Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 58




Edit: Điềm Điềm

**********************

Lâm Tiểu Tiền vốn không rõ Thích Vụ vì sao lại muốn hắn tự hiểu, buổi tối hôm đó bị thú nhân cao lớn mua xiên nướng chặn ở đầu cầu thang hắn liền hiểu được.

Người đàn ông này dường như đang tìm kiếm hắn.

Trong lòng nhịn không được đập thình thịch, căng thẳng lại không thể không ra vẻ tự nhiên: ” Ngài tìm ta có việc sao? ”

Ryan luôn chỉ có một đánh giá về Omega của Thú nhân Đế quốc, đó là quá yếu, không có gì ngạc nhiên khi chỉ có thể được nuôi trong nhà, không thể ra chiến trường, chỉ ở nhà như một vật cưng để nuôi con non.

So với thư tính của Thú nhân Đế quốc, thư tính Trùng tộc của họ có vẻ đẹp mạnh mẽ hơn.

Công tước Ryan luôn tự hào về điều đó.

Nhưng khi đối mặt với người như Lâm Tiểu Tiền, Thích Vụ, Ryan Công tước cũng sẽ không khinh thường bọn họ, bởi vì trên người bọn họ đồng dạng có thứ hắn không có.

Nhìn Lâm Tiểu Tiền trong mắt khẩn trương cùng luống cuống, Ryan Công tước săn sóc lui về phía sau nửa bước, không đến mức để cho chiều cao của mình mang đến áp lực quá lớn cho đối phương.

” Có thể đi ra ngoài vừa đi vừa nói không?”

” Ồ, được rồi, nhưng không thể quá xa.”

” Đương nhiên.”

Lâm Tiểu Tiền đi theo Ryan ra khỏi khách sạn nhỏ, lão Bạch nhìn thấy bọn họ cùng nhau, trong mắt lộ ra dấu chấm hỏi thật lớn.

Lâm Tiểu Tiền chớp chớp mắt với ông.

Từ khách sạn nhỏ đi ra, Lâm Tiểu Tiền nói: ” Bây giờ ngài có thể nói không? ”

” Ta muốn cùng ngài làm ăn.”

” Cùng ta làm ăn cái gì, ngài muốn mua tranh của ta sao?” Lâm Tiểu Tiền trong lòng khẩn trương, trong giọng nói lại tận lực làm cho không đến mức kích động như vậy.

Ryan cười: ” Ngài không cần phải lo lắng, trên thực tế, thời gian này ta đến tìm ngài, vì ta biết ngài là một trong những hương liệu sư cao cấp của Đế quốc, đối tác của ta bây giờ rất cần sự giúp đỡ của ngài, không quản bao nhiêu tiền, ta có thể chấp nhận, miễn là ngài sẵn sàng bán cho ta một cái hương liệu cao cấp.”

Lâm Tiểu Tiền trừng mắt nhìn hắn, trong con ngươi đen tràn đầy kinh ngạc: ” Sao ngươi lại…”

Ba chữ này ra khỏi miệng, Lâm Tiểu Tiền liền biết mình lỡ lời, sắc mặt nhất thời trầm xuống, nhíu mày: ” Ngươi đã điều tra ta sao? ”

Ngữ khí không giống như nấm mềm mại lúc trước, mà là thêm một phần nghiêm túc lạnh lẽo.

Ryan không ngạc nhiên trước sự thay đổi của hắn: ” Xin lỗi, ta đã dành một chút tâm trí để có được tin tức từ những người khác ở đây, nhưng ta không có ác ý, ta chỉ muốn cứu đối tác của ta, không đành lòng nhìn thấy anh ta đau đớn, hy vọng ngài có thể hiểu được.”

Lâm Tiểu Tiền mím môi, lúc trước từ Lâm gia chạy ra, hắn không nghĩ có thể ở bên ngoài thật lâu không bị phát hiện, chỉ là hắn không nghĩ tới sẽ nhanh như vậy.

” Nếu bạn đời của ngươi trong thời kỳ xao động, ta không giúp được ngươi, hương liệu của ta không có năng lực như vậy, ngươi tìm nhầm người rồi.”

” Làm sao có thể, ngài rõ ràng là cao cấp hương liệu sư!” Ryan không tin nhìn hắn, trong con ngươi màu đen ngoại trừ khiếp sợ ra còn có không thể tin được.

Thanh âm Lâm Tiểu Tiền không thay đổi: ” Cao cấp hương liệu sư cũng không phải vạn năng, ngươi vẫn nên nghĩ biện pháp khác đi, cho dù ta đáp ứng ngươi, bán cho ngươi một viên hương liệu cao cấp, ngươi cầm về cũng vô dụng, đừng lãng phí thời gian ở chỗ này. ”

Ryan Công tước nghe vậy, sắc mặt trầm xuống, làm sao còn có khí tức vui sướng lúc trước: ” Không có biện pháp nào khác sao? ”

Lâm Tiểu Tiền rũ mắt nhìn mặt đất, tuy rằng không muốn gây phiền toái cho mình, nhưng đối mặt với Ryan như vậy hắn ít nhiều có chút mềm lòng: ” Ngươi có thể đến một cửa hàng hương liệu gọi là Đào Hoa Viên trên mạng xem một chút, có lẽ có thể gặp phải hương liệu ngươi muốn. ”

” Đào Hoa Viên?” Ryan khó hiểu nhìn Lâm Tiểu Tiền, hắn không cảm thấy vấn đề hương liệu sư cao cấp cũng không giải quyết được, một cửa hàng trực tuyến nho nhỏ có thể giải quyết.

” Có tin hay không tùy ngươi, không có việc gì ta trở về đây.” Lâm Tiểu Tiền phất phất tay với hắn, lại khôi phục thành bộ dáng ban đầu.

” Cám ơn ngài nguyện ý nói cho ta biết chuyện này, ngài cũng cẩn thận một chút, vị thư tính bên cạnh ngài cùng người kia, bọn họ hẳn là đều biết thân phận của ngài.”

Đột nhiên nghe thấy những lời này của Ryan, Lâm Tiểu Tiền đột nhiên mỉm cười: ” Cảm ơn ngươi, ta đã biết.”

Thấy thái độ của hắn không có nhiều khẩn trương, Ryan có chút khó hiểu nói: ” Hiện tại ngài không chuẩn bị rời đi sao? ”

” Vì sao phải rời đi, nếu bọn họ bắt ta trở về, ta chạy đi đâu không phải đều có thể bị bắt sao?”

” Nếu ngài tin tưởng ta, ta có thể giúp ngài…”

” Không cần, nhưng cám ơn lòng tốt của ngươi.” Lâm Tiểu Tiền mỉm cười với hắn, xoay người trở lại khách sạn nhỏ.

Đẩy cửa ra liền thấy lão Bạch đứng ở cửa khách sạn, bộ dáng vừa mới thu hồi đầu, Lâm Tiểu Tiền nhướng mày, ông đang nghe lén cái gì đó.

” Tôi đây không phải là sợ cậu bị khi dễ, ở chỗ này ngồi xổm sao!”

Lâm Tiểu Tiền bỗng nhiên cười rộ lên: ” Cảm ơn! ”

” Khách khí, các ngươi vừa mới nói chuyện gì?”

Lâm Tiểu Tiền giơ tay vỗ vỗ bả vai lão Bạch: ” Bớt hỏi thăm đi! ”

Lão Bạch nguýt một tiếng quay đầu rời đi.

Lâm Tiểu Tiền trở lại phòng không lâu, liền nghe thấy tiếng gõ cửa, mở cửa thấy Thích Vụ đứng ngoài cửa, trong tay cầm rượu, lắc lắc với cậu: ” Uống không? ”

” Uống.” Lâm Tiểu Tiền cho cậu vào.

Thích Vụ ngồi xuống, đem bia đã lạnh đưa đến trước mặt hắn, Lâm Tiểu Tiền tiến lại gần nhìn cậu: ” Cậu tới đây cũng chỉ là tìm tôi uống rượu? ”

Thiếu đi giọng điệu nhẹ nhàng ngày xưa, lúc này Lâm Tiểu Tiền thoạt nhìn đứng đắn rất nhiều.

Thích Vụ liếc mắt nhìn hắn một cái, biết đây mới là bộ dáng vốn có của hắn: ” Lâm Âu. ”

Cậu gọi ra tên hắn, không che dấu chuyện mình biết thân phận của hắn nữa.

Lâm Âu cười rộ lên, gật gật đầu: ” Cậu quả nhiên biết, biết từ khi nào, không phải là lần đầu tiên chứ? ”

” Không phải, lần đó ở bến tàu, cậu nói cậu trốn hôn, hơn nữa tôi từng thấy qua ảnh của cậu, chỉ là lần đầu tiên không dám xác định.”

” Thì ra là tôi tự lộ.” Lâm Âu nói xong uống một ngụm rượu, ” Cho nên cậu tới bắt tôi trở về? ”

Thích Vụ lắc đầu: ” Cậu cảm thấy nếu tôi bắt cậu trở về, vì sao phải đợi đến bây giờ, không phải sau khi biết thân phận của cậu, tôi nên lập tức mang cậu về lĩnh thưởng sao. ”

” Cũng đúng vậy.”

” Tôi không phải tới bắt cậu, cậu có thể an tâm.”

Lâm Âu gật đầu uống một ngụm rượu: ” Vậy còn anh ta thì sao, Alpha của cậu phải không? ”

Lần này Thích Vụ không mở miệng, mà là rót nửa chai bia rồi nói: ” Có tôi ở đây, anh ấy không mang theo cậu được.”

Lâm Âu bỗng nhiên cười rộ lên: ” Cái này sao tôi dám!”

” Trở về kết hôn với người mình không thích, cậu nguyện ý sao?”

Nụ cười trên mặt Lâm Âu biến mất, sau đó là biểu tình ủy khuất cô đơn: ” Nhưng làm sao bây giờ, tôi còn có thể thật sự trốn ở chỗ này cả đời sao? ”

Thích Vụ nắm lấy tay hắn: ” Sẽ không lâu đâu, cậu sẽ sống cuộc sống cậu muốn, Lâm Âu cậu là một trong những hương liệu sư cao cấp trẻ tuổi nhất Đế quốc, tương lai của cậu là vô tận và sẽ nhận được nhiều thứ tốt đẹp hơn. ”

” Đây là an ủi sao?”

” Đây là chúc phúc.”

” Thật tốt.” Lâm Âu lại cười rộ lên, đưa tay ôm lấy cậu, ” A Thích, tôi còn không biết tên cậu đâu! ”

” Tôi là Thích Vụ.”

” Thích Vụ, cậu họ Thích sao, vậy cậu và tiền Vương hậu…”

Lời của hắn nói ra, liền bị Thích Vụ đè miệng lại, dùng ánh mắt ý bảo hắn không nên nói.

Lâm Âu gật gật đầu, đem đề tài chuyển ra: ” Hắn là tới tìm cậu, cậu sẽ cùng hắn rời đi sao? ”

Thích Vụ mím môi dưới, sau đó lắc đầu: ” Tôi không biết, tôi chưa nghĩ. ”

” Vậy là cậu nên trở về với hắn đi, dù sao cậu thích hắn, hắn cũng thích cậu. A Thích, gặp được người mình thích là một chuyện không dễ dàng cỡ nào, đừng rối rắm những chuyện đã phát sinh và chuyện chưa xảy ra, quý trọng thật tốt thời gian ở cùng một chỗ, cậu nhìn tôi xem, đến bây giờ cũng không có một người thích, cũng không có người thích tôi, thời kỳ phát tình đều phải dựa vào thuốc ức chế, cậu nói tôi đáng thương như thế nào, cậu đừng rối rắm, hắn xin cậu, cậu liền đáp ứng cùng hắn trở về đi.”

” Tôi đi rồi, cậu làm sao bây giờ?” Thích Vụ bị câu phát tình còn phải dựa vào thuốc ức chế của hắn chọc cười, đưa tay nhéo nhéo hai má hắn, hỏi.

” Tiếp tục ở lại chỗ này, nơi này phong cảnh đẹp như vậy.”

” Tôi dẫn cậu đi xem phong cảnh tốt hơn, cậu có đi hay không?”

” Đây là lời mời của cậu gửi cho tôi, nhưng chính cậu cũng chưa đưa ra quyết định không phải sao?”

Thích Vụ cười rộ lên: ” Nếu tôi quyết định, cậu có muốn đi với tôi không? ”

” Ừm, vậy đến lúc đó tôi phải suy nghĩ một chút.” Lâm Âu ngạo kiều nhìn Thích Vụ một cái, sau đó hai người cùng nhau cười rộ lên.

Thích Vụ từ chỗ Lâm Âu rời đi, mở cửa ra liền nhìn thấy Đồ Lẫm đứng cách đó không xa.

Đối với người xuất hiện ở đây vào thời điểm này, Thích Vụ cũng không cảm thấy bất ngờ.

” Đi? ” Đồ Lẫm chống đỡ thân thể, đề nghị nói.

Thích Vụ gật đầu, đi qua: ” Được. ”

” Uống rượu sao?”

” Ừm, uống không nhiều lắm, một chút.” Thích Vụ nói xong cùng hắn khoa tay múa chân một hồi, Đồ Lẫm cười rộ lên, nắm lấy tay cậu trong lòng bàn tay, kéo cậu xuống cầu thang.

Lúc đi ngang qua quầy, lão Bạch đứng bên trong nhìn ra, ánh mắt dừng vào bàn tay hai người đang nắm chặt, mắt đột nhiên mở to, bên trong tràn đầy không thể tin được.

Thích Vụ không có giãy dụa, mặc cho Đồ Lẫm lôi kéo cậu từ bên trong đi ra.

Sau khi đẩy cửa ra, người liền bị ấn vào tường, một giây sau môi mềm nhũn, hơi thở thuộc về rừng rậm nhào tới, mang theo cảm giác an toàn quen thuộc.

Thích Vụ nhắm mắt lại, phóng túng chính mình tiếp nhận nụ hôn đã chờ đợi lâu.

Sự ngoan ngoãn của Thích Vụ bù đắp cho sự khủng hoảng và nôn nóng của Đồ Lẫm trong nhiều ngày qua.

Nụ hôn chấm dứt, hơi thở của hai người đều có chút bất ổn, Đồ Lẫm kề vào trán cậu, nhìn vào mắt cậu: ” Anh nhớ em, rất nhớ. ”

Thích Vụ nhếch khóe môi, đưa tay ôm lấy cổ hắn, lần thứ hai hôn lên.

Nụ hôn này không vội vàng như lúc trước, mang theo một chút ôn nhu trấn an.

” Em cũng vậy, rất nhớ anh, Đồ Lẫm.”

Lúc tách ra, cậu cho rằng quan hệ của bọn họ cần phải suy nghĩ lại, sau khi tách ra, cậu cảm thấy mình còn có thể chịu đựng được nhớ nhung, thẳng đến một khắc gặp mặt, cậu mới biết trong khoảng thời gian này nhớ nhung đối với hắn cũng không có biến mất, chỉ là lắng đọng xuống, chờ đợi giờ khắc này bộc phát.

Cậu thực sự nhớ hắn.

Đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve hai má Đồ Lẫm, Thích Vụ nhếch khóe môi: ” Bỏ lại tất cả chạy ra, là quyết tâm của anh sao? ”

Đồ Lẫm chống đỡ bức tường phía sau cậu, đem cậu ôm vào trong ngực mình, ánh mắt ôn nhu nhìn cậu: ” Không chỉ là quyết tâm, cũng hy vọng em có thể an tâm, A Thích, chuyện kia sau này sẽ không xảy ra nữa.”

Đồ Lẫm không nói kỹ, nhưng Thích Vụ biết chuyện hắn nói chính là chuyện khiến bọn họ sinh ra ngăn cách.

Thích Vụ nhìn ánh mắt của hắn, lồng ngực đập thình thịch, cậu nghĩ đến những lời Lâm Âu nói với cậu lúc trước, buông bỏ chuyện xoắn xuýt trong quá khứ và tương lai, quý trọng thời gian trước mắt ở cùng một chỗ.

Đồ Lẫm đưa tay ôm cậu vào trong ngực, ở bên tai cậu nói: ” Xin lỗi, bởi vì anh tự cho là đúng, làm cho em thương tâm khổ sở lâu như vậy. ”

Nhìn bầu trời đầy sao, nghe Alpha bên tai xin lỗi, Thích Vụ đưa tay vòng quanh eo hắn, chôn mình vào trong ngực đối phương: ” Ừ, em tha thứ cho anh.”

” A.” Đồ Lẫm cười khẽ một tiếng, siết chặt hai tay, ôm chặt cậu vào trong ngực.

……

Ryan từ phía Lâm Âu nhận được tin tức hương liệu của tiệm Đào Hoa Viên có thể trị liệu thời kỳ xao động, nhanh chóng nhờ thủ hạ đăng nhập quang võng mua.

Chỉ là hương liệu trong cửa hàng Đào Hoa Viên, không phải thời gian nào cũng có hàng.

Ryan một mặt để cho thủ hạ thu mua trên quang võng, một mặt tự mình đăng nhập quang võng, đến cửa hàng xem bình luận.

Nhìn những vị khách đã dùng hương liệu trong cửa hàng trả lời, rất nhiều tin nhắn đều là cảm tạ chủ tiệm chữa khỏi thời kỳ xao động của bọn họ, Ryan cảm thấy mình hẳn là tìm đúng chỗ rồi.

Không quản bao nhiêu tiền, hắn sẽ mua được nó.

Bởi vậy Ryan tới đột ngột, đi cũng đột ngột, sáng sớm hôm sau, lão Bạch nhìn Ryan từ phòng đi ra, nói với ông muốn trả phòng, ông còn cảm thấy mình có thể nghe lầm, thẳng đến khi xác nhận lại, mới khẳng định đối phương đúng là muốn trả phòng rời đi.

” Ngài vội vã trở về như vậy, là có chuyện gì sao?”

” Đúng vậy, bất quá là nhờ ngài ở đây mang đến cho ta vận may, cám ơn.”

Lão Bạch không rõ khách sạn nhỏ này của mình có thể mang đến cho hắn vận may gì, nhưng đối với loại lời khen ngợi này, ông vẫn là phi thường vui vẻ tiếp nhận.

” Hy vọng lần sau ngài lại đến Thiên Mã Tinh, còn có thể lựa chọn nơi này.”

” Được.”

Lão Bạch tự mình đưa Ryan ra khỏi khách sạn, đưa mắt nhìn hắn rời đi mới cười xoay người trở về.

Ryan rời đi đối với Đồ Lẫm mà nói cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì, mặc dù hắn ở chỗ này cũng không có trực tiếp đạt được thứ hắn muốn, cũng thông suốt.

Qua giới thiệu của hắn, để cho hắn ta có tiến triển.

Lâm Âu nhìn Đồ Lẫm từ trong phòng đi ra, liền dừng lại chờ hắn.

Đồ Lẫm nhìn hắn ta, cũng không ngoài ý muốn khi hắn biết ý đồ của mình.

” Lâm Âu. ”

” Anh có thể gọi tôi là Lâm Tiểu Tiền, đây là tên của tôi ở đây.”

” Tới nơi này lâu như vậy, không muốn nhà sao?”

” Cho nên anh định mang tôi trở về sao?” Lâm Âu nở nụ cười, bỗng nhiên tiến lại gần, ” Anh là quân nhân? ”

” Rất rõ ràng sao?” Đồ Lẫm đối với lời nói của hắn cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn, vẻ mặt thoạt nhìn vẫn bình thường như trước.

Lâm Âu lui về khoảng cách an toàn: ” Nói như vậy A Thích cũng là quân nhân? ”

” Hắn không nói với cậu chuyện của hắn sao?”

” Nói qua hắn có người thích, bởi vì một số chuyện tách ra, người này là anh, tôi biết.”

Đồ Lẫm nhếch khóe môi dưới: ” Muốn đi xem bên chúng tôi không? ”

” Đây là lời mời dành cho tôi?”

” Cậu có thể cho rằng như vậy.”

” Nếu tôi không đáp ứng?” Lâm Âu cảm thấy từ điểm này, Thích Vụ cùng đối phương thật không hổ là một nhà.

” Tôi cảm thấy cậu sẽ đáp ứng.”

Lâm Âu nhún vai xuống: ” Nếu như anh có thể nói Thích Vụ cùng anh trở về, tôi có thể đáp ứng. ”

” Được.” Đồ Lẫm bỗng nhiên cười rộ lên, bộ dáng tính toán thực hiện được, Lâm Âu thấy thế nhịn không được trợn trắng mắt.

Thích Vụ từ trên lầu đi xuống, liền nhìn thấy hai người ngồi cùng nhau nói chuyện: ” Trò chuyện gì vui vẻ vậy?”

Lâm Âu nói: ” Cậu có thể hỏi anh ta.”

Thích Vụ nghe giọng điệu này của hắn, cười cười, quay đầu nhìn vào ánh mắt Đồ Lẫm: ” Anh đừng khi dễ cậu ấy.”

Lâm Âu nghe vậy nhất thời cao hứng ôm lấy Thích Vụ, thè lưỡi với Đồ Lẫm, sau đó cười chạy đi.

” Hắn vừa mới nói, nếu như anh có thể động đậy em theo anh trở về, hắn nguyện ý cùng em.”

Đồ Lẫm nhìn ánh mắt Thích Vụ, rõ ràng là muốn cậu trở về, rồi lại không dám trực tiếp nói ra.

Cẩn thận thăm dò của Đồ Lẫm, làm cho Thích Vụ trong nháy mắt mềm lòng.

Đưa tay ôm lấy cổ hắn, tiến lại gần bên môi hắn hạ xuống một nụ hôn: ” Anh là muốn hắn trở thành hương liệu sư cao cấp đi theo trên tàu sao, dã tâm của anh cũng không nhỏ. ”

” Thay vì ở lại chỗ này bị phát hiện mang về, không bằng đi theo chúng ta.”

” Nhưng anh đừng quên, hắn ta vẫn còn ở đây!”

Thích Vụ với “hắn ta” này không nói rõ, Đồ Lẫm cũng hiểu được chỉ Là Dung Thăng.

” Vậy thì như thế nào, đó bất quá chỉ là đồ giả.”

Thích Vụ cười khẽ một tiếng: ” Các người thật sự là tính toán tốt nhỉ, khi nào đi? ”

” Tùy theo em.”

” Sao anh lại chắc chắn em sẽ trở về như vậy?”

” Anh nhớ em.”

……

Ngày Thú sinh đang đến gần, Dung Hề gần đây cũng vội vàng chuẩn bị đồ ăn dịp lễ.

Sáng sớm 0520 giúp Dung Hề đem thịt mua về cắt xong đặt ở trên đĩa, Dung Hề bên này đem gia vị đã chuẩn bị xong dùng gạc bọc lại, làm thành gói nguyên liệu.

Sau đó tìm nồi và chuẩn bị kho thịt.

Hoa mai trong sân đã nở hết.

Phóng tầm mắt nhìn lại, là một mảnh rừng hoa mai nở rộ.

Bị hơi nóng của ôn tuyền bao phủ trong đó, tựa như tiên cảnh, đẹp vô cùng.

Hai ngày trước tuyết lại rơi, tuyết đọng trong viện còn chưa kịp dọn dẹp, đình viện nguyên bản hoang vu một mảnh, hiện giờ lại thành một bức tranh sạch sẽ thanh linh.

Gần đến Thú sinh, chuyện quân khu Tần Tinh Lan bên kia cũng tiến vào hồi kết, chuyện lớn nhỏ đều do mấy vị Thượng tướng giúp hắn chia sẻ, ngược lại để cho hắn nhàn rỗi.

Dung Hề nhìn thấy hắn trở về, liền cười hỏi: ” Hôm nay sao lại sớm vậy? ”

” Ừm, không có việc gì liền trở về, đang làm cái gì, thật là thơm.”

” Ướp chút thịt, phải đợi buổi tối mới có, anh đói bụng sao, có muốn ăn cái khác trước không?”

” Không đói, em chậm rãi mà làm.”

Tần Tinh Lan nói như vậy, tiến lại gần ôm lấy cậu từ phía sau, cằm đặt lên vai cậu, nhìn tiểu thư tính bận rộn.

Bị Alpha của mình quấn lấy như vậy, trong lòng Dung Hề ngọt ngào, cũng không giãy dụa mặc cho người này giống như một con gấu bám đuôi ôm cậu.

0520 thấy vậy vô cùng hiểu chuyện rời khỏi phòng bếp, cũng ra lệnh A Nhất  A Nhị không được nhìn trộm.

Thời gian tốt đẹp vốn có đã bị hệ thống an ninh cửa lớn truyền đến thông báo phá vỡ: Ngũ điện hạ Dung Tân bái phỏng.

Đột nhiên nghe thấy tên Dung Tân, Dung Hề khẽ nhíu mày, Tần Tinh Lan cảm nhận được khác thường của cậu nhẹ nhàng nhéo nhéo gáy cậu: ” Không thích hắn, cũng không cần phản ứng hắn. ”

Dung Hề nghiêng đầu nhìn về phía sư tử lớn vẻ mặt nghiêm túc nói lời này, nhịn không được nhếch khóe môi: ” Người ta tới cửa nào có đạo lý cự tuyệt. ”

Tần Tinh Lan biết tiểu thư tính của hắn nhìn mềm nhũn, nhưng một chút cũng không yếu, nâng cằm cậu lên hôn xuống khóe môi: ” Hết thảy đều tùy tâm tình của em. ”

Dung Hề lau sạch nước trên tay: ” Để cho hắn vào. ”

Cậu dứt lời, hệ thống an toàn của cửa chính mở ra, Dung Tân mặc áo lông tơ trên mặt lộ ra nụ cười mừng rỡ đi vào.

Khi nhìn thấy Dung Hề đứng trên bục gỗ, Dung Tân theo bản năng nhìn cửa phòng đóng chặt phía sau cậu, sau đó nói: ” Tứ ca, hôm nay ngươi ở nhà một mình sao? ”

” Ngũ đệ đến thăm, không phải vì gặp ta sao?”

Dung Hề cười rộ lên, trong khoảng thời gian này được hắn nuôi tốt, sau đó tăng cân một chút, cảm giác suy dinh dưỡng đã không còn, mặt mày đã nở ra, làn da lại trắng, bộ dáng cậu đứng ở chỗ này cười rộ lên đẹp vô cùng.

Làm cho Dung Tân nhìn cậu lắc lư tinh thần, trong lòng nhịn không được nổi lên chua xót.

” Tứ ca gần đây thoạt nhìn hình không tồi, cuộc sống cũng thoải mái chứ?”

Dung Hề nghe vậy tươi cười trên mặt càng chói mắt: ” Ngũ đệ không cần nói đùa, bên ngoài lạnh, chúng ta đi vào bên trong nói chuyện. ”

Dung Hề nói như vậy, muốn dẫn hắn đến phòng khách, đi theo hắn cùng nhau xoay người, Dung Tân theo bản năng nhìn về phía cửa phòng đóng chặt, thăm dò nói: ” Nguyên soái không có ở nhà sao? ”

Dung Hề nghiêng đầu nhìn hắn một cái, cũng không nói lời nào chỉ cười.

Bộ dạng này của cậu, ngược lại làm cho Dung Tân mất tự nhiên, trong lòng có chút khẩn trương sợ làm quá rõ ràng, bị Dung Hề nhìn ra, giống như lơ đãng giải thích: ” Ta chính là có chút tò mò, nghe nói quân khu bên kia Thú sinh sẽ có chút bận rộn, Tứ ca có thể cảm thấy Nguyên soái bận rộn công tác xem nhẹ ngươi hay không? ”

” Đó là trách nhiệm của Nguyên soái, ta làm sao có thể cảm thấy như vậy.” Dung Hề nói xong như vậy, bỗng nhiên nhìn về phía Dung Tân, ” Ngũ đệ sau này kết khế cũng phải nhớ kỹ không nên nghĩ như vậy, Alpha đều có trách nhiệm của mình, thân là bạn đời phải ủng hộ nhiều mới tốt. ”

Dung Tân không nghĩ tới sẽ bị giảng dạy, tuy rằng trong lòng không muốn, nhưng trên mặt vẫn làm ra bộ dáng nhu thuận hiểu chuyện, gật gật đầu: ” Tứ ca nói rất đúng. ”

” Ngũ đệ ngươi còn nhỏ, chậm rãi học là được.” Dung Hề vẻ mặt suy nghĩ cho hắn, chỉ coi như không nhìn thấy đáy mắt Dung Tân thoáng hiện lên ghét bỏ.

Ghét bỏ thì có thể thế nào, còn không phải phải ngoan ngoãn đứng ở chỗ này nghe cậu dạy?

Đi vào phòng khách, Dung Hề bảo 0520 rót cho hắn một tách trà.

Hương trà dễ ngửi nhanh chóng hấp dẫn sự chú ý của Dung Tân: ” Tứ ca, đây là Nguyên soái thích uống sao? ”

” Anh ấy rất thích.” Dung Hề dường như không nghe ra sự chờ mong trong lời này của hắn, đem trà đã rót xong đặt ở bên cạnh Dung Tân, ” Tinh Lan sở thích khác không có, chính là rất thích uống trà. ”

” Là như vậy sao, uống trà tốt, bên ta còn có rất nhiều trà phụ vương đưa cho ta, để ngày mai ta đưa tới đây cho Tứ ca nếm thử.”

” Vậy thật sự là cám ơn Ngũ đệ.”

” Tứ ca không cần khách khí.” Dung Tân thấy cậu không nghe ra ý tứ của mình, trong lòng nhịn không được vui vẻ, uống một ngụm trà trong chén, hương trà nhàn nhạt ở trên đầu lưỡi, mang theo vị ngọt, làm cho ánh mắt hắn không khỏi sáng lên, ” Tứ ca trà này thật sự là trà ngon. ”

” Bất quá là tùy tiện mua trên mạng, không được như lời này của ngươi.”

” Tứ ca khiêm tốn.” Dung Tân buông chén xuống, biểu tình hơi thu liễm.

Dung Hề nhìn ra sự khác thường của hắn, nhưng không có ý mở miệng muốn hỏi, tựa như căn bản là không phát hiện ra, tự mình uống trà.

Dung Tân diễn nửa ngày, thấy Dung Hề cũng không có phản ứng gì, đáy mắt thoáng hiện lên một tia xấu hổ cứng ngắc, sau đó nói: ” Nhìn tình cảm của Tứ ca cùng Nguyên soái tốt như vậy, ta liền an tâm. ”

Dung Hề ngước mắt nhìn hắn, trong mắt mang theo khó hiểu: ” Lời này của Ngũ đệ có ý gì. ”

Dung Tân nhíu mày, vẻ mặt không tiện mở miệng: ” Ta sợ Tứ ca còn đang tức giận chuyện phụ vương bảo ngươi thay ta gả tới đây, khi đó ta cũng không có cách nào, hết thảy đều là phụ vương an bài, ta phản bác ông cũng không nghe, chuyện này vẫn ghi nhớ trong lòng ta, muốn tìm cơ hội cùng Tứ ca giải thích thật rõ. ”

” Nếu như là chuyện này mà nói, Ngũ đệ ngược lại không cần lo lắng.” Dung Hề cười rộ lên, ” Lại nói tiếp ta ngược lại phải cảm tạ phụ vương an bài, nếu không phải có phụ vương, chúng ta cũng sẽ không gặp được nhau, hiện tại ta rất hạnh phúc, Ngũ đệ cũng có thể thoải mái. ”

Dung Tân hoàn toàn không nghĩ tới Dung Hề lại không biết xấu hổ như vậy, tú ân ái đến trước mặt hắn, cái gì thì chúng ta, cái gì liền cảm tạ, cùng Tần Tinh Lan xưng chúng ta cậu cũng xứng?

Nước chua trong lòng ừng ực bốc lên, trên mặt cũng không dám có nửa phần lộ ra, chỉ có thể cứng rắn cười: ” Nghe Tứ ca nói như vậy, ta liền yên tâm. ”

**********************