Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 545: Ngoại truyện: K (1)




Sở Du Ninh được K ôm vào trong ngực, cánh tay mềm mại của cô vòng lên cổ của K, cô dùng đôi môi bị thao đến mức đỏ bừng của mình hôn lên khóe miệng của K, nhẹ nhàng xoa dịu cơn giận trong lòng K.

Ngay từ đầu K cũng không đáp lại cô, anh mặc cho Sở Du Ninh hôn mình. Sở Du Ninh hôn một lúc lâu mà K cũng không quan tâm đến cô, cô hơi cảm thấy tủi thân, cuối cùng cô hôn mạnh lên môi của K, sau đó cô dừng lại một lúc lâu, trong đôi mắt của Sở Du Ninh hiện lên vẻ lùi bước, cô lùi về phía sau với cơ thể cứng đờ.

Đôi mắt của K chợt lóe lên, anh đè chặt cái ót của Sở Du Ninh và hôn lên môi cô một cách mãnh liệt.

Đôi mắt của Sở Du Ninh cũng chợt lóe lên, dùng cơ thể mềm mại nghênh đón nụ hôn triền miên của anh, cô ước gì có thể dùng hết tất cả sự nhiệt tình của mình để hôn đáp lại K.

Sở Du Ninh biết anh tức giận, cho nên cô mới dùng cách này để dỗ dành anh, điều này có ý nghĩa không, anh có vị trí rất quan trọng ở trong lòng của cô hay sao?

Bỏ đi, K cũng phải thừa nhận, đúng là anh rất ghen tị. Sự ghen tị này khác với lúc cô ở chung với những người như Tưởng Thanh Vũ, khi anh nhìn thấy ánh mắt thâm tình thỏa mãn của cô, khi anh nghe thấy cô nói cô thích Cố Nam, trái tim của anh rất đau đớn, giống như… cô không quan tâm đến anh và cô có liên hệ lợi ích chặt chẽ như thế nào, cơ thể hai người dây dưa kịch liệt như thế nào cũng không hề có ý nghĩa gì.

Cô yêu người đàn ông biết biến hình kia sao? Cô có thể rời khỏi bọn họ, không bao giờ cần bọn họ hay không? Đến lúc đó bọn họ và cô chỉ còn liên quan đến vấn đề lợi ích?

Nghĩ đến chuyện mình và cô sẽ đi đến bước đường đó, K đau lòng đến mức không thể hô hấp. Không! Không thể, anh sẽ không buông tay! Tuyệt đối sẽ không buông tay! Nếu cô trêu chọc anh, thì cô cũng chỉ có thể dây dưa cùng anh, cho dù phải chết, thì anh cũng không buông tay!

K đâm mạnh côn th*t cương cứng vào d*m huy*t đã sưng đỏ của Sở Du Ninh, chỉ có như vậy thì trái tim hoảng loạn của anh mới có thể được trấn an một lát, anh mới có thể cảm nhận được cô vẫn là của anh, cô sẽ không rời đi bởi vì bất kỳ nguyên nhân nào!

Sở Du Ninh cảm nhận được sự hoảng loạn của K, đáy lòng của cô dâng lên một cảm giác phức tạp khó có thể giải thích được.

Mặc cho côn th*t điên cuồng ra vào ở thân dưới, cô dùng bàn tay vuốt ve gương mặt của K, trong đáy mắt tràn đầy dục vọng của anh lóe lên vẻ không muốn xa rời, thâm tình và… sợ hãi.

Động tác mãnh liệt của K đột ngột ngừng lại, theo lý mà nói, lúc nãy Sở Du Ninh cũng dùng đôi mắt thâm tình thỏa mãn để nhìn Cố Nam, cho nên khi cô nhìn anh bằng ánh mắt như vậy sẽ khiến anh nghĩ đến cảnh tượng kia, nhưng lúc này trong ánh mắt của cô lại hàm chứa những thứ khác…

Ngón tay của K lướt qua khóe mắt của Sở Du Ninh, khiến cảm xúc trong đáy mắt của cô càng lộ ra một cách rõ ràng.

Cô không muốn xa rời anh, anh biết rõ. Không chỉ có anh, còn có Tưởng Thanh Vũ và Cố Đông, khả năng cả đời này bọn họ sẽ không ngừng giành giật được làm t.ình cùng cô, chỉ khi cô đối mặt với tình cảm của bọn họ, thì cô mới có thể yên tâm, cô mới có thể sinh ra cảm giác không muốn xa rời.

Cũng đúng là bởi vì cô không muốn xa rời, nên cô mới khiến cho những người lạnh nhạt vô tình như bọn họ, đối xử với cô rất dịu dàng …

Vậy… cô đang sợ hãi cái gì? Được nhiều yêu thương cưng chiều như vậy, cô còn phải sợ hãi về điều gì? K nhìn Sở Du Ninh bằng ánh mắt nghi ngờ, đầu ngón tay của anh dừng ở trên khóe mắt của cô.

Khi Sở Du Ninh nhìn K, đôi mắt của cô lại đỏ lên, cô chậm rãi dán sát mặt mình vào mặt của K, khi đôi môi của cô sắp dán lên môi của anh, đôi mắt của cô lại dần dần trở nên ướt át: “Hứa với em…” Sở Du Ninh nói với giọng điệu nghẹn ngào: “Lúc anh muốn rời khỏi, thì nhất định em phải là người được biết đầu tiên…”

Con ngươi của K đột ngột co rút, bởi vì điều này nên cô cảm thấy sợ hãi hay sao?

Bàn tay to lớn của K ôm lấy vòng eo của Sở Du Ninh, anh ôm chặt lấy cô, sau đó anh hôn lên đôi môi của cô một lần nữa. Hoàn toàn khác biệt với cách chiếm đoạt bá đạo trước đó, lần này K hôn cô một cách tràn tràn đầy yêu thương, dịu dàng đến mức hốc mắt của Sở Du Ninh lại đỏ lên một lần nữa.