Tận Thế Dẫn Đường - Khinh Giác

Chương 102: Thịt tiếp




Edit by Náppu
*
“Thế nào, giường này thoải mái không?”
Liên Hạc ngồi ở mép giường, khóe môi treo lên ý cười ôn nhu, ánh mắt nhìn Cù Tầm Dương cũng tràn ngập tình yêu.
Cù Tầm Dương gật đầu trả lời: “Rất thoải mái.”
Liên Hạc mỉm cười nói: “Vậy là tốt rồi.”
“Giường của bọn họ đều không thoải mái bằng của anh, cho nên Dương Dương em có thể cùng anh ngủ nhiều thêm mấy ngày.”
Cù Tầm Dương nhịn không được cười nói: “Anh như vậy xem như là đang chơi tâm cơ sao?”
Liên Hạc chớp mắt, thản nhiên thừa nhận, “Đương nhiên, có thể nói anh chỉ muốn độc chiếm em.”
Cù Tầm Dương xoay người lăn đến bên cạnh Liên Hạc, “Anh có phải còn phải về tổng cục không?”
Liên Hạc ân một tiếng, “Bất quá anh có thể ở lại với em một lát, chờ em ngủ lại đi.”
Cù Tầm Dương hỏi: “Vậy ba người bọn họ thì sao?”
“Bọn họ một lát nữa hẳn là cũng chưa về tới.” Liên Hạc cười hỏi: “Làm sao vậy? Chẳng lẽ Dương Dương em sợ ngủ một mình?”
Cù Tầm Dương lắc lắc đầu, từ trên giường ngồi dậy, “Vậy anh có thể đợi một chút lại đi không?”
“Được.”
Cù Tầm Dương đối hắn tỏ ra ỷ lại, Liên Hạc đương nhiên sẽ không từ chối cậu.
Nhưng mà lúc Cù Tầm Dương khóa ngồi trên đùi hắn, Liên Hạc mới chân chính biểu hiện ra kinh ngạc, “Dương Dương, em đây là đang dụ dỗ anh sao?”
Cù Tầm Dương cúi đầu cùng Liên Hạc đối mặt, gương mặt bắt đầu chậm rãi biến hồng, tuy rằng cậu thật sự rất thẹn thùng, nhưng nếu đã làm đến bước này, cậu cũng muốn thản nhiên đối diện với dục vọng của chính mình.
Cù Tầm Dương duỗi tay ôm lấy cổ Liên Hạc, dùng cái trán chạm vào trán của hắn, lẩm bẩm nói: “Liên Hạc, em rất nhớ anh.”
Tròng mắt đỏ của Liên Hạc khẽ run lên, duỗi tay ôm lấy eo cậu, cười trả lời: “Anh cũng vậy.”
Hôn môi là thuận theo tự nhiên mà phát triển, ban đầu hai người chỉ nhàn nhạt liếm môi đối phương.
Bàn tay ấm áp của Liên Hạc vói vào trong quần áo cậu, ở sau eo cậu ái muội vuốt ve.
Bọn họ trao đổi nước bọt lẫn nhau, hơi thở giao hòa cũng từ từ trầm trọng.
Nhiệt độ cơ thể của Cù Tầm Dương dần dần lên cao, dục vọng phần hông ngẩng cao, cùng Liên Hạc răng môi giao triền, động tình thở dốc.
Liên Hạc dùng một bàn tay đè lại cái ót của cậu gia tăng nụ hôn này.
Lúc này đây Liên Hạc dùng lực hôn rất kịch liệt, nụ hôn tràn ngập ái dục phảng phất muốn đem toàn bộ không khí cùng nước miếng trong miệng cậu hút lấy toàn bộ.
Bên tai tràn ngập tiếng nước ‘tấm tắc’ môi lưỡi giao triền, Cù Tầm Dương bị hôn đến đôi môi tê dại, nhưng cũng ra sức đáp lại Liên Hạc, một chút cũng luyến tiếc đẩy ra hắn.
Bọn họ một bên hôn môi một bên cởi bỏ quần áo trên người đối phương.
Thẳng đến khi bọn họ cả người trần trụi lăn đến trên giường, Liên Hạc chen vào giữa hai chân cậu, hơi hơi cúi người đem phần hông cùng phần bên trong đùi cậu kề sát, dương v*t thô nóng gắng gượng từng chút từng chút ở giữa đáy chậu cùng miệng huyệt của cậu cọ xát qua lại.
“Thân thể của Dương Dương trở nên quá sắc tình, chỉ hôn môi mà phía dưới đã ướt đẫm, cảm giác không cần dịch bôi trơn cũng có thể cắm vào luôn.”
dương v*t của Cù Tầm Dương đã sớm cứng không chịu được, lại bị lời nói tình sắc của Liên Hạc kích thích, run rẩy chảy ra rất nhiều chất lỏng trong suốt.
Liên Hạc hơi hơi mỉm cười, ngón tay từ đầu v* Cù Tầm Dương một đường lướt xuống bụng cậu, lòng bàn tay cọ qua quy đầu ướt át phấn hồng, sau đó vươn đầu lưỡi đem chất lỏng trên ngón tay liếm vào trong miệng.
“Đây là lần đầu tiên Dương Dương chủ động muốn cùng anh làm tình, anh rất vui.”
Trên má Liên Hạc cũng phiếm ra màu hồng nhạt, bởi vì màu da hắn rất trắng, cho nên chỉ một chút hồng nhạt cũng đặc biệt rõ ràng.
Này xem như lần đầu tiên Cù Tầm Dương thấy mặt Liên Hạc đỏ, tuy rằng Liên Hạc có khả năng chỉ bởi dục vọng, cũng không nhất định là thẹn thùng.
Chỉ là như vậy đã làm cho Liên Hạc thoạt nhìn phi thường mê người, làm cậu bị mê hoặc tâm thần, trái tim cũng gia tốc nhảy lên.
Cậu nhịn không được nâng lên mông, chủ động cọ dương v*t của Liên Hạc.
“Liên Hạc...”
“Em muốn anh cắm vào.”
Đáy mắt Liên Hạc tình triều mãnh liệt, gương mặt hồng nhạt trở nên càng đậm, hắn cúi đầu liếm đôi môi Cù Tầm Dương, giọng nói ôn nhu nói: “Dương Dương, anh rất yêu thích em chủ động như vậy.”
Cù Tầm Dương há mồm đáp lại nụ hôn của hắn, ánh mắt ướt át, đầy mặt động tình.
Liên Hạc một bên hôn môi Cù Tầm Dương, một bên nâng eo cậu, đem dương v*t chậm rãi cắm vào tiểu huyệt.
Ban đầu Liên Hạc muốn ôn nhu một chút, từ từ làm.
Chỉ là lúc toàn bộ dương v*t bị thịt mềm ấm áp ướt át gắt gao bao bọc lấy, hắn liền có chút khắc chế không được, lý trí trong nháy mắt hoàn toàn mất khống chế, nắm eo Cù Tầm Dương hung hăng chống đẩy.
Giường đôi dưới tác động tình cảm mãnh liệt của bọn họ vang răng rắc, trong không khí phảng phất đều tràn ngập hương vị nùng liệt tình dục.
Không biết vì cậu chủ động làm Liên Hạc quá kích động, hay bởi vì bọn họ đã lâu lắm rồi không làm, lúc này đây Liên Hạc thao làm phá lệ mãnh liệt, trên thân thể trắng nõn tinh tráng phơi bày một tầng mồ hôi mỏng.
Đương nhiên, phản ứng của Cù Tầm Dương cũng rất nhiệt tình, hai người bọn họ đều hoàn toàn sa vào trận tính ái này.
Bởi vì Liên Hạc còn phải trở về tổng cục, cho nên chỉ cùng cậu làm một lần, nhưng bọn họ đều cảm thấy thỏa mãn xưa nay chưa từng có.
Bất quá đây cũng là một trong số ít lần Liên Hạc không bắn vào bên trong, bởi vì không có thời gian giúp cậu rửa sạch, Liên Hạc nói nếu xong việc để Cù Tầm Dương tự mình rửa sạch, hắn sẽ áy náy.
Sau đó Cù Tầm Dương liền có lần đầu tiên được thể nghiệm bắn lên mặt.
“Dương Dương, em như vậy rất mê người.”
“...”
Liên Hạc cười giúp cậu rửa mặt, sau đó giúp cậu đơn giản lau chùi thân thể một chút, còn giúp cậu mặc quần lót, cuối cùng giúp cậu đắp chăn đàng hoàng, còn dịch dịch góc chăn cho cậu, “Dương Dương, hiện tại chỉ có thể để em tự ngủ, anh cần phải đi, buổi tối lại trở về ở cùng em, được chứ?”
Cù Tầm Dương nói được.
Liên Hạc cúi người hôn một cái lên trán cậu, mỉm cười ôn hòa nói: “Không cần nghĩ quá nhiều, trước nghỉ ngơi thật tốt, đã biết chưa?”
Cù Tầm Dương gật đầu, Liên Hạc lại ngồi bên cạnh cậu một lát, sau đó mới rời đi.
Kỳ thật Cù Tầm Dương cũng không có nghĩ cái gì.
Nên nghĩ cái gì tại đoạn thời gian này cậu đã nghĩ kỹ rồi, nên quyết định cái gì cậu cũng đã làm xong, cho nên cậu nhắm mắt lại rất nhanh tiến vào mộng đẹp.
Lúc Cù Tầm Dương tỉnh lại, nghe thấy bên ngoài truyền đến thanh âm nói chuyện của Dịch Dữ Kiệt cùng Hứa Uyên.
Hứa Uyên nói: “Thao, mệt chết, huấn luyện cho bọn họ so với giết một vạn con quái vật còn mệt hơn.”
Dịch Dữ Kiệt nói: “Mẹ nó, thật nhớ bảo bối của ta, ta đời này có phải hay không không còn cơ hội nhìn thấy em ấy?”
Hứa Uyên nói: “Câm miệng! Đừng mẹ nó mỗi ngày đem bảo bối treo ở ngoài miệng.”
Dịch Dữ Kiệt nói: “Không được, trước khi chết ta muốn trộm đi gặp em ấy một lần!”
Cù Tầm Dương kéo cửa phòng đi ra, “Không cần chờ trước khi chết, anh hiện tại đã có thể nhìn thấy em.”
Dịch Dữ Kiệt cùng Hứa Uyên nguyên bản đang cùng ngồi trên sô pha, nghe thấy thanh âm của Cù Tầm Dương đột nhiên đồng thời quay đầu lại.
Nguyên bản Sở Tri Nam đang ngồi trên sô pha trầm mặc chơi Anipop cũng ngẩng đầu nhìn về phía cậu bên này.
Dịch Dữ Kiệt không dám tin tưởng trợn to hai mắt, sau đó sấn tới Hứa Uyên chưa kịp chuẩn bị trực tiếp cho hắn một quyền.
Hứa Uyên nháy mắt bị đánh chảy máu mũi, che lại cái mũi đau mắng: “Thao mẹ ngươi Dịch Dữ Kiệt, ngươi mẹ nó có bệnh a!”
“Ngọa tào, cho nên này không phải ảo giác của ta!”
Dịch Dữ Kiệt đầy mặt kinh hỉ, lập tức chống lưng tựa của sô pha nhảy qua một cái, vừa đáp xuống đất đã nhanh chân chạy tới trước mặt Cù Tầm Dương, sau đó dùng sức đem cậu ôm vào trong ngực, “Dương Dương, bảo bối của anh, em sao lại trở lại? Em từ khi nào trở về? Em như thế nào lại biết chúng ta ở nơi này? Ai mang em lại đây? Liên Hạc? Tiểu tử kia cư nhiên cũng không nói cho chúng ta biết!”
Cù Tầm Dương bị hắn liên tiếp hỏi mấy vấn đề đến dở khóc dở cười, chỉ có thể vỗ vai hắn để hắn trước bình tĩnh một chút.
Kết quả giây tiếp theo, Dịch Dữ Kiệt liền hét thảm một tiếng, tay đang ôm cậu cũng đột nhiên buông lỏng.
Sau đó Cù Tầm Dương đã bị Hứa Uyên thuận thế kéo vào trong lòng ngực.
Dịch Dữ Kiệt che lại cái mông phẫn hận nhìn Hứa Uyên.
Dưới mũi Hứa Uyên còn có vết máu chưa khô, nhướng mày nói: “Không đem ngươi thọc cho chảy máu đã xem như ta đối với ngươi thủ hạ lưu tình.”
“Ngươi mẹ nó!” Dịch Dữ Kiệt nghiến răng nghiến lợi, thoạt nhìn muốn lập tức cùng Hứa Uyên đánh một trận.
Hứa Uyên ôm Cù Tầm Dương không buông tay, đầy mặt khiêu khích.
Lúc này Sở Tri Nam cũng đi tới, mặt không biểu tình nói: “Muốn đánh thì đi ra ngoài đánh, không cần mỗi lần nhìn thấy Tầm Dương đều giống cẩu chết đói ấu trĩ như vậy.”
Hứa Uyên cùng Dịch Dữ Kiệt đồng thời bị nghẹn một chút.
Hứa Uyên: “...”
Dịch Dữ Kiệt nói: “Ngươi mẹ nó mới là cẩu.”
Sở Tri Nam không phản ứng hắn, chỉ nhìn về phía Cù Tầm Dương hỏi: “Vì sao đột nhiên trở lại?”
......
......
Sau khi nghe được cậu nói muốn cùng bọn họ tiến vào hố đen, ba người bọn họ cơ hồ trăm miệng một lời nói: “Không được!”
Hứa Uyên khó có được vẻ mặt nghiêm túc: “Tuyệt đối không được, Cừu con em đừng hồ nháo.”
Cù Tầm Dương nói: “Liên Hạc đã đồng ý.”
Dịch Dữ Kiệt nói: “Không có khả năng.”
Cù Tầm Dương lại nói: “Là sự thật.”
Sở Tri Nam khẽ nhíu mày: “Tầm Dương, em biết chúng ta lần này tiến vào hố đen kết quả cuối cùng là cái gì không?”
Cù Tầm Dương nói: “Em biết, cho nên em muốn cùng các anh đi vào.”
Hứa Uyên nói: “Không được, Cừu con, chúng ta không có khả năng mang theo em cùng đi chịu chết.”
Cù Tầm Dương có chút tức giận: “Chẳng lẽ em thì có thể trơ mắt nhìn các anh toàn bộ đi tìm chết sao?”
Sở Tri Nam nói: “Tầm Dương, đây là sứ mệnh của chúng ta.”
Cù Tầm Dương nói: “Em thân là dẫn đường của các anh, cùng các anh cộng tử cũng là sứ mệnh của em.”
Dịch Dữ Kiệt nói: “Bảo bối, em sao lại cố chấp như vậy, chúng ta hy vọng em có thể sống thật tốt a.”
Cù Tầm Dương cười khổ: “Nếu các anh đều chết, em làm sao có thể sống tốt?”
“Em đã cùng Liên Hạc nói qua, nếu các anh không đáp ứng mang theo em cùng đi, vậy chỉ cần các anh tiến vào hố đen, em sẽ lập tức tự sát, em không có khả năng sống một mình, dù sao đều là chết, em chỉ là muốn cùng các anh chết cùng một chỗ, như vậy cũng không được sao?”
Dịch Dữ Kiệt bực bội gãi đầu, “Bảo bối, em trước kia không phải rất sợ chết sao? Hiện tại chúng ta hy vọng em sống sót, em như thế nào còn mang chuyện này ra uy hiếp chúng ta?”
“Trên thế giới này, các anh là người thân duy nhất quan trọng nhất của em.” Cù Tầm Dương nhìn bọn họ nghiêm túc nói: “Các anh hy vọng em sống sót là bởi vì yêu em, em hy vọng cùng các anh cùng chết, cũng là vì yêu các anh.”