Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 225




Hôm nay người phụ trách đấu trường lại tới tìm Ngụy Tử Hân, lại bị Sở Du Ninh ngăn cản ở trên hành lang.

Người đàn ông này có thân hình cao lớn thô tráng như một ngọn núi, áo thun bó chặt nửa thân trên, đây cũng là một người đàn ông có cảm giác xâm lược rất mạnh. Nhưng đáng tiếc… cũng chỉ là ngoại hình có cảm giác xâm lược mà thôi. Cũng không phải nói hắn xấu chỉ là không đẹp trai, đặc biệt là cái đầu trọc lóe sáng kia, nhìn cái khiến người ta hết cảm giác muốn ăn.

Người đàn ông nhìn thấy Sở Du Ninh thì đôi mắt đột nhiên giống như bóng đèn 1000W: “Sở tiểu thư!” Đôi mắt hắn dừng ở trên người Sở Du Ninh, như là muốn lột sạch quần áo của cô.

Sở Du Ninh hơi mím môi, đáy mắt hiện lên vẻ không vui: “Tôi có việc tìm anh!” Dứt lời, xoay người đi về phía trước.

Nhìn bóng dáng thướt tha của Sở Du Ninh, người đàn ông khó nhịn xoa xoa côn th*t cứng ngắc như muốn nổ tung, sau đó vác vẻ mặt mong chờ đi theo phía sau Sở Du Ninh.

Đừng nhìn người đàn ông có vẻ không đẹp trai nhưng bởi vì liên quan tới dáng người cho nên hắn rất được phụ nữ hoan nghênh, thấy Sở Du Ninh tìm hắn, theo bản năng liền cho rằng Sở Du Ninh có ý với hắn.

Sở Du Ninh mang theo người đàn ông đi vào thư viện, vừa vào cửa người đàn ông đã đóng cửa lại. Sở Du Ninh quay đầu lại lạnh lùng nhìn hắn một cái: “Anh tốt nhất không nên làm chuyện sẽ khiến anh hối hận.”

Người đàn ông này là lần đầu đi vào thư viện, nơi này cũng không phải là chỗ mà ai cũng có thể đi vào, ông chủ và Ngụy Tử Hân vẫn luôn nhìn chặt nơi này, hơn nữa sau này lại còn có thêm một Triệu Tiêm Tiêm, trừ khi được sự đồng ý của bọn họ nếu không thì không ai có thể đi vào.

Bố cục nơi này rất có phong cách nhưng người đàn ông cũng không để ý, hiện tại trong mắt hắn chỉ còn người phụ nữ xinh đẹp không gì sánh được trước mặt.

Sở Du Ninh cũng không để ý tới ánh mắt trần trụi của người đàn ông, tiện tay lấy ra một bình thuốc thử từ trong rương ném cho người đàn ông.

Người đàn ông nhận lấy theo bản năng, nghi ngờ nhìn về phía Sở Du Ninh, Sở Du Ninh lại không để ý tới hắn đi tới ngồi lên ghế dựa. Có thể được Cố Đông chọn ngồi trên vị trí người quản lý đấu trường thì ngoại trừ thực lực còn phải có đầu óc. Cuối cùng người đàn ông đã thu lại sắc tâm, mở thuốc thử ra ngửi, sắc mặt thay đổi ngay lập tức.

Sở Du Ninh cười: “Đây là năng lượng dịch có nồng độ tinh khiết rất cao do tiến sĩ K mới nghiên cứu phát minh ra, tác dụng cụ thể là gì thì anh có thể trở về chậm rãi thử.”

Ánh mắt của người đàn ông hơi lóe: “Mục đích của cô là gì?” Đầu óc của hắn xoay chuyển rất nhanh, chẳng lẽ Sở Du Ninh muốn mượn sức hắn? Hắn khẽ cau mày, nói thật, hắn vẫn có vài phần tình cảm với Ngụy Tử Hân, nếu là như để hắn phản bội Ngụy Tử Hân có lẽ hắn làm không được.

Rất tốt, đây cũng không phải là cầm thú chỉ biết suy nghĩ bằng nửa thân dưới: “Chỉ cần Hân tỷ không tìm anh thì anh không được đi tìm cô ấy.” Sở Du Ninh lạnh nhạt nói.

“Có ý gì?” Lông mày người đàn ông nhăn càng chặt.

Sở Du Ninh cười, đùi phải thon dài ưu nhã đặt ở trên đùi trái khiến người đàn ông hoảng hốt chớp mắt một cái: “Tôi hy vọng quan hệ của hai ngươi có thể thành lập ở trên tiền đề Hân tỷ tự nguyện, mà không phải là chị ấy dùng thân thể mình đi mượn sức các người, dù sao thì… Lợi thế tùy thời có thể thay đổi!” Nói xong cô đưa mắt nhìn nàng nhìn năng lượng dịch trong tay người đàn ông.

Lông mày người đàn ông buông lỏng: “Ý của cô là, cô muốn dùng cái năng lượng dịch này để tống cổ hết toàn bộ đàn ông của Tử Hân?”

Sở Du Ninh lạnh nhạt liếc người đàn ông: “Không phải tống cổ, là đổi góc độ, từ nay về sau, Hân tỷ không còn là công cụ tiết dục của các người, nếu như mấy người thích chị ấy vậy thì hãy ra thành ý mà một người đàn ông nên có!

Người đàn ông xoa xoa năng lượng dịch trong tay: “Đúng là không uổng công Tử Hân yêu thương cô.”

Sở Du Ninh không đáp lại lời này, đây là chuyên giữa cô và Ngụy Tử Hân, không cần người khác nói gì: “Chỉ cần anh trung thành, tất nhiên chỗ tốt sẽ không thiếu phần anh.”