Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 241: Nai con nữ




Tất nhiên, bán đấu giá năng lượng dịch chỉ là thỏa thuận trên bề mặt, Cố Đông còn muốn nhân cơ hội lần này lặng lẽ tiết lộ kỹ thuật cướp đoạt dị năng. Dù sao so với năng lượng dịch thì cướp đoạt dị năng càng dễ làm người ta điên cuồng hơn.

Sản phẩm áp chót cuộc đấu giá quy mô lớn lần trước của Tiêu Hồn Động chính là Sở Du Ninh, không nghĩ tới chỉ mới mấy tháng mà cô đã xoay người trở thành quản lý cấp cao của Tiêu Hồn Động.

Vẫn là ở đấu trường như cũ nhưng mà lần này Sở Du Ninh lại có thể đứng ở bục cao nhất đối diện với phòng riêng chí tôn, trước khi hội đấu giá bắt đầu đã được các loại dị năng giả bày trí như lạc vào tiên cảnh.

Dị năng giả hệ mộc làm sinh trưởng các loại thực vật kỳ lạ, có thực vật nở hoa, có thực vật ra quả, có thực vật lại có lá cây giống đẹp như ngọc.

Dị năng giả hệ thủy làm một cái hồ nước có thác nước, còn có sương mù mờ ảo.

Mà dị năng giả hệ thổ lại dùng các loại đá quý xếp thành một ngọn núi giả, kỳ thạch, tổng thể tuy không lớn nhưng mà bài trí giống như ở trong tiên cảnh.

Người phụ trách kế hoạch căn cứ vào ngoại hình của Sở Du Ninh để thiết kế tạo hình lần này của cô, một nữ nai con thánh khiết mỹ lệ, thân thể của cô trắng như tuyết, mái tóc óng ả, chân mạnh mẽ tràn đầy sức sống du nhàn trên con đường nhỏ trong rừng, lộc cộc từng bước nhịp nhàng. Nửa người trên là thân thể của loài người, cái rốn tuyệt đẹp được khảm một viên tinh hạch hệ băng được mài giũa cẩn thận thành hình giọt nước màu xanh lam.

Dọc theo vòng eo mảnh khảnh hướng lên trên là chiếc áo ngực được tạo thành từ những tinh hạch hệ băng cao cấp, mặt sau của chiếc áo ngực được cố định bằng một sợi dây mảnh như tơ, giống như chỉ cần không cẩn thận một chút là sẽ rơi xuống.

Sở Du Ninh vẫn là ngoại hình của mình như cũ, mái tóc xoăn gợn sóng thật dài màu vàng nhạt xõa thẳng đến eo, giống như người yêu dấu nhất dịu dàng mơn

trớn trên đầu vai và eo của cô, cuối cùng dừng lại ở thú hình mỹ lệ…

Vật trang trí trên trán Sở Du Ninh cũng là màu xanh lam, nhưng khác với cái tinh hạch cao cấp trên người, đó là dùng yêu hạch dị thú hệ băng cấp 9 chế tạo.

Phải biết rằng, nguy cơ lớn nhất bây giờ của nhân loại đã không phải là thây ma nữa mà là những con quái vật kỳ lạ hành tung quỷ dị, tập tính hung mãnh. Bọn nó không chỉ ăn thịt người, mà cũng ăn thây ma, một số dị thú ăn thịt thây ma sẽ không bị thi hóa nhưng mà trong cơ thể chúng sẽ mang theo virus, kích thước của bọn chúng vô cùng to lớn, sức tấn công lại hung mãnh, đối đầu với chúng nó rất khó để không bị thương, nhưng mà chỉ cần bị một vết thương nhỏ thôi thì cũng không còn cách nào để xoay chuyển tình thế.

Cho nên… Tiêu Hồn Động có người có thể giết ch*t dị thú cấp 9 mà lại lông tóc vô thương, không tính cái này, điều càng khiến cho người ta cảm thấy khiếp sợ chính là bọn họ lại dùng cái yêu hạch cấp 9 kia để làm trang sức cho một người phụ nữ.

Không chỉ có như thế, trên đầu của Sở Du Ninh còn có chiếc sừng trắng như ngọc, lóng lánh điểm chút ánh sáng bạc. Đường cong sừng hươu tuyệt đẹp, phần đỉnh mượt mà giống như được những người thợ thủ công giỏi nhất đã tỉ mỉ mài giũa. Trên chiếc sừng hươu treo chín viên yêu hạch của dị thú cấp 8 màu vàng như pha lê, đúng vậy, chín viên, tất cả đều có cùng kích thước và ánh sáng đồng đều, vừa nhìn đã biết chính là xuất xứ từ chín con dị thú cùng cấp hệ kim.

Đây là một sự phô trương trần trụi về sự giàu có và thực lực, phải biết rằng hiện tại chính là mạt thế, 80% người trên thế giới đến cả cơm cũng ăn không đủ no, lúc nào cũng có thể chết vì đói, hoặc là bị thây ma, dị thú ăn thịt. Rất rõ ràng, mỗi người ở Tiêu Hồn Động đều biết điều này, nhưng mà… Sở Du Ninh rất đáng giá, sự xinh đẹp của cô là điều không thể nghi ngờ, trí thông minh của cô cũng khiến nhân tâm cảm thấy kinh sợ,chỉ gần mấy tháng thôi cô từ một món đồ chơi đã biến thành giấc mơ mà mỗi người không thể chạm tới.

Đúng vậy, là mộng… Không phải không có người não tàn nói năng lỗ mãng với cô, thậm chí còn có người công khai ý d*m cô, nhưng mà kết cục của bọn họ chỉ có một, chính là mỗi một người đều chết rất thảm…

Sở Du Ninh thong thả đi dạo trong rừng, trong đôi mắt trong veo hiện lên vẻ tò mò, cô nhìn cái này, sờ cái kia, đụng tới đồ vật mà cô hứng thú sẽ nở một nụ cười giống như thiên sứ.