáng sáng chói, bao phủ chung quanh sinh linh kia, hình thành cự lao không thể phá, vô luận sinh linh kia giãy dụa thế nào, nhưng căn bản không cách nào giãy giụa ra ngoài.

Ông!

Khương Tư Nam chứng kiến, sinh linh trong pháp giới toàn thân làn da màu đồng cổ, bị từng sợi tử quang đâm rách, từ đó chảy ra huyết quang tử sắc, lốm đa lốm đốm, bắt đầu dũng mãnh lao về phía Tử Quang Vân Anh.

...

Mà giờ khắc này, Thiên Khôi, Thiên Cơ cùng Thiên Cương Tam đại Tinh tướng, cũng bị sinh linh trước mắt dọa sợ ngây người.

- Chủ thượng... Chủ thượng không phải nói... dưới phong ấn là một Thượng Cổ Thần Thú Bạch Trạch sao? Vì sao... Vì sao là một người...

Giờ phút này Thiên Cương nói lắp bắp.

Trong ánh mắt Thiên Cơ cũng lộ ra một tia chấn động, cười khổ nói:

- Ta cũng không biết! Theo lý thuyết, chủ thượng không có khả năng sai lầm, nhưng cái này là Nhân tộc, cũng quá kinh khủng đi!

- Nhân tộc hơn vạn trượng! Coi như là thời kỳ Thượng Cổ cũng không có xuất hiện qua, nhưng thời kỳ Thượng Cổ, từng diễn sinh qua một loại tộc, sinh linh này ngược lại rất giống!

Thiên Khôi Tinh Tướng chậm rãi nói.

- Ngươi nói là... Khoa Phụ nhất tộc?

Ánh mắt Thiên Cơ Tinh Tướng chấn động, lên tiếng kinh hô nói.

- Không sai!

Thiên Khôi gật đầu nói:

- Thời kỳ Thượng Cổ, Khoa Phụ nhất tộc tuân theo ý chí của thế giới này, sinh ra ở chỗ sâu trong hư không, so với Nhân tộc cùng Yêu tộc đều muốn cổ xưa, được xưng là Thần tộc!

- Thần tộc? Không phải nói Hoàng Kim tộc mới được xưng là Thần tộc sao?

Thiên Cương Tinh Tướng hơi có chút nghi ngờ nói.

Thiên Cơ Tinh Tướng khinh thường nói:

- Hoàng Kim tộc? Hoàng Kim tộc chỉ là di trạch nhận được một ít huyết mạch Thần tộc mà thôi, cũng dám trở thành Thần tộc? Trong núi không lão hổ hầu tử xưng đại vương, mà Khoa Phụ nhất tộc mới thật sự là Thần tộc!

Trong ánh mắt Thiên Cơ Tinh Tướng lộ ra một tia cảm khái cùng vẻ kính sợ nói:

- Thời kỳ Thượng Cổ, thiên địa diễn biến, thai nghén ra tám trăm triệu bốn ngàn vạn Thượng Cổ Thần Ma, trong đó Khoa Phụ nhất tộc là người nổi bật trong đó, hơn nữa sau nhiều lần đại chiến, đã trở thành Thần tộc chúa tể thiên địa, nhưng không biết vì sao, về sau Khoa Phụ nhất tộc lại đột nhiên biến mất. Cái này mới có về sau Yêu tộc tranh bá thiên địa, Nhân tộc chúa tể thương sinh...

Truyền thuyết, thời điểm Khoa Phụ nhất tộc vừa sinh ra, thì cao trên ngàn trượng, vừa ra đời liền có được lực lượng vô cùng vô tận, thiếu niên kỳ có thể đạt tới vạn trượng, mà thanh niên thì có thể đạt tới trăm vạn trượng, triệt để thành thục, đứng dậy, đỉnh thiên lập địa, khoảng chừng trăm vạn dặm!

- Trăm vạn dặm?

Thiên Cương tắc luỡi, nếu đến loại trình độ đó sẽ kinh khủng cỡ nào? Chỉ sợ một quyền có thể hủy diệt một thế giới!

Trách không được được xưng là Thần tộc, Khoa Phụ nhất tộc này thật đúng là khủng bố!

- Nếu như này thật sự là Khoa Phụ nhất tộc, chỉ sợ ngay cả chủ thượng cũng bị kinh động! Cái này rất có thể là Thần tộc cuối cùng trên đời này!

Thiên Cơ Tinh Tướng chậm rãi nói, trong ánh mắt lộ ra một tia chấn động.

- Đúng vậy! Ta truyền tin cho chủ thượng, chúng ta không nên hành động thiếu suy nghĩ, chỉ hy vọng chủ thượng có thể đúng lúc đuổi tới a!

Thiên Khôi có chút ngưng trọng nói

Rống!

Sinh linh kia tiếng hô rung trời động địa, Khương Tư Nam có thể từ đó nghe ra cảm xúc bi thương, phẫn nộ, không biết vì sao, trong thanh âm gầm lên giận dữ này, Khương Tư Nam cảm giác được huyết mạch toàn thân mình sôi trào, phảng phất như cảm động lây, trong nội tâm khó chịu nói không nên lời.

- Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ ta cùng sinh linh này thật sự có liên hệ gì hay sao?

Khương Tư Nam nghi hoặc, nhưng loại cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt.

Thần Huyết tử sắc, hào quang sáng chói, dung nhập vào trong Tử Quang Vân Anh.

Ầm ầm!

Phảng phất như thiêu đốt, Tử Quang Vân Anh tỏa sáng hào quang, đột nhiên bành trướng hơn trăm lần, có một loại lực lượng thần bí phát ra, dẫn tới ánh mắt của Tử Lân tộc Tộc trưởng cùng các Thái Thượng trưởng lão đều kích động lên.

- Ta cảm giác được, chỉ cần ta cắn nuốt những huyết mạch này, ta có thể lập tức đột phá gông cùm xiềng xích, đi ra một bước kia!

Tử Lân tộc Tộc trưởng tim đập thình thịch, trong ánh mắt bỗng nhiên lộ ra thần sắc tham lam.

Những trưởng lão khác của Tử Lân tộc lại càng không cần phải nói, tất cả mọi người sử xuất lực lượng toàn thân, thôi phát đại trận khủng bố đến cực hạn, một mực bao phủ Thần linh ở trung ương.

Ông!

Bỗng nhiên ánh mắt Khương Tư Nam lóe lên, thấy được trong lồng ngực sinh linh kia, có một xương cốt thần bí, uyển như lưu ly, rực rỡ tươi đẹp chói mắt, phía trên khắc vô số phù văn rậm rạp chằng chịt, phảng phất như giảng thuật Chư Thiên huyền bí, ẩn chứa một cỗ lực lượng để cho toàn thân Khương Tư Nam run rẩy.

Phảng phất như bị Tử Quang Vân Anh kích phát, xương cốt thần bí như một tiểu mặt trời, thu rúc vào cực hạn, sau đó đột nhiên bộc phát ra!