Cơ thể của Sở Du Ninh trở nên cứng đờ, cô quay đầu lại trừng mắt nhìn Sở Du Nhàn theo bản năng, cô ước gì mình có thể ném một cái tát lên trên mặt hắn, trong đôi mắt của cô đều là sự tức giận, giống như đang nói: “Cái tên súc sinh này, em dám cõng chị mình và dẫn anh rể đến am ni cô để chơi đùa ni cô à!”
Thấy Sở Du Ninh như vậy, Sở Du Nhàn phụt cười, hắn bóp chặt gương mặt của cô và hôn lên, hắn không hề quan tâm đến việc không bao lâu trước cái miệng nhỏ này đã từng ăn cây côn th*t của Cố Nam.
Sao Sở Du Ninh có thể để hắn thực hiện được mong muốn của mình, cô ra sức giãy giụa, nhưng cách giãy giụa của cô cũng rất có kỹ thuật, cô không ngừng lắc lư cơ thể, giống như cô muốn tránh thoát sự khống chế của Sở Du Nhàn ngay lập tức, điều này khiến cho Sở Du Nhàn giữ chặt cơ thể của cô trong vô thức, sau đó hắn bóp mạnh bộ ngực của cô.
Sở Du Ninh không thể di chuyển cái đầu của mình, đây không phải là cô không chịu giãy giụa, chỉ là có vẻ như cô rất dùng sức, nhưng lại giống như bị Sở Du Nhàn giữ chặt, nên cô không thể tránh thoát. Cũng chỉ có chính bản thân Sở Du Nhàn mới biết, hắn sợ mình làm đau cô, nên hắn cũng không dùng quá nhiều sức.
Đừng nói đến chuyện cảnh tượng này lọt vào trong mắt của K thì K sẽ có cảm nhận như thế nào, trước kia anh đã từng nhìn thấy những người đàn ông khác trêu đùa Sở Du Ninh, nhưng anh đều xem trong video hoặc là phát sóng trực tiếp, nhìn trực tiếp như bây giờ vẫn là lần đầu tiên, mà lần này cố tình không phải là người khác, là Sở Du Nhàn – em trai của Sở Du Ninh, là người luôn gọi anh là anh rể…
Mà bây giờ người anh rể này lại phải nhìn em rể đùa giỡn vợ của mình, mà rõ ràng Sở Du Ninh cũng không quá bằng lòng!
Loại cảm giác này khiến tâm trạng của K tâm trở nên u ám, nhưng cơ thể của anh lại bất giác cảm thấy hưng phấn
“Không… Đừng…” Sở Du Ninh từ chối một cách mơ hồ, cô ra sức tránh né nụ hôn của Sở Du Nhàn, nhưng Sở Du Nhàn lại giống như âm hồn không tan, mặc kệ cô trốn đến đâu, thì hắn cũng có thể lập tức tìm hắn, làm cho những lời từ chối và xin tha của cô chỉ có thể tràn ra những tiếng rên rỉ ngọt ngào từ trong đôi môi.
K xoay người đi đến bên cạnh bàn thờ, ở đây khác hẳn ngôi miếu đổ nát của Cố Nam, tuy am ni cô này hơi nhỏ, nhưng nó được quét dọn rất sạch sẽ, trên bàn thờ đều là Mộc Hoa Lê* thượng đẳng, vừa nhìn là biết nó được lưu lại từ thời mạt thế, tám mươi phần trăm là người ở phía dưới nghe thấy Sở Du Nhàn muốn xây am ni cô, nên đã cố ý đưa lên để lấy lòng hắn.
*Ông là một trong những vị tướng vĩ đại nhất từng phò tá Thành Cát Tư Hãn chinh trong các chiến dịch lớn, từ việc thống nhất các bộ lạc Mông Cổ đến việc đảm nhiệm vị trí chủ lực trong cuộc chinh phạt nhà Kim, cùng nhiều trận đánh giúp đế quốc Mông Cổ kiểm soát hầu hết các vùng Trung Á và Đông Á.
Trên bàn thờ cũng có rất nhiều tươi trái cây được dâng lên, nhìn lướt qua chính là những vật phẩm của Triệu Tiêm Tiêm, nhưng điều thú vị nhất vẫn là phía sau bàn thờ, tượng Quan Âm dương chi bạch ngọc* cao lớn.
*Dương chi bạch ngọc thuộc loại đá quý hiếm thượng phẩm. Mang trên mình một màu trắng tinh khiết, bên trong có nhiều chất khoáng và hạt Ngọc mịn.
Không cần hỏi cũng biết, đây là thứ được xuất từ bút tích của Sở Du Nhàn để lấy lòng Sở Du Ninh, nhưng thật ra là hắn vận dụng dị năng cấp Thổ giống như Lô hỏa thuần thanh*
*người luyện đan cần tay nghề rất cao mới có để chỉnh lửa thành màu xanh. Tả những kẻ có kỹ thuật cực kỳ điêu luyện trong một lĩnh vực nào đó.
K cũng không phá hủy bàn thờ, anh chỉ dựa lưng vào đó, anh móc ra một cái bật lửa ở trong túi quần của Sở Du Nhàn.
Anh bật lửa không nhanh không chậm, anh ngậm điếu thuốc, sau đó anh ném hộp thuốc và bật lửa lên trên bàn thờ một cách ngay ngắn, lúc này anh mới nhả ra một hơi, xuyên qua làn sương khói lượn lờ, tầm mắt của anh lại rơi xuống trên người Sở Du Ninh và Sở Du Nhàn.
Bây giờ anh được xem là cái gì? Phát hiện vợ ngoại tình, cậu em vợ tùy ý tham lam đùa bỡn cô để trừng phạt anh rể? Vẫn nên đừng nói đến, không thể trách vì Sở Du Ninh lại chạy đến bên kia làm t.ình với Cố Nam, còn sắm vai nhân vật rất kích thích, huống chi… nếu nói một cách nghiêm túc, bản thân anh cũng không được tính là sắm vai nhân vật!
Ở bên kia làn sương, Sở Du Nhàn dùng sức kéo vạt áo của ni cô ra, bên trong chiếc áo bào màu than chì lại không có áo lót, chỉ có một chiếc yếm màu trắng mềm mại bằng vải bông.
Góc yếm được dùng màu đỏ để thêu, phía trên là đóa hồng mai lớn bằng ngón tay cái, vô cùng xinh đẹp yêu kiều. Tuy cách ăn mặc cấm dục nhưng lại cất giấu sự quyến rũ mê hoặc, nhịp tim của K và Sở Du Nhàn cũng trở nên kịch liệt, ngay sau đó sự ngứa ngáy nhè nhẹ như có như không đang truyền hắn từ tận đáy lòng.
“Ha…” Sở Du Nhàn bật cười khi nhìn thấy đóa hồng mai này: “Xem ra ni cô trốn đến núi sâu để tu hành, nhưng vẫn không thể kiềm chế được trái tim xao động!”