Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 390: Trước sau như một (H Diệp Thần)




Cơ thể Sở Du Ninh đã bị tê liệt, cô vừa mới trải qua một hồi cao trào vui sướng tràn trề, rốt cuộc đầu óc cô đã được tìm về. Cô vẫn ghé vào chỗ đó, còn Diệp Thần thì vẫn đang yên lặng cày cấy.

Cho dù biết người đang làm cô không phải là người nào khác, nhưng khi khôi phục ý thức thì Sở Du Ninh cuối cùng đã nhớ được đây là cái quan tài kia, trong quan tài này đã từng có một sinh vật không rõ nằm trong đó, tuy Diệp Thần nói hắn đã chết, nhưng mà… thật sự chết rồi sao?

Đột nhiên cơ thể lạnh băng của Diệp Thần áp xuống dưới, dán chặt trên người Sở Du Ninh, côn th*t trong thân thể tuy rằng không lạnh lẽo giống như khi vừa mới gặp nhưng không có độ ấm mà nhân loại nên có.

Quan tài… cơ thể lạnh băng… Sở Du Ninh đột nhiên run rẩy, cô biết mình không nên suy nghĩ lung tung, nhưng mà… thật sự không nhịn được…

Sở Du Ninh chợt nghĩ tới Thẩm Hạo Nam nói trong quan tài là một cái xác khô… Sở Du Ninh đột nhiên nắm chặt nắm tay, theo bản năng giãy giụa, ít nhất… cũng phải để cô đối mặt với Diệp Thần…

Nhưng mà Diệp Thần không biết là do sướng quá hay sao mà không chịu để cho Sở Du Ninh lộn xộn. Nhưng Diệp Thần càng áp chế cô thì cô càng sợ hãi, trong đầu tất cả đều là suy nghĩ phía sau mình là cái xác khô không rõ kia. Động tác của hai người càng ngày càng kịch liệt, Diệp Thần cũng càng ngày càng

dùng sức mạnh hơn, làm tới mức Sở Du Ninh giống như bị cái xác khô không rõ kia cưỡng gian.

Đáng sợ nhất chính là khi sự yếu ớt của lần cao trào đầu tiên qua đi thì cơ thể Sở Du Ninh lại khôi phục lại cảm giác, vốn dĩ đang sởn tóc gáy thì lại dần dần thay đổi hương vị.

Cơ thể của cô tuy vẫn còn đang phản kháng, miệng cũng nói đừng mà nhưng mà tiểu huy*t lại vô thức mà co bóp thật chặt. Đột nhiên Sở Du Ninh cảm thấy thật tuyệt vọng với cơ thể của mình, nhưng cũng không thay đổi được kết quả là nó ngày càng thêm hưng phấn, cuối cùng, cô dần từ bỏ giãy giụa, cuối cùng đầu hàng dục vọng…

Không biết K đã đi tới vực sâu từ khi nào, nhìn cái quan tài đang lắc lư mãnh liệt thì ánh mắt hắn càng ngày càng trầm, sau đó một sợi kim loại cực kỳ mỏng chậm rãi chui vào quan tài theo khe hở ở trên thân, rồi hắn liền nhìn thấy được cơ thể đang quấn chặt lấy nhau của Diệp Thần và Sở Du Ninh.

K khẽ nhíu mày, hắn biết Sở Du Ninh không chỉ có một người đàn ông là hắn, nhưng mà… hai lần nhìn thấy cô làm t.ình với người đàn ông khác thì hắn vẫn có chút không thoải mái.

Nhưng mà chút thoải mái này đã bị sự phát hiện số lượng lớn tế bào cải tạo đã nhanh chóng dời đi sự chú ý của K, cái này… hắn chưa bao giờ thấy tế bào cải tạo nào có hoạt tính cao như này, chẳng lẽ… là do có liên quan đến cái quan tài này sao?

Sợi tơ kim loại tiếp tục đi xuống phía dưới, dán vào d*m thủy ở đáy quan lại, lá gan rất lớn tranh đồ ăn với Diệp Thần.

Tất nhiên Diệp Thần cũng đã phát hiện ra K nhưng mà bởi vì K không thể lấy đi quá nhiều cho nên cũng không quá để ý đến hành vi này của hắn.

Lại thêm một lần lên đỉnh, cuối cùng Sở Du Ninh cũng đã được như ý nguyện lật người lại, nhưng mà khi nghiêng người liền thấy K đang đứng ở bên ngoài, cái chết người nữa là cô cũng phát hiện ra sợi tơ kim loại…

Sau khi cứng ngắc trong chốc lát thì Sở Du Ninh nhắm hai mắt lại, chỉ cần da mặt dày thì người phải thấy xấu hổ chính là người khác, tuy rằng da mặt cô không dày như K nhưng ít nhất có thể khiến cô không nghĩ tới hắn nữa K da mặt dày nàng so không được, nhưng ít nhất có thể làm được không thèm nghĩ hắn.

Cuối cùng khi lần thứ ba Sở Du Ninh lên đỉnh thì Diệp Thần đã b.ắn ra lần tinh d*ch đầu tiên. Cẩu thây ma này ở cái phương diện này quả nhiên vẫn keo kiệt bủn xỉn như trước!

Không bao lâu sau K đã thu thập đủ số lượng tế bào cải tạo, thấy hai người Diệp Thần căn bản không có ý kết thúc, hắn thức thời rời khỏi nơi này.

Sở Du Ninh không sợ làm t.ình, dù sao thì sức chiến đấu của cô cũng thuộc dạng mạnh mẽ, nhưng mà mỗi lần lên đỉnh… cho dù có tinh d*ch của Diệp Thần bổ sung nên cô cũng sẽ không bị tổn thương đến cơ thể, nhưng mà Sở Du Ninh vẫn nhịn không được mà nghĩ bao giờ mới có thể kết thúc.

Cuối cùng… Sở Du Ninh bị Diệp Thần làm tới ngất xỉu.

Nhìn Sở Du Ninh ngất xỉu, Diệp Thần thương tiếc đặt một nụ hôn lên môi cô, thôi, lần sau lại tiếp tục vậy.