Thiên Y rời đi sau đã đi tới một cái địa điểm khác, tại đây xung quanh là một vùng sương mù bao quanh, ở nơi hắn đứng bây giờ, có lấy từng cây dừa năm cành lá xòe ra, thỉnh thoảng còn có từng giọt nước do sương mù tích tụ rơi xuống vang lên từng thanh âm tích tắc…
Ở giữa khu vườn dừa này, có lấy một cái bệ đá được đặt ở đấy, mà trên bệ đá thì lại được cắm lấy một thanh thước màu đen.
Thanh này màu đen thước dài tới năm tấc, nó bề ngoài giống như một cái thước đo được các giáo viên dùng để kẻ phấn…
Nhìn vào nó lúc, Thiên Y không hiểu sao tâm tình vốn lạnh nhạt cùng trầm tĩnh bỗng nhiên càng trầm tĩnh.
Tựa hồ, cái này cây thước màu đen có thể khiến cho bất kỳ ai nhìn vào bình tĩnh tâm tình trờ lại vậy, có nó tại vạn vật đều phải yên tĩnh theo nó.
Thiên Y cứ như vậy đứng đấy nhìn nó một hồi thật lâu, trong tích tắc tiếp đó, Thiên Y đi tới bên cạnh nó.
Khi hắn đi tới bên cạnh nó lúc, Vĩnh Hằng Luân bỗng nhiên bạo động, theo đó nó toát ra sáu sợi kim quang xuyên ra mi tâm của Thiên Y rồi quấn lấy cây thước.
Cây thước kia cũng như bị kim quang kích thích, nó quanh thân cũng nổi lên sáu sợi quang mang màu trắng. Dần dần, quang mang màu trắng cùng sáu sợi kim quang nối liền với nhau.
“Oành oành…” Sáu tiếng vang giống như thiên địa nhịp đập vang lên, chỉ thấy kim quang kết nối cùng sáu sợi quang quang sau chúng hình thành sáu viên ngọc rồi ngự không ở trên đầu Thiên Y.
Phong Ấn Kỹ Năng vừa ra, thiên địa một mảnh trầm luân, không gì không thể phong! Nó chung cực hình thái nhưng có thể phong hết vạn vật trong thiên địa.
Thiên Ẩn Kỹ Năng vừa ra, có thể ẩn dấu hết thảy. vạn vật hư hóa, không gì không thể đồng hóa! Nó chung cực kỹ năng có thể biến hóa bất kỳ cái gì hình thái, vật thể, không nhìn hết thảy công kích.
Cảm Ứng kỹ năng vừa ra, vạn vật không thể lẩn trốn, thiên địa trong không gì có thể thoát khỏi nó cảm ứng! chung cực hình thái nhưng có thể dự đoán trước tương lai ba giây.
Thiên Nhai Kỹ Năng vừa ra, thiên địa không gì có thể tránh né! Nó chung cực hình thái nhưng có thể bỏ qua bất kỳ cái gì phòng thủ, không gian cùng thời gian khoảng cách mà công kích tới đối thủ.
Không Luân kỹ năng vừa ra, thiên địa không có chỗ nào không thể đi, nó chung cực hình thái có thể nhất niệm xuất hiện tại bất kỳ nơi nào trong thiên địa, trực tiếp bỏ qua không gian, thời gian đi tơi địa điểm ngươi đã từng đi.
Phiêu Miểu kỹ năng vừa ra, một ánh mắt có thể giết người, ngay cả thiên địa cũng không thể tránh được huyễn thuật của nó!
“Thu.” Thiên Y đứng đấy nhất niệm điều khiển Vĩnh Hằng Luân trực tiếp thôn phệ lục đại kỹ năng kia.
Bên trên Tôn Chủ chính là Chân Quân, Thiên Quân.
Kỹ Năng nhưng là thuộc về Thiên Quân độc quyền, mỗi người đột phá Thiên Quân sau đều có cơ hội lĩnh ngộ ra một loại Kỹ Năng của mình, chỉ một loại kỹ năng nhé!
Năm đó, Thiên Y đột phá Thiên Quân sau từng lĩnh ngộ Thiên Nhai Kỹ Năng, hắn năm đó từng đứng trong tộc nhưng chém giết kẻ thù ở nơi xa xôi nhất thế gian, có thể nói năm đó hắn ngoại trừ Cửu Kiếm Hư Vô bá đạo ở ngoài còn có phụ trợ công kích Thiên Nhai kỹ năng.
Từ đó có thể thấy được hắn năm đó là cỡ nào bá đạo mà mạnh mẽ, trong tay sáng tạo ra Cửu Kiếm Hư Vô, còn có lấy Tàn Thiên chém hết thảy điểm yếu thiên phú, có lấy Thiên Nhai kỹ năng làm phụ trợ bỏ qua tất cả chém lên đối phương, từ đó việc hắn làm đệ nhất cường giả cũng không phải nói suông.
Kỹ năng được chia làm tiểu thành, đại thành, viên mãn.
Thiên Y bây giờ có thể nhờ vào Vĩnh Hằng Luân bỏ qua hết thảy trói buộc trực tiếp cướp đoạt sáu đại kỹ năng để mình có thể sử dụng.
Vạn cổ tới giờ, còn chưa từng nghe có ai có thể một mình nắm dữ hai loại kỹ năng chứ đừng nói gì tới sáu loại một lúc, có thể nói hắn bây giờ đã là độc nhất vô nhị.
Mà từ trong cây thước đen này nhưng lại ẩn chứa sáu đại kỹ năng, như vậy có thể nghĩ năm đó hắn mạnh mẽ muốn cướp đoạt vật này cũng không phải không có lý, càng quan trọng hơn nó còn là một cái chìa khóa để hắn đi lấy thứ còn kinh khủng hơn sáu đại kỹ năng.
Thiên Mộ chủ nhân từ trước tới giờ có lẽ không biết cây thước này là chân chính cái gì, mà dù hắn có biết thì cũng không thể sử dụng được nó, bởi vì muốn lấy đi sáu đại kỹ năng thì bắt buộc phải có Vĩnh Hằng Luân làm môi giới, còn lại thứ khác thì không bao giờ được.
Tay phải nhẹ nhàng rút nó ra khỏi bệ đá, động tác là như vậy quen thuộc mà dễ dàng, tựa hồ hắn trước đây thật lâu từng làm rất nhiều động tác như vậy.
“Đi thôi, đi tìm lại những thứ đã bị quên lãng.” Thiên Y nhìn nó một cái rồi đặt sau lưng rồi biến mất tại chỗ.
Một lần nữa xuất hiện, Thiên Y lại đi tới một cái khác không gian.
“Gào gào.” Thiên Y vừa đi tới sau đã nghe thấy từng tiếng gào thét của oan hồn vang lên, xung quanh đây có lấy vô cùng vô tận oan hồn đang vờn qua vờn lại, có lấy từng tia tàn ảnh màu trắng xẹt qua không gian..
Mà ở giữa đám này oan hồn nhưng lại đang ngồi đấy Huyền U, khi Thiên Y đi vào lúc nàng cũng như cảm giác được cái gì, ánh mắt tinh khiết mở ra nhìn về phía Thiên Y.
Thiên Y nhìn nàng đôi mắt lúc trong lòng không hiểu sao có một cỗ mất mát, từ sâu trong đôi mắt nàng hắn biết nàng đã thành công áp chế Yêu Băng ý chí, đáng tiếc, nàng vẫn phải gánh chịu lấy một phần tính cách của Yêu Băng, cho nên cái kia mỉm cười thiên sứ, cái kia tinh khiết ánh mắt sẽ không còn tồn tại được bao lâu…
“Thiên Y đại ca.” Huyền U thấy hắn lập tức vui mừng gọi một tiếng rồi chạy tới.
“Là ta.” Thiên Y ánh mắt lạnh nhạt đảo qua nàng, thấy nàng không có bị Yêu Chủ Yêu Băng ảnh hưởng tới tính cách sau cũng tạm thời để tâm xuống.
Chỉ là hắn biết, nàng rồi cũng sẽ có một ngày bị Yêu Chủ Yêu Băng ảnh hưởng tính cách, cho nên hắn cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý.
Tới lúc đó có lẽ hắn có chút thương tâm khi Huyền U thay đổi, nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi, bởi vì hắn biết, ngày đó chung quy vẫn sẽ tới, cho nên hắn đã chuẩn bị đầy đủ tâm lý, hơn nữa đối với hắn mà nói, nàng chỉ là một cái người qua đường trên bất chợt gặp nhau, đi hết đường sẽ lại mỗi người một ngả mà thôi.
Dù sao, dù nàng có áp chế, thậm chí lấy Huyền U làm chủ ý thức đời này thì hắn và nàng cũng không thể đi chung một chặng đường, bởi vì dù muốn dù không thì nàng cũng là Yêu Chủ Yêu Băng chuyển thế, cái này sự thật là không thể chối cái, Thiên Y cũng sẽ không chấp nhận luôn có một cái nguy hiểm sự vật như vậy đi bên cạnh mình.
Bây giờ nàng có thể không mạnh, nhưng sau này đây, ai biết nếu nàng đi chung với hắn rồi cho hắn một kiếm từ sau lưng hay không? Việc Yêu Chủ Yêu Băng mạnh mẽ cướp quyền làm chủ ý thức của thân thể cũng không phải là không thể xảy ra nha, dù sao Yêu Chủ Yêu Băng chung quy đã từng là tồn tại mạnh nhất thiên địa một trong…
Việc hắn tha cho nàng một mạng đã xem như là làm hết khả năng, từ giờ trở đi, nàng có thể hay không áp chế Yêu Băng ý chí vậy thì do nàng rồi.
Chỉ là, thâm tâm nơi sâu làm sao lại cam lòng đây? Thiên Y vẫn sẽ lựa chọn giúp nàng tới mức không thể giúp được nữa mới thôi…
“Ta đã đột phá Phá Cung trung kỳ.” Huyền U nhảy tới ôm cổ hắn cười đắc ý khoe khoang, năm tuổi, à không, bây giờ đã là tám tuổi, tám tuổi đột phá Phá Cung trung kỳ đặt ở đâu cũng là một việc rất đáng kiêu ngạo.
“Rất tốt.” Thiên Y buồn cười nhìn nàng vuốt vuốt lưng nàng, hắn cũng không bất ngờ chút nào, bởi vì lúc trước khi vượt qua bát quan trong nàng có thể đột phá cảnh giới cao hơn nhưng lại bị hắn áp chế cho nên không thể đột phá, nhưng giờ khi không có hắn áp chế cho nàng mà nói việc đột phá cũng không phải là cái gì khó khăn.
Dù sao Thiên Mộ cơ duyên cũng không phải là tầm thường cơ duyên, nếu không thì cũng không có người chạy như vịt đi vào như vậy.
“Đi thôi.”
Ôm lấy Huyền U Thiên Y một bước vượt qua thời gian khoảng cách trực tiếp đi ra khỏi Thiên Mộ.
Vừa đi ra lúc, hai người đã tưởng mình đi nhầm địa chỉ, bởi vì bên ngoài bây giờ khắp nơi có lấy từng gian nhà, có lấy từng đội ngũ, tu sĩ tán tu đi qua đi lại…
Tại đây không biết từ lúc nào đã trở thành một nơi cứ điểm của các tu sĩ, trên con đường dài trên có lấy từng cái quầy hàng đang rao bán bảo vật, linh dược…
Từ gần ba năm trước, khi Thiên Y ra tay làm cho Luân Hồi Thiên Mộ trồi lên đại địa sau từng có người phát hiện nơi này, theo đó bọn họ bắt đầu tìm hiểu xem nơi này có phải là cái gì bị quên lãng đại địa hay không, mà trong quá trình tìm kiếm đó bọn họ nhưng phát hiện trong này cơ duyên cực kỳ nhiều cho nên đều đi tới đây để thử vận may.
Thiên Y cũng không bất ngờ trước tràng cảnh xung quanh này, ba năm đủ để thay đổi rất nhiều chuyện, kể cả Thiên Y bây giờ cũng đã là đột phá tới Địa Tôn viên mãn, chỉ thiếu chút nữa là đột phá lấy Thiên Tôn.
“Phốc.” Liền hai người vừa đi đứng được một lát lúc một thanh âm trầm đục vang lên.
“Vù.” Một bàn tay già nua vượt qua thời không lấy tốc độ cực nhanh lao tới hai người, từ bàn tay trên tản mát ra một cỗ cực kỳ đáng sợ khí tức, tựa hồ tại bàn tay này phía dưới thiên địa cũng không thể thoát khỏi nó vậy.
Nhìn cái kia bàn tay vậy mà hướng mình đánh tới Thiên Y cũng không ngoài ý muốn, một ngón tay tùy ý nhất chỉ hoành không đánh ra.
Một chỉ tùy ý nhưng có thể đâm thủng không gian, thời gian đều bị gãy từng khúc tại một chỉ tùy ý này.
“Phốc.” Một chỉ tùy ý kia lấy tốc độ còn nhanh hơn cả bàn tay trực tiếp lấy bén nhọn nhất khí thế đâm thủng bàn tay kia.
“Aaa.” Một tiếng thét vang lên, chủ nhân bàn tay cũng không ngờ tới một chỉ nhìn như không mạnh mẽ kia lại có thể đâm thủng bàn tay mình.
“Phốc.” Tại sát na này, lại một trường kích mang theo khí thế như có thể đồ sát Thần Chi, quét đãng bát hoang lao tới yết hầu Thiên Y.
Nó nhanh nhưng không thể thấy được quý tích, tựa hồ khi nó đâm ra lúc ngươi yết hầu đã bị nó đâm thủng trước vậy.
Thiên Y nhìn cũng không thèm nhìn chiến kích kia, tay phải trực tiếp dơ ra, hai ngón tay dang ra rồi kẹp lấy chiến kích khiến nó không thể tiến thêm một bước nữa.
“Giết.” Chủ nhân chiến kích cuồng hống một tiếng, thao thiên không dứt khí huyết điên cuồng thôi động, hắn dùng tất cả thực lực như muốn cắt đứt bàn tay của Thiên Y rồi đâm thủng yết hầu của hắn.
Đáng tiếc, dù hắn có dùng bao nhiêu sức lực thì cũng không thể di động được chiến kích mảnh may, tựa hồ cái kia nhìn như yếu đuối hai ngón tay là Thương Thiên Chi Thủ, ngươi có mạnh bao nhiêu thì tại trước mặt nó vẫn là như vậy yếu đuối vô lực.
Thiên Y ánh mắt nhìn về hai người trước, chỉ thấy cả hai người bề ngoài có chừng hơn lục tuần, dáng người gầy gồ, trên thân mặc lấy một bộ thanh y, trên vai thì có lấy một cái gì đó ký hiệu mà Thiên Y cũng chẳng thèm để ý.
“Nha, tại sao luôn có nhiều như vậy tên ngu ngóc muốn thiêu thân lao đầu vào lửa đây.” Thiên Y nhìn hai người cười nhạt chậm rãi nói.
Nếu hắn đoán không nhầm thì hai người này hẳn là thấy hắn xuất hiện rồi biết hắn từ Thiên Mộ đi ra, sau đó trong lòng tham lam đi ra muốn cướp đoạt cơ duyên đi, dù sao Thiên Y thì không nói, nhưng Huyền U bề ngoài chỉ mới tám tuổi đã đột phá Phá Cung trung kỳ, như vậy không bị người nghĩ nhiều mới là lạ.
Chỉ là đáng tiếc hai người này đánh giá quá thấp Thiên Y, mà cái giá phải trả nhưng là…
“Keng.” Thiên Y hai ngón tay trực tiếp bẻ gãy chiến kích, sau đó hắn vút mũi kích về lão giả ra tay hắn trước, theo đó bàn tay khẽ đẩy, chiến kích bị bẻ gãy trực tiếp lui về sau đâm xuyên tâm lấy người trước.
“Dừng tay.” Khi Thiên Y vừa ra tay lúc đằng xa vang lên một giọng nói tràn ngập bá đạo không cho cái lãi.
Chỉ tiếc, hắn vẫn chậm một chút…