Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1121: Thiên Cơ Côn




Ầm ầm!

Hai người ở trong nháy mắt liền giao thủ hơn trăm lần, khoảng cách gần như vậy, để cho Đồ Long Cung căn bản phát huy không ra hiệu quả, ngược lại là Hoàng Thiên Y nhẹ nhàng phất một cái, giống như Thần Sơn va chạm, để cho toàn thân Mộ Dung Đạt rung mạnh, trong miệng không ngừng ho ra máu.

- Ngươi làm sao có thể mạnh như vậy?

Mộ Dung Đạt kêu to, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc khó có thể tin, hắn cũng đã nhìn ra, tu vi của Hoàng Thiên Y tương đương hắn, đều là Hoàng giả hậu kỳ, nhưng chiến lực của Hoàng Thiên Y khủng bố lại làm cho hắn cảm giác được tuyệt vọng!

Phanh!

Ngón tay ngọc của Hoàng Thiên Y nhẹ phẩy, vỗ vào Đồ Long Cung trong tay Mộ Dung Đạt, phù văn nổ tung, tựa như một viên đại tinh đụng vào, để cho toàn thân Mộ Dung Đạt rung mạnh, khí huyết cuồn cuộn, bay ngược ra ngoài.

Chân Hoàng ngang trời mà đến, như diều gặp gió bay chín vạn dặm, hỏa diễm rừng rực đốt cháy thương khung, ở sau lưng Hoàng Thiên Y, hình thành một cảnh tượng long trọng mà hoa mỹ, vô cùng kinh người.

Ánh mắt của Mộ Dung Đạt lạnh như băng, sắc mặt âm trầm, căn bản không có nghĩ đến, Hoàng Thiên Y sẽ cường đại như thế, một Tiên Tử không ăn nhân gian khói lửa, dung nhan tuyệt lệ thoát tục, nhưng lực công kích vô cùng cường đại.

Mộ Dung Đạt dứt khoát thu hồi Đồ Long Cung, rút trường côn sau lưng, tản mát ra một cỗ khí tức uy hiếp thiên hạ, đón biển lửa đầy trời, một côn oanh về phía Hoàng Thiên Y!

Ầm ầm!

Xa xa một tòa Thần Sơn lập tức bị ánh sáng mênh mông quét trúng, ầm ầm nổ tung, nham tương vô tận mang tất cả lên trời, thần quang rừng rực càn quét biển lửa chung quanh, ẩn chứa một cỗ ý vị thần bí mà tôn quý, tan vỡ hết thảy.

Tử sắc trường côn trở nên như trụ trời, thông thiên triệt địa, có một loại lực lượng to lớn, diễn biến Thiên Cơ, phá diệt thương khung.

- Cái gì? Dĩ nhiên là Thiên Cơ Côn?

Khương Ngọc Khanh lại khiếp sợ, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khó tin.

- Thiên Cơ Côn, tục truyền chính là chí bảo của Mộ Dung nhất tộc, tổng cộng có ba mươi sáu cây Thiên Cơ Côn, mỗi một cây Thiên Cơ Côn đều là Linh khí Chí Tôn, có thể diễn biến Thiên Cơ, bố trí xuống Chư Thiên thần trận, hơn nữa ẩn chứa lực lượng to lớn, nhất là ba mươi sáu cây Thiên Cơ Côn dung hợp chung một chỗ, nghe nói chính là một Chân Tiên khí vô thượng, có thể phá diệt thương khung!

Ánh mắt của Khương Thiết cũng lập loè, mỗi chữ mỗi câu nói lai lịch của Thiên Cơ Côn, thanh âm cực kỳ ngưng trọng.

Hiển nhiên, Thiên Cơ Côn này cực kỳ bất phàm, chính là chí bảo của Mộ Dung nhất tộc, Tiên đạo chi vật có thể trấn áp số mệnh, thật không ngờ sẽ xuất hiện ở trong tay Mộ Dung Đạt.

Mộ Dung nhất tộc am hiểu côn pháp cùng trận pháp, hơn nữa giỏi về lợi dụng Hỗn Nguyên côn bố trí xuống đại trận, vốn là đám người Khương Ngọc Khanh cũng cho rằng trong tay Mộ Dung Đạt chính là Hỗn Nguyên côn, nhưng vừa động thủ, khí tức Tiên đạo cuồn cuộn, lực lượng to lớn mang tất cả Chư Thiên, lập tức liền để cho bọn hắn nghĩ tới chí bảo vô thượng trong truyền thuyết.

- Hoàng Nhi muội muội nguy hiểm!

Trong ánh mắt của Khương Yên Nhi cũng lộ ra một tia lo lắng.

- Thiên Cơ Côn sao?

Khương Tư Nam cảm thụ được Thiên Cơ chi lực mênh mông, trong hư không che kín Phá Diệt Thần Quang, trong con ngươi tràn đầy thần quang sáng chói.

- Ta tin tưởng Hoàng Nhi, nàng không có việc gì!

Thanh âm của Khương Tư Nam rất nhạt, nhưng lại tràn đầy kiên định cùng tín nhiệm.

- Đúng vậy, mẫu thân chắc chắn sẽ không có việc gì! Thằng ngốc Mộ Dung Đạt kia, khẳng định không phải đối thủ của mẫu thân!

Thần Oa cũng giòn giòn giã giã nói, mắt to nháy nháy, nhìn chiến trường trên hư không, tràn đầy tin tưởng với Hoàng Thiên Y.

Cùng lúc đó, nhìn Thiên Cơ Côn ảnh mênh mông, thần sắc của Hoàng Thiên Y lạnh nhạt, trong nhãn quang phảng phất như có hỏa diễm bay lên.

Cả người nàng quần đỏ bồng bềnh, quần áo bay múa, mái tóc hồng sắc rủ xuống, cả người thân hình mờ mịt, như Hỏa Diễm Tiên Tử, hoành độ mà đến, nhìn như thanh lệ thoát tục, nhưng lại có lực lượng vô địch, có thể hoành đẩy thiên hạ.

Ánh lửa rừng rực, như lôi đình trút xuống.

Hưu!

Chân Hoàng nhẹ minh triệt Cửu Thiên, trong miệng Hoàng Thiên Y phun ra, một đạo Tiên quang cực hạn lập loè, lượn lờ lấy phù văn hoa mỹ, như Trật Tự Thần Liên ngang trời kích xuống, trực tiếp va chạm với Thiên Cơ Côn.

Ầm ầm!

Thần quang vô tận bắn phá tứ phương, Càn Khôn mênh mông cuồn cuộn, hư không mảng lớn mảng lớn rạn nứt, có Hỗn Độn khí lưu diễn sinh, cả người Hoàng Thiên Y phảng phất như phủ thêm một tầng hào quang thánh khiết, Chân Hoàng chi lực ở trên người của nàng thức tỉnh, phát ra một loại khí tức để cho tất cả mọi người tim đập nhanh.

Chân Hoàng hư ảnh từ sau lưng Hoàng Thiên Y xông lên trời, ẩn chứa Man Hoang chi khí, phảng phất như từ trong thời gian trường hà bay ra, bất hủ mà thần thánh, phát động ra công kích vô cùng khủng bố về phía Mộ Dung Đạt.

Giờ khắc này Hoàng Thiên Y thánh khiết cao quý, tóc dài màu đỏ rủ xuống, váy dài bồng bềnh như thải vân, bao phủ ở trong Tiên quang, dung nhan tuyệt lệ, đôi mắt so với tinh thần còn muốn sáng lạn, siêu phàm thoát tục.

Nàng giơ tay nhấc chân tầm đó đều có một loại uy lực lớn lao, phảng phất như tùy thời có thể sử dụng ra Chân Hoàng chi lực, có thể hoành kích Cửu Trọng Thiên, phá diệt thương khung đại địa.

Ầm ầm!

Mặc dù Thiên Cơ Côn là Linh khí Chí Tôn, vô cùng cường đại, nhưng Mộ Dung Đạt cũng không thể hoàn toàn phát huy ra lực lượng của nó, bị Chân Hoàng chi lực áp chế, để cho Mộ Dung Đạt càng ngày càng kinh hãi, cơ hồ đánh mất chiến ý.

- Làm sao có thể mạnh như vậy? Ngay cả Thiên Cơ Côn cũng có thể ngạnh kháng, chẳng lẽ nàng là Cửu Thiên Tiên Tử chuyển thế thân sao?

Sư Bình có chút khó có thể tin, sắc mặt vô cùng khó coi, hắn thật không ngờ Hoàng Thiên Y khủng bố như thế, ngay cả Linh khí Chí Tôn cũng có thể áp chế.

- Đây tuyệt đối là một thiếu niên Chí Tôn, có lẽ chỉ có mấy người lợi hại nhất của Thiên Đế Sơn mới có năng lực đối kháng!

Thanh niên Sư tộc lên tiếng, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khó tin.

- Hừ! Chủ yếu là Mộ Dung sư huynh đang thăm dò Thiên Đế hành cung, bằng không mà nói, chỉ cần Mộ Dung sư huynh ở đây, đưa tay là có thể trấn áp bọn chúng!

Sắc mặt hai thanh niên Tổ tộc đều rất khó coi, thanh âm lạnh lùng nói.

Trong ánh mắt bọn hắn nhìn về phía Khương Tư Nam, có phẫn nộ, có sát cơ, cũng có kiêng kị, tuy Tổ tộc hận Khương Tư Nam thấu xương, nhưng trong nội tâm bọn hắn không thể không thừa nhận, Khương Tư Nam cũng là một vị thiên tài đỉnh cấp, chỉ cần có thể lớn lên, nhất định không kém gì mấy vị thiếu niên Chí Tôn của Thiên Đế Sơn.