Tần Triều Mỹ Mãn Sinh Hoạt

Chương 114: Chương 114





Nhìn xem những đứa bé đứng phía sau hắn, phỏng chừng cũng cần cùng nhau dạy, một đám sạch sẽ, bộ dạng ngoan ngoãn hẳn cũng là những đứa trẻ ngoan.
- Bên ngoài gió lớn, mời tiên sinh vào nhà trước!
Lý Quý Dương nhanh chóng mời người vào nhà.
- Được.
Cam Lỗi kéo đứa con đi vào Lý gia trang.
Nếu Lý Quý Dương đã tiếp nhận Lý gia trang, đương nhiên thay đổi khác với nông trang bình thường thời đại này, đường đi lót một lớp Tần gạch, cho dù hai ngày trước có mưa, nhưng đi trên đường cũng không cảm thấy lầy lội, ngược lại hai bên đường trong cây dâu che kín bóng râm, làm cho không khí mùa hè thêm vài phần mát mẻ.
Tiên sinh đến đây, tự nhiên cần tiếp đãi đến sân viện đặc biệt chuẩn bị cho tiên sinh.
Sân viện có ba phòng, một là phòng học, một là phòng tiếp khách, còn một là phòng ngủ, vả lại sân viện này cũng tu sửa qua, còn có giường sưởi cùng tường ấm, cam đoan mùa đông vẫn ấm áp như xuân.
Trong viện gieo trồng cây dâu cũng rất cao lớn, còn có chút trữ ma trồng bên tường, một dòng suối nhỏ chậm rãi chảy qua, bên dòng suối còn dựng vài tiểu đình, có ý cảnh khúc thủy lưu thương ( "Khúc thủy lưu thương" là một loại trò chơi lưu truyền thời Trung Hoa cổ đại, có lịch sử mấy ngàn năm.

Cứ đến tháng ba âm lịch, sau khi mọi người cử hành lễ "Phất lễ" xong.

Phất lễ là một nghi thức tế lễ tẩy rửa những thứ bẩn thỉu, tiêu trừ điềm xấu.

Người ta bắt đầu đến ngồi ở hai bên bờ suối, đặt chén rượu trên mặt nước, chén rượu trôi đến trước mặt ai thì người ấy ngẫu hứng làm thơ.


Sau khi làm thơ xong thì lấy chén rượu đó lên và uống cạn).
Đây là Lý Quý Dương thêm vào, hắn thật thích ý cảnh khúc thủy lưu thương.
Liếc mắt nhìn lại, cả sân xem như dựa vào núi bên cạnh suối nước, cây xanh bóng râm tươi mát.
Trong viện còn có bập bênh, cùng với hai xích đu.
Vật trang trí bên trong đương nhiên cũng do Lý Quý Dương cẩn thận chọn lựa, đây là cha của Cam La, con của Cam Mậu!
Chẳng những đồ dùng trong nhà đều là mới mua, vật trang trí cũng là Lý Quý Dương đặc biệt tìm ra, có đủ loại chậu sành chứa hoa quả đặt nơi góc phòng, làm trong phòng tản ra một mùi hương hoa quả thiên nhiên.
Hắn không đốt nhang, bởi vì không biết thân thể đối phương như thế nào.
Bên trong phòng bố trí điệu thấp mà xa hoa, Lý Quý Dương còn làm bức màn mới, nơi này nếu không có màn, mỗi ngày sẽ bị muỗi cắn chịu không nổi!
Trong phòng sách có hai cái giá, nhưng rỗng tuếch, bởi vì bộ sách mà tiên sinh mang đến còn chưa phóng lên đâu!
Tuy thân thể Cam Lỗi không tốt, nhưng xe của Lý Quý Dương tốt, linh khí cũng tẩm bổ thân thể hắn, làm cho hắn cảm giác không quá mệt, cho là mình gặp việc vui tinh thần sảng khoái, hứng thú bừng bừng đi theo Lý Quý Dương thăm chỗ ở tương lai của mình cùng con trai.
Địa phương rất hài lòng, làm cho Cam Lỗi âm thầm thở ra.
Chuyển nhà tiến đến, một phần vì tin tưởng đại công tử, một phần còn không phải vì tránh tai họa sao?
- Lữ tướng bang phái người đến hai lần, muốn đón cha con ta nhập phủ, con ta có chút ý động, thân thể này của ta liên lụy con ta, nhưng cho dù như thế nào cũng không thể đi vào phủ đệ thương cổ!
Có thể từ Ngụy quốc cõng con mình đi về Tần quốc, khí khái của vị này cứng rắn đâu.
- Thì ra là thế!
Lý Quý Dương cao hứng.
Tuy rằng bây giờ còn chưa tới thời gian, nhưng hắn cũng không muốn làm cho thực lực Lữ Bất Vi tăng nhiều, hơn nữa cũng không muốn để cho Cam La còn nhỏ tuổi đã bị chém đầu.

Lấy Lý Quý Dương lý giải, không phải vương hậu Tần quốc muốn giết Cam La, mà là xuất thân của hắn chú định Doanh Chính sẽ không trọng dụng hắn, bởi vì hắn từ phủ đệ của Lữ Bất Vi đi ra, còn thông minh, tài danh lan xa, thừa tướng mười hai tuổi!
- Tiên sinh cứ việc đặt chân ở trong này, toàn bộ đồ dùng đều đã chuẩn bị tốt, phương diện dược liệu tiên sinh cũng đừng lo, đại công tử đã có phân phó.
Lý Quý Dương đương nhiên cần đem Doanh Chính làm chủ, nâng lên thật cao:
- Hết thảy lấy thân thể tiên sinh làm trọng.
- Đa tạ đại công tử!
Cam Lỗi cười khổ:
- Nếu không có hắn, nói không chừng con ta lại thật sự cần nhập phủ đệ kia.
Lúc còn ở Ngụy quốc, khổ cỡ nào hắn cũng chưa từng buông tay qua, trên đường tình nguyện ăn mày mà sống, cũng không bỏ lại đứa con, hiện tại càng không muốn làm cho đứa con vì hắn, tiến vào phủ đệ thương nhân làm môn khách.
Hiện giờ Cam La mới năm tuổi, đi vào có thể làm gì? Làm thư đồng sao?
Đường đường con cháu họ Cơ, sao có thể làm thư đồng cho một tướng bang xuất thân từ thương nhân?
- Cam La đa tạ đại công tử, đa tạ Lý thiếu gia!
Tiểu Cam La quy củ quỳ xuống hành đại lễ.
Hắn vốn định bán tiền đồ của mình đổi phụ thân sống lâu vài năm, từ nhỏ hai cha con sống dựa vào nhau, nếu không có phụ thân, bảo hắn sống thế nào?
Hiện giờ có đại công tử cùng Lý thiếu gia giúp đỡ, bọn họ rốt cục có chỗ đặt chân, phụ thân cũng có thuốc cung ứng.
- Đừng khách khí.
Lý Quý Dương nhanh chóng nâng hắn dậy, đây chính là nội ngoại cổ kim thần đồng thứ nhất a!

- Nơi này chính là chuẩn bị cho tiên sinh, vừa rồi cùng đi với ta nghênh đón ngài cũng là nhi đồng trong thôn trang, nếu ngài không chê, có thể cùng nhau dạy hay không?
Lý Quý Dương rốt cục đưa ra yêu cầu này, hắn không biết Cam Lỗi có đồng ý hay không.
Dù sao những đứa nhỏ kia đều là nhi đồng của người hầu, bởi vì chưa thanh niên cho nên cũng không thể nói là nhân khẩu, Tần quốc ở điểm này quản lý thật nghiêm khắc.
Bọn người hầu đa số là tù binh cùng nô lệ của quốc gia khác, nhưng bọn họ sinh nhi đồng ở trong Tần quốc, chính là người Tần, ai bảo họ sinh ra trong thổ địa của Tần quốc đâu!
Nhưng có cho bọn họ cơ hội trở thành người Tần hay không phải xem ý tứ của chủ nhà.
Tuyệt đại đa số sẽ không cho phép, người Tần có tôn nghiêm của mình, có rất ít người đem người hầu trong nhà thả ra nô tịch, vả lại sau khi trở thành người TẦn còn phải đóng thuế má, cưỡng bức lao động, tòng quân, đều không thể thiếu.
Cho nên muốn trở thành người Tần, cũng phải có chuẩn bị tâm lý.
- Ý của ngươi là?
Cam Lỗi không xác định hỏi.
- Ta chỉ muốn sau khi bọn họ trưởng thành, có thể trở thành người tài hữu dụng.
Lý Quý Dương thật thành khẩn thỉnh cầu Cam Lỗi:
- Hi vọng tiên sinh dạy ta, cùng nhau dạy bọn họ, đọc sách biết chữ.

Phương diện võ nghệ ta có thể tìm tiên sinh khác.
- Phương diện võ nghệ ta cũng có thể tạo cơ sở cho bọn hắn.
Cam Lỗi thản nhiên nói:
- Nhưng nếu không phục bảo đảm..
- Ngài tùy tiện!
Lý Quý Dương biết hắn đây là đáp ứng rồi:

- Ngài tùy tiện! Ta làm cho ngài một thanh kim thước! Ngài muốn giáo dục ai thì giáo dục ai, kể cả ta bên trong!
Cam Lỗi hài lòng.
Lý Quý Dương cũng mãn ý.
Cơm chiều làm thịt bò, nhưng Lý Quý Dương ghét bỏ chứa nhiều dầu, làm cho người ta làm đôn đậu hủ, canh tủy xương đôn đậu hủ, bỏ chút muối ăn cùng đồ gia vị, lại thêm chút rau dại thanh thúy, còn có rau trộn đậu hủ, dùng đậu hủ non làm, hai món ăn nhẹ nhàng khoan khoái, một lạnh một nóng, nhưng đều nhẹ, thơm ngát.
Vả lại hai cha con đều chưa thấy qua đậu hủ.
Tiểu Cam La thích ăn đậu hủ hầm, mà Cam Lỗi càng ưa thích rau trộn đậu hủ!
Không ăn bao nhiêu thịt bò, mà hai món đậu hủ đều ăn không ít.
Ăn cơm xong bưng lên bát súp, Lý Quý Dương dùng nhân sâm trong không gian, làm cho Thuần Nhã tự mình đi nấu, nấu suốt nửa buổi, cũng không dám dùng linh tuyền mà chỉ dùng nước giếng bên ngoài.
Đã ở bên ngoài uống thuốc lâu như vậy cũng không tiến triển, vừa tới nhà hắn uống xong bát súp liền vui vẻ, còn không làm người ta chú ý hay sao!
Cho nên ban đầu hắn chỉ định bồi bổ cho Cam Lỗi một chút, chờ "sư huynh" đến xem bệnh, kê đơn, chữa khỏi, theo trình tự bình thường.
Buổi tối Lý Quý Dương dùng dạ minh châu chiếu sáng cho họ, còn tốt hơn dùng ánh nến!
Lúc ngủ cầm vải che lên, là có thể lâm vào bóng tối.
Nằm trên giường mới, tiểu Cam La ôm cánh tay phụ thân, nhỏ giọng nói chuyện, bởi vì ngày đầu tiên đến nơi ở mới, hai cha con cùng ngủ một giường.
- Phụ thân, từ nay trở đi nơi này thật là nhà của chúng ta sao?
Tiểu Cam La nhỏ giọng hỏi.
- Đại khái đi, mới vừa tới nơi này, chuyện gì cũng chưa biết đâu!
Cam Lỗi ôm con trai, mở to mắt nhìn chằm chằm bóng tối.
Nhà này hoàn hảo, hoàn cảnh rất không tệ, hôm nay cũng không biết có phải là lỗi giác hay không, tóm lại hắn cảm thấy mình thật tinh thần, mỗi lúc trời tối hắn đều khụ tới mức không ngủ được, nhưng đêm nay lại rất im lặng, chẳng lẽ có quan hệ tới bát súp kia? Sau khi uống xong, hắn đã cảm thấy toàn thân nóng hầm hập, nhưng không phải là cực nóng, cũng không xuất mồ hôi, cảm giác thật thoải mái!.