Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 457: Toan tính




Sở Du Ninh vừa đi thì trực tiếp trở về căn cứ Tự Do. K liếc mắt nhìn Bạch Lạc một cái, sợ Sở Du Ninh không cùng với Bạch Lạc thì sẽ xảy ra chuyện cho nên đã hạ lệnh giết hết đám người tiến sĩ Dương.

Ban đầu tiến sĩ Dương nhìn thấy người chết đều là người của Sở gia cho nên tưởng rằng Sở Du Ninh chỉ là muốn nắm được nhiều quyền kiểm soát của vụ hợp tác lần này, lão tự tung tự tại ngồi ngồi dưới đất nhìn tuồng bên kia, nhưng khi vở kịch kết thúc thì đầu của lão bị một sợi dây kim loại mỏng cắt xuống, lăn xuống trên mặt đất, trên gương mặt vẫn là nụ cười đang xem kịch hay…

Sở Du Ninh đi không phải là để trốn tránh, hiện giờ cô rời đi mới có thể nắm được quyền chủ động ở chuyện này.

Vốn dĩ tình cảm của Sở Du Ninh đối với Sở Du Nhàn rất phức tạp, nhưng khi chuyện này xảy ra… Tuy rằng chuyện này cũng không phải do Sở Du Nhàn nhưng mà tâm trạng của Sở Du Ninh đối với hắn vẫn là đã xảy ra một ít thay đổi.

Sở Du Ninh cũng không cho rằng Sở Du Nhàn bảo vệ mẹ Sở là sai, nếu như hắn thật sự nhẫn tâm giết mẹ Sở vì cô thì Sở Du Ninh mới cần phải cân nhắc thật kỹ, đến cả người mẹ toàn tâm toàn ý yêu thương hắn mà hắn cũng có thể giết ch*t được vậy thì đối với người khác có phải càng ác độc hơn hay không?

Sở Du Ninh không muốn trở thành người khác, cũng chưa từng nghĩ sẽ trả thành một ai khác cho nên sau khi biết được sự thật và nỗi đau qua đi thì còn lại chỉ toàn là toan tính.

Cô đang thử, thử xem rốt cuộc Sở Du Nhàn là dạng người như thế nào, nếu như Sở Du Nhàn lựa chọn đem mẹ Sở đi vậy thì cô sẽ để lại cho mẹ Sở một mạng, từ đây tất cả mọi người đều bình yên, nhưng nếu như hắn chọn cô mà từ bỏ mẹ Sở thì xong việc cô cũng sẽ không giữ hắn lại, một người chẳng có nhược điểm cũng không có sự ràng buộc thì cho dù cô cũng không dám giữ lại.

Sở Du Nhàn rối rắm như vậy lại có hiệu quả tốt nhất, chứng minh trong lòng hắn vẫn có một tia mềm mại, hiện giờ mẹ Sở đã chết, vậy thì ràng buộc của hắn chỉ còn lại có một mình cô, điều này đối với những chuyện cô muốn trong tương lai chỉ có chỗ tốt không có chỗ xấu.

Đúng vậy, sau lần này tình thân của Sở Du Ninh đối với Sở Du Nhàn cũng đã thưa thớt dần, cho dù chuyện này là do mẹ Sở và đứa con gái kia gây ra nhưng cũng không ngoại trừ rằng hắn làm việc bất trắc cho nên đã để người khác chui chỗ trống, mà một cái sai lầm nho nhỏ này thì cái giá phải trả lại chính là mạng của cô, cô không thể coi như là cái gì cũng chưa từng xảy ra.

Nhưng ngoại trừ tình cảm Sở Du Ninh cũng phải thừa nhận Sở Du Nhàn là một cấp dưới cực kỳ hữu dụng, chỉ cần sử dụng thích hợp thì vĩnh viễn hắn cũng sẽ không phản bội cô.

Nhưng mà… chuyện này còn có một lỗ hổng trong đó, trước khi có thể hoàn toàn giải quyết thì cô sẽ không dễ dàng đưa ra kết luận.

Sở Du Ninh vẫn luôn biết Sở Du Nhàn rất thông minh, nếu không phải tâm tư của hắn đều đặt trên người cô thì nếu như so sánh với cô hắn chỉ có hơn chứ không kém, đây cũng là nguyên nhân Sở Du Ninh không thích bị tình cảm ràng buộc, bởi vì… thật sự như thế sẽ hạ thấp trí tuệ của mình, cứ nhìn Sở Du Nhàn là biết.

Cho dù trước đó Sở Du Ninh đã chuẩn bị tốt lúc dẫn đường cho đứa con gái kia thì vẫn có lỗ hổng ở bên trong, chờ khi trong lòng Sở Du Nhàn bình ổn thì nói không chừng sẽ nghĩ đến chỗ không hợp lý trong đó, nếu như bị hắn biết cái chết của mẹ Sở còn có thêm một tay của cô vậy thì Sở Du Nhàn rất có khả năng sẽ trở thành hậu hoạn lớn nhất bên người cô.

Sở Du Ninh vội vàng rời đi, thậm chí quên đem theo cả Bạch Lạc có thể bảo vệ tính mạng của mình, điều này chứng tỏ rằng trái tim của cô lúc này cũng không hề bình tĩnh, mà đã xảy ra loại chuyện như này vậy thì thứ làm cô không thể bình tĩnh chỉ có thể là cái chết của mẹ Sở.

Tìm được đường sống trong chỗ chết khẳng định Sở Du Ninh sẽ hận mẹ Sở, nhưng… cô không thật sự muốn mẹ Sở chết, nếu không sao phải cho Sở Du Nhàn lựa chọn làm cái gì, giết luôn đi có phải là giải quyết xong rồi không.

Ở trong mắt mọi người, mục đích cuối cùng của Sở Du Ninh chính là khiến cho Sở Du Nhàn mang mẹ Sở đi, nhưng lại không nghĩ tới việc mẹ Sở lại chết ở trong tay đứa con gái kia.