Tưởng Thanh Vũ nhìn Sở Du Ninh đang đứng ở trước mình bảo vệ anh thì trong lòng có cảm giác khó nói nên lời, trướng trướng, tràn đầy… tay của anh giật giật có chút muốn ôm cô ngay lập tức, nhưng vì người xung quanh quá nhiều nên anh đành nhịn xuống.
Người phụ nữ kia bay thật xa đến khi đụng vào tường mới dừng lại, một cú đá này giống như muốn lấy mạng của cô ta nhưng cho dù như thế thì những thây ma cũng không ra mặt.
Sau khi Sở Du Ninh giơ chân đá xong thì cũng chẳng nhìn cô ta tới lần thứ hai, kéo Cố Nam tiếp tục đi về phía trước.
Tưởng Thanh Vũ đưa bọn họ tới một tòa nhà hai tầng vô cùng đơn giản. Đây là nơi mà anh vẫn luôn ở sau khi đi tới chỗ này, căn nhà này ở trong một góc của trại chăn nuôi, ở nơi này cũng được xem là một nơi tương đối yên tĩnh trong lúc này.
Trang trí trong phòng cũng rất phù hợp với phong cách của Tưởng Thanh Vũ, ngoại trừ những vật cần thiết thì chẳng có gì khác. Sau khi Sở Du Ninh kiểm tra một vòng rồi mới ngồi xuống ghế sô pha: “Em có một tin tức, sau khi thây ma lên tới cấp 10 rồi mới chính thức bước lên con đường tu luyện.” Dứt lời Sở Du Ninh nhìn về phía Tưởng Thanh Vũ: “Sau khi anh lên cấp 10 rồi có cảm giác gì khác lạ không?”
Tưởng Thanh Vũ hơi sửng sốt, không nghĩ tới Sở Du Ninh hỏi chính là vấn đề này: “Nếu như nói trước cấp 10 lượng dị năng chỉ là một ly nước thì sau cấp 10 lượng dị năng chính là một dòng sông.”
“Vậy tốc độ tu luyện của anh như nào?” Sở Du Ninh ngồi thẳng người, nghiêm túc hỏi.
Tưởng Thanh Vũ lắc lắc đầu: “Từ sau khi lên cấp 10 thì không có tiến triển.”
Ánh mắt Sở Du Ninh hơi lóe, quả nhiên như thế, cô vẫn luôn suy nghĩ, dị năng của dị năng giả nếu như chỉ là vì để cho ăn nhân loại càng thêm có hiệu quả vậy thì người sáng tạo virus khẳng định sẽ không để dị năng giả có thể tiếp tục mạnh hơn…
Sau khi đã được chứng thực tầm mắt Sở Du Ninh rơi xuống trên người Cố Nam: “Em cảm thấy… có thể thử xem phương pháp tu luyện của thây ma!”
Nghe thấy lời của Sở Du Ninh, Tưởng Thanh Vũ đột nhiên ngạc nhiên, nhân loại dùng phương pháp tu luyện của thây ma? Chuyện này… có thể làm được sao?
“Để hắn thử là được!” Sở Du Ninh lạnh lùng nói.
Tưởng Thanh Vũ đột nhiên mím môi: “Dù sao hắn cũng là em trai của Cố Đông, cho dù có ân oán thì cũng nên để Cố Đông tự mình quyết định, em làm như vậy… lỡ đâu sinh ra sự ngăn cách với Cố Đông thì làm sao bây giờ?”
Sinh ra sự ngăn cách? Sắc mặt Sở Du Ninh lạnh hơn: “Vậy thì anh ấy cút xa em ra là được!”
Thấy Sở Du Ninh tức giận Tưởng Thanh Vũ hơi ngạc nhiên, anh vốn tưởng rằng cô vẫn luôn không muốn lấy mạng của Cố Nam là bởi vì bận tâm Cố Đông, hiện giờ xem ra… cô chỉ là không muốn để cho Cố Nam chết nhanh như vậy mà thôi.
Ngẫm lại cũng đúng, dù sao gặp phải chuyện nhục nhã như thế sao chỉ trả bằng một cái mạng có thể chấm dứt. Nhưng mà… Tưởng Thanh Vũ đi đến trước mặt Sở Du Ninh kéo cô vào trong lòng mình: “Vậy nói với Cố Đông là anh bảo làm như thế.”
Sở Du Ninh sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Tưởng Thanh Vũ, lại thấy tầm mắt của anh đã rơi xuống trên người Cố Nam, câu nói kia… giống như đang với Cố Nam.
Nhưng Cố Nam vẫn là bộ dạng vô hồn như trước, căn bản không quan tâm tới lời nói của Tưởng Thanh Vũ. Sở Du Ninh gọi nữ thây ma tới thứ hội: “Thây ma các người tu luyện như thế nào?” Diệp Thần nói thây ma tuyệt đối phục tùng chủ nhân, như vậy… nữ thây ma sẽ nói cho cô biết cách tu luyện chứ?
Nói thật đối với điểm này Sở Du Ninh vẫn có chút lo lắng, dù sao thái độ của thây ma đối với nhân loại cũng hoàn toàn trái ngược, nhưng mà… nữ thây ma
cũng không làm Sở Du Ninh thất vọng, cô ấy thật sự đã nói ra.
Thì ra… cách thức vận hành dị năng của thây ma ngược lại hoàn toàn so với nhân loại…
Đây… nhân loại thật sự có thể làm được sao? Lúc này Sở Du Ninh cũng bắt đầu thấy chần chừ, tuy rằng cô đúng là muốn để Cố Nam thử, nhưng…không phải là muốn mạng của Cố Nam.