Hơn nữa ba thế lực kia công khai lên án Lục Dĩ Minh, nói Lục Dĩ Minh đã sớm phản bội căn cứ Chiến Lôi, hắn chính là người mà Tưởng Thanh Vũ phái tới để chiếm lấy căn cứ…
Lôi thủ lĩnh là người có tư tâm nặng, Lôi Dịch lại bởi vì chuyện của Sở Du Ninh nên có ý định tiếp quản thế lực căn cứ, sau khi điều này bị Lôi thủ lĩnh phát hiện thì vẫn luôn đề phòng Lôi Dịch và Lục Dĩ Minh, hiện giờ bị ba người kia nhắc nhở thì lập tức cảm thấy bọn họ nói cũng không sai nên mới sống chết cũng không chịu nghe kế hoạch của Lục Dĩ Minh.
Loại người bảo thủ như Lôi thủ lĩnh này một khi đã tin chuyện gì thì cho dù Lôi Dịch và Lục Dĩ Minh làm cái gì, thu thập được chứng cứ rõ ràng tới như nào đi chăng nữa thì ở trong mắt ông ta cũng chỉ là âm mưu lấy được sự tín nhiệm của ông ta mà thôi, cũng chính vì nguyên nhân như thế, một bước sai, từng bước sai, rồi đến cuối cùng phát hiện bị ba thế lực kia tính kế thì cũng đã tới thời điểm cưỡi lên lưng cọp khó có thể xuống được nữa rồi.
Đúng vậy, lúc trước hô hào khẩu hiệu càng to thì sau đó mà muốn đổi ý thì có bao nhiêu là khó khăn. Trận đại tử chiến này thương vong quá nhiều, chẳng có ai mà không chết mất vài người bạn thân chí cốt, nếu như Lôi thủ lĩnh thừa nhận quyết sách của mình là sai thì bây giờ thu tay lại, giống như những căn cứ khác chậm rãi đợi thời cơ, thì liệu những người đó sẽ bỏ cuộc sao?
Thật ra cục diện này có thể xử lý tốt được, chỉ cần Lôi thủ lĩnh nhượng quyền cho Lôi Dịch, để cho Lôi Dịch đưa ra một quyết sách mới, như vậy có thể giảm thiểu ảnh hưởng đến mức nhỏ nhất, đặc biệt là mỗi ngày Lôi Dịch đều xông vào tiền tuyến – nơi nguy hiểm nhất cho nên tiếng nói của hắn càng dễ dàng làm người ta có sự đồng cảm.
Nhưng mà… như thế sẽ lại trở về đến vấn đề Lôi Dịch đoạt quyền, sao Lôi thủ lĩnh có thể đồng ý được cơ chứ! Tới tình trạng này rồi Lôi thủ lĩnh dù có là đồ ngu thì cũng nhìn ra được âm mưu của ba cái thế lực này, nhưng mà… bảo ông ta nhượng quyền cho Lôi Dịch thì ông ta lại không cam lòng…
Đúng lúc này Lôi Dịch xông vào, vừa vào cửa thì đã đặt ánh mắt dừng lại ở trên người Sở Du Ninh, Lôi thủ lĩnh nhìn theo hướng mắt của hắn, đôi mắt ông ta đột nhiên sáng ngời.
“Không biết Sở tiểu thư thấy như thế nào?” Lôi thủ lĩnh khẽ hỏi. Mắt Sở Du Ninh hơi lóe, lão già này muốn đẩy vấn đề cho cô!
Chỉ cần cô mở miệng thì cho dù là tiếp tục chiến đấu hay là thúc thủ chịu trói đều là vấn đề, tiếp tục đối kháng, cái nồi này lại chụp xuống đầu Sở Du Ninh, Lôi thủ lĩnh sẽ tuyên bố với bên ngoài rằng tất cả đều là quyết định Sở Du Ninh, tất cả tổn thất của căn cứ Chiến Lôi đều xuất phát từ tay của Sở Du Ninh.
Nếu như thúc thủ chịu trói… vậy sẽ giống như những căn cứ khác, nhân loại sẽ lại lần nữa bị chia nhóm để nuôi nhốt, phụ nữ và một phần đàn ông sẽ trở thành công cụ sinh sản, số đàn ông còn lại trở thành đồ ăn.
Trong khoảng thời gian này không thể không có sự hy sinh, nhưng bởi vì lúc trước đã từng phản kháng cho nên tâm huyết của nhân loại chưa tiêu tan hết, gặp phải chuyện bị đối xử bất bình đẳng như vậy thì tất nhiên sẽ đặt tất cả mâu thuẫn lên người Sở Du Ninh…
Cáo già này… thật sự xem cô là đồ ngu à?
Sở Du Ninh lạnh lùng cười, trào phúng nhìn Lôi thủ lĩnh một cái: “Tôi chỉ là một người phụ nữ trong gia đình, sao có thể làm chủ được chuyện của căn cứ
Chiến Lôi.”
“Lời này của Sở tiểu thư không đúng rồi, Sở tiểu thư là thủ lĩnh của căn cứ Tự Do, lại có quan hệ tốt với Cố Đông và Tưởng Thanh Vũ, nói không có tin tức gì ai mà tin được, ý kiến của cô, tất nhiên chúng tôi muốn nghe rồi.”
Sở Du Ninh nhướng mày sau đó cười duyên một tiếng: “Vậy đây là Lôi thủ lĩnh là định phụ thuộc vào chúng tôi, hay là định trực tiếp giao ra căn cứ Chiến Lôi vậy?” Biểu hiện của Lục Dĩ Minh chứng minh tình huống nơi này cực kỳ phức tạp, dưới tình huống chưa thảo luận với hắn thì tất nhiên cô sẽ không tùy tiện đưa ra quyết định.
Nếu như Lôi thủ lĩnh muốn kéo cô xuống nước… vậy đừng trách cô không giữ mặt mũi cho ông ta. Quả nhiên vừa nói những lời này mặt của Lôi thủ lĩnh trầm xuống.
Mục đích của ba thế lực kia liên thủ chính là muốn ép buộc Lôi thủ lĩnh quyết chiến, tất nhiên sẽ không để ông ta dễ dàng qua loa chuyện này, thấy hai người giằng co vội vàng lại đề cập lần nữa: “Thủ lĩnh, tận dụng thời cơ đừng bỏ lỡ!”