Sở Du Ninh lạnh lùng nhìn anh ta, đối diện với hai tròng mắt đầy bối rối của Tưởng Thanh Vũ: “Tại sao chỗ nào cũng có anh thế!”
Bước chân của Tưởng Thanh Vũ dừng lại, nói thật, đối mặt với Sở Du Ninh hắn thoáng có chút chột dạ, đặc biệt là khi nhìn thấy Bạch Lạc vô cùng thê thảm ở phía sau Sở Du Ninh, hắn càng thêm hối hận vì đã đồng ý với Bạch gia đi một chuyến này. Nhưng mà tên đã lên dây rồi không thể không bắn, hắn chỉ có thể căng da đầu hỏi: “Bạch phu nhân đâu rồi?”
Sở Du Ninh không để ý tới Tưởng Thanh Vũ, tầm mắt dừng ở phía sau hắn, Tưởng Thanh Vũ đến cũng không làm Sở Du Ninh cảm thấy ngoài ý muốn, tình
hình hiện giờ ở thủ đô vô cùng phức tạp, có việc thì tìm Tưởng tiên sinh đã thành điều mà mọi người hiểu rõ ở trong lòng không cần phải nói ra, nhưng mà… sao Trần Dật cũng đi cùng với hắn?
Nhìn theo tầm mắt của Sở Du Ninh, Tưởng Thanh Vũ quay đầu lại, khi hắn nhìn thấy Trần Dật đi theo phía sau liền sửng sốt, sao cô ta cũng theo tới đây vậy?
Lúc này Trần Dật đang mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, không nói một câu, giống như mình chỉ là một tùy tùng râu ria, cái này không phù hợp với tính cách thích xuất đầu trong tất cả mọi chuyện của Trần Dật…
Sở Du Ninh nhướng mày: “Cho nên… đây là có ý gì?”
Tưởng Thanh Vũ nhíu mày, không biết Trần Dật có ý gì, nhưng chuyện hai mẹ con Bạch gia thì vẫn cần nhanh chóng giải quyết cho tốt: “Tôi nghe Bạch tiên sinh nói, em trai cô bắt Bạch phu nhân và con trai Bạch gia…”
“Bắt…” Sở Du Ninh thản nhiên trả lời, cũng không có ý giấu giếm còn đi sang bên cạnh hai bước để đoàn người Tưởng Thanh Vũ nhìn rõ ràng hơn.
Lúc này dương v*t chạy bằng điện vẫn còn đang chuyển động kịch liệt, sắc mặt Bạch Lạc ửng hồng, ánh mắt sóng sánh ánh nước, nhưng hắn căn bản chẳng để ý tới đám người Tưởng Thanh Vũ, chỉ nhìn chằm chằm vào Sở Du Ninh.
Lúc nãy Bạch Lạc bị Sở Du Ninh che lại cho nên Tưởng Thanh Vũ chỉ cho rằng cô đang dùng hình tra tấn Bạch Lạc, chờ tới khi Sở Du Ninh tránh ra Tưởng Thanh Vũ liền cảm thấy choáng váng, đây là… tình huống gì đây? Ngay cả Trần Dật cũng nhịn không được mà biến sắc, đột nhiên đứng thẳng người.
Thế giới của Tưởng Thanh Vũ vẫn luôn đơn giản sạch sẽ, bóng đen duy nhất trong cuộc đời hắn chính là những gút mắc quyền lực thế gia. Lần đầu tiên hắn biết đến PLAY trói là khi xem Sở Du Ninh và Cố Nam trên video, nhưng Cố Nam mạnh hơn Sở Du Ninh thì cũng là ở trong một nơi bí ẩn, còn loại hành vi chói lọi ở ngay trong sân mọi người có thể nhìn thấy như này vẫn là lần đầu tiên hắn thấy.
Đặc biệt là thứ cắm vào mông của Bạch Lạc… Tưởng Thanh Vũ không biết là cái gì, nhưng không làm trở ngại mông hắn đột nhiên cảm thấy căng thẳng.
Trước khi tới đây Tưởng Thanh Vũ đã nghĩ cách để đàm phán với Sở Du Ninh bằng lý trí và tình cảm, nhưng sau khi nhìn thấy cảnh tượng này thì đầu óc hắn trống rỗng luôn rồi, những lời trước đó cũng quên sạch.
Trần Dật vốn tới Tưởng gia để bồi đắp cảm tình với mẹ Tưởng, vừa lúc bắt gặp Bạch gia tới cửa cầu cứu, mẹ Tưởng mẫu không rõ nguyên nhân, Trần Dật cũng rất tò mò, cho nên đã tìm hiểu một chút, nghe nói gia chủ Bạch gia là muốn Tưởng Thanh Vũ tới Sở gia cứu người, Trần Dật cau mày, nếu như là người khác thì thôi nhưng mà để cho Tưởng Thanh Vũ đối diện với Sở Du Ninh…
Nói thật, Trần Dật vẫn xem thường Sở Du Ninh như cũ, cho dù đã cảnh cáo Thẩm Hạo Nguyệt rồi nhưng cũng không để Sở Du Ninh vào trong mắt. Một con trà xanh dựa vào đàn ông để thượng vị thôi, nếu như cô ta thật sự so đo thì lại làm mất thân phận của cô ta.
Nhưng Trần Dật sợ Tưởng Thanh Vũ đối diện với Sở Du Ninh lại có tác dụng khác nên mới đề phòng cùng đi tới đây, quả nhiên không ngoài dự đoán của cô ta, người phụ nữ Sở Du Ninh này quá kỳ cục, cho dù đã xảy ra chuyện gì thì cô cũng không nên đối xử với Bạch Lạc như vậy.
“Bạch Lạc đã làm cái gì chọc Sở tiểu thư làm như vậy đối với hắn?” Trần Dật nhìn Tưởng Thanh Vũ mặt lúc xanh lúc đỏ, biết là không thể trông cậy vào hắn rồi nên chỉ có thể là mình ra mặt. Khi mở miệng cô ta còn có chút vui vẻ, cô ta sẽ để cho Tưởng Thanh Vũ biết, chỉ có cô ta mới có thể trở thành trợ lực của hắn.
Tất nhiên Sở Du Ninh cũng sẽ không bỏ qua tia vui vẻ trên mặt Trần Dật, ánh mắt cô hơi lóe, tùy ý cười: “Chút tình thú nhỏ giữa nam nữ thôi, khiến Trần tỷ chê cười rồi sao?”