Xoẹt!
Ở trong cửa thứ tư của Ngư Long Cửu Biến, Diệp Chân tay cầm Thiên Tinh Kiếm, trong thời gian ngắn đâm ra mười ba kiếm, mười ba tia kiếm cương sâm bạch chuẩn xác đánh vào một con Huyết Ảnh Sư!
Dưới mười ba đạo kiếm cương sâm bạch luân phiên oanh kích, đâm rách cái trán của Huyết Ảnh Sư, thời điểm đâm rách, Huyễn Yêu Nhân giai đỉnh phong này liền như bọt khí tiêu tán.
Rống!
Cơ hồ là đồng thời, ba con Huyết Ảnh Sư ở phụ cận phát ra thanh âm chấn động tâm hồn, hóa thành một đạo huyết ảnh nhào tới.
Truy Tinh Bộ... Ảnh Bộ!
Thân hình của Diệp Chân thoắt một cái, chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh, thân hình của hắn đột nhiên xuất hiện ở sau lưng một con Huyết Ảnh Sư, xoát xoát xoát, Thiên Tinh Kiếm thi triển Phi Sương kiếm quyết, toàn lực nhanh đâm.
Phốc!
Diệp Chân lưu lại tàn ảnh và một con Huyết Ảnh Sư Huyễn Yêu đồng thời biến mất.
Bất chấp thở một hơi, Truy Tinh Bộ bước ra một bước, bởi vì sau lưng, lại có bốn con Huyết Ảnh Sư đồng thời bổ nhào vào.
Lực công kích của Yêu thú Nhân giai đỉnh phong cực kỳ cường đại, lúc độc đấu một con Huyết Ảnh Sư, Diệp Chân dựa vào Truy Tinh Bộ còn tự nhiên, nhưng nếu đối mặt một đám Huyết Ảnh Sư, hắn chỉ có toàn lực chạy thục mạng.
Hết cách rồi, cương khí hộ thể của Diệp Chân, cho đến bây giờ vẫn là cương khí hộ thể nguyên thủy nhất, ngăn trở võ giả đồng cấp công kích cũng cực kỳ miễn cưỡng, chớ nói chi là cứng đối cứng với những Huyết Ảnh Sư tu vi tương đương với Chân Nguyên ngũ trọng đỉnh phong này.
May mắn Diệp Chân có Truy Tinh Bộ, mượn Truy Tinh Bộ chậm rãi du đấu, luôn có thể tìm cơ hội giết một hai con Huyết Ảnh Sư.
Không thể không nói, chiến đấu là chất xúc tác tốt nhất.
Diệp Chân vào Bí Cảnh Càn Khôn Thạch Lâm sáng tạo ra Truy Tinh Bộ, ở trong chiến đấu nguy cơ bốn phía, nhanh chóng thành thục, dung hợp với võ kỹ của bản thân hắn.
Ở bên ngoài Ngư Long đạo, đã không còn âm thanh thảo luận.
Ánh mắt mọi người đều nhìn chòng chọc vào con số biểu hiện trên Linh Quang Bích, rất chậm, nhưng điểm tích lũy không ngừng tăng cao.
Một vạn hai ngàn!
Một vạn ba ngàn!
Một vạn bốn ngàn!
Nhìn thấy con số không ngừng leo lên, lấy Kim Nguyên Bảo cầm đầu một ít đệ tử ủng hộ Diệp Chân, ánh mắt càng ngày càng hưng phấn. Cửa thứ tư của Ngư Long Cửu Biến, giết một Huyễn Yêu đạt được bảy mươi lăm điểm điểm tích lũy, một trăm con Huyễn Yêu có thể đạt được bảy ngàn năm trăm điểm tích lũy.
Thành công xông ra cửa thứ tư ban thưởng hai ngàn năm trăm điểm, tổng cộng một vạn điểm tích lũy.
Nói cách khác, chỉ cần Diệp Chân thành công xông qua cửa thứ tư, cộng thêm điểm tích lũy của ba cửa ải trước, là có thể đạt được hai vạn điểm tích lũy, đến lúc đó, chỉ thua Ngũ Trạch xếp thứ bảy mươi hai trên Thiên Bảng hai ngàn điểm.
Theo điểm tích lũy của Linh Quang Bích ổn định, Kim Nguyên Bảo khẩn trương siết nắm đấm, cách đó không xa, bờ môi của Chu Chí An cắn thật chặt, thần sắc có chút khẩn trương.
Chu Chí An không khẩn trương không được.
Không nói hắn và Diệp Chân đã đánh cược, hai mươi bốn vạn lượng ngân phiếu đặt ở trước mặt của Kim Nguyên Bảo kia, cũng đủ làm cho hắn vô cùng khẩn trương, chớ nói chi trong đó hơn phân nửa là tiền mượn tới.
Nếu thua, Chu Chí An thật rất muốn tự sát!
Một vạn bảy ngàn điểm!
Một vạn bảy ngàn năm trăm điểm!
Xoát!
Linh Quang Bích lóe lên ánh sáng, điểm tích lũy nhảy tới hai vạn điểm, bọn người Kim Nguyên Bảo lập tức hoan hô.
- Hai vạn điểm, lại hoàn mỹ vượt ải! Còn thiếu hai ngàn điểm, hai ngàn điểm, Diệp Chân có thể giết vào Thiên Bảng rồi! Ha ha, các huynh đệ, các ngươi sắp thắng tiền!
Diệp Chân thắng, dù Kim Nguyên Bảo thua sạch tiền cũng cao hứng.
Trái lại bên Chu Chí An, phần lớn đều là đệ tử mua Diệp Chân thua, sắc mặt đều có chút khó coi.
Kim Nguyên Bảo hoan hô, trong nháy mắt liền chọc giận Chu Chí An thần kinh đang căng cứng.
- Kêu la cái gì, họ Kim, câm miệng cho lão tử!
- Cửa thứ tư mà thôi, Chân Nguyên tứ ngũ trọng, xông qua cửa thứ tư cũng không kỳ lạ quý hiếm, nhưng mà cửa thứ năm, há là Chân Nguyên cảnh có thể vượt qua?
Thời điểm Nhâm Tây Hoa xông cửa, Chân Nguyên cảnh ngũ trọng đỉnh phong, cũng không thể xông qua! Ngay cả Trường Tôn Nhiên danh xưng đệ nhất thiên tài của tông môn, cũng ở thời điểm tu vi bước vào Dẫn Linh cảnh, mới có thể xông qua cửa thứ năm!
Trong tiếng hô, lòng tin của Chu Chí An trở nên tràn đầy.
Thời điểm Chu Chí An cuồng hống, Diệp Chân vừa mới xông qua cửa thứ tư đang thở hổn hển. Cửa thứ tư một đường liều mạng đi tới, tiêu hao quá lớn, qua trận đại chiến này, cơ hồ tiêu hao hết bảy thành Chân Nguyên của hắn.
Diệp Chân ngã ngồi ở trước cửa thứ năm, khoanh chân điều tức. Hết cách rồi, đan dược có thể thời gian ngắn khôi phục Chân Nguyên quá ít, thậm chí còn ít ỏi hơn đan dược tăng cao tu vi.
Có nhiều thời điểm, nếu đầy đủ thời gian, rất nhiều Chân Nguyên cảnh đều dùng đan dược tăng cao tu vi như đan dược khôi phục Chân Nguyên.
Sau nửa canh giờ, Chân Nguyên trong cơ thể Diệp Chân khôi phục lại tám phần, chậm rãi đẩy ra đại môn của Ngư Long Đệ Ngũ Biến, Huyễn Yêu ngưng tụ, Diệp Chân liền ngây dại.
Bởi vì những Huyễn Yêu trước mắt, hắn quá quen thuộc, quen thuộc đến giống như thân thể của mình vậy.
Ngân Tuyến Ma Điêu!
Yêu thú Địa giai hạ phẩm Ngân Tuyến Ma Điêu!
Trong tầng không gian thứ nhất của Thận Long Châu, lúc này tồn tại một Ngân Tuyến Ma Điêu Vương trông rất sống động, thời điểm nhàn rỗi không có chuyện gì, Diệp Chân sẽ quan sát Ngân Tuyến Ma Điêu Vương ở trong Thận Long Châu, tìm hiểu tia cảm ngộ kỳ quái mà Ngân Tuyến Ma Điêu Vương mang cho hắn.
Dựa vào cái này, Diệp Chân hiểu đặc điểm của Ngân Tuyến Ma Điêu như lòng bàn tay, trong đó tự nhiên bao quát nhược điểm trí mạng của Ngân Tuyến Ma Điêu.
Ngân Tuyến Ma Điêu có hai chỗ nhược điểm trí mạng, một là chỗ có Ngân Vũ trên đầu, so với bộ vị khác có vẻ rất yếu ớt, rất dễ đâm thủng, đâm thủng hẳn phải chết.
Một chỗ khác, là phần bụng dưới của Ngân Tuyến Ma Điêu, chỗ có lông tơ màu bạc to bằng móng tay, chỗ đó không chỉ cực kỳ mềm, hơn nữa đối diện trái tim của Ngân Tuyến Ma Điêu, đâm trúng một kiếm, Ngân Tuyến Ma Điêu hẳn phải chết!
Diệp Chân lo lắng duy nhất, là không biết Linh lực ngưng tụ thành Ngân Tuyến Ma Điêu này, có nhược điểm như vậy hay không?
Có điều, khả năng có là cực kỳ lớn, Diệp Chân nghe nói qua, mỗi một Yêu thú trong Ngư Long Cửu Biến, đều là do yêu hồn chân chính ngưng kết thành.
Bây giờ, là thật hay giả, thử một lần sẽ biết!
Bước ra nửa bước, hai con Ngân Tuyến Ma Điêu liền quạt cánh như chớp giật đánh về phía Diệp Chân.
Truy Tinh Bộ... Trực Bộ!
Bước ra một bước, thân hình của Diệp Chân liền xuất hiện ở dưới bụng một con Ngân Tuyến Ma Điêu, một chùm lông tơ màu bạc xuất hiện ở trong mắt Diệp Chân.
Xoẹt!
Kiếm ra!
Một tiếng vang nhỏ, chỗ lông tơ màu bạc bị đâm trúng, Ngân Tuyến Ma Điêu xoay mình, giống như khí cầu bị thủng, phát ra tiếng nổ vang, hóa thành Linh lực vô hình tiêu tán!
Diệp Chân đại hỉ!
Nhược điểm trí mạng hữu hiệu!
Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân chân đạp Truy Tinh Bộ, thân hình thoáng hiện!
Bên ngoài Ngư Long đạo, bởi vì điểm tích lũy trên Linh Quang Bích cả nửa ngày không có động tĩnh, Chu Chí An có chút đắc ý cười ha hả.
- Hừ, thấy chưa, Diệp Chân bị vây ở cửa thứ năm rồi đó?
- Đã nửa canh giờ, điểm tích lũy không có một chút biến hóa, ta xem chừng, Diệp Chân cũng sắp đi ra rồi?
- Còn không có động tĩnh, hắc, các ngươi thấy chưa, ta đã sớm nói, Diệp Chân muốn xông qua cửa thứ năm, giết vào Thiên Bảng, đó là nằm mơ...
Chữ “mơ” của Chu Chí An vừa ra khỏi miệng, điểm tích lũy trên Linh Quang Bích động rồi!
Từ hai vạn điểm, nhảy lên đến hai vạn năm trăm!
Huyễn Yêu ở cửa thứ năm là Ngân Tuyến Ma Điêu, giết một con, có thể đạt được năm trăm điểm tích lũy!
Nhìn thấy điểm tích lũy biến hóa, Chu Chí An đang đắc ý sắc mặt trì trệ, ngượng ngùng nói:
- Nửa canh giờ, mài chết một con Ngân Tuyến Ma Điêu, bình thường...
Trong nháy mắt tiếp theo, sắc mặt của Chu Chí An biến đổi, đột nhiên hiện lên thần sắc kinh hãi gần chết!
Điểm tích lũy trên Linh Quang Bích, bắt đầu nhanh chóng gia tăng!
Hai vạn hai ngàn!
Hai vạn sáu ngàn!
Ba vạn!
Năm vạn!
Bảy vạn!
Xoạt!
Điểm tích lũy trên Linh Quang Bích loé sáng, ngừng ở chín vạn năm ngàn!
Cửa thứ năm của Ngư Long Cửu Biến có một trăm con Ngân Tuyến Ma Điêu, đánh chết toàn bộ đạt được năm vạn điểm tích lũy, thành công xông qua cửa ban thưởng hai vạn năm ngàn điểm tích lũy!
Bên ngoài Ngư Long đạo, mấy trăm đệ tử ngoại môn nội môn khiếp sợ không thôi, thần sắc cũng ở lúc này cố định lại!
Hoàn mỹ vượt ải!
Vậy mà lại hoàn mỹ vượt ải!
Ở đây, bao gồm cả trưởng lão thủ quan, từng cái há miệng còn lớn hơn nắm đấm, trợn mắt hốc mồm nhìn chằm chằm vào chín vạn năm ngàn điểm tích lũy trên Linh Quang Bích!
Trên Linh Quang Bích, chín vạn năm ngàn điểm tích lũy, giống như lôi quang, trực tiếp đánh Chu Chí An choáng váng. Nhìn thấy điểm tích lũy kia, đầu của Chu Chí An trống rỗng, há to miệng, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào Linh Quang Bích, rốt cuộc nói không nên lời.
Cơ hồ ngay khi điểm tích lũy ở trên Linh Quang Bích định dạng đến chín vạn năm ngàn, danh tự của Thiên Bảng trên Thiên Địa Nhai, bắt đầu điên cuồng lấp lóe.
Tên Diệp Chân, như hoành không xuất thế, tên Ngũ Trạch vốn lấp lóe ở vị trí thứ bảy mươi hai, nháy mắt liền bị đá xuống bảng, một đường bão táp.
Bảy mươi!
Sáu mươi!
Năm mươi!
Bốn mươi!
Hai mươi!
Mười một!
Thứ tự trên Thiên Bảng điên cuồng biến hóa, lập tức chấn kinh toàn bộ Tề Vân Tông. Các đệ tử phát hiện biến hóa này vội vàng bẩm báo, khiến trước Thiên Địa Bảng của Tề Vân Tông tụ tập một nhóm lớn đệ tử.
Trước Thiên Địa Bảng của Đông Lai Phong, Phùng Hạo Nhiên cùng Thạch Thiên Giáp mặc hắc y, nhìn thấy tên Diệp Chân điên cuồng tiêu thăng ở trên Thiên Bảng, gương mặt đắng chát!
Một năm trước, bọn hắn đồng thời trở thành đệ tử ngoại môn!
Một năm sau, Diệp Chân đã quát tháo phong vân ở trên Thiên Bảng, mà bọn hắn, còn đang vì sát nhập Địa Bảng mà phấn đấu.
- Diệp Chân, là thiên tài chân chính, ta không bằng!
Phùng Hạo Nhiên đắng chát nói!
Nếu như nói đệ tử ngoại môn khiếp sợ chỉ là xem náo nhiệt, như vậy đệ tử nội môn khiếp sợ, liền đưa tới toàn bộ cao tầng của Tề Vân Tông khiếp sợ.
Nhất là trưởng lão thủ quan ở Ngư Long đạo, thời điểm từ trong khiếp sợ khôi phục như cũ, trở tay vung ra một đạo tín phù, thoáng chốc, toàn bộ Tề Vân Tông bị đạo tín phù này dẫn nổ!
Trong lúc nhất thời, tung hoành phù quang ở trên không Tề Vân Tông, cả tông chấn động!