Tận Thế Song Sủng

Chương 94: Cầm thú




Điền Hải cũng khó hiểu: “Phía trước phát sinh chuyện gì sao?”

Đường Nhược nghĩ nghĩ nói: “Vừa rồi Tào tiến sĩ chắc cũng nghe thấy Hiểu Huyên nói, em đoán cô ấy đang kiểm tra binh lính bị muỗi đốt.”

Đường Nhược vừa nói xong, quả nhiên có binh lính vội vàng chạy hướng về phía đoàn xe dị năng giả bên này, sau đó xin hết dị năng giả Trị liệu đi qua, Dương Lê cũng ở trong đó.

Chuyện này vừa xảy ra, nhóm dị năng giả thảo luận càng lớn.

“Đây là gặp chuyện gì rồi, điều hết hệ trị liệu qua đó?”

“Mới đi có một ngày thôi, đã xảy ra chuyện rồi, cái nhiệm vụ này kế tiếp nên làm sao bây giờ?”

“Đúng vậy, nghe nói theo như kế hoạch là muốn tập hợp tại thành phố S sau 5 ngày, mà cứ chờ đợi như thế này thì bao giờ mới có thể đến thành phố S đây.”

Tất cả mọi thành viên trong đoàn xe theo Hồ Hạo Thiên từ phía sau đi tới.

Hồ Hạo Thiên gõ cửa kính bên Bạch Thất.

Bạch Thất mở cửa xe cùng Đường Nhược đi xuống.

“Hình như trong quân đội phát sinh chuyện lớn gì rồi, hỏi mấy người lính kia thì họ không nói, mà trực tiếp đưa Tiểu Lê đi qua bên kia.” Hồ Hạo Thiên nói.

Bạch Thất nhìn phía trước, nói: “Đợi vợ anh trở về, hỏi một chút có lẽ có thể biết.”

“Uh.” Hồ Hạo Thiên gật đầu.

Quân đội giải quyết vấn đề nội bộ, dị năng giả cũng không có chuyện gì làm, vì vậy đoàn người bày ghế xuống ven đường, ngồi tại chỗ đợi quân đội giải quyết xong vấn đề.

Hiện tại ban ngày mát, Bạch Thất ngồi bên cạnh Đường Nhược trực tiếp ôm vào trong ngực.

Sau đó, động thủ động cước với cô!

Mọi người trong đoàn đối với hai người tú ân ái, bắt đầu từ lúc trước không thể chịu đựng được, đến bây giờ tùy ý tự nhiên, thật có thể nói là thần tốc tiến bộ, thế cho nên hiện tại mọi người đối mặt với tình huống đột nhiên phát sinh đều bình tĩnh rất nhiều.

Đã không cản được, vậy thì thản nhiên tiếp nhận đi!

Không người phát hiện Bạch Thất người ta đang đem nhiệm vụ này phát dương quang đại đến toàn bộ thế giới!

Uh, vợ chồng ân ái cũng có thể xúc tiến quốc gia hài hòa phát triển!

Quân đội cùng dị năng giả cộng lại thành một khối “thịt lớn” dừng lại trên đường, để cho đám Zombie ở phụ cận ngửi thấy mùi mà đến.

Tại hoàn cảnh đông dị năng giả, còn có lượng lớn súng ống, tự nhiên đám Zombie sẽ một đám ngã xuống một đám tiến lên.

Nhưng trên đường lớn, Zombie thật sự quá nhiều, trước đã ngừng một đêm, hôm nay số lượng có thể nói là liên tục không ngừng.

Đoạn mọi người trong đoàn ngồi cũng có một vài Zombie lần lượt tiến tới.

Chỉ có điều, những chuyện như vậy hôm nay đã không cần mọi người tự mình động thủ.

Điền Hải cậu bé thật thà này tại thời điểm zombie còn ở thật xa, sẽ ném ra một quả cầu lôi lập tức để cho đám zombie hóa thành thây khô.

“Quá tàn nhẫn, rõ ràng ngay cả thân thể huyết nhục đều không lưu lại cho bọn chúng…” Lưu Binh ngồi trên ghế chậc chậc hai tiếng. Hiện tại không cần cậu dụ quái nữa rồi, giờ phút này rất nhàn nhã.

“Tôi rất thích Tiểu Hải đứa bé chất phác nhé.” Hồ Hạo Thiên cho mọi người trong đội tại một địa phương xa một chút dựng tường đất, “Ài. Tiểu Bạch, em trai này cậu từ nơi nào được thế, nếu tôi có con gái, tôi sẽ cho cậu ta làm con rể rồi…”

Bạch Thất nhìn Đường Nhược cười cười, không trả lời.

“Đội trưởng Hồ, giữa ban ngày cậu đừng có nói mơ.” Phan Đại Vĩ lấy điếu thuốc, “Nhưng mà tôi không giống cậu, tôi có một con gái như hoa như ngọc bằng tuổi Tiểu Điền, bà mối này có thể làm…” Nói xong đứng lên, “Tiểu Điền, lại đây lại đây, ném cái quả lôi nhỏ là được rồi… Đúng đấy đúng đích, lại ném quả lớn hơn chút, rất tốt rất tốt, còn có bên kia, có năm con đang lách vào cùng một chỗ, phải ném cái lớn một chút, đúng đúng, chính là như vậy, quả thực quá đẹp trai xuất sắc rồi… Đúng đúng, ném một cái xa hơn phía bên kia…”

Trong tay ông cầm điếu thuốc lá, kèm theo giọng nói run run…

Tàn tro như bông liễu (1), bởi vì gió bắt đầu thổi, toàn bộ bay tới trên mặt Lưu Binh.

Lưu Binh lau mặt một cái, lại một đống tro bay tới, cậu không thể nhịn được nữa, nhảy xuống ghế. “Lão Phan, chú có chút ý thức công cộng tí đi, chuyên gia nói rồi, chúng ta hút thuốc lá là muốn giảm thọ đấy!”

Phan Đại Vĩ đột nhiên kịp phản ứng, trực tiếp ném thuốc lá, nắm cổ áo cậu ta rồi đẩy ra: “Mau mau, Tiểu Điền đang cố gắng ở đó như vậy, cậu còn ở chỗ này tát nước, cậu quá cô phụ tín nhiệm của đoàn đội rồi… Chạy nhanh đi qua dụ quái cho tôi…”

Lưu Binh: “…”

Vừa rồi tại sao phải tiện miệng!

“Lưu Binh, hiện tại phương hướng không đúng, cậu chạy hình chữ S cái rắm ah, không phải đội trưởng Hồ đã dựng tường sao, Tiểu Điền cường đại như vậy, trực tiếp chạy thẳng, chạy thẳng hiểu hay không ah…”

“Cậu này đồng đội ngu như heo, chạy nhanh, tới điểm ah… Chạy xa như thế làm gì… Lại để cho quái vật tụ tập, lại để cho kỹ năng của Tiểu Điền hiệu suất lớn nhất ah…”

“Đúng đúng, cái kỹ năng này của Tiểu Điền thật tốt, tiếp tục, lại ném một cái, chỗ đó có một lớp,  tiêu diệt hết tiêu diệt hết…”

Hồ Hạo Thiên mở ba lô, lấy ra một bao hạt dưa, hỏi Bạch Thất: “Hạt dưa không.”

Bạch Thất lắc đầu, cúi đầu hỏi Đường Nhược: “Muốn nước không?”

Đường Nhược nói: “Vừa uống rồi, hiện tại không khát.”

La Tự Cường hỏi Hồ Hạo Thiên: “Có đậu phộng không?”

Hồ Hạo Thiên mở túi hạt dưa: “Không có.”

Dư Vạn Lý mở túi mình ra: “Có ô mai, cậu lấy không?”

La Tự Cường nhận xong rồi  nói: “Đây không phải là Cửu Chế hay sao?”

“Ben trên có lẽ có ghi.”

“Tôi đã nói với cậu, ô mai của Cửu Chế mới ngon nhất.”

“Vậy sao, tôi thích ăn nhất ô mai Trân Châu.”

“Ài, cậu còn cái hạt dưa kia không, chia tôi ít…”

“Tôi nói với anh, hạt dưa ăn ít chút, ăn nhiều không tốt…”

Một đám người,  cắn hạt dưa cắn hạt dưa, động thủ động cước tiếp tục động thủ động cước, chia sẻ ô mai thì tiếp tục thảo luận công nghệ chế tác ô mai.

Ba người bên cạnh…

“Lưu Binh, cậu đấy, huấn luyện lâu như vậy, có thể dụ quái được hay không, càng dạy càng ngốc a… Thật là một cái cách đi  cẩu thỉ ah…”

“Tiểu Điền, không cần lo cho nó, đúng đúng, mình cũng có thể dụ quái, thật sự quá tuyệt vời…”

“Tốt tốt, bên trái còn có một lớp đã tới, cẩn thận một chút…”

“Lưu Binh, không được trốn đằng sau tường, chạy xa như thế làm gì, quái đều mất dấu rồi á…”

Lần đầu Phan Hiểu Huyên nhìn thấy  tình cảnh này, ngổn ngang trong gió.

Đằng sau một ít đoàn đội dị năng giả đồng thời đánh zombie: đám bọn họ nhìn xem như vậy quỷ dị họa phong, đều trực tiếp mộng ép.

Cmn, đây là đoàn đội gì thế!

Tất cả đều không nhân tính như vậy, từng người ngồi xem cuộc vui, để cho hai người đồng đội nhỏ nhất chạy vào trong đống xác chết!

Mặt người dạ thú!

Theo chân bọn họ làm đồng đội quả thực là tám đời xui vc!

Đương nhiên cũng có dị năng giả mắt sắc chứng kiến dị năng của Điền Hải, mỗi lần thời điểm điện quang ngưng tụ đều phát quang lòe lòe, ầm ầm vang, một lôi cầu xuống, lập tức có thể làm mười zombie ngã xuống.

Lại nhìn dị năng giả Tốc độ kia, nhìn xem tựa hồ rất gấp gáp nóng nảy chạy trốn, nhưng nhìn kỹ, cũng có thể nhìn ra dị năng kia kỳ thật rất thành thạo luyện tập kỹ năng kéo zombie.

“Ài ài, mọi người nhìn bên cạnh…”

“Bọn họ là đoàn đội gì, có vẻ rất mạnh.”

“Không biết…”

“Tôi cảm thấy được, đoàn bọn họ có lẽ chỉ có cậu nhóc hệ Lôi mạnh một chút.”

“Cũng đúng, những người kia đều nhìn không giống bộ dáng sẽ đánh zombie.”

“Cậu chớ đùa, người không có dị năng sẽ ra ngoài làm nhiệm vụ sao?”

Một bên Tô Tiêm Ảnh đang trốn sau lưng Phạm Vân Giang nghe được những dị năng giả kia nói chuyện, ngoảnh mặt lại.
  • Bông liễu bay trong gió: bông liễu có tơ, có thể bay trong gió.