Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 232: Hiểu biết




Sở Du Nhàn không nhắc đến mẹ Sở vậy đã chứng minh được bà còn sống, hơn nữa vẫn luôn ở chung với Sở Du Nhàn, nuôi một mình Sở Du Nhàn thì đối với cô cũng không có việc gì cả, nhưng mà… mẹ Sở thì không thể.

“Chị…” đôi mắt Sở Du Nhàn đỏ ửng, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, bộ dáng một người đàn ông đang khóc ở trước mặt Sở Du Ninh: “Chị sắp xếp một công việc cho em ở bên cạnh chị, ban ngày thì em ở đây, tối lại về có được không, chị yên tâm đi, một mình em cũng có thể nuôi được được bà ấy.”

Mặt Sở Du Ninh không có chút biểu tình nhìn Sở Du Nhàn: “Mấy năm nay cậu đã sống như nào?” Đừng tưởng rằng ở trước mặt cô giả vờ đáng thương thì cô không biết cái gì hết, Sở Du Nhàn là dị năng giả, hơn nữa cấp bậc dị năng còn cao hơn cả cô, nếu không cũng không có khả năng mang theo mẹ Sở đi tới thủ đô, hơn nữa…

Vì sao cậu ấy có thể tìm được cô? Là trùng hợp thật sao? Nếu như không phải thì tại sao cậu ấy lại biết được cô ở Tiêu Hồn Động? Phải biết rằng, sự tồn tại của cô tuy không phải là bí mật nhưng người có thể biết cũng không nhiều. Hơn nữa… tại sao cậu ấy biết được rằng chỉ cần tìm tới Triệu Tiêm Tiêm là có thể tìm được cô?

Sở Du Ninh chưa bao giờ xem thường Sở Du Nhàn, vì sao Sở Du Nhàn lại nhận coi trọng tới mức ấy? Không phải chỉ vì cậu ấy là một thiếu niên, mà còn bởi vì

cậu ấy là thiên tài được nhiều người đều biết đến.

Sở Du Ninh tìm được Cố Nam còn cần Cố Đông cung cấp thông tin, vậy Sở Du Nhàn đã thông qua cái gì mà tìm được cô?

“Chị…” Sở Du Nhàn rất ủy khuất, cậu ấy không trả lời vấn đề của Sở Du Ninh mà là nhìn xung quanh một vòng: “Chị, em hiểu chị, hiểu được chị muốn làm cái gì, em có thể giúp chị…” Đôi mắt Sở Du Nhàn hồng hồng đáng thương nhìn Sở Du Ninh, nhưng lời nói lại không đáng thương chút nào, động tác làm ra còn không đáng thương hơn nữa.

Cậu ấy thử xoa xoa đùi Sở Du Ninh: “Chị biết mà, chỉ có em vĩnh viễn sẽ không phản bội chị…” Sở Du Nhàn thấy Sở Du Ninh không từ chối, bàn tay to tinh tế chậm rãi hướng đến bắp đùi của Sở Du Ninh.

Ánh mắt Sở Du Ninh đột nhiên lóe lên, cũng không ngăn cản cậu ấy. Đúng vậy, Sở Du Nhàn quá hiểu cô, chỉ gặp cô cũng đã có thể đoán được cô muốn cái gì. Hơn nữa… Sở Du Ninh cũng hiểu, mỗi người trên đời này đều có khả năng phản bội cô, chỉ duy nhất Sở Du Nhàn không có khả năng đó…

Cô không từ chối cậu ấy! Sở Du Nhàn kích động đến mức mặt cũng đỏ, cậu ấy biết, với tính cách của Sở Du Ninh sau mạt thế sẽ đi lên một con đường hoàn toàn khác, nếu muốn có được cô cũng chỉ có thể nhân cơ hội này.

Sở Du Nhàn chậm rãi ghé sát vào Sở Du Ninh, hô hấp thô nặng phun ở trên mặt Sở Du Ninh: “Chị… Chị…” Cậu ấy si mê nhìn mặt cô nỉ non, nước mắt kích động chảy xuống theo khóe mắt, cuối cùng hắn đã chờ được tới ngày này…

Sở Du Ninh đột nhiên đẩy Sở Du Nhàn ra, đứng lên lạnh lùng nhìn cậu ấy: “Làm được trước đi rồi nói tiếp.” Dứt lời, cũng không quay đầu lại rời khỏi thư viện.

Sở Du Nhàn ngồi dưới đất nhìn bóng dáng rời đi của Sở Du Ninh, bỗng nhiên nhếch miệng cười, cô không đuổi cậu ấy chính là thắng lợi lớn nhất.

Khi một người đã ngồi lên vị trí quản lý thì sẽ cần phải thu thập những thủ hạ đắc lực. Không thể nghi ngờ Sở Du Nhàn là lựa chọn tốt nhất, còn chuyện cậu ấy thèm muốn thân thể cô…

Chỉ cần tạo ra những thứ đủ giá trị vậy thì thỏa mãn cậu ấy cũng được.

Sở Du Nhàn đúng là rất hiểu Sở Du Ninh, một khi cô đã đi lên con đường này, vậy thì cô ấy cũng có thể chi trả tất cả mọi thứ, chỉ cần… đáng giá!

Bắt đầu từ hôm nay, bên cạnh Sở Du Ninh có thêm một con chó con tinh xảo đẹp trai, chó con cả ngày đều cười hì hì, chỉ cần nhìn thấy người thì mặc kệ quen hay không quen cũng sẽ nhiệt tình chào hỏi một cái, nhìn thấy gương mặt tươi cười sạch sẽ mỹ lệ của cậu ấy, tất cả mọi người cũng nhịn không được nở một nụ cười đáp lại.