Sở Du Ninh lại nhìn Cố Đông một cái, vẫn là gương mặt vô dục vô cầu như của người chết, chỉ là nơi đáy mắt lại có dục vọng mãnh liệt cuộn trào, giống như vực thẳm bị bóng tối ăn mòn.
Cô cứ nhìn anh như vậy, chậm rãi nuốt côn th*t của Cố Đông. Vừa nuốt vừa dùng đầu lưỡi đảo qua đảo lại mã mắt của anh.
Cơ thể Cố Đông căng thẳng, Sở Du Ninh thế mà lại khẩu giao cho anh! Tất nhiên trước đây cũng không phải cô chưa từng khẩu giao cho anh, nhưng cuối cùng thì thân phận cũng không giống nhau, cô của bây giờ chỉ cần dậm chân một cái cũng có thể làm toàn bộ Hoa Hạ run lên, không phải nói bản thân cô quá cường đại mà là do đàn ông của cô quá nhiều, mỗi một người trong số họ đều là sự tồn tại bá chủ một phương, Diệp Thần thì thôi càng không cần phải nhắc tới.
Hơn nữa với cá tính mạnh mẽ của cô nhìn thế nào cũng không giống như là một người có thể khuất phục dưới háng đàn ông để lấy lòng đàn ông, nhưng mà hiện giờ cô lại đang làm như vậy.
Nói không kích động thì chính là gạt người, một tồn tại giống như nữ vương nhưng lại chịu làm như thế để lấy lòng anh, dù cho Cố Đông không nghĩ nông cạn như vậy nhưng mà tâm hư vinh của anh đã được thỏa mãn chưa từng có.
Côn th*t của Cố Đông quá lớn, Sở Du Ninh gần như chỉ có thể ngậm được một phần nhỏ, nhưng mà như vậy là đủ rồi! Cô dùng môi và lưỡi quấn lấy nó, sau đó vừa hút vừa lùi về phía sau.
“Hừ!” Cố Đông đột nhiên hít vào một hơi thật sau, khó nhịn nổi mà xoa xoa đầu của Sở Du Ninh.
Sở Du Ninh lùi lại tới khi chỉ còn lại nửa cái quy đ*u thì đầu lưỡi đảo nhanh hai vòng ở quy đ*u, sau đó đột nhiên hút mạnh một cái, nhanh chóng hút côn th*t thô to vào miệng.
Lực hút mạnh mẽ giống như muốn hút luôn cả tinh d*ch của anh ra, có chút đau, nhưng dưới trấn an đầu lưỡi của Sở Du Ninh đã đem chút đau đớn này chuyển hóa thành một kích thích khó tả, quá sướng! Anh không biết rằng khẩu giao cũng có thể sướng tới mức này.
Nhưng đây cũng chỉ là mới bắt đầu, sau khi Sở Du Ninh làm vài lần rồi quen thuộc thì tốc độ ngày càng nhanh, liếm mút càng ngày càng nhanh hơn, đầu lưỡi mềm mại linh hoạt đảo quanh quy đ*u, Cố Đông cảm giác linh hồn của mình cũng như chuẩn bị bị hút ra theo luôn rồi, chẳng lâu sau Cố Đông gầm lên rồi b.ắn ra…
Trong tình huống bình thường Sở Du Ninh cao trào vài lần rồi thì Cố Đông mới có thể bắn một lần, nhưng mà anh cứ như thế này mà bị Sở Du Ninh hút tới nỗi bắn.
Nuốt hết tinh d*ch đặc sệt trong miệng Sở Du Ninh lộ ra một nụ cười xấu xa, sắc mặt Cố Đông tối sầm xuống, không quan tâm bồn tắm chỉ mới vừa xả nước, trực tiếp bế Sở Du Ninh lên, dùng khăn tắm qua loa lau cơ thể của hai người rồi nhanh chóng ôm cô về trên giường.
Sở Du Ninh cố ý tiết kiệm thời gian, định ở Tiêu Hồn Động vài ngày, xem cái tư thái này của Cố Đông thì mấy ngày này chắc chắn là phải trôi qua ở trên giường rồi.
Cũng may Cố Đông cũng không phải là người không quan tâm tất cả, anh sẽ đúng giờ cho người tới đưa cơm, cơm nước xong rồi mới tiếp tục làm tiếp. Điều khiến cho Sở Du Ninh thoải mái chính là thỉnh thoảng anh sẽ ôm cô nằm trong ổ chăn để tâm sự tình hình gần đây, cái này đã làm cho cảm giác xa cách ngàn dặm trong lòng Sở Du Ninh phai nhạt đi không ít.
Người ta là nói về tình cảm, cho dù Sở Du Ninh chỉ yêu bản thân mình thì cũng không có nghĩa không có một chút tình cảm nào với người đàn ông này.
“Anh muốn thử một lần…” Sau một lần ôn tồn thì Cố Đông trầm giọng nói.
“Cái gì?” Trong lòng Sở Du Ninh hoảng sợ, cô đã nghĩ đến chuyện đi ngược chiều dị năng nhưng mà không thể trực tiếp biểu đạt ra được.
Cố Đông cúi đầu nhìn về phía Sở Du Ninh: “Cho dù Diệp Thần nghĩ như nào đi nữa thì chúng ta vẫn cần phải lên kế hoạch cho những trường hợp tồi tệ nhất, có thêm sức mạnh thì em sẽ có thêm một phần bảo đảm sinh mạng, cho nên… anh muốn thử!”
Diệp Thần đối xử với Sở Du Ninh rất tốt, nhưng mà anh ấy quá mạnh, mạnh tới nỗi bọn họ theo không kịp, cũng chính vì nguyên nhân như vậy cho nên trên đầu của anh giống như treo một thanh đao, ai cũng chẳng biết khi nào nó sẽ rơi xuống.
Bất kể Cố Đông làm như vậy có phải là vì phù du hám thụ* hay không thì anh cũng sẽ phải thử một lần, nếu thành công thì sau này Sở Du Ninh sẽ có thêm được một phần an toàn, còn nếu như thất bại…
(* là ẩn dụ lực lượng vốn dĩ rất yếu ớt, nhưng lại ảo tưởng rung chuyển một thứ mạnh mẽ, không tự chủ được)
Nhìn trong mắt Sở Du Ninh có một tia không nỡ, Cố Đông có chút luyến tiếc cô, nhưng mà anh không thể để sự quyến luyến này thành trở ngại…
Sở Du Ninh nhìn chằm chằm Cố Đông rất lâu, đôi mắt cô có chút ướt át, cô biết Cố Đông tuyệt đối không phải cá trong ao, sớm muộn gì anh cũng sẽ đi lên một bước này, chỉ là không nghĩ tới anh lại là vì cô…
Tất nhiên với sự thận trọng của Sở Du Ninh cô cũng không hoàn toàn tin rằng Cố Đông làm như vậy là vì cô, nhưng mà thế thì đã sao, ít nhất trong kế hoạch của anh có cô…
Nghĩ đến một phần vạn tỷ lệ kia đôi mắt Sở Du Ninh ửng đỏ hôn lên môi của Cố Đông, hai người thuận lý thành chương lại lăn vào nhau.