Gió tây bắc vẫn đang gào thét ngoài cửa sổ, nhiệt độ không khí bên trong
càng ngày càng thấp, Tiêu Diệu cẩn thận đâm kim tiêm vào mạch máu Tiêu
Dương, Tiêu Dương nhìn sườn mặt của Tiêu Diệu, phát hiện mặt của nàng
giống như tượng đá, không có chút biểu tình.
"Tiểu Diệu... Em rốt cục là làm sao vậy? Đã phát sinh chuyện gì sao?" Tiêu Dương bỗng nhiên
giữ chặt cánh tay Tiêu Diệu, từ lúc gặp mặt nàng liền cảm thấy Tiêu Diệu cho người ta một cảm giác thật đè nén, sau ba giờ gặp mặt nàng còn
không cười lấy một lần, nếu không phải nàng đối với Tiêu Diệu có cảm
giác rất quen thuộc, cơ hồ sẽ nghĩ rằng em gái của mình đã bị đổi thành
người khác: "Nói cho chị biết, chuyện về tang thi cùng phóng xạ em rốt
cục là nghe được từ chỗ nào?" Trải qua hai mươi mấy ngày xác minh, tin
tức liên quan đến tang thi cùng dị năng mà Tiêu Diệu cung cấp hoàn toàn
là thật, chuyện đại lượng nhân loại biến thành tang thi sau phóng xạ phi thường không thể tưởng tượng, Tiêu Diệu lại giống như đã biết từ trước, hết thảy tiên đoán không sai chút nào, điều này không khỏi khiến nàng
nghĩ đến Tiêu Diệu từng trải qua sự việc đặc thù gì đó, cho nên mới tạo
thành thay đổi khác nhau một trời một vực của nàng hiện tại.
Tiêu Diệu biết Tiêu Dương sớm muộn gì cũng sẽ hỏi việc này, nàng ngẩng đầu
nhìn ánh mắt Tiêu Dương: "Chị... Chị có tin rằng con người sẽ luân hồi
chuyển thế không?"
Tiêu Dương sửng sốt một chút, trong lòng dâng
lên một loại dự cảm kì lạ, nàng ra vẻ thoải mái nói: "Vốn không tin, bất quá trải qua những việc gần đây, cho dù hiện tại em nói với chị em từng bị người ngoài hành tinh bắt cóc qua, chị cũng đều tin."
Tiêu
Diệu treo túi máu lên giá áo bên cạnh, ngồi xuống cạnh Tiêu Dương, nói:
"Nếu em nói em đã từng mơ thấy một giấc mơ, ở trong mơ em sống đến năm
2015, ở trong mơ em đã nhìn thấy rất nhiều tang thi, gặp qua rất nhiều
tử vong... Chị sẽ tin tưởng sao?"
Tiêu Dương trầm mặc, ánh mắt thật nghiêm túc nhìn Tiêu Diệu.
Tiêu Diệu mím môi, nàng cảm thấy mình hẳn là có thể đem chuyện trước khi
trọng sinh kể cho Tiêu Dương, Tiêu Dương không giống với cha mẹ, năng
lực nhận thức của nàng rất mạnh mẽ, lại kín miệng, đáng giá tin cậy. Từ
sau khi trốn ra khỏi trường học, đáy lòng nàng luôn nổi lên một ít kế
hoạch, nếu đem tình hình thực tế nói cho Tiêu Dương, về sau cũng có hơn
một người thương lượng cùng hiệp trợ, Tiêu Diệu sửa sang lại ý nghĩ một
chút, nói: "Chị... Em có chuyện muốn nói cho chị biết, chị không được
nói cho người khác..."
Tiêu Dương gật gật đầu.
Gió tây bắc vẫn còn đang thổi, thời gian từng giây từng phút trôi qua, Tiêu Diệu
dùng ngữ điệu hết sức bình thản đem chuyện mà mình đã trải qua từ năm
2012 đến năm 2015 kể lại, Tiêu Dương lúc bắt đầu lộ ra vẻ mặt khó có thể tin được, dần dần biểu cảm trở nên thật nghiêm túc, cuối cùng lại
chuyển thành khiếp sợ, nàng luôn luôn tập trung tinh thần lắng nghe, khi nàng nghe được Tiêu Diệu nói nàng bởi vì kháng thể cùng dị năng hi hữu
mà bị phòng thí nghiệm căn cứ bắt lại thực hiện chuyển dời dị năng, sắc
mặt bỗng chốc trở nên rất khó xem.
Máu lúc này đã được truyền
xong, mu bàn tay của Tiêu Dương bởi vì dùng sức quá độ mà chảy ra máu,
Tiêu Diệu trấn an vỗ vỗ mu bàn tay Tiêu Dương, nhẹ nhàng rút kim tiêm
ra: "Đừng lo lắng, tất cả đều đã qua đi, chị xem em hiện tại tốt lắm,
nếu không phải những chuyện này quá mức rõ ràng, em có đôi khi cũng hoài nghi bản thân chỉ là nằm mơ một giấc về tương lai. . .. . ."
"Ba năm này rất khó khăn có phải không?" Tiêu Dương hỏi, trải qua Tiêu Diệu giảng thuật, nàng đã hoàn toàn tiếp nhận lời nói của Tiêu Diệu, nghĩ
đến những chuyện Tiêu Diệu đã trải qua, sắc mặt của nàng lại khó coi vài phần.
Tiêu Diệu lắc đầu: "Mỗi người trong căn cứ đều khổ... Rất
nhiều người đói bụng, không có nước, không có đồ ăn, không có tôn
nghiêm, không an toàn, so với bọn họ, chuyện của em cũng không tính là
gì, chị, hiện tại thế đạo vừa mới bắt đầu loạn, cuộc sống của nhân loại
sau này so với hiện tại sẽ càng khó khăn gấp bội..."
"Đúng
vậy..." Tiêu Dương tựa người vào ghế dựa phía sau, mười ngày trước còn
có thể nhìn thấy được rất nhiều người sống, hiện tại lọt vào trong tầm
mắt nơi nơi tất cả đều là tang thi, người sống thật sự càng ngày càng
ít.
"Sau khi tìm được cha mẹ, em muốn tìm một cái sơn thôn an toàn, xây dựng một tiểu căn cứ." Tiêu Diệu bỗng nhiên nói.
Tiêu Dương quay đầu nhìn Tiêu Diệu: "Cũng tốt... Một cái căn cứ tự mình xây
dựng đích xác an toàn hơn so với ở lại đại căn cứ... Nếu căn cứ chỗ em
có thể sử dụng ba năm thời gian nghiên cứu ra phương pháp chuyển dời dị
năng, tin tưởng các căn cứ khác trong nước cũng sẽ nghiên cứu đến phương diện này, đến lúc đó người có dị năng cao cấp nhưng lại khuyết thiếu
năng lực tự bảo vệ mình rất có khả năng bị đoàn thể cầm quyền chộp tới
làm thí nghiệm. Tự xây dựng căn cứ cho mình tuy rằng gian nan, nhưng
cũng là cách an toàn nhất, bất quá so với xây dựng căn cứ, chị cảm thấy
tận lực tăng lên thực lực của em còn quan trọng hơn, Tiểu Diệu, em nói
rõ một chút cho chị biết về dị năng của em, còn có chi tiết cùng xác
xuất thành công chuyển dời dị năng, quy luật phát triển của tang thi
trong tương lai, tỉ lệ biến dị động vật."
Tiêu Diệu cúi đầu sửa
sang lại ý nghĩ, nói: "Em có hai loại dị năng, loại thứ nhất là không
gian dị năng, dựa theo công tác thống kê của căn cứ, không gian của em
ít nhất lớn gấp đôi so với những người khác, nó có thể chứa đựng vật thể không phát ra sóng điện não, diện tích hiện tại ước chừng một sân bóng
rổ, mỗi ngày sẽ tự tích tụ khoảng một mét khối nước sạch, nước này có
thể uống, bất quá hương vị rất chát... Nhưng không có ảnh hưởng tới sức
khỏe, loại dị năng thứ hai của em là dị năng tốc độ, đạt được khi hấp
thu khỏa tinh hạch màu lam đầu tiên, dị năng này trước mắt đã tăng lên
tới cấp hai, tốc độ chạy của em nhanh hơn so với người bình thường gấp
ba lần, kháng thể của em sau khi trọng sinh đã biến thành màu vàng nhạt, cao cấp hơn màu đỏ, bởi vì kháng thể thay đổi, hiện tại tố chất thân
thể của em tương đương với một con tang thi tốc độ cấp hai, ở trạng thái tốt nhất em có thể dùng vũ khí lạnh một mình giết chết 100 con tang thi phổ thông không thức tỉnh dị năng hoặc là 10 con tang thi dị năng cấp
một, với thực lực trước mắt của em, nếu đem người sống sót trên địa cầu
chia làm năm nhóm, em nắm chắc bản thân có thể xếp được vị trí cao trong nhóm thứ nhất."
Tiêu Diệu nói tới đây tạm dừng lại một chút,
thấy Tiêu Dương vẫn đang chuyên chú lắng nghe, nàng lại nói tiếp:
"Phương pháp chuyển dời dị năng trong căn cứ em chỉ hiểu biết một phần,
cũng chính là một phần được dân gian truyền lưu, lần đầu tiên phát sinh
chuyển dời dị năng là vào năm 2013, khi đó em còn chưa đến được căn cứ
số bảy, chuyện này là sau này em nghe được người khác nói qua, bọn họ
nói lần đầu tiên sinh ra chuyển dời dị năng là một người nhà của dị năng giả cao cấp, nàng lúc đó bị thương rất nặng, vì thế được thân nhân
truyền máu, sau đó nàng phát sốt, toàn thân đau đớn, loại bệnh trạng này giằng co một tuần, sau khi bệnh trạng biến mất, tố chất thân thể của
nàng đề cao không ít... Dị năng cũng từ dị năng lực lượng vốn có thay
đổi thành dị năng tốc độ, sau chuyện này, căn cứ liền thành lập tổ
nghiên cứu chuyên môn, sau hơn hai năm bọn họ tổng cộng đã làm 38 cuộc
thí nghiệm đề cao kháng thể cùng chuyển dời dị năng, thời kì này, có
chút cao tầng trong căn cứ cũng dùng các loại thủ đoạn thu thập máu của
dị năng giả cao cấp, bất quá trải qua vô số lần chuyển máu, tỉ lệ thành
công cũng chỉ có bốn phần... Trong đó tỉ lệ phát sinh chuyển dời dị năng chỉ có 1 phần, đều là dựa vào đại lượng truyền máu tích lũy mà thành,
thẳng đến đầu năm 2015, xác suất thành công của phương pháp chuyển dời
dị năng mà phòng nghiên cứu căn cứ thí nghiệm được bị nghiên cứu viên
tiết lộ ra, người trong căn cứ liền bắt đầu noi theo, đây cũng là phương pháp mà Vương tướng quân dùng để đối phó em..."
Tiêu Dương đánh
gãy lời của Tiêu Diệu, nói: "Dị năng chỉ có thể dời đi, không thể đồng
thời có được, thời điểm đạt được loại mới dị năng cũ sẽ biến mất, vậy
song hệ dị năng của em là vì nguyên nhân gì tạo thành ?"
"Tình
huống của em tương đối đặc thù, em cảm thấy việc này cùng khối đá màu
đỏ em hấp thu có liên quan." Tiêu Diệu nói xong lại đưa tay trái của
mình cho Tiêu Dương xem, đồng thời giảng giái kỹ càng quá trình giết
chết con tang thi cấp hai đầu tiên cùng hấp thu tinh hạch màu lam.
Tiêu Dương lâm vào trầm tư, sau một lúc lâu mới nói: "Tảng đá màu đỏ này có
thể hấp dẫn tang thi, tăng nhanh tốc độ biến dị của tang thi, đồng thời
khiến thân thể của dị năng giả sinh ra biến hóa đặc thù hơn nữa cấp tốc
tăng lên thực lực... Em có cảm thấy hay không, có khả năng căn cứ của em đã sớm tìm được loại tảng đá này hơn nữa đem nó gia nhập vào thí nghiệm chuyển dời dị năng, cho nên xác suất thành công chuyển dời dị năng của
người thường trong căn cứ xa xa thấp hơn phòng thí nghiệm."
"Rất
có khả năng, nhớ được thời điểm em bị thí nghiệm từng bị tiêm qua một
loại thuốc được gọi là linh hào huyết thanh, có lẽ cùng tảng đá màu đỏ
có liên quan." Tiêu Diệu nói xong mở ra không gian, đem tảng đá nàng tìm được trong miệng của nữ nhân biến dị tại trấn Hoài Vũ lấy ra, đưa tới
trong tay Tiêu Dương: "Căn cứ theo miêu tả của bọn Trần Hạo, em nghĩ mấy con tang thi cao cấp chính là bởi vì nuốt tảng đá màu đỏ này mới sinh
ra cấp tốc biến dị, bằng không dựa theo quy luật bình thường, chúng nó
ít nhất phải một năm sau mới đạt tới trình độ biến dị hiện tại, hơn nữa
em hoài nghi Trịnh Khôn cũng từng giống em tại thời điểm hấp thu tinh
hạch có cắn nuốt qua loại tảng đá màu đỏ này, hắn cũng rất có khả năng
có được song hệ dị năng."
Tiêu Dương cẩn thận nắm hòn đá nhỏ phát ra ánh sáng đỏ kia, xoay vòng cẩn thận nhìn : "Đây có thể là vẫn
thạch... Cùng với phóng xạ rớt xuống địa cầu, bản thân nó nhất định cũng có thể phát ra xạ tuyến hoặc năng lượng khiến gien của loai người gien
thay đổi, khiến cho tang thi ở phụ cận nó gia tốc biến dị, bất quá việc
này vẫn không thể giải thích tình huống tại Tây Bộ, thời điển chị tới
Tây Bộ nơi đó đích xác một con tang thi cũng không có, hơn nữa khi đó
Tây Bộ có rất nhiều người đã thức tỉnh dị năng..." Tiêu Dương nói tới
đây bỗng nhiên nhăn mày: "Sau khi đến Tây Bộ chị ở lại khu vực tương đối nhiều dị năng giả, ngày đó phóng xạ phát sinh toàn bộ dị năng giả gần
chị đều biến dị, lúc đó bên người chị còn có hai người sống sót mới đến
từ tỉnh ngoài, bọn họ không có biến dị... Sau này chị lại gặp được Lộ
Khả cùng lão Vương... Bọn họ cũng không có biến dị, người sống sót sau
đó chị gặp được đều là trốn ra từ tỉnh ngoài trong vòng 3 ngày, không có một ai là nguyên dân Tây Bộ hoặc là nhân viên đến từ lúc đầu."
"Ý của chị là... Người ở Tây Bộ tương đối lâu trải qua phóng xạ lần đầu
tiên chẳng những không có bất luận kẻ nào biến thành tang thi, hơn nữa
rất nhiều người còn thức tỉnh dị năng, nhưng thời điểm phóng xạ lần thứ
hai tất cả bọn họ đều đồng nhất thời gian, đại diện tích biến dị... Vậy
chị ở Tây Bộ có từng gặp qua loại tảng đá màu đỏ này không? Hoặc là đã
từng gặp qua tình huống tang thi đại diện tích tụ tập không?"
"Không có... Ở Tây Bộ chị chưa bao giờ gặp qua tang thi tụ tập gì đó, cũng chưa thấy qua tảng đá màu đỏ..."
Tiêu Diệu nghe nói như thế cũng lâm vào trầm mặc, nếu Tây Bộ không có tảng
đá màu đỏ, vậy tình huống giai đoạn trước không có biến dị, hậu kỳ lại
toàn bộ biến dị thật sự có vẻ rất không hợp với lẽ thường, bất quá ngoại trừ Tây Bộ, trước mắt quy luật biến dị tại rất nhiều tỉnh đã phi thường sáng tỏ, Tiêu Diệu tổng kết lại nói: "Ở phương bắc, phóng xạ lần đầu
tiên ước chừng hơn 20% nhân loại biến dị, phóng xạ lần thứ hai lại thêm
một phần động vật cùng càng nhiều nhân loại biến dị, phóng xạ lần thứ ba từ trường Trái Đất bị quấy nhiễu nghiêm trọng, máy bay, thiết bị thông
tin, cùng một bộ phận sản phẩm công nghệ cao không cách nào sử dùng...
Ba năm sau, tỉ lệ biến dị tang thi sẽ đạt tới 80% đến 85%, khi đó dị
năng của nhân loại đã tiến hóa, cho nên lực lượng miễn cưỡng cùng tang
thi ngang hàng, bất quá tang thi lại không mệt, không dễ dàng tử vong,
cho nên nhân loại thủy chung vẫn ở hoàn cảnh xấu."
"Ba năm sau tỉ lệ cùng năng lực của động vật biến dị sẽ thế nào?" Tiêu Dương lại hỏi,
đây cũng là vấn đề nàng quan tâm nhất, bởi vì nàng con chó biến dị nàng
đã gặp qua kia còn đáng sợ gấp mấy lần so với tang thi, dựa theo cách
nói của Tiêu Diệu, nàng không dám tưởng tượng sau khi chó biến dị tiến
hóa sẽ thành cái bộ dáng gì.
Tiêu Diệu nhìn ra Tiêu Dương lo
lắng, an ủi nói: "Động vật biến dị cùng nhân loại bất đồng, tốc độ tiến
hóa của chúng nó tương đối chậm, hơn nữa càng là loại động vật nhỏ tỉ lệ phát sinh biến dị lại càng thấp, em ở phương bắc ba năm biến dị động
vật gặp ít nhất chính là chuột biến dị, căn cứ từng có giả thiết, động
vật biến dị cùng nhân loại cơ bản tương tự, phóng xạ cũng sẽ thay đổi
gien của động vật, khiến não bộ cùng tuỷ sống của chúng nó sinh ra kháng thể cùng bệnh độc, điểm này cùng nhân loại không sai biệt lắm, nhưng là bởi vì dung lượng não của chúng nó nhỏ cho nên ảnh hưởng nhận được cũng thấp hơn so với nhân loại, cho nên thực vật không có đầu óc cùng côn
trùng hình thể nhỏ đều không thể biến dị, nếu không phải tình huống đặc
thù, tuyệt đại đa số tang thi sẽ mỗi nửa năm tiến hóa một lần, tốc độ
tiến hóa của động vật đại khái chậm gấp đôi so với tang thi, bất quá em
đoán tỉ lệ tang thi tại các tỉnh có tảng đá màu đỏ hẳn là sao hơn nhiều
so với tỉnh khác, tốc độ biến dị cũng nhất định nhanh hơn, hiện tại em
biết được tỉnh H phương bắc, tỉnh S phía trước, vùng duyên hải tỉnh G là có tảng đá màu đỏ, về sau chúng ta hẳn là cũng không có cơ hội đến ba
tỉnh này, cho nên không cần lo lắng chúng nó."
Tiêu Dương gật gật đầu, thở ra một hơi thật sâu: "Em phỏng chừng hiện tại trên thế giới còn có bao nhiêu người sống..."
Tiêu Diệu nói: "Người còn sống hẳn là không ít, ít nhất mười triệu... Chỉ là bọn hắn không biết cách tự bảo vệ mình, hơn nữa trong số người sống sót ít nhất có tám phần là kháng thể màu trắng, bọn họ bị cắn trúng sẽ thật dễ dàng biến thành tang thi, cho nên trong vòng nửa năm số lượng nhân
loại còn có thể giảm mạnh, thức tỉnh cùng sử dụng dị năng là một vách
ngăn, chờ đại bộ phận người đều thức tỉnh dị năng, lại hiểu được phương
pháp đối phó tang thi, tỉ lệ biến dị mới có thể tạm thời ổn định xuống."
Tiêu Diệu nói tới đây bỗng nhiên có chút hưng phấn mà nói: "Em ở tỉnh H trộm được rất nhiều súng, đợi khi tìm được cha mẹ, em sẽ dạy mọi người học
bắn, đối phó tang thi cấp ba cùng động vật biến dị cấp một trở xuống,
súng vẫn có thể dùng được hiệu quá!"