Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 497: Không chỉ là ích lợi




Sở Du Ninh không quá hiểu rõ: “Nếu như anh không thích chiến tranh, vậy… vì sao lại muốn hấp thụ cái ấn ký kia, lấy đội quân thây ma vậy?”

Diệp Thần ôm Sở Du Ninh cười khổ một cái: “Vì em..”

Nếu như người kia chết rồi mà không có ai hấp thụ ấn ký tinh cầu thì địa cầu sẽ tiến vào giai đoạn tự hủy, để ngăn chặn đại quân thây ma bị người khác phát hiện ra, củng cố thế lực của người khác.

Tất nhiên anh cũng có thể không giết người kia, sau khi hồi phục thì tự mình rời đi cũng được, vũ trụ lớn như vậy người kia muốn tìm anh cũng không nhất định có thể tìm được. Nhưng mà… người đó đã phát hiện ra Sở Du Ninh, Diệp Thần không dám tưởng tượng nếu như Sở Du Ninh rơi vào trong tay người đó thì biến thành cái dạng gì. Cho nên… kết quả tốt nhất chính là anh hấp thụ ấn ký tinh cầu.

Sở Du Ninh có chút cảm động, cô đưa tay ôm lấy Diệp Thần, nhưng mà… với tính cách đa nghi của cô thì cũng chỉ có thể tin bảy phần, dù sao Diệp Thần cũng có thể coi như là bàn tay vàng cường đại, ai biết lời nói sẽ bảo vệ cô có phải là hoa ngôn xảo ngữ hay không.

Sở Du Ninh cảm kích nhưng cũng sẽ không bị cảm động mê choáng đầu óc, dù sao… chỉ cần cô tự hiểu được mình vậy thì có thể đưa ra quyết định đúng đắn nhất vào thời điểm thích hợp nhất.

Tầm mắt Sở Du Ninh rơi xuống trên người những binh lính: “Tại sao bọn họ thi hóa lại không giống với những người khác?” Tuy rằng những binh lính đó không có gì khác so với người bình thường nhưng Sở Du Ninh cũng sẽ không ngây thơ cho rằng bọn họ không bị thi hóa, nhìn Lôi Dịch sau khi đi vào nơi này liền khôi phục lại như bình thường là có thể biết có lẽ ở đây có tác dụng đặc biệt nào đó với sự thi hóa.

“Nơi này cách tinh nguyên tương đối gần có thể làm cho virus thây ma trong cơ thể bọn họ hoạt động mạnh hơn, tốc độ lên cấp cũng nhanh hơn, như vậy chỉ cần một thời gian ngắn có thể khiến bọn họ trưởng thành.” Diệp Thần thờ ơ nói, nhìn qua giống như cũng không quá quan tâm.

Ánh mắt Sở Du Ninh hơi lóe, nói cách khác… chờ khi bọn họ hoàn toàn tỉnh lại thì sẽ hoàn toàn trở thành một quân đội bễ nghễ đáng mong đợi hay sao?

Sở Du Ninh gật đầu, lại hỏi một nghi vấn khác: “Các anh tới địa cầu như nào? Đi bằng phi thuyền vũ trụ sao?”

“Là xuyên qua tinh nguyên lực, mỗi một trung tâm tinh cầu đều có tinh nguyên lực cường đại, lợi dụng tinh nguyên lực là có thể tiến hành truyền tống giữa các tinh cầu, tất nhiên, sự mạnh yếu của tỉnh nguyên lực quyết định khoảng cách truyền tống.”

Lại là tinh nguyên lực, cảm giác có rất nhiều thứ trong miệng Diệp Thần đều căn cứ vào tinh nguyên lực để quyết định. Nhưng mà… điều này đã giải thích được tại sao vệ tinh lại vẫn bình yên vô sự.

Nghĩ đến đây Sở Du Ninh lại đem tầm mắt dừng ở trên người những binh lính đó: “Anh… định dùng bọn họ như thế nào?” Trong tay Sở Du Ninh có đội quân thây ma hộ vệ nên tất nhiên cô biết bọn họ mạnh như nào, mà đội quân thây ma hộ vệ của cô cũng chỉ là vừa mới tiến vào giai đoạn tu luyện. Vậy càng không cần đề cập tới đội quân trước mặt này… Nghe ý của Diệp Thần, quân nhân ở toàn cầu đều là đại quân thây ma của anh…

Diệp Thần lại lắc đầu, ôm Sở Du Ninh chặt hơn: “Nơi này rất tốt, anh thích nơi này…” Diệp Thần có thể rời khỏi gia tộc mình đã nói lên anh là một người đàn ông không có tham vọng, anh vẫn luôn khao khát một cuộc sống bình đạm, địa cầu rất tốt, một nơi ẩn nấp không ai có thể tìm thấy, chủ yếu nhất chính là…

Diệp Thần cúi đầu nhìn về phía Sở Du Ninh: “Đối với anh mà nói em không chỉ là ích lợi.” Đúng vậy, Sở Du Ninh có thể giúp anh chữa trị thân thể, thậm chí có thể làm cho anh càng cường đại hơn, nhưng mà… anh càng thích loại cảm giác bình an ở bên cô…

Sở Du Ninh ngẩn người, cô không nghĩ Diệp Thần sẽ nói như vậy. Đúng vậy, từ lời nói của anh đã có thể biết được anh là một người đàn ông không có tham vọng, nhưng… cũng từ lời anh nói Sở Du Ninh nghe được nhân loại so với bọn họ nhỏ yếu tới mức nào.