Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 323: Bàn đu dây (H Thẩm Hạo Nam)




Sở Du Ninh rất vừa lòng với phản ứng của Thẩm Hạo Nam, trở tay quất thêm cái nữa, lại từ bên vai trái của Thẩm Hạo Nam xuống hông bên phải, chỉ hai roi đã làm áo của Thẩm Hạo Nam rách thành hình chữ X, sau đó Sở Du Ninh vung tay, chiếc roi giống như những cái xúc tua linh hoạt kéo quần của Thẩm Hạo Nam xuống. Côn th*t sớm đã vô cùng hưng phấn đột nhiên nhảy ra.

Sở Du Ninh nhướng mày nhìn gia hỏa này, đi lên phía trước hai bước, giơ roi nhẹ nhàng chọc chọc, côn th*t cứng ngắc hưng phấn nảy nảy, nhiệt tình đáp lại sự đụng chạm của Sở Du Ninh.

Sở Du Ninh ưỡn ngực ấn vào trước ngực Thẩm Hạo Nam, giọng nói vô cùng quyến rũ vang lên ở sát bên vành tai mẫn cảm của hắn: “Đau không?”

Thẩm Hạo Nam bị hơi thở ấm áp của Sở Du Ninh kích thích khiến cả người như nhũn ra: “Còn… Còn tốt…” Hắn nhỏ giọng nói.

Sở Du Ninh cười, hé miệng ngậm lấy vành tai của Thẩm Hạo Nam.

“A…” Thẩm Hạo Nam đột nhiên run rẩy, cảm nhận từng đợt tê dại lan thẳng vào trái tim rồi lại từ trong lòng vọt thẳng xuống côn th*t, côn th*t mới chỉ trải qua hai lần làm t.ình lại to thêm một vòng.

“Kêu lên đi… Tôi thích nghe tiếng của anh!” Sở Du Ninh nhẹ giọng ra lệnh. Sau đó vung roi quất vào côn th*t đang hưng phấn của hắn.

“A…” Thẩm Hạo Nam la lên một tiếng, một tiếng kêu thảm thiết này cũng không phải đau mà là do có một cảm giác không thể nói rõ, nói đau nhưng lại có chút sướng, mà nói sướng thì lại có chút đau!

Lần này Sở Du Ninh rất cẩn thận, cũng không mạnh tay, hơn nữa côn th*t của Thẩm Hạo Nam cũng đủ hưng phấn cho nên hắn mới kêu sung sướng như vậy.

“Đúng rồi… cứ kêu như vậy đi, rất êm tai.” Sở Du Ninh cười lùi lại, sau đó đột nhiên quất một roi nữa, lần này là quất vào đầu v* kiều nộn của Thẩm Hạo Nam.

“A..” Thẩm Hạo Nam đỏ mắt, hắn mê mang nhìn Sở Du Ninh giống như một nữ vương, quất từng cái từng cái lên mỗi một chỗ mẫn cảm ở trên cơ thể của hắn, làm cho nhiệt huyết của hắn sôi trào, hận không thể lôi người phụ nữ ở trước mặt tới rồi ăn luôn vào bụng.

Sở Du Ninh vừa quất vừa dùng dị năng biến quần của Thẩm Hạo Nam thành cát mịn rơi lả tả dưới chân của hắn, cái áo ở thân trên lại bị rách tung tóe vì bị roi da quất liên tục, căn bản là không thể che đậy được cái gì hết.

Sở Du Ninh thích thú nhìn Thẩm Hạo Nam, lúc này hắn đang bị sợi xích màu đen treo ở giữa không trung, áo ở thân trên rách tứ tung ngoan ngoãn treo ở trên người hắn, từ những khe ở của mảnh vải mơ hồ lộ ra bộ ngực chồng chất các

vết thương và núm v* nhỏ sưng đỏ. Mà dưới hai chân của hắn lại trơn bóng, cũng bị hai sợi xích sắt to tướng tách ra, côn th*t vừa to vừa cứng như một khẩu đại pháo dựng thẳng đứng ở giữa hai bắp đùi trắng nõn cũng đầy vết thương.

Hô hấp của Sở Du Ninh dần trở nên dồn dập, theo bản năng liếm liếm môi…. Rất mê người!

Sở Du Ninh ném roi da xuống, đi đến trước mặt Thẩm Hạo Nam, trên nóc nhà lại xuất hiện thêm hai sợi xích màu đen, sợi xích này dần tạo thành hình giống như cái xích đu, Sở Du Ninh dựa vào mặt trên cái sợi xích kia, hai tay nắm chặt sợi xích, mông đặt xuống bàn xích đu được kéo lên, trong khi dây xích kéo lên và hướng về phía trước thì Sở Du Ninh hơi hơi ngửa ra sau, dưới sự trợ giúp của hai sợi dây xích cô đã nằm ở trước mặt Thẩm Hạo Nam.

“Anh nhìn này… tôi nghe anh kêu mà bị ướt rồi.” vẻ mặt Sở Du Ninh oán trách nói.

Thẩm Hạo Nam trước mặt chính là Sở Du Ninh đang mặc chiếc quần lót chữ T không thể che kín được tiểu huy*t, tiểu huy*t cô đang ướt đẫm, dưới ánh nhìn nóng bỏng chăm chú của hắn nó lại chảy ra một dòng nước.

Thẩm Hạo Nam liếm liếm môi định đi tới phía trước thăm dò muốn liếm cái tiểu huy*t mê người kia, nhưng mà khổ nỗi xích sắt quá chặt, mặc dù tiểu huy*t gần trong gang tấc nhưng hắn cũng không thể với tới.

Giống như nghe được khát vọng của Thẩm Hạo Nam xích sắt cũng tiến về phía trước, tiểu huy*t của Sở Du Ninh bị đưa đến bên miệng Thẩm Hạo Nam, Thẩm Hạo Nam vội vàng lao đầu tới.