Sở Du Ninh khóc lóc lắc đầu, nước mắt chảy ra ngoài và rơi ở trên tượng Phật cách đó không xa. Cô cố gắng siết chặt hoa huy*t để đẩy hắn ra, nhưng rõ ràng cục bướu thịt này lại trở nên cương cứng hơn.
Hành động đột ngột này của cô làm cho hòa thượng thở hổn hển, sau đó hắn đè chặt lên tấm lưng của Sở Du Ninh và đâm vào rút ra giống như phát điên, trong lúc nhất thời, tiếng bạch bạch hoàn toàn vang dội ở trong ngôi miếu đổ nát, cơ thể của Sở Du Ninh chấn động, cách thao mãnh liệt vô tình của hắn đã khiến cô đạt tới cao trào.
Tuy cô cao trào, nhưng hòa thượng vẫn chưa bắn, hắn oán hận cắm vào d*m huy*t đang co rút một cách bất lực, khoái cảm của Sở Du Ninh dâng trào một lúc lâu, d*m dịch ngọt ngào cũng lũ lượt chảy ra ngoài, cuối cùng cô cũng không chịu nổi mà đạt đến cao trào cực hạn và hôn mê bất tỉnh.
Hòa thượng lại không quan tâm đến chuyện này, hắn vẫn đè nặng lên thân thể của cô, kích thích này đã khiến hắn trở nên mê muội, cuối cùng hắn bắn đầy tinh d*ch đậm đặc vào d*m huy*t khít chặt của cô.
Sau khi hòa thượng đã bắn thì khí chất ở trên người hắn lại thay đổi, ánh mắt cử chỉ của hắn lại mang theo sự cám dỗ quyến rũ.
Hắn cúi người ôm Sở Du Ninh đã bất tỉnh vào trong ngực: “Chậc chậc chậc… Tên hòa thượng thối này lại không biết thương hoa tiếc ngọc, suýt nữa mỹ nhân này đã bị ngươi thao hỏng rồi!”
Sau khi dứt lời, hắn ôm cơ thể mềm nhũn của Sở Du Ninh lên và xoay người, sau đó hắn cắm côn th*t của mình vào d*m huy*t của cô một cách dễ dàng. Hắn ôm cô đến bên bàn thờ tượng Phật, hắn gạt tất cả những thứ chướng mắt xuống đất, sau đó hắn đặt Sở Du Ninh lên bàn.
Hòa thượng ngẩng đầu nhìn tượng Phật và mỉm cười châm chọc, hắn xé nát chiếc váy màu đen của Sở Du Ninh, hắn chỉ giữ lại lục lạc ở trên cổ chân của nàng.
Hắn chậm rãi rút côn th*t ra, rồi lại chậm rãi đâm vào, theo động tác đâm vào rút ra thong thả của hắn, thì cuối cùng chiếc lục lạc kia cũng nổi lên tác dụng, nó bắt đầu vang lên những âm thanh dễ nghe.
Sở Du Ninh tỉnh lại ngay lúc này, sau khi cô tỉnh lại, trước tiên cô chú ý đến nốt chu sa màu đỏ tươi ở giữa trán của hắn, không… bây giờ đã không phải là màu đỏ tươi, mà là màu đỏ quái dị.
“Tỉnh rồi sao?” Hòa thượng thong thả đâm vào hoa huy*t, hắn nhướng mày một cách quyến rũ: “Vậy thì ta sẽ bắt đầu!”
Trong lúc Sở Du Ninh mơ màng không biết sao lại trở nên như thế này, thì ngay sau đó, sắc mặt của cô đột ngột thay đổi, hoa huy*t sắp bị thao hỏng lại truyền đến sự thay đổi quỷ dị, những thứ giống như hạt đậu nành tròn vo ở trên côn th*t lại chậm rãi mọc ra từng viên chùy bằng thịt.
Viên thịt này cũng không sắc bén, nhưng cảm giác tồn tại của nó còn mạnh mẽ hơn bướu thịt. Hòa thượng có lòng tốt rút côn th*t ướt đẫm ra ngoài để Sở Du Ninh nhìn, côn th*t kia đã biến thành Lang nha bổng* thô dài!
*Lang Nha Bổng là vũ khí thiên về cương mãnh, có hình dáng dữ tợn khiến địch thủ trông thấy phải khiếp sợ, là loại vũ khí cán dài như giáo, phần đuôi vót nhọn, phần ngọn bịt sắt với hàng trăm chiếc răng nhọn như răng sói, có thể tạm dịch là “chùy gai”.
“Không…” Sở Du Ninh xoay người muốn chạy trốn, nhưng hai chân của cô lại bị hòa thượng tách ra và đột ngột cắm vào!
Thậm chí Sở Du Ninh có thể cảm nhận được cây côn th*t này đã dài hơn lúc trước, lần này nó vừa tàn nhẫn vừa mãnh liệt, trực tiếp cắm vào chỗ sâu nhất ở trong tử c*ng, hắn cắm vào khiến trước mắt của Sở Du Ninh trở nên tối sầm.
Sau khi đâm sâu vào, hòa thượng cũng không rút ra, hắn thong thả đâm vào sâu bên trong tiểu huy*t của cô. Đừng nhìn vào tốc độ chậm rãi của hắn, những viên thịt trên cây côn th*t của hắn lại mài mạnh lên mỗi một góc ở trong d*m huy*t của cô, không tới vài cái thì cơ thể của Sở Du Ninh lập tức run rẩy, sau đó cô đạt cao tr/ào một lần nữa.
“Đúng là rất d*m đãng!” Hòa thượng duỗi tay vỗ lên bộ ngực của cô, hắn vỗ đến mức phát ra tiếng bạch bạch và khiến cho hai cục thịt cực phẩm kia chấn động. Chỉ thấy hắn duỗi tay giữ chặt đôi chân của Sở Du Ninh và đặt lên co của mình, hai tay hắn ôm lấy cô, dùng sức nhảy lên bàn thờ, ngay sau đó hắn mượn lực dưới chân để giẫm lên bàn thờ, hắn lại nhảy lên chân của tượng Phật một lần nữa.
Hắn vung bàn tay lên, một trận gió thổi sạch tro bụi ở trên tượng Phật, sau đó hắn nhét Sở Du Ninh vào giữa háng của tượng Phật.