Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 52: Ngủ đông




Còn về Lục Dĩ Minh….. Người đàn ông này khôn như quỷ, Sở Du Ninh căn bản không đoán được hắn, nhưng so với Triệu Tiêm Tiêm tất nhiên hắn sẽ không có khả năng chọn mình.

Bằng Khắc Nam cùng người đàn ông mặc áo choàng tiếp xúc với Sở Du Ninh không nhiều lắm, Bằng Khắc Nam thoạt nhìn có vẻ đơn giản, khi tiểu đội đưa ra bất kỳ một cái quyết định gì thì hắn cũng đều không phản đối, còn người đàn ông mặc áo choàng……

Mặc dù hắn luôn không có cảm giác tồn tại ở trong đội nhưng nghĩ đến việc hôm qua hắn không chút do dự đặt túi ngủ của mình bên cạnh Triệu Tiêm Tiêm….. nếu không có gì bất ngờ thì đây là một trung khuyển, là trung khuyển của Triệu Tiêm Tiêm, cho nên rất cần phải đề phòng hắn.

Cho nên đếm tới đếm lui, tiểu đội không có ai mà Sở Du Ninh có thể trông cậy vào được với…… Cuối cùng Sở Du Ninh lựa chọn tiếp tục sống điệu thấp*.

(*Điệu thấp: không khoe khoang, khiêm nhường, giấu mình, không bộc lộ (tài năng, khả năng của) bản thân..)

Khi Sở Du Ninh tỉnh lại phát hiện mình bị Lôi Dịch ôm vào trong ngực mặt mũi cô trắng bệch, theo bản năng cô muốn đẩy Lôi Dịch ra, ánh mắt Lôi Dịch hơi lóe “Sao vậy?”

Sở Du Ninh cứng đờ chớp mắt một cái “Em….. muốn đi vệ sinh một chút!” Lôi Dịch im lặng nhìn cô vài giây, sau đó mới chậm rãi buông tay ra.

Sở Du Ninh vào WC cọ xát thật lâu mới ra, sau khi đi ra lại biến thành bộ dáng bình thường, không chỉ thế cô còn để tóc mái dài gần như che mất đôi mắt, da

cũng trở nên đen hơn rất nhiều. Nhìn thoáng qua thì là một người phụ nữ xấu xí……

Lôi Dịch im lặng nhìn Sở Du Ninh một lúc lâu, nhìn Sở Du Ninh co quắp xoắn góc áo “Chốc nữa…. Phải đến căn cứ…” Cô đáng thương hề hề nói.

Ngẫm lại cũng đúng, nếu như bộ dáng kia của cô bị người khác nhìn thấy nói không chừng sẽ gặp phải phiền toái, nếu cô không muốn bị người khác nhìn thì như vậy cũng khá tốt.

Triệu Tiêm Tiêm nhìn thấy Sở Du Ninh như vậy ánh mắt không khỏi trầm xuống, những người khác đều không nghĩ ra nhưng ả lại không thể không nghĩ sâu hơn, cô ta làm như vậy thật sự chỉ là sợ rước lấy phiền toái thôi sao? Hay là….. Gương mặt xinh đẹp kia vốn là giả, bộ dạng hiện giờ của cô là để chiếm được lòng tin của đám đàn ông ngu xuẩn chỉ biết suy nghĩ bằng nửa thân dưới!

Khi một người đã hình thành một cái tư duy cố định thì sẽ rất khó thay đổi, đặc biệt là ánh mắt của Triệu Tiêm Tiêm lần đầu tiên nhìn thấy gương mặt thật của Sở Du Ninh, cho nên mặc kệ Sở Du Ninh làm cái gì Triệu Tiêm Tiêm cũng đều nghĩ về hướng đó.

Ánh mắt Triệu Tiêm Tiêm ánh mắt chợt lóe, ả biết nên đối phó Sở Du Ninh như thế nào!

Trước đây ả chỉ nghĩ mau chóng diệt trừ con tiện nhân Sở Du Ninh này, nhưng sau khi trải qua chuyện này ả lại có ý tưởng khác! Ả….. Muốn cho khiến cho Sở Du Ninh lộ mặt thật ở trước mặt đám đàn ông ngu xuẩn kia! Chỉ cần bọn họ phát hiện thật ra Sở Du Ninh là một người phụ nữ xấu xí thì tất cả bây giờ chỉ là âm mưu của Sở Du Ninh, ả và Lôi Dịch lại sẽ trở lại như lúc ban đầu.

Để ả nghĩ một chút, ả có thể lấy được ích lợi gì từ chuyện này…… Đúng rồi! Ả có thể giả vờ tỏ vẻ nản lòng thoái chí, sau đó nghĩ cách có một chân với Lục Dĩ Minh, như vậy chờ tới khi tất cả chân tướng bại lộ thì sau này ả và Lục Dĩ Minh ván đã đóng thuyền, Lôi Dịch không muốn nhận cũng phải nhận, ai bảo hắn “hiểu lầm” ả, lại đi có một chân với đồ xấu xí Sở Du Ninh kia!

Cảm nhận được ánh mắt tính kế của Triệu Tiêm Tiêm, Sở Du Ninh nhẹ nhàng thở ra, đúng vậy, cô làm như vậy chính là vì muốn khiến Triệu Tiêm Tiêm mắc câu. Nếu như Triệu Tiêm Tiêm chỉ nghĩ muốn gϊết cô thì cô căn bản không hề có khả năng đánh trả, rốt cuộc thực lực chênh lệch quá rõ ràng, nhưng nếu như Triệu Tiêm Tiêm muốn phá hư hình tượng của cô ở trong lòng Lôi Dịch, vậy thì dễ hơn nhiều đối với Sở Du Ninh!

Sau đó không có ai nói gì nữa, tất cả mọi người an tĩnh dựa theo chỉ đạo của Lục Dĩ Minh vòng qua đại quân thây ma đi tới căn cứ của giáo sư.

Bọn họ lái xe, thây ma đi bộ, hơn nữa tốc độ di chuyển của thây ma cũng không nhanh cho nên lúc bọn họ đến thì cũng không có bóng dáng của thây ma.