Sở Du Nhàn vốn đang nghĩ mọi cách để chạm vào hai người thì bỗng nhiên dừng lại, hắn ngơ ngác đứng trước người Sở Du Ninh, nhìn cô bị dây đằng gian d*m ở một khoảng cách rất gần.
Đây là… chị gái của hắn, là người chị gái mà hắn đã nhung nhớ nhiều năm rồi… đôi mắt Sở Du Nhàn càng ngày càng hồng, tay cũng run rẩy.
Khác với lần trước ở trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn Sở Du Ninh vị đàn ông đùa giỡn, lúc này… quá gần, gần tới nỗi như là chỉ cần hắn vươn tay là có thể đụng tới tiểu huy*t ướt đẫm của cô, giống như hắn có thể kéo cái dây đằng chết tiệt kia ra rồi hung hăng nhét côn th*t của mình vào trong cơ thể của chị gái.
Bạch Lạc cười lạnh nhìn Sở Du Nhàn một cái, sau đó cúi đầu sát bên tại Sở Du Ninh thở hổn hển nói: “Nhìn đi….em trai của em cứng kìa… Hắn nhìn bộ dáng d*m đãng em bị dây đằng làm mà cứng…”
Vốn dĩ cơ thể đang bị dây đằng cắm càng ngày càng mềm thì nghe thấy Bạch Lạc nói lại cứng ngắc lần nữa, bởi vì cơ thể căng thẳng cho nên dây đằng ra vào trở nên khó khăn hơn, Bạch Lạc đột nhiên hít vào một hơi, thật chặt, hút quá giỏi, hút tới mức làm da đầu Bạch Lạc tê dại.
Khác với Bạch Lạc đang sảng khoái, Sở Du Ninh giống như đang đặt mình ở giữa thiên đàng và địa ngục, dù các huy*t bị kích thích mãnh liệt tới đâu thì cũng không làm tiểu huy*t đang bị xem nhẹ thỏa mãn, bây giờ cô cực kỳ muốn có một thứ gì đó có thể lấp đầy nó…
“A…” Sở Du Ninh khó nhịn rên hừ một tiếng, trong âm thanh có chút ủy khuất, có chút khát vọng, tất nhiên Bạch Lạc cũng nghe được nhưng… bây giờ hắn chưa muốn thỏa mãn cô.
Theo biên độ kiểm tra cúc huy*t của dây đằng càng lúc càng mạnh, càng lúc càng nhanh thì Bạch Lạc đột nhiên kêu lên một tiếng: “Hừ…”
Sau đó Sở Du Ninh cảm nhận được một chất lỏng mát lạnh bắn vào sâu trong tràng đạo của cô…
Sau khi dây đằng b.ắn ra một chất lỏng thì cánh tay Bạch Lạc ôm Sở Du Ninh càng ngày càng chặt.
Đây là…. kết thúc rồi? Sở Du Ninh ngốc, khi cô còn đang không rõ thì Bạch Lạc xoay người một cái đè cô ở dưới thân, bởi vì Sở Du Ninh nửa ngồi ở trên ghế mây cho nên dây đằng đang ở trong cúc huy*t cũng đều bị đè xuống dưới thân.
Ngay sau đó dây đằng kia lại khuấy động lần nữa, cùng lúc đó, một cái côn th*t nóng bỏng cắm vào tiểu huy*t của Sở Du Ninh.
“A…” Rốt cuộc có được cảm giác thỏa mãn đã làm Sở Du Ninh không nhịn nổi mà mất khống chế ôm chặt lấy Bạch Lạc. Tiểu huy*t cắn chặt cái côn th*t không dễ có được kia.
“Hừ…” Bạch Lạc hừ nhẹ một tiếng, toàn bộ cơ thể sướng tới nỗi rùng mình một cái. Chờ đến khi hắn vượt qua làn sóng sảng khoái này cuối cùng đã chọc vào rút ra.
Sở Du Ninh ôm Bạch Lạc lắc eo đáp lại, khác với xúc cảm dây đằng ở trong cúc huy*t, côn th*t ở trong tiểu huy*t ấm áp chân thật tới như vậy, Bạch Lạc ra sức cắm làm cho Sở Du Ninh sướng tới mức linh hồn như muốn rời khỏi cơ thể, muốn, muốn nhiều hơn nữa, muốn người đàn ông ở trên người cô này xé cô thành nhiều mảnh nhỏ.
Bạch Lạc vừa cắm vừa dùng trán chạm vào trán của cô: “Thế nào, chất lỏng của dây đằng ăn ngon không? Ăn cái chất lỏng này em sẽ biến thành một con chó cái chỉ muốn bị côn th*t chọc vào. Có phải đặc biết thấy sướng đúng hay không?”
Sở Du Ninh mất đi lý trí, nhưng bản năng đã làm cô đột ngột xoắn chặt tiểu huy*t và cúc huy*t khi cô nghe thấy Bạch Lạc nói, khoái cảm nhân đôi này đã làm Bạch Lạc sửng sốt, sau đó nắm chặt eo Sở Du Ninh rồi chọc vào rút ra như muốn mạng.
Động tác cắm của Bạch Lạc đã làm giảm bớt dục vọng của Sở Du Ninh, khóe miệng cô cong lên một nụ cười lạnh: “Bây giờ… ai mới giống chó?” Cô vừa thở dốc vừa nói.
Bạch Lạc hung hăng nghiến răng, dùng hết sức bình sinh hung hăng cắm: “Làm chết em, làm chết em! Lại cho em kiêu ngạo này!”
Sở Du Ninh lại không hề để ý tới hắn, hưởng thụ sự phục vụ tận tình của hắn mãi cho đến khi cả hai đạt cao tr/ào.