Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 60




Edit: Điềm Điềm

**********************

Carl được Ryan bế trở lại phòng, cẩn thận lau sạch cơ thể cho anh, thay quần áo thoải mái, và tự tay nấu cháo, hắn làm mấy việc này cũng không có bất cứ ai ngạc nhiên.

Carl tuy yếu đuối, nhưng tinh thần rất tốt, dựa vào đệm nửa làm nửa ngồi trên giường, nhìn người bạn đời bận rộn cách đó không xa, đôi mắt tất cả đều là ôn nhu.

Ryan thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn anh với một nụ cười trọn vẹn.

Mang cháo đã nấu đến, Carl muốn tự mình ăn, nhưng bị Ryan từ chối: ” Em đút anh ăn, bây giờ anh chỉ cần không lộn xộn là được.”

” Bây giờ anh cảm thấy tốt hơn nhiều, cơ thể anh không đau, hương liệu có tác dụng đáng kể, anh cảm thấy thời gian này anh có thể được chữa lành, Ryan cảm ơn em.”

Hốc mắt Ryan đỏ lên một lần nữa, tất cả sự yếu đuối của hắn chỉ vì hùng tính trước mắt, hít mũi, mỉm cười và nói: ” Cảm ơn anh đã không bỏ cuộc, Carl.”

So với việc không thể tìm ra cách chữa trị cho Carl, điều khiến Ryan lo lắng nhất từ trước đến nay là Carl sẽ bỏ cuộc giữa chừng.

” Ăn cháo đi.” Ryan cười đem cháo ấm áp đưa đến miệng anh, ” Hương vị thế nào.”

” Cũng không tệ lắm.” Carl nuốt xuống cháo ngọt ngào trong miệng, anh đã thật lâu không ăn qua đồ Ryan tự tay nấu, hương vị đã lâu không gặp vẫn như cũ giống như tâm ý của hắn vậy, ” Hương liệu là tìm từ đâu ra, tốn rất nhiều công sức phải không? ”

” Là hương liệu từ một cửa hàng trực tuyến của Thú nhân Đế quốc, phải mất một thời gian mới thu mua được, đối với anh có hiệu quả thật sự quá tốt.”

” Vất vả rồi, Ryan.”

” Anh tốt là được rồi, hết thảy đều không vất vả.”

” Phải cảm tạ đối phương thật tốt.” Carl đưa tay ôm lấy vai hắn, nhẹ nhàng hôn lên trán hắn.

” Em sẽ làm.”

Carl sau khi ăn một chén cháo, liền ngủ thiếp đi, anh bị tra tấn đã lâu, rất cần thời gian an nhàn nghỉ ngơi như vậy.

Ryan không làm phiền anh, lặng lẽ rời khỏi phòng.

Tin tức Carl khôi phục tạm thời chưa thể công bố ra ngoài, nhưng ít nhất hắn cũng có thể đến cửa hàng Đào Hoa Viên để lại tin nhắn cảm tạ.

……

Lão Bạch khi biết Thích Vụ và Lâm Âu muốn đi theo Đồ Lẫm vừa mới ở không lâu, vô cùng bất ngờ.

Làm thủ tục trả phòng cho bọn họ, lão Bạch đỏ hốc mắt: ” Nói đi là đi, cũng không cho tôi có chuẩn bị. ”

Lâm Âu ôm ông: ” Chúng tôi đi cũng không phải không trở về, không chừng ngày nào đó chúng tôi sẽ trở về nơi này, lão Bạch, nói thật lần sau tôi tới đây, ông có thể miễn tiền thuê phòng cho tôi không? ”

” Miễn tiền thuê là cái gì, phòng của cậu và A Thích tôi đều giữ lại cho các cậu, nhất định phải đến đây đó!”

” Được rồi, phong cảnh đẹp như Thiên Mã Tinh, chúng tôi làm sao có thể không trở về.”

” Nhớ đó.” Lão Bạch lau nước mắt một phen, đem ba người bọn họ đưa đến cửa, ” Cũng không biết các cậu vừa đi sẽ gặp phải cái gì, nhưng mặc kệ gặp phải cái gì cũng chúc các cậu con đường phía trước thuận buồm xuôi gió, tạm biệt A Thích, tạm biệt Tiểu Tiền, tôi sẽ nhớ các cậu.”

” Chúng tôi cũng vậy, cũng đừng nghĩ đến nấu cơm nữa, mệt mỏi liền nghỉ ngơi, giữ gìn sức khỏe đi.”

Lâm Âu vỗ vỗ bả vai lão Bạch dặn dò xong, lúc quay đầu len lén lau khóe mắt, túm lấy A Thích rời đi.

Đi tới bến tàu, nhìn chiến hạm khổng lồ màu đen đang neo đậu bên bờ, Thích Vụ có một loại cảm giác đã lâu không gặp.

Lâm Âu ngẩng đầu lên nhìn chiến hạm khổng lồ trước mắt giống như cự long, miệng bất giác mở ra, vẻ mặt kinh ngạc thoạt nhìn có chút ngốc nghếch, đưa tay kéo tay áo Thích Vụ: ” Các người rốt cuộc là ai, chiến hạm này cũng quá khí phách. ”

Đồ Lẫm nghe thấy những lời này của hắn, nhếch khóe môi: ” Cảm thấy khí phách, không bằng lên xem một chút. ”

Lâm Âu quay đầu nhìn hắn: ” Anh vẫn luôn dụ dỗ tôi đi lên, mục đích của anh là gì, bây giờ cũng nên nói đi?”

Đồ Lẫm cùng Thích Vụ liếc nhau một cái: ” Chính thức giới thiệu một chút, Đồ Lẫm, Thượng tướng tàu viễn chiến, đặc biệt mời Lâm Âu trở thành hương liệu sư cao cấp của chiến hạm này, được hưởng đãi ngộ cấp bậc chuyên viên chuyên nghiệp đặc biệt. ”

Lâm Âu bị hắn ném ra một chuỗi danh tiếng lớn, chấn động có chút chưa kịp hoàn hồn, sững sờ mở miệng: ” Cho nên anh không phải tới bắt tôi sao?”

Thích Vụ cười xoa đầu hắn một cái: ” Hắn coi trọng tài hoa của cậu.”

” Nhưng tôi không thể chế tạo được hương liệu trị thời kỳ xao động, các người vì sao…”

” Chỉ vì cậu là cao cấp hương liệu sư, điểm này là đủ rồi.” Đồ Lẫm không để hắn nói hết lời, trực tiếp tán thành thân phận của hắn.

Trái tim đang lơ lửng của Lâm Âu lập tức trầm tĩnh lại: ” Tuy rằng làm cho người ta cảm thấy có chút thụ sủng nhược kinh*, nhưng ánh mắt của anh không tệ, hy vọng sau này hợp tác vui vẻ, Thượng tướng Đồ Lẫm.”

*Được yêu thích mà lo sợ.

” Hợp tác vui vẻ, Tiểu Lâm đại sư.”

” Anh xưng hô kiểu này ngược lại không tệ.” Lâm Âu cười sửa sang lại ba lô phía sau một chút, dẫn đầu cất bước đi về phía chiến hạm cách đó không xa, đây có thể là lựa chọn phi thường kích thích mà cả đời này hắn làm ngoại trừ trốn hôn ra.

Nhưng hắn không hối hận, thú sinh không phải là muốn sống cuộc sống nhiều màu sắc sao!

Đồ Lẫm và Thích Vụ nhìn nhau, nắm lấy tay Thích Vụ, kéo cậu trở lại trên tàu.

Sau khi Thích Vụ trở về, trước tiên thở phào nhẹ nhõm chính là phó quan của Đồ Lẫm, có Thích Trung tướng, Đồ Thượng tướng rốt cục sẽ không phát bệnh thần kinh.

Thích Vụ nhìn phó quan đang gật đầu với cậu, cười nói một câu: ” Vất vả rồi. ”

” Hoan nghênh trở về Trung tướng.”

Một câu ngữ khí vô cùng chân thành.

Chờ sau khi phó quan rời đi, Thích Vụ nhịn không được hỏi Đồ Lẫm: ” Trong khoảng thời gian em không có ở đây, rốt cuộc anh tra tấn người ta như thế nào? ”

” Anh tra tấn ai chứ, gần đây anh bởi vì nhớ bạn đời của anh, hiếm khi nói lời nào!”

” Phải vậy không?” Thích Vụ bộ dáng em tin anh mới có quỷ.

Đồ Lẫm không biết xấu hổ cười tiến lại gần: ” Phải chứ sao, đặc biệt ngoan! ”

Thích Vụ chịu không nổi nhẹ nhàng đẩy hắn một cái: ” Hôm nay em ngủ ở đâu? ”

Đồ Lẫm nhận được tín hiệu, lập tức ôm người vào trong ngực: ” Đương nhiên ngủ với anh. ”

Thích Vụ liếc mắt nhìn hắn một cái, sau đó cười rộ lên, ngược lại cũng không cự tuyệt.

Đồ Lẫm trong lòng nhất thời nở hoa.

Thích Vụ trở về ngày hôm sau liền phục chức, đi xuống phía dưới.

Dung Thăng đang dùng bữa trưa, nhìn thấy Thích Vụ biến mất đã lâu đột nhiên xuất hiện trở lại, trong lòng căng thẳng.

Nghe gã to lớn hô một tiếng: ” Thích ca đã lâu không gặp, gần đây ngài đang bận cái gì? ”

Nghe thấy giọng của hắn, Thích Vụ trực tiếp cười đi tới, cánh tay nhẹ nhàng khoác lên vai hắn, ánh mắt lại nhìn về phía Dung Thăng: ” Đi ra ngoài xử lý một số việc, mới trở về, sao, ngươi muốn làm ăn với ta? ”

Gã to lớn nghe vậy nhất thời cười hắc hắc: ” Không phải ta, là hắn, hắn chính là ngóng Thích ca đã lâu, nói là muốn tìm ngươi mua tin tức. ”

Dung Thăng bị chỉ vào: “……..”

Thích Vụ nghe vậy vỗ vỗ thân thể to lớn, ý bảo gã dịch sang bên cạnh, sau đó ngồi đối diện Dung Thăng: ” Nghĩ thông suốt rồi, nói đi, muốn tìm ta mua tin tức gì? ”

Thái độ tùy ý của cậu làm cho Dung Thăng cảm thấy rất không đáng tin cậy: ” Nói ở chỗ này sao? ”

Thích Vụ nhìn đám người bên cạnh tràn đầy hưng phấn, sau đó cười rộ lên: ” Xem ra là bí mật nhỏ không thể để cho người ta biết, vậy đợi cơm nước xong chúng ta đi nơi không có người len lén nói.”

Dứt lời, Thích Vụ đứng lên, đi tới phía trước lấy cơm.

Cậu vừa đi, gã to lớn lập tức tiến lại gần nói với Dung Thăng: ” Thích ca chúng ta lần này xuất hiện, cảm giác cả người đều đang phát sáng, ta dám thề, một mình hắn nhất định kiếm được không ít tiền!”

Dung Thăng rũ mắt ăn bánh bao trong tay, trong lòng xem xét Thích Vụ này.

Có thể tự tiện rời khỏi chiến hạm, cho dù là tư cách lão làng, đặc quyền rời khỏi chiến hạm cũng không khỏi quá lớn.

Trong lòng hắn chắc chắn cậu không phải người bình thường.

Tuy rằng cùng cậu giao dịch tồn tại nguy cơ không thể đoán trước, nhưng đồng dạng cũng là cách duy nhất có thể thu hoạch tin tức bên ngoài, tục ngữ nói đầy đủ cho kẻ dạn dĩ, đói kém cho kẻ rụt rè.

Hắn phải biết tin tức bên ngoài mới có thể phán đoán tình huống nơi này.

Thích Vụ vững vàng ăn xong bữa trưa của mình rồi đứng lên, thuận tiện cầm một quả táo.

Thấy cậu đứng dậy, Dung Thăng cũng đứng lên theo.

Thích Vụ chú ý tới hắn, cười hướng hắn ngoắc ngoắc ngón tay, sau đó dẫn hắn đi kho hàng không có người.

Khép hờ cửa, Thích Vụ cắn quả táo, buồn bực nói: ” Muốn tin tức gì nói đi, nơi này không có giám sát, rất an toàn.”

” Ngươi đến tột cùng là ai?”

” Đây là tin tức ngươi muốn mua?” Thích Vụ kinh ngạc nhìn hắn, có chút không thể tin được, tin tức của hắn lại đơn giản như vậy.

” Đương nhiên không phải, nhưng nếu chúng ta đã giao dịch, ta cũng không thể cái gì cũng không biết chứ, ngươi vạn nhất lừa ta thì làm sao bây giờ?”

Thích Vụ cắn quả táo, từng ngụm từng ngụm, ánh mắt nhìn hắn như kẻ ngốc, cho đến khi một quả táo vào bụng, Thích Vụ tiện tay nhét hạt táo vào trong ngực hắn, lau miệng: ” Nếu ngươi lo lắng bị lừa, cũng đừng tìm ta làm giao dịch. ”

Nói xong liền đi ra ngoài, Dung Thăng ghét bỏ đem hạt táo ném xuống đất: ” Chờ một chút, nếu không tiện nói, ngươi dù sao cũng phải nói một ít quy củ đi. ”

” Quy củ?” Thích Vụ hình như nghe thấy từ vựng mới mẻ gì đó, cười rộ lên, gật đầu, ” Quy củ chính là không có quy củ, ngươi muốn làm thì làm, tin không được thì thôi.”

Dung Thăng: “…”

Thích Vụ đối với sự trầm mặc của hắn không có hứng thú, lúc cất bước muốn đi lần nữa, rốt cục bị Dung Thăng hạ quyết tâm lại gọi lại: ” Ta có hai giao dịch muốn cùng ngươi làm, thứ nhất là ta muốn biết người trên tàu chiến này đều có thân phận gì, một cái nữa là toàn bộ quá trình tố cáo Đại điện hạ Dung Thăng kết đảng riêng.”

Thích Vụ nghe vậy lông mày nhẹ nhàng nhướng lên: ” Vấn đề thứ nhất, rõ ràng giá 1000 vạn tinh tệ, không chấp nhận những thứ khác chuyển đổi, vấn đề thứ hai, có thể dùng giờ làm của ngươi đổi, ba năm tới mỗi đêm trước mười giờ không được tan tầm, thế nào?”

Thái độ Thích Vụ có lệ không mang vài phần chân thành.

Làm cho Dung Thăng có một loại cảm giác chính mình đang bị lừa gạt rõ ràng, rồi lại không thể không lựa chọn tự lừa mình dối người.

” Không thể chuyển đổi tất cả thành giờ làm việc sao?” Dung Thăng kỳ thật không hiểu, Thích Vụ để cho hắn dùng giờ làm để đổi, hắn lại có thể từ đó lấy được chỗ tốt gì?

” Cái đầu tiên không chấp nhận trao đổi những thứ khác ngoài tiền bạc, sau khi giao dịch hoàn thành, ta có thể sẽ cút đi rồi, ngươi nói xem ta có thể dùng giờ làm để đổi hay không, đương nhiên không có tiền ngươi có thể lựa chọn không làm, con người ta rất công bằng.”

Thích Vụ vẻ mặt ngươi là người mua, tùy ngươi chọn thôi, Dung Thăng nhíu mày: ” Cái thứ hai, ta khi nào có được thứ ta muốn? ”

” À, hẳn là rất nhanh, có tin tức ta sẽ tìm ngươi, đến lúc đó dẫn ngươi đi chỗ quan trưởng xác nhận thông tin tăng ca là được rồi, tóm lại ngươi xác định chỉ làm một cái đúng không?”

” Ừm.”

” Được, biết rồi.” Thích Vụ nói xong, xoay người rời đi, không hề dừng lại cùng hắn nói thêm gì nữa, phải quan tâm cảm xúc của vị khách hàng này một chút.

Lúc Dung Thăng tự mình trở về, liền bắt gặp gã to lớn đang chờ ở cửa.

Đối phương tràn đầy hưng phấn nhìn hắn đi tới: ” Hắc, cùng Thích Vụ nói xong chưa, hắn thu phí như thế nào? ”

” Trong vòng ba năm, mỗi đêm trước mười giờ không được phép tan tầm.”

” Oa, ngươi nhất định cùng hắn làm ăn lớn.” Vẻ mặt người to lớn khoa trương, làm cho Dung Thăng càng thêm phiền lòng, ” Hắn dùng thời gian làm phí, hắn có thể đạt được chỗ tốt gì? ”

” Hắn làm sao có thể không có chỗ tốt, giờ làm việc của ngươi sẽ chuyển thành của hắn, như vậy hắn có thể không cần làm việc, đây chẳng lẽ không phải là chỗ tốt sao??”

Dung Thăng hoàn toàn không nghĩ tới còn có thể như vậy: “…….”

Người to lớn thấy vẻ mặt khó có thể tiếp nhận của hắn, săn sóc vỗ vỗ bả vai hắn, ta biết trong lúc nhất thời khó có thể tiếp nhận được, nhưng ai bảo người ta có năng lực, chúng ta hâm mộ cũng không được, phàm là chúng ta có năng lực đặc thù gì, cũng hoàn toàn có thể giống như cậu ta dùng thời gian bàn việc làm ăn.

” Người phía trên sẽ không quản sao?”

” Ý ngươi là những quân nhân kia?” Người to lớn cười nhạo một tiếng, ” Chỉ cần có người làm việc cho bọn họ là được, về phần là ai họ quan tâm sao, dù sao những người như chúng ta cũng chạy không thoát?”

Cùng người to lớn nói chuyện phiếm Dung Thăng đã hiểu được ý nghĩa tư cách lão làng của Thích Vụ.

Chính là đem quy củ nơi này nắm rõ ràng, lợi dụng sơ hở trong đó làm chuyện của mình.

Không thể không nói Thích Vụ người này có chút lợi hại.

Thích Vụ trở lại phía trên, Lâm Âu nhìn bộ trang phục công sở màu xám tro trên người cậu, trợn tròn hai mắt: ” Bộ quần áo này của cậu có chút ngầu nha! ”

Thích Vụ mở khóe môi cười nói: ” Trang phục mà thôi, thích thì tặng cậu một bộ? ”

” Thật sao?” Lâm Âu không hiểu rõ ý nghĩa của trang phục trong miệng Thích Vụ, cũng không có ý muốn hỏi sâu, cười tiếp lời này của cậu.

Thích Vụ giơ tay vỗ vỗ bả vai hắn, dời đề tài: ” Thế nào, ngủ ngon không? ”

” Tối hôm qua hưng phấn đến nửa đêm, không ngủ ngon, lát nữa trở về lại ngủ thêm một giấc, đúng rồi, vừa mới có người nói phòng làm việc của tôi đã chuẩn bị xong, lát nữa có thể đi xem.”

” Chúc mừng, rất nhanh có thể nhận chức.”

Lâm Âu cười đi theo sau mông cậu vào phòng nghỉ.

Vừa đi vào, Thích Vụ bắt đầu cởi quần áo, nhìn thấy một màn này, Lâm Âu nhất thời nói: ” Cậu làm cái gì vậy, tôi cũng không phải là người tùy tiện gì. ”

” Tắm rửa thay quần áo, công việc của tôi đã kết thúc.”

Lâm Âu nhìn đồng hồ, không tin lắm nói: ” Công việc này của cậu có chút thoải mái nha, chỉ có thời gian nửa ngày sao? ”

Thích Vụ sau khi một lần nữa mặc lại quân phục, ngay cả khí chất cũng tăng lên vài phần.

Lâm Âu vẻ mặt đều là bộ dáng của ngươi thật đẹp trai, Thích Vụ nhặt lên trang phục màu xám tro trên mặt đất nói: ” Đồng phục của cậu hẳn là đang chế tác, có lẽ rất nhanh có thể đưa tới đây.”

” Tôi cũng như vậy sao?”

Thích Vụ nhướng mày: ” Chắc là phải thống nhất kiểu mẫu. ”

” Thật tuyệt vời, tôi đã sớm muốn mặc thử quân phục.”

Đồ Lẫm đẩy cửa tiến vào, vừa vặn nghe thấy lâm Âu nói những lời này: ” Muốn mặc quân phục, vậy còn không mau đi lĩnh. ”

” Đã có thể lĩnh sao?”

” Đương nhiên.”

” Hắc hắc, vậy tôi đi đây, sẽ không quấy rầy hai vị nói chuyện.” Lâm Âu cười xấu xa, xoay người bỏ chạy.

Cửa đóng lại, Đồ Lẫm mở miệng nói: ” Hắn tìm em?”

” Đúng vậy, thưa ngài.” Sau khi khúc mắc được cởi bỏ, Thích Vụ một lần nữa trở nên sáng sủa hoạt bát, Đồ Lẫm cười đưa tay véo mặt cậu một cái, ” Nói quá trình một chút xem. ”

Thích Vụ nói chuyện Dung Thăng đưa ra hai yêu cầu, sau khi cùng Đồ Lẫm nói xong, chỉ thấy Đồ Lẫm cười nhếch khóe môi, mắt đầy giảo hoạt: ” Vừa vặn, dựa theo kế hoạch ban đầu chấp hành.”

” Khi nào tiết lộ cho hắn ta?”

” Phơi hắn ba ngày đã.”

” Được.” Thích Vụ đáp một tiếng, ngồi xuống bên giường, Đồ Lẫm tiến lại gần, đưa tay nắm cằm cậu hôn lên.

……

Dung Hề sáng sớm tỉnh lại, nhìn hoa mai trong sân, nghĩ đến hôm nay khi phát sóng trực tiếp, có thể làm một ít món ăn tương đối sáng tạo.

Để 0520 hái một ít hoa mai, sau đó rửa sạch với nước, đặt bên cạnh dự phòng.

Sau đó Dung Hề liền đăng nhập livestream, cậu mở livestream buổi sáng cũng không phải là lần đầu tiên, không bao lâu liền lục tục tới rất nhiều người.

[ Ba Ba Nhi: Chào buổi sáng Đào thái thái, hôm nay xem ra là nội dung mỹ thực, miệng chúng ta lại có phúc!!!! ]

[ Điềm Điềm: Ôi, hoa mai, thái thái hái nhiều hoa mai như vậy, chẳng lẽ là chuẩn bị dùng hoa mai vào món rau sao????? ]

[ Cỏ Đuôi Heo: hoa mai còn có thể nấu ăn sao, vẫn là lần đầu tiên thấy, là Đào thái thái tự mình nghiên cứu sao????? ]

[ Hỏa Thiêu Nhi: Tôi đến đây, tôi tới!!!!!!! ]

” Chào buổi sáng mọi người, hôm nay chuẩn bị dùng hoa mai làm hai món ăn, một món là canh gà hoa mai, một món là thịt bò hoa mai, nguyên liệu chuẩn bị là, hoa mai, thịt bò, thịt gà, nấm, cà rốt, hoa mai có tác dụng khai vị, giải độc sinh cơ giảm ho, mùa đông ăn một ít, có lợi cho thân thể, được rồi, chúng ta bắt đầu làm đi.”

Đầu tiên cắt thịt bò thành dải thịt, cho muối và hạt tiêu đen, sau đó cho vào chảo chiên vàng hai mặt, cuối cùng cho hành, tỏi, củ cải và nước vào, đun sôi trên lửa lớn trong 30 phút, cho hoa mai đã chần sơ vào.

Mùi thơm tỏa ra từ quá trình chiên thịt bò khiến người ta ngửi mà thèm ăn.

[ Tiểu Long Quỳ: Buổi sáng nhìn cái này thật sự là tội nghiệt, hương vị này quá thơm!!!!!! ]

[ Cỏ Đuôi Heo: Bỗng nhiên thấy bánh mì trong tay không thơm!!!!! ]

[ Ba Ba Nhi: Ha ha ha, tôi vừa ăn bánh bao, bánh bao thịt, tuy rằng không có thơm như Đào thái thái làm, nhưng ít nhất cũng có thịt!!!!! ]

[ Điềm Điềm: Hoài nghi phía trên đang kéo cừu hận!!!!!! ]

[ Ùng Ục: sáng sớm mở trực tiếp mỹ thực còn chưa tính, còn làm dầu mỡ như vậy, chủ kênh anh làm thật sự có thể ăn được sao???? ]

[ Hỏa Thiêu Nhi: Phía trên là tình huống gì đây, không muốn nhìn thì ra ngoài có được hay không, ở chỗ này xiêu vẹo cái gì??? ]

Dung Hề lúc này không chú ý màn đạn, mà là tính toán thời gian, đem hoa mai đã chần bỏ vào trong nồi.

Hương thơm của hoa mai không đậm, nhưng khi nhiệt độ tăng lên, nó sẽ toát lên một mùi thơm lành lạnh dễ chịu.

Thêm vào thịt bò nấu chín, sẽ trung hòa hương vị dầu mỡ của thịt bò.

Trong nháy mắt đã làm cho món ăn này trở nên tươi mát hơn rất nhiều.

Biến hóa phi thường rõ ràng, Dung Hề nhẹ nhàng nhếch khóe môi, đối với hiệu quả như vậy rất hài lòng.

Tìm ra đĩa sứ màu trắng, múc một thìa đặt ở vị trí trung tâm, bên cạnh đĩa điểm xuyết hoa mai tươi cùng lá bạc hà, nhất thời làm cho món ăn này trở nên cao cấp sang trọng.

” Chờ không kịp có thể nếm thử trước, bất quá phải cẩn thận nóng nha!!! ]

[ Điềm Điềm: Bày biện có chút quá đẹp, thế cho nên tôi có chút luyến tiếc khi ăn!!!! ]

[ Cỏ Đuôi Heo: Không nỡ ăn thì cậu tránh ra, thả cho tôi đến!!!!!! ]

[ Hỏa Thiêu Nhi: Người vừa mới ríu rít nói xiêu nói vẹo là dầu mỡ, ngươi không nên ăn ha!!!! ]

[ Ùng Ục: Phía trên xảy ra chuyện gì ah, tôi nói là dầu mỡ, nhưng tôi lại không nói không ăn, huống chi chủ kênh cũng không nói cái gì, tôi liền tức chết cậu!!!! ]

[ Ba Ba Nhi: Không nên cãi nhau, đồ ăn ngon như vậy cũng không ngăn được miệng các người sao, thịt bò này có một cỗ mùi khét nhàn nhạt, trong đó lại nhập nước, hương vị có chút kỳ diệu, trong hương vị lẫn vào hương thơm của hoa mai, thật là một món ăn đặc biệt, tôi thích, tôi chuẩn bị học một chút, chờ ngày Thú sinh, cho bọn họ thấy tay nghề, tuyệt đối là đẳng cấp!!!!!!!! ]

Nhìn màn đạn đáp lại thỏa đáng, Dung Hề lặng lẽ buông lỏng, đồng thời chuẩn bị nấu món thứ hai.

Loại bỏ xương gà, cắt thành miếng nhỏ, cho vào nồi, sau đó rắc hoa mai, nấm và các thành phần khác, cuối cùng rắc một lượng muối thích hợp, đậy nắp nồi, đun nhỏ lửa cho đến khi sôi, là có thể ăn.

Theo thời gian trôi qua, mùi thơm của canh gà phiêu tán ra, Dung Hề kiên nhẫn vứt bỏ những mạt trôi nổi phía trên.

[ Ùng Ục: Chủ kênh canh này hình như rất ngon, cũng là thêm hoa mai sao????? ]

[ Hỏa Thiêu Nhi: Món này là canh gà hoa mai, cũng là thịt nha, không phù hợp với bữa sáng thanh đạm của cậu!!!! ]

[ Ùng Ục: @Hỏa Thiêu Nhi cậu có thấy phiền hay không, như thế nào lại nói tôi!!!! ]

[ Hỏa Thiêu Nhi:@Ùng Ục Giang Tinh* chuyển thế cậu có ý kiến sao????? ]

*Mang nghĩa xấu chỉ những người không quan tâm người khác nói gì mà thích nhảy vào bắt bẻ phản bác trước để thể hiện ta đây tài giỏi lắm.

[ Tiểu Long Quỳ: Hỏa Thiêu Nhi hôm nay có chút không thân thiện!!!!!! ]

[ Cỏ Đuôi Heo: An tâm thưởng thức đồ ăn ngon không tốt sao @ Hỏa Thiêu Nhi??? ]

[ Hỏa Thiêu Nhi:@Cỏ Đuôi Heo, tôi nghe lời có thể thêm thông tin không?????? ]

[ Điềm Điềm: Mặt mũi phía trên đâu rồi, @Cỏ Đuôi Heo không nên tin hắn!!!!!! ]

[ Ba Ba Nhi: Trước kia tôi cảm thấy canh gà có mùi tanh, cho nên tôi vẫn không thích lắm, nhưng Đào thái thái sau khi cho hoa mai vào, hương vị này lập tức không giống, tôi có chút chờ mong!!!!!! ]

Dung Hề cho canh gà đã nấu chín vào bát sứ trắng, phía trên điểm xuyết hoa mai và lá bạc hà, trình lên: ” Mọi người có thể nếm thử, cẩn thận nóng!”

[ Cỏ Đuôi Heo: A, thịt gà đều rút xương, cái này ăn rất thuận tiện, canh này có mùi hoa mai, không nồng lại rất ngon, tôi hiện tại rất muốn có bát cơm nha!!!!! ]

[ Ba Ba Nhi: Phía trên cậu tuyệt đối không phải một mình, ha ha ha, hôm nay hai món ăn này, đều ăn thật ngon, tôi muốn học, học được tôi cũng là đầu bếp!!!!!! ]

[ Tiểu Long Quỳ: Chỉ có tôi muốn nói, mỗi lần nhìn thái thái bày biện, tôi đều cảm thấy thật xinh đẹp, rõ ràng chính là đĩa sứ rất đơn giản, kết quả bị thái thái chạm qua, liền cảm giác phi thường không giống!! ]

[ Hỏa Thiêu Nhi: Phía trên cậu vỗ mông ngựa cũng rất khéo, rõ ràng muốn khen chủ kênh đẹp mắt, cậu hết lần này tới lần khác nói việc bày biện, tôi phục!!!! ]

[ Tiểu Long Quỳ: Hắc hắc, bị cậu nhìn ra rồi, thật sự là ngượng ngùng!!!!!! ]

Dung Hề đem phòng bếp thu thập, cười nói: ” Hôm nay phát sóng trực tiếp đã xong, thời gian phát sóng trực tiếp lần sau là sau Thú sinh, trước chúc mọi người Thú sinh vui vẻ nha, hôm nay livestream liền đến đây thôi, muốn xem ghi hình có thể đến khu cá nhân của tôi tìm, tạm biệt! ”

[ Ba Ba Nhi: Này, thái thái Thú sinh không phát sóng trực tiếp sao, thật đáng tiếc!!!!!!! ]

[ Cỏ Đuôi Heo: Thái thái nhất định phải cùng Alpha nhà mình ăn lễ, hiểu, hiểu!!!!!! ]

[ Điềm Điềm: @Cỏ Đuôi Heo không cần hâm mộ, chỉ cần cậu nguyện ý bước một bước, còn lại 99 bước tôi sẽ thay cậu đi!!!! ]

[ Cỏ Đuôi Heo: Xin vui lòng bỏ qua 99 bước còn lại!!!!!! ]

……

Dung Hề từ trong phòng phát sóng trực tiếp rời khỏi, lại đến cửa hàng bổ sung hàng, đồng thời cũng treo thời gian bổ sung lần sau là ngày Thú sinh, hy vọng mọi người có chuẩn bị, không nên ngốc nghếch chờ đợi.

Hàng mới vừa lên kệ, hương liệu trên mỗi kệ đều biến mất, tốc độ nhanh khiến Dung Hề dở khóc dở cười.

Bổ sung hàng hóa xong, treo lên thời gian bổ sung liền tính toán đăng xuất.

Kết quả một lá thư cá nhân đặc biệt xuất hiện trước mặt cậu.

Bức thư này được in huy hiệu một con sâu với dòng chữ ” Trôi dạt qua biển để gặp cậu”.

Lần đầu tiên nhận được thư từ chủng tộc khác, Dung Hề có chút ngoài ý muốn.

Mở lá thư ra, chỉ thấy trên đó viết: [ Xin chào chủ cửa hàng Đào, mạo hiểm viết thư cho ngài, hy vọng không làm phiền ngài, cảm ơn ngài rất nhiều vì hương liệu của ngài đã chữa được thời kỳ xao động cho đối tác của ta, ta muốn hỏi ngài có tiện không, ta muốn gặp ngài để bày tỏ lòng biết ơn của ta, không biết có thể không? ]

Dung Hề dùng sức chớp chớp mắt, hoàn toàn không nghĩ tới hương liệu của mình không chỉ có hiệu quả đối với Thú nhân, mà Trùng tộc vẫn có hiệu quả.

Đây hoàn toàn có thể coi là kinh hỉ ngoài ý muốn.

Dung Hề tâm tình rất tốt trả lời đối phương: [ Cảm ơn của ngươi ta đã nhận được, vô cùng vinh hạnh khi hương liệu của ta có loại hiệu quả này, gặp mặt thì thôi, không phải rất thuận tiện, thứ lỗi. ]

Thư trả lời đã gửi, không biết đối phương phải mất bao lâu mới có thể nhìn thấy, Dung Hề cũng không có ngu ngốc chờ đợi, từ quang võng đăng xuất.

Dung Hề đem hai món ăn đã chuẩn bị xong bỏ vào trong hộp cơm giữ ấm, chuẩn bị tự mình đưa qua cho Tần Tinh Lan.

Khi nhận được tin tức Dung Hề tới, Tần Tinh Lan đang cùng Cảnh Trực đứng trên sân huấn luyện, nhìn tân binh diễn tập.

Sau khi đọc được tin tức, Tần Tinh Lan nói thẳng với Cảnh Trực: ” Tôi có việc, cậu tiếp tục.”

Dứt lời, cũng mặc kệ Cảnh Trực có muốn nói gì hay không, trực tiếp xoay người sải bước rời đi, động tác dứt khoát lại vô tình.

Nhìn bóng lưng vội vàng rời đi, vẻ mặt Cảnh Trực 囧, đã nói xong cùng nhau huấn luyện, như thế nào cuối cùng lại còn lại mình anh???

Loại nghi hoặc này cho đến khi huấn luyện kết thúc, Cảnh Trực lau mồ hôi trên đầu, cùng tân binh đi về phía căng tin mới được giải thích,

Khoảnh khắc Tần Tinh Lan từ trên xe bay, dắt tiểu thư tính xuống, tất cả mọi người theo bản năng dừng bước!

Thao, Tứ điện hạ đến đưa cơm trưa???

**********************