Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 240: Tự mình động thủ (H)




Tư liệu về Bạch Lạc Sở Du Ninh cũng đã từng xem qua, hắn cũng không phải là một người đàn ông ham mê sắc đẹp, hơn nữa hai người bọn họ còn chưa từng gặp mặt thì quyến rũ cái gì?

Tất nhiên bằng đầu óc của Ngụy Tử Vi thì khẳng định không thể nghĩ được cái gì là quyến rũ hay không, cho nên Ngụy Tử Vi có thể nói như vậy vậy khẳng định là đã có người đã nói với cô ta, lời nói có thể được đồ tâm thần Ngụy Tử Vi này coi trọng thì tất nhiên là xuất phát từ miệng của Bạch Lạc, kết hợp với lúc trước thì cũng không khó để đoán rằng Bạch Lạc đây là đang đào hố cho cô.

“CMN, khẳng định là mày không biết liêm sỉ quyến rũ Bạch Lạc!” Thôi được rồi, Ngụy Tử Vi đúng thật là chỉ có thể nghe vào mấy lời của Bạch Lạc.

Sở Du Ninh trợn tròn mắt, cười quyến rũ vô hạn, cô nhéo cằm Ngụy Tử Vi chậm rì rì nói: “Vậy cô cũng cần chú ý nha, Sở Du Ninh tôi lại là người không thích chia sẻ đàn ông với người khác đâu, cho nên… nếu như tôi coi trọng Bạch Lạc vậy thì ngày lành của cô hết rồi.”

“Mày dám!” Ngụy Tử Vi trừng mắt, tròng mắt như muốn lòi ra.

“Tôi có dám hay không cô còn không biết à? Cho nên… “Sở Du Ninh cúi người, thần thần bí bí nói: “Mau trở về bên cạnh Bạch Lạc một tấc cũng không rời đi, nếu không… chẳng may bị tôi cướp đi rồi thì cô hối hận cũng đã muộn rồi!”

Ngụy Tử Vi trừng mắt nhìn Sở Du Ninh nửa ngày, đột nhiên đẩy Ngụy Tử Hân ra hấp tấp bỏ chạy.

Ngụy Tử Hân im lặng một lát, cuối cùng thở dài, mỗi lần Ngụy Tử Vi đều có thể bị dăm ba câu của Sở Du Ninh đuổi đi.

“Chị!” Sở Du Nhàn đột nhiên nhào lên ôm chặt Sở Du Ninh, đôi mắt giống như nhìn thấy thần tượng: “Chị quả thực chính là người chị lợi hại nhất trên thế giới này!”

Sở Du Ninh đen mặt: “Buông ra!” Lời này hắn nói không thấy xấu hổ nhưng mà cô nghe thì có nha, vẻ mặt Sở Du Nhàn ủy khuất, ôm Sở Du Ninh trong ngực

vuốt ve, cuối cùng mới lưu luyến không rời buông tay ra, tuy rằng thời gian ngắn ngủi nhưng mà… cuối cùng hắn cũng đã ôm được chị hắn rồi, quả nhiên cầu ôm đúng là vô dụng, vẫn là phải tự mình động thủ.

Sau khi buông ra Sở Du Nhàn chà xát tay, cơ thể chị hắn thật mềm mại, giống như không có xương vậy, lại còn rất thơm… ngực của cô cũng thật lớn, một tay có thể nắm vừa không? Bàn tay của Sở Du Nhàn theo bản năng bóp bóp thử, ừ… hẳn là không vừa… Nghĩ đến đây hắn cứng.

Sở Du Nhàn lặng lẽ đi đến bên cạnh Sở Du Ninh, dùng phía dưới nhẹ nhàng chọc chọc vào cơ thể Sở Du Ninh: “Chị… chị giúp em xoa xoa chút đi, em cảm thấy thật là khó chịu.”

Sở Du Nhàn cũng không có che giấu chuyện hắn mơ ước Sở Du Ninh, trên cơ bản thì quản lý cấp cao của Tiêu Hồn Động đều biết, cũng đã mạt thế rồi, chuyện hoang đường hơn như này chỗ nào cũng có cho nên mọi người thấy cũng chẳng sao cả, nhưng mà… Ngụy Tử Hân lại không nghĩ hắn có thể trắng trợn táo bạo như thế.

Nhìn thấy Sở Du Nhàn dùng côn th*t cứng ngắc làm trò chọc sau eo của Sở Du Ninh ở trước mặt mình, Ngụy Tử Hân không khỏi nghĩ tới một màn cô ấy biến thành đàn ông ảo tưởng Sở Du Ninh…: “Thình thịch thình thịch…” Tim của Ngụy Tử Hân đột nhiên đập nhanh hơn.

Sở Du Ninh tà tà liếc mắt nhìn Sở Du Nhàn một cái, căn bản không để ý đến hắn, quay đầu nhìn về phía Ngụy Tử Hân: “Em nghe nói ông chủ muốn bán đấu giá năng lượng dịch?”

Ngụy Tử Hân kìm nén trái tim đang đập nhanh gật đầu: “Vì thế còn đặc biệt tổ chức một cuộc đấu giá quy mô lớn, trưởng nhóm kế hoạch còn muốn để cho hai ta làm khách quý của màn biểu diễn khai mạc.”

Sở Du Ninh nhướng mày: “Bởi vì hai ta là người có khả năng biến hình?” Một cuộc đấu giá xuất hiện hai người có khả năng biến hình biểu diễn, vậy giống như là mời hai siêu sao cao cấp trước mạt thế.

Ngụy Tử Hân gật đầu: “Em có hứng thú không? Nếu như không có thì để chị về nói với hắn.”

Ánh mắt Sở Du Ninh lóe lên, theo lý thuyết… cô khống chế bộ phận thông tin của Tiêu Hồn Động thì không cần phải làm những việc khác, nhưng mà… cô phải tận dụng mọi thứ để không lãng phí dung mạo và dị năng của mình, còn về phần thần tượng minh tinh gì đó… Cũng không phải không được!