Tận thế chi huyễn ma trùng sinh

Chương 28: Bái phỏng




Sở Hàn cử động để cả Vương Thành cách cục đều thay đổi.

Sở Hàn lúc này đang ngồi trên chủ tọa, bên dưới là Thương Đông cùng Thương Hà.

"Động thái thế nào?" Sở Hàn hỏi

"Ba nhà có đối với chúng ta điều tra, nhưng không có được thông tin gì nhiều. Nếu không sai thì hôm nay sẽ tới bái phỏng". Thương Đông cung kính đáp.

"Vậy ngươi chuẩn bị một chút tiếp đón, không có chuyện không cần tìm ta".

Nhà đầu tiên tìm tới cửa chính là Mạnh gia, dẫn đầu là Mạnh Thế Đình, theo sau không phải Mạnh Hữu Thành mà là Mạnh Tiêu, một trong Tứ Đại Thiên Vương, cùng với Lâm Minh một dạng.

Dĩ nhiên Sở Hàn sẽ không đích thân đi tiếp đón, Thương Đông cùng Thương Hà cũng không. Người bái phỏng chỉ là gia chủ Mạnh gia, lão còn chưa đủ mặt mũi để Sở Hàn ra gặp.

Thấy người đi ra là Lâm lão, Mạnh lão cũng không có gì tức giận. Mặc dù xuất hiện một cái cường giả để Lâm gia quy thuận, nhưng lão còn không quên, lão cũng Lâm Thiên Hành cũng chỉ cùng một cấp bậc.

"Mạnh huynh lâu ngài không gặp, không biết có đại sự gì để gia chủ Mạnh gia đích thân phải tới?" Lâm lão làm một bộ dáng biết như không biết, hỏi.

Mạnh lão không có gì ngạc nhiên, cả hai đều là cáo già, tất nhiên sẽ không trực tiếp như vậy.

"Chỉ là lâu ngày không gặp, ta mang theo chút rượu cùng tới cùng Lâm huynh hàn huyên đôi chút".

Một bên Mạnh Tiêu cũng chú ý Lâm Minh, Lâm Minh cho hắn cảm giác rất khác biệt, dường như trưởng thành hơn, ngạo khí cũng không thấy đâu nữa. Quan trọng là khí tức tỏa ra đã mạnh hơn nhiều, cũng không có gì ẩn giấu.

Mạnh lão cũng chú ý Lâm Minh nhưng chỉ là nhìn liếc qua, sau đó lại nói chuyện với Lâm lão.

"Lâm huynh, lâu không gặp" Mạnh Tiêu hướng Lâm Minh chào hỏi.

"Ừ, lâu không gặp". Lâm Minh lạnh nhạt đáp, không để ý lắm. Dường như Mạnh Tiêu còn không đáng hắn để ý.

"Xem ra thực lực Lâm huynh lại có tiến triển, không biết có thể hay không chút nữa luận bàn một ít" Mạnh Tiêu vẫn không tức giận, Mạnh gia thiếu tộc trưởng, hàm dưỡng sẽ không thấp tới chút chuyện nhỏ cũng không nhịn được. Một bên Lâm lão cùng Mạnh lão còn đang nói chuyện, không tới lượt đám tiểu bối bọn họ dám nháo sự.

"Nếu Mạnh huynh muốn thì tùy ý" Lâm Minh nhìn hắn như nhìn con kiến, rất lạnh nhạt nói.

Mạnh Tiêu không tức giận, ngược lại càng ý thức được cái gì đó nguy hiểm, để hắn cảm giác đe dọa.

Trong lúc mấy người còn đang hàn huyên vài ba câu, một chiếc xe khác dừng lại trước cửa Lâm gia. Cả Lâm lão cùng Mạnh lão đều ngừng lại, Lâm Minh không để ý nhưng Mạnh Tiêu lại hết sức chú ý.

Một người xinh đẹp thiếu phụ bước xuống, theo sau là một cô gái, nhan sắc động lòng người, có mấy phần giống Lục Vũ. Người này chính là Lục Đình Yên.

"Bái kiến Lâm lão"

"Bái kiến Mạnh lão"

Lục Vũ vừa tới đã lập tức cúi chào hai người, rất lễ phép. Nhưng chỉ có Lâm lão cùng Mạnh lão mới biết sau bộ mặt xinh đẹp đó là cái gì. Dù không thích, nhưng Lâm lão vẫn phải đúng lễ nghi.

"Lục Vũ con tới chơi, hay là có chuyện gì sao?"

"Có cường giả tới Vương Thành, con muốn một chút bái phỏng người này, không biết có được không?" So với Mạnh lão vòng vo từ nãy đến giờ, Lục Vũ trực tiếp hơn nhiều, đi thẳng vào vấn đề.

"Thiếu chủ vẫn chưa có lệnh, không thể tùy ý gặp mặt" Lâm lão không ngại ngùng gì, cũng trực tiếp nói thẳng. Trở thành Sở Hàn thuộc hạ đối với lão cũng không có gì đáng nhục nhã, đã làm thuộc hạ thì hắn tự biết thân phận của mình.

Đám người tự nhiên nghe ra hàm ý trong đó, rất rõ ràng, Lâm gia đã quy thuận.

Một bên khác, Mạnh Tiêu còn đang ngơ ngẩn nhìn Sở Đình Yên, xém chút thất thần. Lâm Minh thì vẫn lạnh nhạt như cũ, không để ý. Ngược lại Lục Đình Yên có chút chú ý Lâm Minh thay đổi, mặc dù Lâm Minh đối với nàng không có chủ ý gì, nhưng mọi lần đều sẽ không tự chủ liếc nhìn nàng một cái, lần này lại lạnh nhạt hơn rất nhiều.Vẻn vẹn chỉ là chú ý nhưng Mạnh Tiêu lại nhìn ra ý tứ khác, không khỏi đối với Lâm Minh nảy sinh địch ý.

Lục Đinh Yên, nhan sắc, tuổi tác cùng với Thương Hà một dạng, đều thuộc dạng khuynh quốc khuynh thành, được xem là đệ nhất mỹ nữ của Vương Thành, mà đệ nhị thì chính là mẹ nàng, Lục Vũ. Đồng thời, nàng cùng Lâm Minh, Mạnh Tiêu một dạng, là một trong Tứ Đại Thiên Vương.

"Có chuyện gì vào trong lại nói" Lâm lão nói xong, dẫn đám người đi vào.

Vừa quay lại thì đã có 2 người nữa tới, dẫn đầu là Lương Trấn Thiên, theo sau là một người thanh niên trẻ tuổi, hắn tên Lương Cao.

"Mạnh huynh, Lâm huynh, lâu ngày không gặp". Lương lão hướng Lâm lão cùng Mạnh lão chào hỏi. Sau đó quay qua Lục Vũ

"Lục Vũ, con vẫn khỏe?"

"Cám ơn Lâm lão, con vẫn khỏe" Lâm Vũ lễ phép đáp.

"Lâu ngày không gặp, không biết Lương huynh hôm này tới đây là.." Lâm lão vẫn phải theo đúng lễ nghi nói.

"À, ta cũng không vòng vo, nghe nói Lâm gia huynh xuất hiện một cái cường giả, ta là dẫn tiểu bối tới bái phỏng học tập" Lương Trấn Thiên nói xong, nhìn về Lương Cao.

Lương Cao nhìn Lâm Minh hơi khác, cũng không khỏi hiếu kì, nhưng đoán chừng cùng cường giả thần bí có liên quan.

"Ai, được rồi, tất cả vào trong đi, ta sẽ thay các ngươi báo cáo một chút" Lâm lão nói xong, dẫn đám người đi vào. Lão tất nhiên sẽ không chạt tới chỗ Sở Hàn báo cáo, lão còn chưa có gan đó. Sở Hàn đã căn dặn, nên lão chỉ cần báo lại cho Thương Đông.

- -Chúc mọi người năm mới vui vẻ--

- -Nay hơi mệt nên có một chương thôi nhá--