Tàn Thứ Phẩm

Quyển 6 - Chương 159




Giờ chuẩn Votaw, đúng đêm Giao thừa.

Đầu năm này, hải tặc Đoàn Quang Vinh rút khỏi Thiên Hà Số 1, chính thức đầu hàng, hành tinh Votaw của liên minh phủi đi bụi bặm, vẫn tỏa ánh hào quang như trung tâm vũ trụ.

Lâm Tĩnh Hằng cùng Bạch Ngân Thập Vệ lộ diện ở gần Mân Côi Chi Tâm, chỉ thoáng xuất hiện mà gây chấn động, nhanh như một ngôi sao băng bất ngờ xẹt qua phía chân trời, tạo thành rất nhiều phiên bản truyền kỳ.

Nửa trang trước của năm này, ngập tràn hi vọng và kỳ tích, thế giới loài người tan hoang hồi sinh từ trong cơn ác mộng, dần dần lộ ra một chút sức sống và hi vọng.

Song, ngày vui ngắn chẳng tày gang, nửa trang sau lại thay đổi đột ngột, hải tặc Quân Đoàn Tự Do dần lộ sức mạnh, bằng thế bẻ cành khô, thay thế tất cả các phần tử phá hoại cũ, trở thành ung nhọt thế giới mới.

Mệnh lệnh của trung ương liên minh ngày càng vớ vẩn hơn, quân trung ương dã tâm bừng bừng bắt đầu ôm các ý đồ xấu. Hai vụ ám sát chính trị khó tin như hai quả ngư lôi, đập nát hoàn toàn mặt nước Thiên Hà Số 1 êm ả không lâu.

Sóng ngầm dâng trào khiến đêm Giao thừa này đặc biệt hoang vắng.

“Tín hiệu có thể ổn định hơn một chút không?” Lục Tất Hành hỏi, “Như vậy dễ để lọt tin tức quan trọng.”

“Tổng trưởng, bay trong vũ trụ, ngài đừng yêu cầu hiệu quả độ nét cao,” Một vệ binh Bạch Ngân Đệ Thập Vệ vẫn làm trợ thủ cho cậu, khoảng thời gian này sớm chiều gặp mặt đã thân quen, nói chuyện cũng trở nên tùy tiện, “Điểm nhảy vũ trụ gần Votaw theo dõi cực kỳ nghiêm ngặt, chúng ta ké tín hiệu viễn trình phi pháp, còn phải cẩn thận đừng bị người ta phát hiện lần theo, có hiệu quả này là không tệ rồi.”

Cơ giáp nhỏ hơn cũng chẳng phải là ruồi bọ, không phải đi qua đường hợp pháp thì căn bản không cách nào tới gần tầng khí quyển, họ đương nhiên không thể nghênh ngang đáp xuống Votaw, chỉ có thể bám đuôi đằng xa xem xét tình hình trước.

“Cẩn thận một chút,” Lâm Tĩnh Hằng nói, “Lễ tang công khai của Woolf định vào ngày mai, Liễu Nguyên Trung ở Mân Côi Chi Tâm mới truyền tin tức nói các Thống soái quân trung ương sớm đã khởi hành, hôm nay chắc đã đến rồi.”

Vương Alan bị cách chức tạm thời giả thảm thành công, như chó nhà có tang ngầm liên hệ với các Thống soái quân trung ương, mấy ngày nay đại khái đã dựa vào diễn xuất và miệng lưỡi lừa được một chút tín nhiệm, Thống soái quân trung ương các nơi tụ tập ngoài Thiên Hà Số 1 hiển nhiên đều dự tính tới tham dự lễ tang công khai vượt thời đại này.

Lý Forlan nhíu mày nói: “Bọn họ tin tưởng Vương Alan như vậy? Quá thiếu cảnh giác rồi.”

“Không nhất định là tin tưởng Vương Alan, căn cứ theo tin tức của Liễu, họ khởi hành đêm qua, hôm qua mới xuất phát, muốn kịp lễ tang thì phải đến Votaw trong vòng một ngày, chỉ có khả năng là lái cơ giáp xuyên điểm nhảy vũ trụ, không nhìn ra à? Quân trung ương đã tới mức công nhiên coi nhẹ pháp lệnh an toàn võ trang của Thiên Hà Số 1, đến đây với mục đích không tốt, không thể không mang theo võ trang.” Lâm Tĩnh Hằng tháo khuy cổ tay, lấy một hộp cao dinh dưỡng mới trong tủ lạnh nhỏ, chia cho mọi người làm bữa sáng, “Quân trung ương và Vương Alan đại khái cũng là ăn nhịp với nhau, một muốn dẫn họ vào, một mang theo võ trang, không sợ hãi gì, định chia một bát canh trong cuộc tranh quyền đoạt thế của trung ương liên minh.”

Lục Tất Hành vội nói: “Trong kho vật tư của cơ giáp này có bò bí-tết người trước lén giấu, em nhìn thấy rồi.”

Lâm Tĩnh Hằng nâng mí mắt lên: “Trên cơ giáp cỡ trung trở xuống cấm thuốc cấm lửa cấm phun sương, kỹ sư, em bỏ quên an toàn cần biết trong dạ dày rồi à?”

Trạm Lư cái gì cũng biết nói xen vào: “Tình cảnh này thật khiến người ta hoài niệm, lần trước nói xong câu này, ngài đã ngăn một phòng huấn luyện riêng lắp thêm thiết bị tăng độ ẩm cho hiệu trưởng Lục.”

Lâm Tĩnh Hằng: “…”

Sao kỳ hạn cấm ngôn của tên này lại qua rồi.

Lục Tất Hành phiền muộn lắc đầu: “Nhìn thấy không, lúc chưa lừa tôi vào tay, gọi tên tôi giọng cũng thấp xuống quãng tám, bật thiết bị tăng độ ẩm trong cơ giáp cho tôi, tôi nói gì cũng nói được, bây giờ thì, ăn uống chán chê rồi, không còn mới mẻ, mặt mũi liền biến thành như vậy, lão đại của các anh chính là loại đàn ông này đấy!”

Một đám vệ binh Bạch Ngân Đệ Thập Vệ hùa theo cười giỡn.

Lục Tất Hành: “Tại sao đêm Giao thừa chúng ta còn phải ăn ‘nước mũi’?”

Lâm Tĩnh Hằng vừa tức giận vừa buồn cười: “Giao thừa lịch Votaw liên quan gì tới em?”

Lục Tất Hành nói như lẽ đương nhiên: “Có liên quan đến anh mà.”

Lý Forlan và Bayer hóng hớt bên cạnh nửa chừng, chợt nghe thấy câu này, đồng thời giật mình, nhanh chóng trao đổi một ánh mắt – các vệ đội trưởng Bạch Ngân Thập Vệ, tuy rằng thoạt nhìn đều là một đám kiêu binh không đáng tin cậy, dẫu sao cũng từng chìm nổi ở trung tâm quyền lực của trung ương liên minh, đương nhiên hiểu được sự đối lập và phản loạn ẩn hàm đằng sau hai bộ lịch này.

Tại Thiên Hà Số 8, do còn chưa quen kỷ niên Độc Lập mà âm thầm đối chiếu lịch Votaw không chỉ một mình Lâm Tĩnh Hằng, nhưng không ai ngờ được Tổng trưởng sẽ nói ra thoải mái như vậy.

Lý Forlan không chắc Lục Tất Hành có ý gì, khéo léo thử chuyển dời đề tài, giả vờ không hiểu, nghiêm trang trả lời cho có: “Cứ điểm Bạch Ngân không có khái niệm năm mới, người khác ăn tết, an ninh yêu cầu rất cao, ngày lễ ngày tết ngược lại là thời điểm chúng tôi căng thẳng nhất, đúng không Thống soái?”

Lục Tất Hành như người thành tinh thoáng nở nụ cười: “Ôi nào, đừng căng thẳng, tôi không có ý gì khác đâu.”

Bayer đảo tròng mắt: “Chúng tôi… trong âm thầm, quả thật đôi khi sẽ tham khảo lịch Votaw, bằng không dễ mơ hồ ngày tháng – Tổng trưởng, cậu có để ý không?”

“Đương nhiên để ý chứ!” Lục Tất Hành thản nhiên nói.

Bayer thầm giật mình.

Liền thấy thần sắc Lục Tất Hành lại dịu đi: “Nhưng tám trăm triệu dân di cư đều đang dùng, ngay cả Tĩnh Hằng cũng giấu tôi tra lịch Votaw, khiến tôi có một dạo thường xuyên gặp ác mộng, mơ thấy các anh nói nơi quỷ tha ma bắt này không tốt, không ở lại nữa, quay đầu lái quyển lịch bay đi – nhưng tôi còn có thể có biện pháp gì, đành phải mỗi năm tìm thêm ít danh mục lập thêm ngày lễ ngày nghỉ, để bộ văn hóa tổ chức thêm vài hoạt động kỷ niệm, sáng tạo hoàn cảnh đại chiến giảm giá thúc đẩy tiêu dùng cho các thương nhân lớn, từ tập tục bắt đầu dần dần hủy lịch Votaw… Ngày phát lương hàng tháng các anh cũng không nhớ rõ sao?”

Bayer vô thức thả lỏng một chút theo cậu.

Lục Tất Hành cong khóe mắt: “Lịch Độc Lập không quen, khó dùng phải không, có phải cảm thấy ngay cả tuổi của mình cũng tính không chuẩn?”

Ba mục trúng hết, Bayer không tiện thừa nhận quá thẳng thắn, đành phải cúi đầu quẹt quẹt mũi. Lục Tất Hành dang hai tay: “Nhưng như vậy thì thế nào, Thiên Hà Số 8 tốt thế này, trưởng quan hành chính đẹp trai thế này, chẳng phải các vị vẫn bịt mũi nhịn?”

Lý Forlan và Bayer cùng phá lên cười.

Lâm Tĩnh Hằng nhìn cậu, tự dưng lại nhớ tới hiệu trưởng bịp bợm vừa hắt canh gà vừa lừa học sinh của học viện Tinh Hải sao Bắc Kinh β năm đó, bỗng nhiên có cảm xúc –

Hắn thời trẻ rời khỏi Votaw ngợp trong vàng son, đến cứ điểm Bạch Ngân lạnh băng, kế đó rơi vào Mân Côi Chi Tâm, trôi dạt đến Thiên Hà Số 8 xa xôi, mà giờ đây, theo đường ngược lại trở về chốn cũ.

Lục Tất Hành từ dưới mái bầu trời của hội trường tinh không, đến trung tâm chỉ huy Ngân Hà Thành, mà giờ đây, lại giống như trở về dưới cùng một khoảng trời sao… Chỉ là khoảng trời sao này mênh mông hơn, trời đất tạo thành, và không cần tốn sáu triệu.

Người và việc, quanh quanh co co, mấy lần khúc chiết, mấy bận thay da đổi thịt… Tựa hồ lại trở về nơi hết thảy bắt đầu.

Lục Tất Hành: “Thống soái, kỹ sư cho rằng làm một tầng cách nhiệt phòng cháy tạm thời là việc nhỏ, vậy chúng ta có thể nướng thịt bò không?”

Lâm Tĩnh Hằng còn chưa kịp trả lời, đúng lúc này, trong cơ giáp vang lên cảnh báo năng lượng.

Trạm Lư: “Cảnh báo năng lượng.”

Con số cảnh báo năng lượng trên cơ giáp càng lúc càng nhảy cao lên, Lý Forlan đứng bật dậy: “Hẳn là chiến đội trọng giáp, chú ý né tránh ẩn nấp.”

Giây lát sau, một hạm đội cỡ lớn do hàng trăm trọng giáp siêu thời không tạo thành ùn ùn lái tới, súng ống sẵn sàng đến gần Votaw, trên cơ giáp là dấu hiệu của quân trung ương các thiên hà.

Bayer thì thào: “Đây là phúng điếu hay tạo phản, bọn họ vào bằng cách nào vậy?”

“Không kỳ lạ, Woolf mới chết, Vương Alan bị đình chỉ công tác, trung ương liên minh lòng người hoảng sợ, quân liên minh đại khái cũng không biết nên nghe ai,” Lý Forlan nói, “Rất có thể là Vương Alan lấy danh nghĩa Woolf thả vào… Tôi còn cho rằng Woolf bị ám sát, quân trung ương và liên minh có thể lại lần nữa đồng lòng hợp sức, liên thủ đối địch chứ.”

“Liên thủ đương nhiên phải liên thủ,” Lâm Tĩnh Hằng nói, “Nhưng lần trước liên thủ là Woolf chủ đạo, lần này không ai khống chế được cục diện, quân trung ương các thiên hà rất có thể muốn thừa cơ giành lấy nhiều quyền tự chủ và quyền nói chuyện hơn.”

Trong khi nói chuyện, hệ thống phòng ngự tinh cầu của Votaw đã có phản ứng, trên sao thủ đô, hệ thống chống đạn đạo và phòng ngự mở lớn nhất, quân thủ vệ Votaw cấp tốc tập kết lên không, giằng co với quân trung ương.

Lâm Tĩnh Hằng: “Có thể nghĩ cách tiến vào kênh truyền tin của họ không?”

“Để em thử xem,” Lục Tất Hành đã mười mấy năm không làm kỹ sư lẩm bẩm một câu, “Phương thức mã hóa của quân trung ương rất đặc biệt, em chưa từng thấy bao giờ…”

Lâm Tĩnh Hằng nhíu mày: “Nên dẫn theo vài lính kỹ thuật của Bạch Ngân Tam đến đây.”

Hắn chưa dứt lời, trong kênh truyền tin trên cơ giáp “tít” một tiếng, sau một trận tạp âm, lặng yên hack vào kênh truyền tin của quân trung ương. Lục Tất Hành như con khổng tước đực bị chiếc ô hoa chọc giận, phát huy vượt trình độ, dùng ánh mắt khiêu khích xòe đuôi nhìn Lâm Tĩnh Hằng một cái, điềm nhiên đút tay vào túi đứng dậy: “Được rồi.”

Trong tạp âm truyền đến cảnh cáo của quân thủ vệ Votaw: “Võ trang phi pháp tới gần chút nữa, sẽ bị coi là xâm phạm, chúng tôi sẽ sử dụng võ lực…”

Bên phía quân trung ương trả lời: “Chúng tôi đến tham dự lễ tang của Nguyên soái theo lời mời của trung ương liên minh.”

Quân thủ vệ Votaw: “Chưa được phê chuẩn đặc biệt, trong Thiên Hà Số 1 không được phép lái tàu vũ trụ võ trang, các vị đã cấu thành tội xâm nhập phi pháp!”

“Ai nói chúng tôi không có phê chuẩn đặc biệt?” Bên phía quân trung ương giở trò lưu manh ngay hiện trường, “Phê chuẩn đặc biệt thư ký trưởng Vương đích thân đưa tới, Nguyên soái khi còn sống tự tay ký, Nguyên soái thi cốt chưa lạnh, một số người của liên minh đã bắt đầu ngồi không yên sao? Nhường đường!”

Ngay sau đó, trọng giáp hàng trước của quân trung ương đột nhiên bắn một loạt pháo ion năng lượng cao, quân thủ vệ Votaw hoàn toàn không ngờ đối phương lại dã man như thế, trực tiếp nhảy qua giai đoạn ngoại giao trao đổi và chém gió, động thủ bất động khẩu! Cơ giáp quân thủ vệ đứng mũi chịu sào, lồng phòng hộ tan một loạt dưới nhiệt độ cao chồng lên, đội hình lập tức rối loạn, sóng hạt năng lượng cao gào thét bay vút qua, tông đến từ trường hành tinh của Votaw, mạng mặt đất của cả hành tinh đều hơi hỗn loạn.

Bayer huýt sáo.

“Tướng quân,” Hắn buột miệng gọi sai xưng hô, “Năm đó khi quản ủy hội ép ngài quay về Votaw chịu điều tra, tôi đã vô số lần tưởng tượng tình cảnh này, tại sao chúng ta năm đó phải tháo dỡ võ trang, tại sao không thể trực tiếp từ cứ điểm Bạch Ngân đánh ra, ngay cả đám lính thiếu gia vô dụng của cứ điểm Bạch Ngân đều sẵn lòng đi theo ngài, càn quét Thiên Hà Số 1 là chuyện chỉ trong vài ngày.”

Tất cả mọi người – quản ủy hội, Woolf, Lâm Tĩnh Xu… từng kẻ cao quý ưu nhã, từng kẻ không từ thủ đoạn, chỉ có Lâm Tĩnh Hằng bề ngoài tinh ranh bên trong ngu ngốc này, một mình kẹt chặt trên đường giới hạn không chịu ngã xuống.

Hắn và họ giống như dùng hai bộ quy tắc đánh cờ trên cùng một bàn cờ, người khác nhe nanh múa vuốt, lên trời xuống đất, chỉ có hắn tự trói gô mình, bó tay bó chân.

Lục Tất Hành thở dài: “Tướng quân của em, anh có thể sống đến chung cuộc, toàn dựa vào tốt số, dùng hết vận may rồi, chẳng trách được rút đại một vai cũng chỉ có thể rút trúng nửa chết nửa sống.”

“Bớt nói nhảm đi,” Lâm Tĩnh Hằng quyết đoán, “Cho tôi mạng tinh thần, chúng ta nhân loạn trà trộn vào.”

Quân trung ương chợt làm loạn, mà quân liên minh đồn trú trong các căn cứ quân sự xung quanh cũng rất hoang mang, không biết là nghe Vương Alan và cựu bộ quân ủy, hay là nghe chính phủ Votaw, nhất thời tiến thoái lưỡng nan.

Thủ quân bản địa Votaw xa gần không viện binh, vừa đối mặt liền tan tác, nhưng song phương không ai dám dùng đạn đạo – quy mô và khoảng cách như vậy, một khi đạn đạo cấp hành tinh khai hỏa, Votaw chính là một quả trứng nguy hiểm run bần bật trên vách núi giữa bão táp.

Quân trung ương phối hợp chặt chẽ, sau khi nổ súng thì không nể nang nữa, liên tục ba đợt pháo ion năng lượng cao góc độ khác nhau chính xác bắn vào thủ quân Votaw, quân thủ vệ Votaw toàn tuyến lui lại, một cơ giáp lui không kịp thời lồng phòng hộ hoàn toàn tan chảy, kho vũ khí bị bắn trúng nổ tung trên không, nổ thủng đội ngũ của mình!

Mảnh vỡ và cơ giáp tán loạn bay khắp nơi, dưới sự kéo qua kéo lại của lực hút hành tinh và sóng hạt năng lượng cao, bay loạn giữa vũ trụ như sóng biển trí mạng.

Tuy rằng Trạm Lư không ổn định lắm, song mạng tinh thần đủ rộng lớn lặng yên trải ra, một người lái tiểu cơ giáp quân thủ vệ Votaw chạy lung tung như ruồi nhặng không đầu đột nhiên ngã xuống, người lái dự phòng vội vàng muốn đoạt lại mạng tinh thần, nhưng bị môi trường đột nhiên không trọng lực trong cơ giáp hất ra, đâm đầu vào thành cabin ngất đi.

Cơ giáp thần không biết quỷ không hay đổi chủ, nó khéo léo tránh thoát một đợt sóng hạt năng lượng cao, như bị ma nhập mà chui khỏi chiến trường hỗn loạn.

Quân trung ương lại bắn một đợt pháo ion, điện từ trường hỗn loạn lần này triệt để phá hủy thông tin liên lạc của quân thủ vệ Votaw. Không ai chú ý tới, ở bên cạnh sóng hạt, hai tiểu cơ giáp nháy mắt lướt qua nhau đã kết nối vào!

Các vệ binh Bạch Ngân Thập Vệ động tác rất nhanh, sau khi nối hai cơ giáp, trong vòng năm giây đã chuyển dời lên cơ giáp mới.

“Thống soái cẩn thận!”

Một cơ giáp của thủ quân Votaw bị bắn rơi tốc độ cao tông tới, Lâm Tĩnh Hằng đoạn hậu chưa kịp lên cơ giáp mới bị Lục Tất Hành nắm cánh tay trực tiếp kéo qua, và đồng thời, Lâm Tĩnh Hằng quyết đoán hoàn toàn giao mình cho Lục Tất Hành, thông qua mạng tinh thần, ngắt chỗ nối của hai cơ giáp, một người thao tác hai cơ giáp, cấp tốc điều chỉnh vị trí.

Lục Tất Hành kéo mạnh hắn lên người mình, mặt nạ bảo hộ trên trang phục du hành vũ trụ của hai người đập vào nhau, gần như đồng thời, cửa cabin tiểu cơ giáp hạ xuống, áp khí lập tức trở về như cũ, tiểu cơ giáp bị vứt bỏ trong thao tác viễn trình của Lâm Tĩnh Hằng đột nhiên tăng tốc, tông đến tàn hài cháy rực, nổ tan tành.

Nội tâm Bayer rất đỗi ưu thương: “… Vĩnh biệt, bò bí-tết.”

Lý Forlan đã nhanh nhẹn xử lý người lái trên cơ giáp, mỗi người một mũi thuốc mê mạnh, sau khi xong xuôi trói gô nhốt trong khoang y tế như quan tài, tiểu cơ giáp đến tay Lâm Tĩnh Hằng, sửa lại sự vụng về đỡ trái hở phải trong kẽ hở sóng hạt năng lượng cao ban nãy, trà trộn vào trước trận hai quân hỗn loạn như cá bơi, ngay cả nước sơn đặc biệt bên ngoài thân cơ cũng chưa tróc một tẹo nào.

Ngay sau đó, mạng truyền tin nội bộ của quân thủ vệ Votaw miễn cưỡng khôi phục: “Không cầm cự được nữa, rút!”

Lâm Tĩnh Hằng điều khiển cơ giáp trà trộn trong tàn binh bại tướng quân thủ vệ Votaw, chậm rãi thay quân phục của quân thủ vệ: “Đây là người phụ trách mới của quân thủ vệ? Chưa gặp bao giờ, từ đâu thăng lên vậy? Trước kia là chủ nhiệm phân xưởng của công ty quân phục à?”

Quân trung ương ấm ức mấy thập niên dùng pháo ion năng lượng cao đuổi quân thủ vệ Votaw ôm đầu chạy như chuột, giáng một bạt tai lên mặt trung ương liên minh, cứ thế công khai bao vây Votaw – một nửa trọng giáp chiếm tất cả tuyến đường vũ trụ xung quanh Votaw, một nửa còn lại trực tiếp đáp xuống trạm thu phóng cơ giáp của quân thủ vệ Votaw.

Trọng giáp mở cửa cabin, xe cơ giáp sát đất trùng trùng điệp điệp lái ra, lao thẳng vào khu trung ương liên minh bằng thế không thể ngăn cản.

Trên đường phố không có nửa bóng người, lục quân trong quân thủ vệ Votaw mắc hàng rào điện từ bên ngoài khu trung ương, song trong tình huống quỹ đạo Trái Đất tầm thấp đã bị cướp đi, hàng rào điện từ hoàn toàn là trang trí, bị xe cơ giáp rậm rạp ép lui lại từng tấc.

Thế cục toàn Thiên Hà Số 1 hết sức căng thẳng –

Cùng một thời gian, bộ chỉ huy sao thủ đô Thiên Hà Số 2, vừa rạng sáng, các vệ binh giao ban ca ngày và ca đêm, các sĩ quan thức đêm chờ nghe tin tức trong bộ chỉ huy bắt đầu tập thể gọi cà phê. Đột nhiên, hệ thống nguồn năng lượng của bộ chỉ huy bị tắt, một vệ binh tuần tra trợn to mắt, không kịp phản ứng, một robot an ninh hiền lành bên cạnh chợt quay đầu, súng laser xuyên qua ấn đường hắn.

Thiên Hà Số 3, trên thủ đô đang chìm trong giấc ngủ mơ, vô số xe cơ giáp đột nhiên ùa vào trung tâm thành phố, đám bạo đồ mang chip mình đồng da sắt nối đuôi nhau ra.

Thiên Hà Số 4, Thiên Hà Số 5…

Người chip nấp trong đám đông xé lớp ngụy trang dữ tợn, nhe răng nanh lao tới những con người không hay biết gì, điểm nhảy vũ trụ nhanh chóng bị khống chế, tín hiệu viễn trình không thể gửi đi!

Mà Thống soái quân trung ương các thiên hà còn tưởng rằng mình đã công chiếm Votaw.