Tận Thế Dẫn Đường - Khinh Giác

Chương 78: Tự tin




Edit by Náppu
*
Sau khi Lý Lâm đem những chuyện cậu đã trải qua ở trong hố đen báo lên cấp trên, trở về liền nói bọn họ muốn gặp Cù Tầm Dương một lần.
“Là không tin tưởng tôi sao?”
“Đừng lo lắng, chỉ là tôi không phải đương sự, bọn họ vẫn muốn nghe cậu nói toàn bộ quá trình một lần, còn có sau khi bọn họ biết cậu là dẫn đường cấp A, cũng muốn an bài công việc cho cậu.”
Ngày hôm sau Cù Tầm Dương vẫn nghe lời theo Lý Lâm đi tới cục quản lý người thức tỉnh ở nơi này.
Ngẩng đầu nhìn dãy nhà tràn ngập khoa học kỹ thuật trước mắt này, Cù Tầm Dương khẩn trương liếm liếm môi.
Lý Lâm nắm tay cậu, cười nói: “Đừng sợ, tôi sẽ luôn ở bên cạnh cậu.”
Cù Tầm Dương nói được.
Sau đó đột nhiên thấy ba người Địch Tư đứng bên cạnh con suối cách cổng lớn của cục quản lý không xa nhìn bọn họ, ánh mắt giống như còn có chút phức tạp?
Nhưng Lý Lâm trực tiếp làm lơ bọn họ, lôi kéo Cù Tầm Dương đi vào cục quản lý.
Những khuôn mặt trong đại sảnh tất cả đều là nam nữ ngũ quan thâm thúy, dáng người hoặc cao lớn hoặc gợi cảm.
Chỉ có cậu cùng Lý Lâm là gương mặt của người Châu Á, cho nên bọn họ đi vào liền thu được không ít tầm mắt chú ý.
Đương nhiên cũng có không ít người lại đây cùng Lý Lâm chào hỏi, cùng trong tưởng tượng của cậu bất đồng, trước kia Lý Lâm ở trước mặt cậu biểu hiện có chút tự ti, còn luôn cường điệu chính mình vô dụng, cho nên cậu nghĩ có phải do Lý Lâm ở trong khu an toàn không được hoan nghênh dẫn tới tự ti, nhưng hiện tại xem ra cũng không giống như thế, cậu cảm thấy thái độ của những người này đối với Lý Lâm đều rất nhiệt tình.
Lý Lâm mang theo cậu đi vào một văn phòng, đã có năm người ở bên trong chờ bọn họ, bốn nam nhân một nữ nhân, nữ nhân cùng nam nhân ngồi bên cạnh bà đều đã đầu tóc hoa râm, thoạt nhìn tuổi rất lớn, mà ba nam nhân khác tuổi đại khái giữa bốn mươi đến năm mươi, năm người bọn họ tất cả ngồi chung quanh một cái bàn tròn, biểu tình đều rất nghiêm túc.
Cù Tầm Dương lại bắt đầu khẩn trương.
Đại khái là cảm nhận được trong lòng bàn tay cậu đổ mồ hôi, Lý Lâm dựa gần bên tai cậu thấp giọng nói: “Đừng sợ nha Tầm Dương, bọn họ chỉ là thoạt nhìn có chút hung dữ, kỳ thật ở chung khá tốt.”
Cù Tầm Dương được Lý Lâm dẫn dắt ngồi xuống đối diện năm người, sau đó Lý Lâm nói cậu chậm rãi bắt đầu kể lại những chuyện đã thấy ở trong hố đen.
Cơ bản cậu nói hai câu là phải dừng một chút, chờ Lý Lâm thay cậu phiên dịch xong sau đó lại tiếp tục.
Năm người kia ngẫu nhiên cũng sẽ hỏi vài vấn đề, sau đó lại yêu cầu Lý Lâm phiên dịch cho cậu, chờ cậu trả lời xong lại phiên dịch trở về, cứ như vậy đứt quãng nói hơn một giờ.
Sau khi trò chuyện không sai biệt lắm, môi Lý Lâm đều khô, một hơi uống thật nhiều nước
Cù Tầm Dương cũng có chút mỏi mệt, nói chuyện phiếm như vậy thật đúng là khiến người ta mệt mỏi, cậu muốn nhanh chóng học tiếng Anh.
Cuối cùng nữ nhân đầu bạc kia ngữ khí ưu nhã nói nói mấy câu, Lý Lâm phiên dịch cho cậu ý tứ là: Phát hiện lần này liên quan đến tương lai của toàn nhân loại, cho nên bọn họ sẽ đem tin tức này thông báo cho khu an toàn trên toàn cầu, cũng muốn lấy chuyện này tập hợp lực lượng nhân loại, nhanh chóng tiến thêm một bước thăm dò hố đen.
“Bởi vì cậu là nhân vật mấu chốt, bọn họ hỏi cậu muốn công khai thân phận bản thân, hay là sử dụng danh hiệu?”
Cù Tầm Dương không hề nghĩ ngợi nói thẳng: “Danh hiệu!”
Lý Lâm cười cười: “Tôi biết, kỳ thật tôi ngày hôm qua cũng đã cùng bọn họ nói qua, không cần cho thân phận của cậu ra ngoài sáng, nhưng bọn họ có khả năng vẫn muốn trưng cầu một chút ý kiến của cậu.”
Chờ Lý Lâm đem yêu cầu của Cù Tầm Dương phiên dịch xong, nữ nhân kia hỏi: Vậy cậu muốn dùng danh hiệu gì?
Cù Tầm Dương nói: “Tùy tiện cái gì cũng được sao?”
Lý Lâm gật đầu, “Dù sao chỉ là danh hiệu thôi, cậu thích là được.”
Cù Tầm Dương nói: “Vậy cừu... Không không không, vẫn là lão hổ đi.”
Lý Lâm nói được.
Khi đó Cù Tầm Dương không nghĩ tới danh hiệu cậu tùy tiện nói ra, cuối cùng sẽ biến thành ‘Tiger project’ tiến hành khắp toàn cầu.
Sau khi rời khỏi văn phòng, Lý Lâm nói còn muốn dẫn cậu đi làm một lần kiểm tra đo lường tinh thần lực.
Cù Tầm Dương nói: “Cái này trước đó không lâu tôi đã ở khu an toàn của tôi kiểm tra qua.”
Lý Lâm nói: “Vô dụng a, tin tức đó không có xác minh, cho nên cậu ở bên này phải kiểm tra lại một lần, chủ yếu là vì an bài cho cậu công việc cùng phòng khai thông.”
“Phòng khai thông là cái gì?”
“Ân? Nơi của các cậu không có sao? Nga, tôi nhớ ra rồi, lính gác nơi đó của các cậu cùng dẫn đường là đội ngũ cố định, cùng chúng tôi bên này không giống.”
Lý Lâm nói ở chỗ này mỗi một dẫn đường đều sẽ có một phòng khai thông, bởi vì dẫn đường bọn họ bên này sẽ không cùng lính gác tạo thành đội ngũ cố định, rất nhiều dẫn đường độc thân cũng không thích vẫn luôn ở bên cạnh lính gác, cho nên trừ phi là cần ra ngoài làm nhiệm vụ phải mang theo dẫn đường, bằng không phần lớn dẫn đường đều sẽ ở trong phòng khai thông giúp lính gác khai thông.
Như vậy chỗ tốt chính là lính gác có thể lựa chọn dẫn đường bản thân muốn rồi đăng ký chờ đợi được khai thông, chỗ hỏng là đại bộ phận lính gác đều thích đi gặp dẫn đường đẳng cấp cao, như vậy đối với dẫn đường cấp thấp rất không tốt.
Nhưng khu an toàn của bọn họ cho tới nay đều là chế độ như vậy, trước mắt cũng không thể thay đổi.
Còn có chính là tuy rằng khu an toàn của bọn họ nghiêm khắc dựa theo xác suất xứng đôi để tổ đội, nhưng dẫn đường vẫn có quyền lựa chọn cuối cùng.
Tỷ như chiến đội A cùng chiến đội B lựa chọn cùng một dẫn đường muốn cùng hắn ra ngoài làm nhiệm vụ, nhưng nếu dẫn đường lựa chọn chiến đội B, cho dù chiến đội A xác suất xứng đôi so với chiến đội B cao hơn một ít, nhưng dẫn đường cuối cùng vẫn có thể đi theo chiến đội B ra ngoài làm nhiệm vụ.
Lý Lâm kéo kéo khóe miệng, “Đây cũng là lý do vì sao lúc trước tôi có thể cự tuyệt không theo đội khác làm nhiệm vụ, thường thường đi theo mấy người Địch Tư.”
Cù Tầm Dương ngồi trên ghế dựa, hai tay cùng đầu đều mang lên một ít máy kiểm tra đo lường, bởi vì ngôn ngữ không thông, cho nên Lý Lâm vẫn luôn ở bên cạnh cậu.
Ngón tay cùng trên đầu truyền đến từng đợt điện lưu hơi ngứa, sau đó trị số trên màn hình trước mắt Cù Tầm Dương bắt đầu chậm rãi cao lên.
Trên màn hình chỉ có số liệu giá trị tinh thần, xem ra bọn họ cũng chỉ kiểm tra đo lường một chút giá trị tinh thần của cậu là bao nhiêu.
Cuối cùng trên màn hình con số ngừng ở: 95.99%, cùng kết quả lần trước cậu kiểm tra giống nhau.
Mãi cho đến khi rời khỏi cục quản lý, Lý Lâm đều rơi vào một trạng thái tương đối kích động.
“Tầm Dương cậu cư nhiên có giá trị tinh thần 95.99%, trời ạ, cư nhiên có thể cao như vậy, tuy rằng đều là cấp A, nhưng tôi mới 90% a, cậu biết 5.99% là chênh lệch bao lớn không?”
“Không biết.”
Lý Lâm cho rằng cậu đã sớm biết tinh thần của cậu đáng giá mới bình tĩnh như vậy, vỗ vỗ bờ vai của cậu cười nói: “Dù sao chờ tin tức được công khai, cậu khẳng định sẽ trở thành dẫn đường nóng phỏng tay nhất nơi này.”
Cù Tầm Dương nói: “Không khoa trương như vậy chứ?”
Lý Lâm nói: “Sao lại không? Cậu là dẫn đường ưu tú như vậy, những lính gác đó tuyệt đối sẽ muốn cướp lấy cơ hội được cậu khai thông.”
Cù Tầm Dương nói: “Nhưng tôi cũng chỉ là có giá trị tinh thần cao hơn một ít.”
Lý Lâm bất ngờ: “Chỉ là? Cậu đã là dẫn đường có đánh giá tinh thần cao nhất hiện tại, còn chưa đủ sao?”
Cù Tầm Dương vẫn là không có bao nhiêu vui vẻ, “Cũng được đi.”
Lý Lâm đã nhận ra không thích hợp, “Tầm Dương, cậu không giống như bởi vì chuyện này mà cảm thấy vui vẻ, là cảm thấy có áp lực sao?”
Cù Tầm Dương lắc đầu, “Không phải, chỉ là cảm thấy bản thân giống như cũng chỉ có một cái tác dụng này, không có ưu điểm nào khác.”
Lý Lâm dừng lại bước chân nhìn cậu, “Cậu sao lại nghĩ như vậy? Cậu vừa tri kỷ lại ôn nhu, vừa thiện lương lại đáng yêu, sao có thể không có ưu điểm?”
Cù Tầm Dương xua tay nói: “Anh đừng an ủi tôi, tôi nơi nào có tốt như vậy.”
Lý Lâm vẻ mặt nghiêm túc: “Cậu không chỉ tốt như vậy a, Tầm Dương, cậu vì sao lại không có tự tin với bản thân như vậy?”
Cù Tầm Dương nói: “Tôi... Chính là cảm thấy chính mình lớn lên khó coi.”
Lý Lâm nói: “Cậu nơi nào lớn lên khó coi? Tôi cảm thấy cậu lớn lên so với tôi đẹp hơn nhiều.”
Cù Tầm Dương nói lại: “Không có không có, anh lớn lên so với tôi đẹp hơn.”
Lý Lâm cũng nói: “Cậu đẹp hơn một chút.”
Cù Tầm Dương nói: “Không có, rõ ràng là anh đẹp hơn một chút.”
Lý Lâm không nhịn được cười, “Chúng ta cũng đừng tranh luận vấn đề này nữa, ai nói nhất định phải lớn lên đẹp mới tính là người ưu tú? Mỗi người đều là tồn tại độc nhất vô nhị, người lớn lên xinh đẹp có giá trị nhan sắc, nhưng cậu cũng có ưu điểm bọn họ không có a, bỏ qua việc dẫn đường cấp A không nói, chỉ bằng tinh thần lực của cậu đã được rất nhiều người tha thiết ước mơ rồi.”
“Dẫn đường cấp B cấp C muốn trở thành cấp A, mà dẫn đường cấp A khẳng định càng muốn có được giá trị tinh thần càng cao, Tầm Dương cậu chẳng những là cấp A còn có được tinh thần lực cao như vậy, cho dù cậu thật sự chỉ có một cái ưu điểm này, người khác muốn cái ưu điểm này cũng không thể có được đâu, huống chi cậu còn có rất nhiều ưu điểm khác.”
Cù Tầm Dương như là đột nhiên bị đánh thức.
Cậu vì sao lại tự ti như vậy?
Là bởi vì cậu cảm thấy bốn người kia chỉ bởi vì độ xứng đôi của cậu cao mới lựa chọn cậu, trừ cái này ra cậu không có bất luận điểm nào có thể hấp dẫn bốn người kia, cho nên cậu tự ti, không được tự tin, thậm chí bài xích bản thân chỉ có năng lực khai thông mạnh mẽ.
Nhưng cái cậu có được, lại là cái người khác tha thiết ước mơ cũng không thể có, huống chi tinh thần lực cao nhất, chẳng lẽ không phải chuyện đáng giá để cậu kiêu ngạo sao?
Trước kia cậu đại khái thật sự bị tình yêu che mờ mắt, mới có thể ngốc bức nghi ngờ chính mình như vậy.
“Bọn họ trước kia luôn làm tôi cảm thấy không được tự tin.”
“Tầm Dương, chuyện làm cậu khổ sở đều đã là quá khứ, người yêu thương cậu nhất định sẽ phát hiện trên người của cậu có ưu điểm, với người không yêu cậu cần gì phải đi để ý cái nhìn của hắn với cậu chứ?”
“Lý Lâm... Tôi cảm thấy anh hiện tại thay đổi rất nhiều.”
“Có khả năng cái vô cảm được tôi sử dụng đến cao nhất đi, rốt cuộc cũng coi như là người từng chết qua một lần.”
“Tôi đây cũng coi như từng chết qua một lần, như thế nào cảm giác bản thân một chút cũng chưa thể kiên cường lên?”
“Chính là Tầm Dương cậu ở trong mắt tôi vẫn luôn rất kiên cường a.”
“Không có, tôi rất yếu đuối.”
“Tầm Dương, hiểu biết của cậu đối với chính mình cũng quá không rõ ràng, cậu rõ ràng rất kiên cường, ít nhất cậu khẳng định sẽ không giống như tôi chịu thương tổn thì bỏ chạy trốn tránh còn lựa chọn tự sát.”
“Ngạch, bởi vì tôi rất sợ chết.”
Lý Lâm cười nói: “Ai mà không sợ chết đâu, dù sao Tầm Dương cậu phải tin tưởng cậu thật sự rất ưu tú a, cậu là dẫn đường khả ngộ bất khả cầu, bốn tên cẩu kia mất đi cậu sẽ phải khổ sở hối hận.”
Cù Tầm Dương thấp giọng nói: “Bọn họ sẽ không hối hận đâu.”
Lý Lâm kịp thời dừng lại, “Mặc kệ nó, không đề cập tới bọn họ, về nhà thôi, tôi làm đồ ăn ngon cho cậu.”
Cù Tầm Dương cười gật đầu, sau đó lại quay đầu lại nhìn thoáng qua phía sau, do dự một lát vẫn hỏi: “Hình như từ khi bắt đầu tới cục quản lý, Hách Bá vẫn luôn đi theo phía sau chúng ta, là tìm anh có việc gì sao?”
Lý Lâm nói: “Không phải, đừng quan tâm hắn, chờ chúng ta về đến nhà hắn sẽ đi.”
Cù Tầm Dương cũng không nói thêm cái gì nữa.
Ngày hôm sau Lý Lâm mang đến cho cậu một giáo viên ngoại ngữ chuyên nghiệp.
Cù Tầm Dương ở nhà khổ học hơn một tháng, rốt cuộc có thể miễn miễn cưỡng cưỡng tiến hành giao lưu đơn giản, sau đó cậu đã bị thúc giục đi làm.
Ban đầu cậu còn chưa rõ Lý Lâm thúc giục cậu đi làm việc gì, thẳng đến khi cậu đi vào tòa nhà chuyên môn công tác của dẫn đường, một nữ nhân mỹ diễm ngoại quốc cầm máy tính bảng đi đến bên cạnh cậu, nói cô là trợ lý phụ trách chia ban cho dẫn đường cấp A, tên là Khải Tây.
Làm cho Cù Tầm Dương cảm thấy thân thiết chính là, đối phương dùng tiếng Trung nói chuyện với cậu, tuy rằng phát âm không thể tính là tiêu chuẩn, nhưng biểu đạt ý tứ rất đĩnh đạc chuẩn xác.
Khải Tây đem máy tỉnh bảng đưa tới trước mặt cậu, “Dẫn đường Aiden, trên đây là danh sách lính gác một tháng này muốn xin cậu khai thông.”
Aiden là tên tiếng Anh cậu tự lấy cho bản thân.
Bởi vì Lý Lâm nói ở chỗ này vẫn là nên lấy một cái tên tiếng Anh cho thuận tiện, sau đó cậu mới biết Lý Lâm cũng có tên tiếng Anh, gọi là Ellen.
Cho nên cậu cũng lấy cho chính mình một cái tên Anh bắt đầu bằng A.
Cù Tầm Dương nhìn ngón tay Khải Tây ở trên màn hình lướt một hồi lâu cũng không có dừng lại, nhìn tên của từng lính gác không ngừng được kéo lên, cậu có chút kinh ngạc hỏi: “Cái kia... Lính gác muốn tôi khai thông cụ thể có mấy người a?”
Khải Tây ngừng tay, lộ ra mỉm cười tiêu chuẩn: “Tổng cộng có một trăm năm mươi sáu vị lính gác muốn xin được dẫn đường Aiden cậu khai thông, bất quá cậu cũng có thể lựa chọn từng người để khai thông, trên đây đều là tư liệu cơ bản của từng lính gác.”
“Bao, bao nhiêu người?!!”
“Một trăm năm mươi sáu người a, dẫn đường Aiden.”