Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
- ---------------------
Thần hồn đệ nhất trọng Nhiếp Vật Chi Cảnh của Diệp Chân đạt thành, hai ngày sau, dưới ánh mắt có chút không nỡ của Thải Y, Diệp Chân rời khỏi Tiên Nữ Phong.
Tính cả lúc này, trước sau Diệp Chân đã cư ngụ ở Tiên Nữ Phong gần nửa năm.
Nửa năm qua, tình cảm giữa Diệp Chân và Thải Y cũng đang nhanh chóng ấm lên.
Mặc dù ai cũng không nói ra miệng, nhưng tình ý giữa hai người ai cũng minh bạch.
Ngày bình thường vành tai và tóc mai chạm vào nhau, mặt đỏ tới mang tai tâm tố khuấy động, càng là tình ý nồng đậm.
Tâm tính Thải Y đơn thuần, hỉ ác không che giấu, đối với Diệp Chân tốt là tốt, không chút nào quan tâm ánh mắt những người khác, cho dù chưởng môn Quách Kỳ Kinh tới đây, vốn là như thế nào, thì vẫn là như thế đấy.
Nhưng Diệp Chân lại không thể nghĩ như vậy.
Vô luận chuyện Mông gia trước đây hay chuyện truyền thừa, bao gồm chuyện Phiền Sở Ngọc nhiều lần khiêu khích đều để ý hắn biết được, phải nắm chặt tăng cao tu vi.
Cường đại mới có thể có được càng nhiều, mới có thể thủ hộ mọi việc của mình.
Diệp Chân chỉ có thiên phú huyết mạch tứ mạch, dù mỗi ngày uống nhiều Ngưng Chân Đan, tốc độ tăng tu vi vẫn rất chậm.
Diệp Chân đánh giá một chút, hắn khổ tu ở Tiên Nữ Phong hai tháng, nếu khổ tu hai tháng nữa, tu vi có thể đột phá đến Chân Nguyên Ngũ Trọng trung kỳ.
Bốn tháng, một tiểu cảnh giới.
Mà Chân Nguyên ngũ trọng tổng cộng có bốn tiểu cảnh giới sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, dựa theo tốc độ này, cho dù có Ngưng Chân Đan sung túc cung ứng, tu vi của Diệp Chân nhanh nhất cũng phải một năm sau mới có thể tăng lên tới Chân Nguyên Ngũ Trọng đỉnh phong.
Tốc độ này, trong mắt rất nhiều đệ tử nội môn đã rất nhanh.
Rất nhiều đệ tử nội môn, đều là hai ba năm tăng lên một trọng Chân Nguyên cảnh.
Nhưng ở trong mắt Diệp Chân. Vẫn quá chậm!
Nếu như đệ tử nội môn phổ thông, chậm rãi tu luyện, không chủ động xuất kích, thành tựu ngày sau của Diệp Chân cao nữa cũng chỉ là chấp sự tông môn.
Càng không nói đến xứng với tu vi của Thải Y.
Diệp Chân nhất định phải chủ động xuất kích, tìm kiếm con đường khác tăng cao tu vi.
Suy nghĩ rất nhiều, kiến thức trước mắt của Diệp Chân, tăng cao tu vi chỉ có hai con đường có thể đi.
Con đường thứ nhất, có quan hệ với Thận Long Châu trong cơ thể Diệp Chân.
Sau khi Diệp Chân giết Huyễn Ảnh Xà Vương và Ngân Tuyến Ma Điêu Vương, Thận Long Châu sẽ hấp thu sạch sẽ tinh, khí, thần, huyết nhục hai đầu Yêu Thú Vương cấp này.
Khiến Diệp Chân cảm thấy giết Yêu Thú Vương cấp có thể sẽ dẫn động Thận Long Châu dị động.
Mặc dù hút tới đại bộ phận năng lượng tất cả thuộc về Thận Long Châu, nhưng cùng nhau đối với lực lượng bàng bạc trong cơ thể Yêu Thú Vương cấp, Diệp Chân phân đến một phần rất nhỏ, cũng làm cho Tu vi của Diệp Chân tăng lên.
Diệp Chân tăng cao tu vi ý nghĩ đầu tiên chính là xuất ngoại tìm kiếm tin tức. Tùy thời giết Yêu Thú Vương cấp.
Nhưng mà cái này chỉ có thể chờ đợi cơ hội.
Không nói đến độ khó khi giết Yêu Thú Vương cấp, mà hành tung cũng rất khó tìm kiếm, không phải Diệp Chân muốn giết có thể giết.
Con đường thứ hai tăng cao tu vi vẫn là dựa vào đan dược, dược cấp bậc càng cao hơn.
Nhưng mà đan dược cung cấp võ giả Chân Nguyên cảnh tăng cao tu vi cũng không nhiều, ngoại trừ Ngưng Chân Đan ra, điển hình nhất là Yêu Linh Đề Nguyên Đan.
Lần trước hai tông thi đấu, Diệp Chân lấy được viên Nhân giai thượng phẩm Yêu Linh Đề Nguyên Đan kia đã à tiết kiệm cho Diệp Chân nửa năm khổ tu.
Lần này, chuyến đi Mông Tiểu Nguyệt truyền thừa cũng gặt hái được không ít Yên Đan.
Mặc dù Yêu Thú phẩm cấp thấp ra Yên Đan tỷ lệ có phần nhỏ, nhưng ngoại trừ viên yêu đan Địa giai Trung phẩm của Thanh Nguyên Tử Tình Hổ kia ra, Diệp Chân còn thu được một viên Yên Đan Địa giai Hạ phẩm, hai viên Nhân giai thượng phẩm, hai viên Nhân giai Trung phẩm.
Yên Đan chính là tài liệu quan trọng nhất luyện chế Yêu Linh Đề Nguyên Đan, ý định của Diệp Chân là đi tìm Luyện Đan Sư ra tay, luyện chế thành Yêu Linh Đề Nguyên Đan để cung cấp mình tăng lên tu vi.
Mặc dù Luyện Đan Sư có chút thưa thớt, nhưng kỳ thật Tề Vân Tông cũng có không ít Luyện Đan Sư.
Nhưng mà Diệp Chân nghe qua, Luyện Đan Sư ở Tề Vân Tông căn bản bận không qua nổi.
Tề Vân Tông có tám ngàn đệ tử ngoại môn, ba trăm đệ tử nội môn mỗi tháng tiêu hao hết đan dược đều là một con số thiên văn, chớ nói chi mười vạn tạp dịch cần Huyết Nguyên Thang.
Những Luyện Đan Sư kia cơ hồ đều là làm liên tục không nghỉ suốt ngày đêm, đệ tử chân truyền, trưởng lão trong tông môn luyện đan yêu cầu đều sắp xếp hàng dài, bây giờ Diệp Chân là một đệ tử nội môn, đừng nghĩ.
Coi như Thiên Bảng xếp hạng trước mười có tư cách đệ trình luyện đan mời giao, chờ đến phiên Diệp Chân, cũng nhận được nửa năm sau.
Thời gian này, Diệp Chân đợi không được.
Có điều, ngoại trừ Tề Vân Tông ra, đế đô Hắc Thủy Quốc - Hắc Thủy Vương Thành lại tập trung không ít Luyện Đan Sư.
Hắc Thủy Đan Vương đại danh đỉnh đỉnh Hắc Thủy Quốc ở tại Hắc Thủy Vương Thành.
Những Luyện Đan Sư này tập trung ở Hắc Thủy Vương Thành, trên cơ bản chỉ cần ngươi xuất ra nổi giá tiền thì có người luyện đan cho ngươi.
Trưởng lão và đệ tử trong Tề Vân Tông chờ không được Luyện Đan Sư trong tông môn đều tiến về Hắc Thủy Vương Thành trả giá cao mời những Luyện Đan Sư kia luyện đan, con đường này vẫn là do Liêu Phi Bạch chỉ rõ cho Diệp Chân.
Hiện tại, Diệp Chân định đi Hắc Thủy Vương Thành.
Nếu có thể luyện hóa toàn bộ mấy viên Yên Đan trong tay thành Yêu Linh Đề Nguyên Đan, Tu vi của Diệp Chân tuyệt đối có thể đột nhiên tăng mạnh.
Có điều, trước khi đi Hắc Thủy Vương Thành, Diệp Chân chuẩn bị thuận đường đi đại điện trong tông môn tiếp mấy nhiệm vụ ở Hắc Thủy Vương Thành để hoàn thành.
Đệ tử nội môn sau khi sát nhập Thiên Bảng trước mười, tông môn không còn yêu cầu mỗi tháng làm một lần nhiệm vụ tông môn, nhưng trong vòng một năm phải hoàn thành mười hai nhiệm vụ tông môn.
Trong đại điện Tông môn vẫn náo nhiệt như lúc trước.
- Chào Diệp sư huynh!
- Gặp qua Diệp sư huynh!
Diệp Chân một đường đi tới, các đệ tử nội môn trong điện chủ động nhường ra cho Diệp Chân một con đường, âm thanh ân cần thăm hỏi cũng không ngừng.
Đối với những sư huynh đệ trong ngoài, Diệp Chân không hề giống đại đa số đệ tử Thiên Bảng mắt cao hơn đầu, mà cười gật đầu đáp lại từng người.
Nhớ tới, hơn một năm trước, Diệp Chân cũng là một thành viên trong số đó, khi đó Diệp Chân có lẽ còn không bằng bọn hắn. Có trời mới biết mấy năm sau, bên trong những đệ tử ngoại môn này lại xuất hiện mấy Diệp Chân.
- Diệp sư huynh, ngươi tới trước!
Trong khi Diệp Chân đi đến trước khu nhiệm vụ Địa cấp, không chỉ có một tên đệ tử đang lựa chọn nhiệm vụ tông môn chủ động nhường chỗ cho Diệp Chân, ngay cả chấp sự tông môn quản lý nhiệm vụ Địa cấp cũng đứng dậy hướng Diệp Chân chào hỏi.
Mấy tháng trước, Diệp Chân trước bại sáu mươi chín Thiên Bảng Chu Chí Nguyên. Nhất kiếm nữa đánh bại Thiên Bảng thứ mười ba Tào La, trận chiến ấy hoàn toàn đặt địa vị Diệp Chân trong Tề Vân Tông.
Mặc dù ai cũng biết Diệp Chân xuất thân đệ tử tạp dịch, nhưng không có người nào dám khinh thị Diệp Chân, từng người cung kính dị thường.
Nếu không phải nguyên nhân Diệp Chân có thiên phú huyết mạch chỉ có tứ mạch, chỉ sợ đã sớm thay thế Nhâm Tây Hoa trở thành đương kim đệ nhất thiên tài Tề Vân Tông.
- Chấp sự, không biết còn có nhiệm vụ địa điểm ở Hắc Thủy Vương Thành hoặc phụ cận hay không?
Diệp Chân khách khí hỏi tông môn chấp sự đang nghênh đón.
Diệp Chân là như vậy, ưa thích ăn miếng trả miếng, lấy tốt còn tốt.
Ngươi kính ta một thước, ta kính ngươi một trượng, ngươi khinh ta, ta sẽ đánh mặt ngươi!
- Chờ một lát. Ta xem một chút!
- Có hai cái, bên trong một cái là nhiệm vụ không hạn chế, một cái khác là có thời hạn.
Chấp sự Tông môn nói.
- Ta xem một chút.
Rất nhanh, Diệp Chân cầm lấy hai nhiệm vụ này lên.
Hai nhiệm vụ. Nhiệm vụ không hạn chế là sưu tập mười cây Hắc Kim Thảo trong hồ Hắc Kim ngoài Hắc Thủy Vương Thành trăm dặm. Có thể đạt được hai ngàn điểm cống hiến tông môn.
Không hạn chế thời gian. Không hạn chế số lần hoàn thành, mỗi khi sưu tập đủ mười cây Hắc Kim Thảo coi như hoàn thành một lần nhiệm vụ tông môn.
Một nhiệm vụ khác là đóng giữ ở Hắc Thủy đạo tràng Tề Vân Tông trong Hắc Thủy Vương Thành một tháng, chờ đợi trưởng lão đạo tràng sai khiến, giới hạn năm người, chỉ là đệ tử Thiên Bảng, điểm cống hiến tông môn năm ngàn, có thể tương đương với hai lần nhiệm vụ tông môn.
Nhiệm vụ đóng giữ đạo tràng này, Diệp Chân nghe nói qua, đều rất đơn giản, phần lớn là một ít việc vặt, chỉ là có yêu cầu tương đối cao đối với thực lực và thân phận.
Đạo tràng các nơi là chỗ tông môn biểu hiện ra thực lực, đệ tử không cách nào nhận được loại nhiệm vụ này.
- Hai cái, đều nhận hết.
Ngược lại, nhiệm vụ Hắc Kim Thảo không hạn chế, nếu như có cơ hội thuận tay hoàn thành, cũng là một bút thu nhập không nhỏ. Nhiệm vụ không hạn chế này, kết thúc không thành cũng không có bất kỳ tổn thất nào.
- A, được! Nếu Diệp Chân ngươi đến, lão gia hỏa ở Hắc Thủy đạo tràng kia nhất định sẽ rất cao hứng.
Vừa nói, chấp sự tông môn vừa làm xong ngọc phù thân phận nhiệm vụ tông môn cho Diệp Chân, sửa lại ghi chép nhiệm vụ.
Nhân số nhận nhiệm vụ đóng giữ đạo tràng đã biến thành bốn!
- Làm phiền chấp sự!
Nói một tiếng cám ơn, Diệp Chân đi ra khỏi đại điện tông môn, bên trong đệ tử ngoại môn lại là một trận nhường đường.
Đột nhiên, Diệp Chân cảm giác trên mặt đau xót, một đạo sát khí như thực chất xoay mình đập vào mặt.
Giương mắt nhìn lên, Thiên Bảng đệ nhất Khuất Chiến Càn phất mạnh ống tay áo một cái, nhanh chân đi về phía đại điện tông môn, lúc bước đi, ánh mắt nhìn chòng chọc vào Diệp Chân.
Diệp Chân cười một tiếng, khí tức quanh người gồ lên, thần thông Kiếm Mạch —— Kiếm Tâm Thông Minh xuất hiện!
Xoát!
Như có như không kiếm khí xoay quanh thân Diệp Chân bắn ra, kiếm khí bén nhọn, trực tiếp chấn nát sát khí như thực chất của Khuất Chiến Càn đang phóng tới để thần sắc Khuất Chiến Càn biến đổi!
- Khuất sư huynh, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ! Nhiều ngày không gặp, sao lại thành độc tí hiệp rồi?
Diệp Chân ngoài miệng đang nói giỡn, trên mặt lại rất nghiêm nghị.
Nếu Khuất Chiến Càn đã muốn giết hắn, mà hắn lại khách khí với Khuất Chiến Càn, đó chính là sợ hàng.
Đệ tử ngoại môn gần đó nghe xong, lập tức sợ ngây người, mắng chửi người trực tiếp, Diệp Chân Diệp sư huynh đang muốn khiêu chiến với đệ nhất Thiên Bảng Khuất Đại sư huynh sao?
Ngọn lửa tức giận lập tức đốt đầy con ngươi Khuất Chiến Càn.
Ngày ấy, Khuất Chiến Càn vốn bị Diệp Chân đoạn đi một tay, thậm chí ngay cả lột hơn phân nửa bả vai, khó khăn dưỡng thương mấy ngày, lại đi dò xét khoáng mạch Linh Tinh, lại bị Diệp Chân bố trí âm một lần, thiếu chút nữa đến mệnh cũng nhét vào chỗ đó.
Bây giờ, Khuất Chiến Càn hận Diệp Chân lại là hận đến tận xương!
- Hừ, thân thể tóc da do phụ mẫu ta, mối thù..... cụt tay, ta tất đòi lại gấp mười gấp trăm lần! Có ít người, ta nhất định chém hắn... Thịt nát xương tan, mới có thể tiêu... Mối hận trong lòng ta!
Khuất Chiến Càn nhìn chằm chằm vào Diệp Chân, gằn từng chữ.
- Kẻ giết người phải có chuẩn bị bị người giết! Muốn đầu ta, ta nhất định sẽ để trên đầu hắn... Mấy lỗ thủng trong suốt!
Diệp Chân một bước cũng không nhường.
- Rất tốt, rất tốt!
Khuất Chiến Càn cắn răng nhẹ gật đầu.
- Ba tháng sau tông môn thi đấu, ta với ngươi đều trong top 10 Thiên Bảng, tất có một trận chiến! Đến lúc đó, ta nhất định sẽ đối với ngươi như Nhạc Thừa Tổ, thu tay không kịp, sau đó vặn đầu ngươi... xuống!
Khuất Chiến Càn nghiến răng trợn mắt, nồng nặc hung lệ chi khí đập vào mặt đánh tới.
- Không sai, ta nhất định sẽ đối phó với ngươi như đối phó với Nhạc Thừa Tổ! Đến lúc đó, hi vọng đầu ngươi cứng hơn cánh tay này của ngươi, cũng đừng bị một kiếm của ta trảm đứt!
Nói xong, Diệp Chân phiêu nhiên rời đi.
Khuôn mặt Khuất Chiến Càn trở nên tái nhợt, một tay còn lại siết thật nắm đấm, tay áo trống rỗng không ngừng đung đưa.
Quanh thân các đệ tử lại sợ ngây người.
Cánh tay trái của Thiên Bảng đệ nhất Khuất Đại sư huynh lại là bị Diệp Chân Diệp sư huynh chặt đứt, đây chẳng phải nói, thực lực Diệp sư huynh...
Vừa nghĩ đến đây, ánh mắt của mọi người lập tức nghiêm nghị.
Trong đại điện Tông môn, trong con ngươi phóng hỏa Khuất Chiến Càn đi đến trước một chấp sự tông môn tức giận quát lên.
- Tuân theo lệnh của Ngũ trưởng lão, tới lấy phù bài tiến vào Càn Khôn Thạch Lâm!