Giờ chuẩn của Thiên Hà Số 8, 10:00 sáng.
Giờ chuẩn của Votaw, 18:25 chập tối.
Turan chỉ dẫn theo ba mươi cơ giáp, nhưng không phải tiểu cơ giáp, mà là trọng giáp siêu thời không Thiên Hà Số 8 tự mình sản xuất.
Đối với quân tiên phong tinh nhuệ nhất mà nói, “ba mươi” là một con số thần kỳ, nhỏ hơn hỏa lực không đủ, cao hơn thì phải hi sinh tính cơ động nhất định, ba mươi cơ giáp ở trong tay Turan, vừa có thể như u linh, vừa có thể như đao nhọn. Cô nghe tiếng bận máy đối diện Mân Côi Chi Tâm truyền đến, nòng pháo dự nhiệt chờ sẵn, như một kiếm khách tuyệt đại đặt ngang bảo kiếm trên đầu gối, vẻ mặt vô cùng trầm tĩnh – trầm tĩnh đến hầu như không giống một con xén tóc.
“Tướng quân Turan, thí nghiệm viên đội viễn chinh đến báo danh.”
“Ừm, đến.” Turan gật đầu, nhìn Bạc Hà mặc blouse trắng của nghiên cứu viên đi tới.
“Tướng quân, tôi phụng lệnh đưa thiết bị chi viện đến, mười sáu tàu vũ trụ dùng thực nghiệm có gắn máy khuếch đại đã chuẩn bị đủ,” Bạc Hà vẫy tay, trong thiết bị đầu cuối cá nhân tự động bắn ra, sơ đồ phân tích thiết bị tỉ mỉ và phức tạp trải từ trần nhà đến mặt đất, “Nói một cách đơn giản, lỗ hổng thời gian tự nhiên rất dễ sụp đổ, công việc chúng tôi làm lúc trước chính là ngăn cản loại sụp đổ này, để đi qua an toàn, bây giờ sóng quấy nhiễu trên mười sáu tàu vũ trụ này sẽ dẫn đến tác dụng ngược lại, tạo thành năng lượng hỗn loạn ở khu lỗ hổng thời gian tự nhiên, có thể đóng khu lỗ hổng thời gian trong thời gian nhất định.”
Turan hỏi: “‘Mắt lưới’ sau khi đóng lớn cỡ nào, có thể chui lọt sâu to chừng nào?”
Bạc Hà: “Đối diện cho dù bay vào cơ giáp to bằng một con bọ cánh cứng, cũng sẽ dẫn đến lỗ hổng thời gian sụp đổ, bị cuốn vào thời không hỗn loạn.”
“Được, đợi lệnh, chờ chỉ thị từ trung tâm chỉ huy.”
Bạc Hà thở phào ra, tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ kết quả cuộc họp của trung tâm chỉ huy.
Bạc Hà bỗng nhiên nói: “Không biết trung tâm chỉ huy sẽ cho ra kết quả gì… Tướng quân, chị cũng là người Votaw à?”
“Hửm? Làm sao có thể?” Turan cười, “Nhìn tôi giống con gái nhà giàu à?”
Bạc Hà chớp chớp mắt, đôi tay Turan rất thô ráp, do huấn luyện khắc nghiệt thường niên tạo thành, kiếp sống quân lữ dài lâu, khiến khí chất quân nhân che lấp hết thảy.
“Tôi sinh ra ở Thiên Hà Số 5,” Turan nói, “Lúc ấy dự luật quản lý trẻ em nuôi bên ngoài cơ thể vẫn chưa ra, trung tâm nuôi trẻ tư nhân mới ra đời và phát triển, quản lý lộn xộn, có một trung tâm nuôi trẻ tư nhân vừa khai trương tổ chức hoạt động, mời một đám vợ chồng mới cưới tham gia, giải thưởng hạng nhất là miễn phí thu thập tế bào của hai bên nuôi ấp ra một đứa con – tôi chính là quà tặng của trò chơi ấy, còn chưa ‘chào đời’ thì cha mẹ đã chia tay, vứt tôi cho trung tâm. Trung tâm nuôi ấp trẻ về sau do phi pháp mà bị đóng cửa, chúng tôi lại bị chính phủ dẫn đi. Sau đó bởi vì tinh thần lực tương đối nổi trội, lơ mơ bị Bạch Ngân Thập Vệ chọn đi làm quân dự bị, tôi gần như là nhóm quân dự bị cuối cùng, về sau không nhận người nữa, nghe nói là đề nghị của tướng quân Lục Tín, muốn để Bạch Ngân Thập Vệ từ từ hòa nhập vào liên minh, sau này sẽ bắt đầu như các đội ngũ bình thường, nhận người từ các trường quân đội lớn… Đáng tiếc, không thực hiện được.”
Bạc Hà hỏi: “Vậy chị có nhớ nhà không, tướng quân? Nếu có một ngày chúng ta đối đầu không khoan nhượng với liên minh, chị sẽ làm thế nào?”
Turan hết sức ngắn gọn tránh nặng tìm nhẹ: “Tôi? Có Thống soái rồi, tôi đương nhiên phục tùng mệnh lệnh vô điều kiện.”
Bạc Hà hỏi: “Vậy chị còn… tin và ngưỡng mộ tuyên ngôn tự do không?”
“Tin chứ,” Turan trả lời không hề do dự, song cô dừng một chút, lại nói, “Nhưng không giấu gì em, cô bé, cảm giác có thể phục tùng mệnh lệnh, mọi việc không cần làm chủ không gánh trách nhiệm thật là tốt.”
Bạc Hà: “…”
Turan tự mình đi đầu trái với quy định cấm lửa trên cơ giáp, cúi đầu châm một điếu thuốc: “Diệp Công thích rồng, vẫn sẽ vì rồng mà chiến, người thì, chậc – nào, kết nối với trung tâm chỉ huy Ngân Hà Thành cho ta, ta hút ít trai đẹp bồi bổ tinh thần.”
Trung tâm chỉ huy Ngân Hà Thành –
“Chúng tôi liên tục gửi yêu cầu đối thoại, liên tục như đá chìm đáy biển.” Lý Forlan mặt trầm như nước, “Chúng tôi có lý do cho rằng, liên minh rất có ý kiến đối với chuyện Thiên Hà Số 8 độc lập… Đúng vậy Tổng trưởng Lục, ngay không lâu trước khi thông tin liên lạc bị cắt đứt, ngành tình báo Đệ Nhất Vệ chúng tôi nghĩ cách tiến vào mạng nội bộ liên minh, tìm được trên nhật báo Votaw mới gần đây bài viết về việc Thiên Hà Số 8 lên tiếng, tiêu đề là ‘Kiên quyết chống lại độc lập phi pháp, trung ương liên minh từ chối tiến hành đối thoại ‘ngoại giao”.”
Anaquim nhún vai nói: “Điều này ít nhất chứng minh Duke không chặn tin tức chúng ta gửi đến trung ương liên minh.”
Thomas Dương bên cạnh sợ Lục Tất Hành không biết nhật báo Votaw, vội vàng giải thích: “Nhật báo Votaw là chó giữ nhà của trung ương liên minh, liên minh trung ương chỉ ai là nó sủa người đó, không biết xấu hổ có tiếng, trước kia hễ lượng tiêu thụ vừa giảm là bọn họ lại lôi Thống soái ra chửi một trận, Thống soái nhà tôi chính là cha mẹ áo cơm của bọn họ, đảm bảo thị trường.”
Poisson Dương thấy anh mình bắt đầu nói nhăng nói cuội, sợ hắn lại chọc giận Thống soái, thế là ở dưới bàn đạp Thomas một phát: “Trọng điểm của hắn là, thái độ của nhật báo Votaw đại diện cho thái độ của trung ương liên minh.”
Nói xong cẩn thận liếc nhìn Lâm Tĩnh Hằng, song ra ngoài dự kiến của hắn, tuy rằng Lâm Tĩnh Hằng thoạt nhìn có chút cảm giác mỏi mệt kỳ lạ, nhưng sắc mặt vẫn ổn, hơn nữa hết sức bình thản, không có vẻ sắp nổi giận: “Tiếp tục.”
“Chúng tôi cũng thu thập được một số nội dung thảo luận không thuộc chính phủ, rất nhiều cách nói trong người dân trước nay không phải là tin đồn vô căn cứ, đã chắt lọc ra một số tin tức,” Lý Forlan nói, “Thứ nhất, liên minh lo lắng quân trung ương không phục tùng lãnh đạo; thứ hai, các thiên hà cũng lo lắng liên minh trở lại trước chiến tranh, mình lại lần nữa trở thành công dân hạng hai; thứ ba, có lời đồn nói Tổng trưởng Lục đã thực nghiệm thành công virus Cầu Vồng, có một đội võ trang siêu cấp, chuẩn bị xâm phạm liên minh bất cứ lúc nào – tôi cho rằng lời đồn này thể hiện sự sợ hãi của liên minh đối với ‘hải tặc vực ngoại’, vừa vặn cũng cho thấy quân đội không thể cho người dân đủ lòng tin.”
Lâm Tĩnh Hằng cau mày, nhanh chóng trao đổi một ánh mắt với Lục Tất Hành.
Lý Forlan không biết “lời đồn” này không phải toàn là bịa đặt, ví dụ điển hình cho virus Cầu Vồng thực nghiệm thành công ngay trong phòng họp này, chẳng qua cậu đã từ bỏ tiến thêm một bước mà thôi.
Nhưng thực nghiệm của Lục Tất Hành luôn tiến hành bí mật, Thiên Hà Số 8 lại đóng cửa nhiều năm, tại sao sẽ xuất hiện lời đồn như thế?
Lục Tất Hành nở nụ cười, ở dưới bàn huých mũi giày Lâm Tĩnh Hằng: “Lời này không có vấn đề đâu, Lý tướng quân, không phải lời đồn, tôi quả thật có một đội võ trang siêu cấp bễ nghễ vô song, không phải chính là các vị ở đây sao?”
Turan ở đầu kia truyền tin viễn trình u u nói: “Một tên gei bỏ bùa mê thuốc lú cho một đám đàn ông, hiện trường thả ngải không có đạo đức, Thống soái, bọn họ đều đỏ mặt rồi, tôi đang ghi nhớ cho ngài đây.”
Lý Forlan ho một tiếng, trừng mắt nhìn Turan, tiếp tục đứng đắn nói: “Chỉ phán đoán từ nội dung của hiệu lệnh ba trăm lẻ sáu, cùng với lượng cấp và vị trí liên minh lần thứ hai tăng binh, liên minh có địch ý với bên ta, điều này rất kỳ lạ.”
Đội trưởng Đệ Nhất Vệ đứng dậy, mở thiết bị đầu cuối cá nhân, số liệu khổng lồ như nước chảy trải trên bàn họp: “Đây là toàn bộ số liệu về quân trung ương và liên minh hơn hai trăm ngày trước Đệ Nhất Vệ Đội thu thập, bao gồm biên chế, sức chiến đấu, võ trang, cấp số lượng – sau khi tổng hợp sắp xếp, chúng tôi cho rằng dựa theo xu thế này phát triển tiếp, thực lực quân sự song phương sẽ giữ trạng thái cân bằng tương đối trong hai đến ba năm, sau đó thì xem đánh cờ của các đại thiên hà với trung ương, và phải chăng sẽ xảy ra bùng nổ kỹ thuật.”
“Lúc ấy ở Mân Côi Chi Tâm, bởi vì quân trung ương giúp đỡ, liên minh bị tình thế bức bách, mặc chúng ta đi khỏi, hơn nữa không phát biểu ý kiến đối với việc Thiên Hà Số 8 độc lập, theo suy luận của anh, mới hơn hai trăm ngày, cuộc đánh cờ giữa liên minh và quân trung ương tình thế nghiêng về một phía khả năng không lớn. Như vậy chính là hai tình huống, hoặc là hiệu lệnh ba trăm lẻ sáu có thâm ý khác, liên minh không phải nhằm vào Thiên Hà Số 8, mà là dùng thái độ này che giấu điều gì; hoặc là quân trung ương và liên minh đã đạt thành nhất trí trên vấn đề Thiên Hà Số 8, đều cho rằng chúng ta là uy hiếp, bài tình cảm của tôi đã hết tác dụng.” Lục Tất Hành nói đến đây buông tay, đầy ẩn ý quay sang Lâm Tĩnh Hằng, “Xem ra không có khế ước giấy trắng mực đen, bài tình cảm không bền vững, Thống soái à.”
Lâm Tĩnh Hằng không hề nhận ra trong câu này của cậu có ý khác, gật đầu khá là nghiêm túc: “Tôi nghiêng về tình huống trước hơn – liên minh và quân trung ương đạt thành nhất trí khó hay không tôi không biết, nhưng thật sự đến thời điểm mấu chốt, phá vỡ đồng minh của họ lại rất đơn giản, dù sao ở chỗ Trạm Lư có danh sách Trái Cấm. Tại Mân Côi Chi Tâm tôi không nói gì là vì sao, Woolf nên hiểu rõ trong lòng mới đúng.”
Hắn nói xong, cả bàn họp bao gồm Turan tít bên cạnh lỗ hổng thời gian đều lặng ngắt như tờ, một đám người nhìn hắn chằm chằm, Lâm Tĩnh Hằng mù tịt nhướng mày: “Có vấn đề gì?”
Các tướng quân Bạch Ngân Thập Vệ tập thể cúi đầu như chim cút, nhao nhao bày tỏ tuyệt đối không có, Thống soái nói gì cũng đúng hết.
Thống soái thấu tỏ mọi việc, không chậm chạp một chút nào, nhất định là tư thế Tổng trưởng cầu hôn quá khó hiểu thôi.
Lục Tất Hành hơi bất đắc dĩ, nhìn hắn như cười như không.
Lâm Tĩnh Hằng: “Cho nên hiệu lệnh ba trăm lẻ sáu khả năng còn có một tác dụng khác – đe dọa chúng ta đóng cửa lỗ hổng thời gian tự nhiên.”
“Quả thật,” Lục Tất Hành thôi đùa giỡn, ngón tay gõ nhẹ trên mặt bàn, “Trong tình huống thế cục phức tạp, nguồn tin tức đơn nhất và ít ỏi, Thiên Hà Số 8 địa hình dễ thủ khó công, đối với chúng ta mà nói, phương án tối ưu trước mắt chính là đóng cửa lỗ hổng thời gian, đội viễn chinh hẳn đã đưa tàu quấy nhiễu đến chỗ Turan rồi nhỉ?”
Turan: “Tổng trưởng, đã nhận được.”
“Đổi vị trí suy xét một chút, tin tức của tôi bên ngoài biết không nhiều, cho nên việc này càng giống mấy phương thế lực thần bí nhằm vào Tĩnh Hằng hơn,” Lục Tất Hành chậm rãi nói, “Có vết xe đổ biên giới Thiên Hà Số 7 và 8 năm đó, anh cửu tử nhất sinh trở về, liệu còn giẫm lên vết xe đổ hay không.”
Đúng lúc này, bên phía Turan đột nhiên vang lên một tiếng, các ánh mắt trong phòng họp tập trung trên màn hình truyền tin.
“Đối diện lỗ hổng thời gian có sóng năng lượng dị thường,” Turan trầm giọng nói, “Hẳn là có cái gì đang ý đồ xuyên qua, còn xen lẫn một số tin tức – Bạc Hà!”
“Vâng, lập tức giải mã.”
Lord có thể cảm nhận được, độ kết hợp người cơ của mình đã giảm xuống một giá trị tới hạn cực kỳ nguy hiểm. Hắn được sự yểm hộ của đồng đội, trốn khỏi trọng giáp của Duke, trên đường bị hải tặc “Hiệp hội chống Utopia” truy kích, lúc này đạn đạo đã bắn hết, pháo ion năng lượng cao một bên phát nổ, may mà tách ra nhanh, dù là như thế, thân cơ cũng đã móp méo không thành hình dạng, trong cơ giáp đã không cách nào duy trì trọng lực và áp khí, Lord mặc trang phục du hành vũ trụ, buộc mình lại cố định, tiêm liều thuốc thư giãn cuối cùng vào cơ thể.
Cơ bắp co rút khiến hắn đau đớn co mình lại – gắng gượng thêm một lúc, Lord nghĩ, sắp đến Mân Côi Chi Tâm rồi.
Hắn xuyên qua mạng tinh thần, cắn răng xem chừng truy binh phía sau một cái, thuốc thư giãn cưỡng chế nâng cao tinh thần lực, Lord quát to một tiếng, tiến hành nhảy khẩn cấp lần thứ năm, cảm giác xé rách khó có thể chịu được truyền đến, trong cơ giáp tiếng cảnh báo inh ỏi, trước mắt Lord tối sầm.
Nhảy khẩn cấp thành công!
Hắn đã về đến vùng gần Mân Côi Chi Tâm, nơi này có trọng binh quân thủ vệ biên cảnh Thiên Hà Số 1 canh gác, bọn hải tặc không dám đuổi đến đây!
Lord như trút được gánh nặng, lúc này, một tín hiệu viễn trình quét qua, là quân thủ vệ biên cảnh muốn kiểm tra thân phận của hắn. Lord chật vật thở hổn hển: “Tôi là đại diện quân thủ vệ biên cảnh Thiên Hà Số 1, thượng tá Lord, phụng lệnh cùng tướng quân Duke trở về Votaw, trên đường bị hải tặc Hiệp hội chống Utopia tập kích, tướng quân Duke bị ám sát, tôi muốn nói chuyện với Thiên Hà Số 8…”
Hắn còn chưa dứt lời, đã bị nòng pháo lạnh băng tập trung.
Lord sững sờ: “Tôi là…”
“Tướng quân Duke hạ lệnh cắt đứt thông tin liên lạc với Thiên Hà Số 8, quân ta có kẻ phản bội.” Đối phương lạnh lùng nói, “Nếu không muốn chết, hãy tháo dỡ võ trang, ở tại chỗ đợi vớt, đừng giở trò.”
Trong đầu Lord trống rỗng, hắn nghe rõ mồn một tiếng thở dốc nặng nề của mình, ngay sau đó mấy cơ giáp của quân thủ vệ biên cảnh bao vây tới. Thượng tá ngây thơ sống yên bình mấy chục năm, một lần nữa bị đẩy lên đầu gió thời đại, cảm nhận được một cách chân thực sóng ngầm ghê người phía dưới.
“Đến Thiên Hà Số 8, tìm Lâm Tĩnh Hằng.”
“Cầu viện Thiên Hà Số 8 -“
Lord đột nhiên dùng năng lượng còn sót lại tăng tốc hết cỡ, tiểu cơ giáp như sắt vụn đồng nát lao vọt đi, cùng lúc đó, đối phương cũng khai pháo không nương tình chút nào. Lồng phòng hộ của Lord đã tan thành khói bụi từ lâu, chỉ cần bị lửa đạn sượt trúng, hắn sẽ lập tức biến thành một đống cháy sém, hắn không dám quay đầu nhìn lại, toàn dựa vào bản năng tránh trái né phải, song cơ giáp làm sao nhanh hơn pháo ion được?
Trên mạng tinh thần có thể nhìn thấy pháo ion đan nhau tránh cũng không thể tránh mà lao tới hắn.
Lord nhắm mắt lại.
Đúng lúc này, mấy cơ giáp đột nhiên chui ra, lồng phòng hộ lâm thời thêm lên tiểu cơ giáp của Lord, vừa hay triệt tiêu lẫn nhau với pháo ion phóng tới, xung kích năng lượng khổng lồ bắn tiểu cơ giáp của Lord về hướng Mân Côi Chi Tâm có lực hút mạnh.
“Hắn có đồng lõa!”
“Cơ giáp loại này là Hiệp hội chống Utopia, quả nhiên là kẻ phản bội!”
Lord ở trong mạng tinh thần quay ngoắt đầu lại, phát hiện trên mấy tiểu cơ giáp cứu hắn rõ ràng có dấu hiệu Hiệp hội chống Utopia, chuyện này lại là thế nào? Lord cảm thấy đại não sắp nổ tung, song theo khu lỗ hổng thời gian tới gần, hắn đã không có thời gian suy nghĩ nhiều.
Quân thủ vệ biên cảnh Thiên Hà Số 1 đã sử dụng thiết bị chặn tín hiệu, Lord cắn răng, trực tiếp dùng thân cơ của mình tông tới, một tin tức mang theo máu xuyên qua phong tỏa thông tin, đến Thiên Hà Số 8: “Tướng quân Duke bị ám sát mất mạng, Nguyên soái Woolf đã bị bọn họ khống chế, cầu viện Thiên Hà Số 8! Lâm tướng quân, cứu chúng tôi với!”
Turan đứng bật dậy: “Ngươi nói cái gì? Duke chết rồi!”
Cơ giáp của Lord bốc cháy, trong vụ nổ mạnh hắn không mở được mắt, ngay sau đó, phần đuôi cơ giáp bị đạn đạo tới theo bắn trúng, chút ít khí thể trong cabin khiến tiểu cơ giáp ngắc ngoải nổ tung như pháo hoa, giống như que diêm cả đời chỉ đốt một giây vậy.
Năm ấy, gã thiếu niên lính mới tò te gõ cửa thượng tướng, gót chân chạm nhau, căng thẳng chào đúng tiêu chuẩn: “Lâm thượng tướng!”
Người đàn ông kia quay đầu, quá nửa khuôn mặt giấu trong bóng tối, chỉ lộ ra góc mặt nghiêng lãnh đạm và đôi mắt màu xám, hơi gật đầu chào hắn.
Lord nghe thấy tim mình đập như điên.
“Sinh viên tốt nghiệp vinh dự khóa 260 học viện Ulan, Andrew Brandon Lord báo danh. Hi vọng có thể đi theo bước chân ngài, chiến đấu suốt đời vì liên minh, tuyên ngôn tự do vạn tuế!”
Hi vọng có thể đi theo bước chân ngài…
“Uỳnh”!
“Chờ chút, tướng quân Turan, một đoạn tin nhắn khác.” Bạc Hà trầm giọng nói, “Giải mã sắp hoàn thành…”
“Đây là quân thủ vệ biên cảnh Thiên Hà Số 1, gửi lời chào Tổng trưởng và Thống soái Thiên Hà Số 8, tướng quân Duke ra lệnh cho chúng tôi trong tình huống nguy cơ cắt đứt liên lạc với Thiên Hà Số 8, tướng quân Duke hiện tại mất liên lạc, có phải bị ám sát hay không thì trước mắt chưa thể biết, nội bộ quân tôi có gian tế hải tặc trà trộn, khi nãy đột phá vòng vây quân tôi, truyền tin tức không thật đến đồng bào Thiên Hà Số 8, xin chớ cả tin. Lặp lại một lần, xin chớ cả tin -“
Tin sau có lý lẽ và bằng chứng, còn kèm theo một đoạn phim từ máy quay quân dụng.
Turan chợt chuyển hướng cổng thông tin liên lạc: “Thống soái!”
13:34 chiều, giờ chuẩn Thiên Hà Số 8.
21:59 khuya, giờ chuẩn Votaw.
Trong khu lỗ hổng thời gian Thiên Hà Số 8, mười sáu tàu vũ trụ đồng thời phóng ra quấy nhiễu.
Thiên Hà Số 8 do dự đã đóng cửa lỗ hổng thời gian.
Cùng một thời gian, tin tức bay đến ban thư ký quốc hội liên minh và “Neverland”.
Lâm Tĩnh Xu hít sâu một hơi: “Ra tay thôi, ta thắng rồi.”