Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 102




Đột nhiên Sở Du Ninh cảm thấy thật may mắn vì sự xuất hiện của Lục Dĩ Minh, bởi vì hắn là dị năng giả cao cấp, có thể áp chế được hai dị năng giả kia, cho nên bọn họ tìm nửa ngày cũng không phát hiện ra cô.

Khuôn mặt của Cao Dương càng đen hơn, trong mắt cũng hiện lên một tia hoảng loạn. Hắn thật sự không thể tưởng tượng nổi những ngày tháng lại mất đi Sở Du Ninh lần nữa.

Lúc này hắn lại nhớ tới kẻ đầu sỏ đã tạo ra tất cả những điều này – chính là Triệu Tiêm Tiêm! Nỗi tức giận không có chỗ phát t.iết kia cuối cùng cũng đã tìm được nguồn gốc.

Hắn không hề nghĩ ngợi đã đi tới phía nhà lao, vừa vào cửa lập tức có người đưa một cái vòng tay kim loại. Cái vòng tay kim loại này có hiệu quả giống như cái vòng tay mà giáo sư Lý làm dành riêng cho Sở Du Ninh, nhưng còn hoàn mỹ, tiên tiến hơn nó.

Cao Dương không nhận cái vòng, chỉ phất phất tay sau đó có hai dị năng giả cao cấp đi tới chỗ lồng sắt giam Triệu Tiêm Tiêm, không màng tới phản kháng

của ả cưỡng ép đeo cái vòng lên cổ tay ả. Một dị năng giả trong đó ấn xuống cái nút ngoài tường, đột nhiên Triệu Tiêm Tiêm kêu thảm thiết một tiếng, sau khi trải qua một trận đau đớn vô cùng, dị năng của ả mất đi khống chế……

Ánh mắt của giáo sư Lý ở phía đối diện trầm xuống, chẳng lẽ đồ nơi này đều là do người kia phát minh?

Cao Dương không rảnh lo tới những cái đó, một cái roi lửa chậm rãi ngưng tụ trong tay hắn, đánh từng cái lên người Triệu Tiêm Tiêm. Một người đàn ông, lại còn là dị năng giả cấp năm thì lực ra tay nặng bao nhiêu có thể tưởng tượng được.

Dù Triệu Tiêm Tiêm là dị năng giả ở đỉnh của cấp 4 có cường độ thân thể cũng không tồi, nhưng cấp bậc càng cao thì sự chênh lệch ở mỗi một cấp lại di năng càng chiến càng lớn, cho nên lúc Triệu Tiêm Tiêm đối mặt với Cao Dương thì ả hoàn toàn không có khả năng phản kháng, huống chi…..dị năng của ả đã bị khoá.

Triệu Tiêm Tiêm chịu đựng đau đớn chất vấn vì sao Cao Dương muốn làm như vậy, Cao Dương chẳng buồn hé răng nửa lời, lúc đầu Triệu Tiêm Tiêm còn muốn quyến rũ hắn để khiến hắn mềm lòng nhưng sau đó phát hiện ra căn bản là vô dụng, Cao Dương vẫn không có phản ứng gì, mãi cho đến khi nỗi tức giận của Cao Dương trút ra được kha khá rồi, hắn mới dừng động tác lạnh lùng nhìn ả.

“Giữ cái mạng chó này của cô lại cũng đã là cho căn cứ Chiến Lôi mặt mũi rồi.” Triệu Tiêm Tiêm bối rối “Vì sao? Vì sao lại phải đối xử như vậy đối tôi!”

Trước đây Triệu Tiêm Tiêm đã quen được mấy người đàn ông chiều chuộng, ả chưa từng nghĩ tới sẽ có một người đàn ông lại có thể đối xử như vậy với mình.

Cao Dương nguy hiểm nheo lại đôi mắt: “Cô đã làm những gì với Ninh Ninh thì trong lòng cô cũng tự hiểu đúng không? Chỉ bằng những chuyện cô làm như này thì tôi có đem cô thiên đao vạn quả thì thủ lĩnh của cô cũng không dám nói cái gì! Nhưng mà…”

Cao Dương lạnh lùng cười: “Cô cần phải tiếp tục sống, chỉ có tiếp tục sống mới có thể cảm nhận được nỗi thống dành cho cô chứ!”

Nói xong câu này, Cao Dương xoay người rời đi, cái chết rất dễ dàng, nhưng Cao Dương muốn cho Triệu Tiêm Tiêm sống không bằng chết!

Lúc Lôi Dịch đích thân tìm đến cửa vì giáo sư Lý thì Cao Dương cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, điều hắn chờ chính là anh tự tìm tới cửa.

“Ngồi đi!” Cao Dương lạnh lùng nói.

Lôi Dịch liếc nhìn Cao Dương đang ngồi ở sô pha đối diện: “Mặc kệ Cao thủ lĩnh có tin hay không, chúng tôi không phải là người đưa Ninh Ninh đi!”

“Tin! Tại sao lại không tin chứ! Anh cũng không có khả năng mang Ninh Ninh từ bên người của tôi rời đi!” Cao Dương bình tĩnh nói.

Lôi Dịch nghe xong liền thay đổi sắc mặt.

“Kể cho tôi nghe một vài chuyện sau khi anh gặp Ninh Ninh đi!” Cao Dương châm một điếu thuốc, lạnh lùng nói.

Lôi Dịch không nghĩ tới Cao Dương lại muốn biết cái này, anh im lặng một lát sau đó kể ra đúng sự thật.

Trong lời miêu tả của Lôi Dịch, Cao Dương thấy được một Sở Du Ninh vừa quen thuộc vừa xa lạ. Quen thuộc là tính cách vô cùng thông minh của cô, còn xa lạ… là cô có thể sử dụng dị năng của mình tinh vi đến như vậy.

Thì ra… dị năng của cô ấy không phải chỉ có thể dùng ở trên giường… Trên mặt Cao Dương hiện lên một nụ cười khổ, hắn hoàn toàn không biết một chút nào!