Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 319: Người đàn ông cô ta yêu




Nhìn thấy Sở Du Ninh như vậy, Cố Đông bất đắc dĩ cười, anh đưa tay xoa đầu cô: “Nghịch ngợm!” Sau đó ôm cô vào lòng rồi thoải mái hào phóng nhìn về phía Trần Dật: “Dật tỷ, do chị không biết tình huống cụ thể cho nên bị người Ngô gia lừa cũng là chuyện bình thường, lúc ấy Thanh Vũ ca cũng ở đó, chị không tin bọn em thì chẳng lẽ cũng không tin anh ấy sao. Hay là Dật tỷ cũng cảm thấy Thanh Vũ ca là một kẻ chuyên ỷ thế hiếp người?”

Thái độ của Cố Đông chính là biểu thị sẽ không thuận theo Trần Dật, nhưng sau đó lại cho cô ta một cái bậc thang, nếu như Trần Dật chịu xuống vậy liền có thể xuống, nhưng nếu như không chịu… vậy ngại quá!

Trần Dật nhìn chằm chằm Cố Đông, trong mắt gió nổi mây phun, cô ta bị Lôi Dịch từ chối ở ngay trước mặt, Thẩm Hạo Nam chất vấn, thậm chí là Cao Dương khiêu khích cũng chẳng thèm để ý, bởi vì cô ta biết chỉ cần chọc thủng gương mặt thật của Sở Du Ninh thì sẽ trở thành lý do khiến mấy người này trở nên xấu hổ.

Nhưng mà Trần Dật lại không thể tưởng tượng nổi Sở Du Ninh lại có thể trắng trợn táo bạo như thế, đám đàn ông này mắt bị mù hết rồi sao? Cái kỹ thuật diễn vụng về như thế mà cũng nhìn không ra à?

Trần Dật đột nhiên nhìn về phía Tưởng Thanh Vũ, cô ta không tin Tưởng Thanh Vũ cũng nhìn không rõ gương mặt thật của ả đàn bà này!

Nhưng mà Tưởng Thanh Vũ chỉ yên lặng ngồi ở chỗ đó, biểu tình trên mặt vô cùng lạnh nhạt, giống như chuyện ở trước mặt này chẳng có liên quan gì đến hắn cả, vậy thì… Tưởng Thanh Vũ biết Sở Du Ninh là dạng người như thế nào không? Tất nhiên sao có thể không biết được cơ chứ, tuy hắn không phải là một người đàn ông mưu trí nhưng cũng không phải là đồ ngu, lúc trước chính hắn đã lấy ích lợi để dụ dỗ Sở Du Ninh đính hôn với Thẩm Hạo Nam, sao hắn lại không biết Sở Du Ninh là cái dạng người phụ nữ không có lợi thì không chịu dậy sớm được.

Nhưng Tưởng Thanh Vũ cũng biết, Sở Du Ninh không phải người không có điểm mấu chốt, nếu không thì cô cũng chẳng liều chết mà cứu mấy đứa trẻ vô tội kia. Tiến sĩ K có khả năng di dời dị năng, Ngô Viên Viên lại có dị năng khống chế dị thú, đổi lại là ai thì cũng sẽ sinh ra lòng tham lam đúng không?

Nhưng nói đi cũng vẫn phải nói lại, nếu như không phải tại Ngô gia hại Lý Nhiên chết ở trong miệng của dị thú, hại Sở Du Ninh suýt chút nữa đã chết ở căn cứ Tự Do thì cho dù bọn họ có muốn cũng khó có thể thực hiện được.

Chính Ngô gia đã cho bọn họ lý do, mà tất cả cũng chính Ngô gia tự mình đồng ý, bây giờ Trần Dật trở về liền cảm thấy mình có chỗ dựa rồi cho nên định lật lọng, Tưởng Thanh Vũ sẽ giúp Ngô gia nói chuyện sao?

Tất nhiên Tưởng Thanh Vũ cũng không phải thánh nhân, dị năng khống chế dị thú này đặt ở trên người Ngô Viên Viên hay trên người Sở Du Ninh có giống nhau không? Với đầu óc của Sở Du Ninh sẽ có thể tối ưu hóa lợi ích của dị năng khống chế dị thú, việc này vô cùng có lợi cho việc tương lai chiến đấu với dị thú.

Nhìn Tưởng Thanh Vũ như thế, sắc mặt Trần Dật hoàn toàn thay đổi, hắn thế mà… lại không giúp cô ta! Đôi mắt Trần Dật hơi đỏ lên, nếu như Tưởng Thanh Vũ không đứng phía cô ta, vậy…

Cô ta dụ dỗ Lôi Dịch buông tha cho việc Ngô gia đã hại chết Lôi phu nhân, còn mắng vị hôn thê của Thẩm Hạo Nam là ai cũng có thể làm chồng ở trước mặt tất cả mọi người, thậm chí là câu nói tiểu huy*t của cô ta bị thao lỏng của Cao Dương… đều sẽ trở thành vết nhơ ở trong cuộc đời của cô ta. Cô ta thành danh nhờ vào việc kinh doanh đã nhiều năm như vậy thì đây sẽ trở thành chuyện đáng cười nhất thiên hạ.

Nhìn thấy bộ dáng Trần Dật nhìn Tưởng Thanh Vũ, ánh mắt Sở Du Ninh đột nhiên lóe lên, đây là…

Trần Dật luôn tự cho mình là một nữ cường nhân, hơn nữa thành tựu của cô ta đã làm cho cô ta trở thành chuẩn mực của phụ nữ, người phụ nữ như vậy sẽ lộ ra bộ mặt yếu ớt nhất ở trước mặt ai? Cha mẹ, hay là… người đàn ông cô ta yêu!

Nói cách khác… Trần Dật thích Tưởng Thanh Vũ? Chuyện này có thể sao??? Nhưng… vì sao lại không có khả năng cơ chứ?

Năm nay Tưởng Thanh Vũ 35 tuổi, Trần Dật 33 tuổi, hai người xem như cùng một thế hệ, mà bọn họ lại đều là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ đó, Trần Dật yêu Tưởng Thanh Vũ có cái gì kỳ lạ đâu?