Edit: Chrysanthemum
Đừng nói chỉ mình Diệp Tử Linh bị kích thích đến mức đầu óc trống rỗng, không biết nên phản ứng ra sao, ngay cả những người còn lại ở chỗ này cũng bị lời bộc bạch lớn mật không phân biệt thời gian, nơi chốn của Lancelot biến thành trợn mắt há mồm. Người trong tiểu đội của Hình Duệ Tư cũng đều lộ ra vẻ mặt quỷ dị, nhìn Lancelot rồi lại nhìn Hình Duệ Tư vẫn trưng ra bộ mặt lãnh tĩnh như trước, cuối cùng lại đồng loạt dùng ánh mắt đang nhìn người chết mà quay lại trên người Lancelot.
Cư nhiên dám đánh chủ ý lên vợ của đội trưởng bọn họ, thật đúng là chán sống! Đây là tiếng lòng của tất cả đội viên trong đoàn Hình Duệ Tư.
Chu Mạn Ngưng nhịn không được nhảy ra từ trong đội ngũ, tràn ngập địch ý mà trừng Lancelot: “Tử Linh là vợ của đội trưởng chúng tôi, anh không được đánh chủ ý lên anh ấy, bằng không đừng trách chúng tôi không khách khí với anh!!”
Diệp Tử Linh thật vất vả lấy lại tinh thần từ quả bom khủng do Lancelot quăng đến, sau đó lại bị lời nói của Chu Mạn Ngưng tạc thẳng ra ngoài không gian.
Vợ của đội trưởng là cái gì vậy? Có thể ăn sao?! Cậu như thế nào lại không biết từ lúc nào mình lại có danh xưng kỳ quái như vậy, cậu rõ ràng một chút quan hệ với Hình Duệ Tư cũng không có được hay không a!
Cái gọi là chuyện cậu và Hình Duệ Tư lần đầu gặp đã yêu, lần hai gặp đã xxx gì đó từ đầu đến cuối cũng chỉ là lời đồn, cậu cho rằng phần lớn người trong đội ngũ hẳn là phải biết rõ, cậu thậm chí nhiều khi đi với Hình Duệ Tư đều không bàn đến, vì cái gì người duy nhất hiện tại dường như không biết gì về chuyện này lại chính là đương sự cậu đây!
“Chu Mạn Ngưng cô không nên nói lung tung, quan hệ giữa tôi và Hình đội trưởng không có gì, mấy người suy nghĩ quá nhiều rồi!” Diệp Tử Linh thẹn quá hóa giận phản bác, nhất thời lại quên đi lời Lancelot vừa nói.
Lancelot bởi vì câu nói của Diệp Tử Linh mà khóe miệng kéo lên một tia mỉm cười, Hình Duệ Tư lại bởi vì câu nói đó mà nhăn mày.
“Vốn tôi còn có chút lo lắng có thể phải chen chân làm bên thứ ba hay không, nghe Tử Linh nói vậy thì tôi yên tâm rồi.” Lancelot tiến lên một bước tới gần Diệp Tử Linh, ý cười trên mặt càng thêm đậm, “Tử Linh, em không cần lập tức cho tôi câu trả lời thuyết phục, chỉ cần cho tôi một cơ hội theo đuổi là được rồi.”
“Tôi tuyệt đối sẽ không thích anh!” Diệp Tử Linh với vẻ mặt rối rắm lui về phía sau một bước, cố sức hoạt động phía dưới. Một nam nhân mắt lam đã cho cậu đủ phiền, lại thêm một người thì còn muốn cậu sống không a! Cậu tuyệt đối tuyệt đối không cần lại dây dưa không rõ với một nam nhân mắt lam khác đâu!
“Chưa thử qua làm sao biết được?” Lancelot trong vấn đề này lại không chịu nhượng bộ chút nào, “Tôi cam đoan sẽ không để cho em cảm thấy bị quấy rối, chỉ hy vọng em có thể cho tôi một cơ hội.”
“Lancelot tiên sinh chẳng lẽ không phát hiện hành vi hiện tại của anh đã khiến cho em ấy bối rối sao?” Hình Duệ Tư rốt cuộc nhìn không thấy thân ảnh mà đi qua, ngăn lại Lancelot đang từng bước ép sát.
Lancelot liếc mắt nhìn Hình Duệ Tư thật sâu một cái, đáy mắt hiện lên một tia quang mang ý tứ không rõ, ý cười trên mặt chưa giảm, lời từ miệng nói ra cũng rành rành tràn ngập ý tứ khiêu khích: “Hình đội trưởng, anh lấy thân phận gì mà nói những lời này?”
“Lance!” Lâm Lâm lộ ra lo lắng vẻ mặt, nàng cũng không đồng ý hành vi hiện tại của Lancelot, thậm chí cảm thấy xa lạ đối với một Lancelot sắc bén bức người. Trong ấn tượng của cô, Lancelot vẫn luôn biểu hiện rất độ ôn hòa, nam nhân tính cách tốt như vậy tại cái thế đạo bây giờ rất khó thấy. Hiện tại đột nhiên biến thành như vậy, Lâm Lâm không thể không cảm thán sức mạnh của ái tình quả nhiên là cực lớn, chỉ bởi vì một cậu nói mà biến hai người thành tình địch, tranh phong đối lập.
“Cậu ấy là đội viên của tôi, tôi lẽ ra nên phụ trách.” Hình Duệ Tư lúc này triệt để ra đòn đánh dấu trước Lancelot, nghiêm mặt nói từng chữ không vấp.
Từ từ, phụ trách, phụ cái gì trách? Cậu sao lại càng nghe lời này càng thấy không thích hợp? Diệp Tử Linh hơi đổi sắc mặt, chậm rãi di động hai bước sang bên cạnh, tận lực rời xa hai Lancelot và Hình Duệ Tư, rời xa hai nam nhân mắt lam này.
“Tôi thấy Hình đội trưởng bây giờ là đang lấy việc công làm việc tư.” Lancelot không để ý không ngừng lui về phía sau hướng Diệp Tử Linh, nhìn chằm chằm Hình Duệ Tư phát ra một tiếng cười lạnh, “Tử Linh vừa rồi chính miệng thừa nhận giữa em ấy và anh một chút quan hệ cũng không có, tôi không biết trong tình huống không xảy ra vấn đề gì em ấy còn có thể là trách nhiệm của anh.”
“Anh suy nghĩ nhiều quá rồi.” Đối mặt với Lancelot từng bước ép sát, Hình Duệ Tư vẫn bất động thanh sắc như trước, hoàn toàn không bởi vì lời nói của Lancelot mà dao động nửa phần.
“Để chứng minh là tôi nghĩ rất nhiều, Hình đội trưởng tốt nhất đừng nhúng tay vào chuyện của tôi và Tử Linh.”
“Tôi cho rằng Lancelot tiên sinh là người thông minh, không nghĩ tới thế nhưng có một ngày nghe không hiểu tiếng người. Mặc kệ quan hệ giữa tôi và Tử Linh là gì, cậu ấy thủy chung là đội viên của tôi, thân làm đội trưởng như tôi đương nhiên không có khả năng để cho một người ngoài quấy rầy cậu ấy.” Hình Duệ Tư không chút khách khí mà quy kết lời thổ lộ của Lancelot thành kiểu quấy rầy.
Diệp Tử Linh nhìn hai cái nam nhân mắt lam múa môi khẩu chiến, đột nhiên phát hiện nhân vật chính trong miệng hai người là cậu đây cơ hồ là người nhàn nhã nhất, cậu sao lại cảm thấy hiện tại hai người kia căn bản không phải đang tranh cãi vì cậu mà là đang muốn đàn áp đối phương một phen? Cậu chỉ là một cái pháo hôi kẹp ở giữa thôi.
Tang thi còn chưa đi xa mà đã bắt đầu nội chiến, nếu như để Lâm Diễm biết được không chừng sẽ lập tức thúc ngựa quay về cướp giết Tuyết Lỵ đi. Mấy người này rốt cuộc có biết phân biệt sự tình nặng nhẹ không a!
Lại nói có gì mà phải ầm ĩ? Cậu cũng không phải vật sở hữu của ai, dựa vào cái gì mà hai nam nhân này đều biến thành tựa như cậu có quan hệ không tầm thường với bọn họ cơ chứ? Cậu MAN (*) như vậy, sao có thể là thụ được!
(*) MAN: đàn ông (để nguyên tiếng anh, in hoa theo nguyên tác)
“Đủ rồi, các anh đừng ầm ĩ nữa, tôi chỉ thích phụ nữ, các anh có thể hết hy vọng rồi!” Diệp Tử Linh thật sự nhịn không được mà rống lên.
Sau đó cậu liền thấy một loạt ánh mắt quỷ dị phóng về hướng mình, không chỉ là của đội hữu nhà mình, ngay cả những người lính đánh thuê trong đoàn dong binh Thiên Diệp cũng đều dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn cậu, tựa hồ như dang hoài nghi tính chân thực trong lời nói vừa nãy.
Hai người Lancelot và Hình Duệ Tư cũng đều đình chỉ tranh luận mà đồng loạt nhìn về phía cậu.
Gân xanh trên trán Diệp Tử Linh nhảy bật ra, mấy cái ánh mắt hoài nghi kia là sao? Còn có mấy người đồng tình trước mắt là như thế nào? Cậu nói mình thích phụ nữ thì có gì kỳ quái sao? Chẳng lẽ thế đạo bây giờ nam nhân thích nam nhân mới là bình thường?!
Diệp Tử Linh đích xác bởi vì khoảng trống ba năm kia mà không biết một chuyện, hoàn cảnh sinh tồn ác liệt sau tận thế khiến cho số lượng phái nữ kịch liệt giảm đi, bởi vì nguyên nhân nam nữ thiếu cân đối, loại chuyện hai nam nhân ở cùng một chỗ ở trong mắt phần lớn mọi người đã trở thành một chuyện bình thường.
Diệp Tử Linh không biết bao nhiêu lần đã bị tên nam nhân kia làm qua không ít chuyện con nít chớ nhìn nên khí chất sớm đã bất tri bất giác thay đổi, người bình thường nhìn qua cũng không có người nào cảm thấy cậu nhất định là thẳng.
“Này này, tôi thích phụ nữ có gì kỳ quái sao?” Diệp Tử Linh không che giấu bất mãn của mình, trực tiếp bộc phát.
“Tử Linh, em chưa từng chạm mặt nam nhân thích mình, đương nhiên sẽ không biết mình có càng phù hợp thích nam nhân hơn hay không.” Đối mặt với Diệp Tử Linh, Lancelot luôn luôn không thể bén nhọn được, hắn nhanh chóng khôi phục thành hình tượng tạo nhã bình thường, đi đến trước mặt Diệp Tử Linh mà ôn nhu khuyên bảo.
“Loại chuyện này tôi căn bản không muốn nếm thử.” Diệp Tử Linh không chút do dự cự tuyệt, cậu mới không nhảy vào loại cạm bẫy ôn nhu này đâu, nếu thật đáp ứng rồi thì đồng nghĩa với việc cậu tỏ vẻ thích nam nhân kỳ thật không thành vấn đề?
“Không sao đâu, tôi sẽ không ép em.” Lancelot lại thoái nhượng nho nhỏ thêm lần nữa.
Diệp Tử Linh không cự tuyệt nữa, Lancelot đã nói đến mức này rồi, cậu cũng không thể quyết tuyệt mà bảo Lancelot đừng xuất hiện trước mắt mình nữa.
Đối với dạng người như Diệp Tử Linh mà nói, mềm mỏng mà làm cho cậu hiểu thì vĩnh viễn hữu hiệu hơn so với cường ngạnh ép buộc.
“Anh quả thật không bức bách cậu ấy, thế nhưng lại như trước khiến cậu ấy rối rắm, bởi vì anh nhất định sẽ quấn lấy cậu ấy không tha.” Hình Duệ Tư trực tiếp nhìn thấu mưu kế của Lancelot, không chút lưu tình nào mà vạch trần.
Ý cười ôn nhu trên mặt Lancelot cứng ngắc một chút, rất nhanh khôi phục bình thường, giống như một người không có việc gì xoay người hướng về phía Hình Duệ Tư, một tay nâng cằm gợi lên một tia cười nhạt gượng ép.
“Hình đội trưởng thật không hổ là đội trưởng tốt cực kỳ trân trọng cấp dưới, chỉ tiếc, trong chuyện riêng tư này mang theo rất nhiều điều vụng trộm.” Lancelot cũng không để cho Hình Duệ Tư có cơ hội phản bác, trực tiếp quay đầu nhìn về phía Lâm Lâm, “Chị Lâm, thời gian không còn sớm, chúng ta tốt nhất nên mau chóng xuất phát, trước khi thái dương xuống núi phải tìm được một nơi an toàn để hạ trại. Tang thi chỉ mới tạm thời rời đi, chúng ta phải cẩn thận bọn chúng đánh lén.”
Không thể không nói thủ đoạn nói sang chuyện khác của Lancelot là hạng nhất hắn trực tiếp dùng chuyện hệ trọng trước mắt để chặn miệng Hình Duệ Tư, nếu Hình Duệ Tư muốn tiếp tục tranh luận với hắn thì quả thật không biết thức thời.
Lâm Lâm thấy Lancelot rốt cuộc khôi phục bình thường, hơi hơi thở nhẹ ra, “Hình đội trưởng, Lance nói đúng, các anh chỉ là muốn tranh luận để được kết quả, cũng chờ đến nơi an toàn lại nói, nơi này không phải là nơi thích hợp để nói chuyện yêu đương gì đó.”
Có cô mới nói chuyện yêu đương, cả nhà mấy người mới nói chuyện yêu đương! Diệp Tử Linh gào thét ở trong lòng, cậu đã nói là mình thích phụ nữ, những người này chẳng lẽ không có ai tin tưởng sao?!
“…Lancelot, chúng ta trước kia có phải đã từng gặp qua ở nơi nào hay không?” Hình Duệ Tư trầm mặc mà gật đầu đáp ứng, sau đó đột nhiên nói.
“Có lẽ đã từng gặp qua cũng nói không chừng, tôi cũng mới gia nhập đoàn dong binh mấy tháng nay, trước kia lưu lạc đến nhiều nơi, từng có một lần gặp mặt cũng nói không chừng.” Lancelot trả lời rất cẩn thận khiến cho người ta không tìm ra bất luận sơ hở nào. Sau đó hắn quay về hướng Diệp Tử Linh, nhẹ giọng nói, “Tử Linh, về sau có khó khăn gì thì có thể tới tìm tôi, tôi nhất định sẽ giúp em hết mình.”
Ánh mắt vô cùng nghiêm túc kia khiến cho cả người Diệp Tử Linh run lên, cảm giác bị nam nhấn mắt lam nhìn thẳng khiến trong đầu Diệp Tử Linh nhanh chóng hiện lên cái gì nhưng nắm bắt không được, chỉ là không tự chủ được mà gật đầu đáp ứng, “Được.”
Nghe được câu trả lời khẳng định, Lancelot cười cười lần nữa, sau đó đón lại bé mèo trắng vừa rồi bị hắn tùy tiện ném qua một bên, trở về trong đội ngũ đoàn dong binh Thiên Diệp.
Nghe được khẳng định trả lời, Lancelot lần thứ hai cười cười, sau đó tiếp đón mới vừa rồi bị hắn tùy tay ném tại một bên miêu mễ, trở lại thiên diệp dong binh đoàn đội ngũ trung.